✗✗✗ - cô giáo Đào

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#1
1

Như mọi ngày là tôi làm ca đêm, sáng đi ăn sáng xong làm một ly đen đá rồi về ngủ lúc chín giờ sáng tới sáu giờ tối là tôi vào ca của mình.

Nhưng hôm nay ngoại lệ một chút, tôi có hẹn cà phê cùng một độc giả khi đang viết bộ truyện Bạn Thân Tôi Làm Gái. Vậy nên có về trễ tầm mười giờ hơn, khi vừa về tới sảnh khách sạn tôi thấy có một cô gái mặc cup đen, áo sơ mi trắng đang loay hoay dựng chiếc SH nặng cồng kềnh, bản năng ga lang nổi dậy tôi liền lại giúp đở cô ấy.

Khi vừa chạm mặt nhau tôi đề nghị giúp đở, cô gái ngước lên nhìn tôi. Ngay lúc này tôi bị đứng hình một vài giây trước vẻ xinh đẹp của ấy. Một mái tóc dài được uốn xoăn dưới chân tóc, một cặp kiếng đen che đậy đôi mắt toát lên sự đượm buồn, đôi môi được tô son đỏ nhìn đầy vẻ cuốn hút, trên mặt cô không một vết phấn nào vì cô sở hữu làn da khá đẹp và trắng mướt. Vừa dắt xe dựng vào cho ngay ngắn tôi vừa thầm nghĩ
” chắc đến để xin việc vì chỗ khách sạn tôi lúc đấy đang tuyển kế toán ”


Vì cái cách ăn mặc của cô và cái cách cô nhẹ nhàng trong từng hành động khiến tôi chỉ nghĩ được đơn giản như thế. Nhưng phải công nhận cái áo sơ mi ôm trọn vòng một và cái váy cup công sở khiến cô trông thật hấp dẫn.

Mọi chuyện chỉ dừng lại ở suy nghĩ, tôi sau đó trở về phòng nghỉ ngơi và không có hành động gì thêm. Tôi là người khá lịch sự nên không vì sự tò mò của mình mà phá vỡ cái quy tắc lịch sự đó.
 

Chủ đề tương tự

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#2
Sau một vài ngày tôi trước khi vào ca đều có việc nên dậy sớm hơn một tiếng là tầm năm giờ chiều, kì lạ là mỗi lần tôi xuống sảnh khách sạn đều thấy chiếc xe SH màu đỏ của cô gái kia dựng ở trước. Điều đó khiến tôi rất tò mò, và cái sự tò mò của tôi đã làm tôi quay lại quầy lễ tân và hỏi cô bé ca ngày rằng

- Cái xe kia của cô gái bận đồ công sở phải không em, nó làm gì ở đây sao ngày nào cũng thấy xe ngoài kia nhỉ ?

Cô bé lễ tân trả lời :

- Ủa anh không biết hả, nó làm đào ban ngày đó, trưa tới chiều về .

Tôi hỏang hốt trước câu trả lời của cô bé lễ tân, mắt trợn tròn, miệng chữ o vì có sự bất ngờ không nhỏ, tôi liền nói tiếp:

- Ối, nhìn xinh đẹp thế mà cũng làm đào hả, nó làm tới chiều thì sao anh biết được, tới ca anh là nó về rồi.

Cô bé lễ tân thấy thái độ giật mình của tôi chợt phì cười ghé vào tai tôi thì thầm:

- Biết nó làm gì không, cô giáo cấp ba đó, sáng đi dạy trưa đi làm đào chiều về, không làm tối.

Nói xong cô bé lễ tân phì cười, vẻ mặt khinh khỉnh của cô khiến tôi không hài lòng, nó mang một thái độ khinh thường mà tôi không thích lắm. Vậy nên tôi chỉ cười nhẹ rồi quay lưng đi công việc của mình. Miệng tôi cứ lẩm bẩm ” Cô giáo à, ngon đấy, khá là tò mò về cô gái này, chắc là có biến cố gì lớn lắm . Phải tiếp cận dò hỏi mới được, nghiệt một cái là ban ngày tôi phải ngủ, muốn tiếp cận tôi phải thức cả ngày , chắc chắn tối đó tôi phải off mới có thể thức được. ”
Mà không sao, vì sự tò mò và thú vị nên tôi sẽ off vào ngày mai và sẽ tiếp cận cô giáo này.
Hôm sau tôi xin off, lẻ đương nhiên tôi sẽ đứng canh giờ cô giáo đi làm, và đúng như mọi ngày mười một giờ là cô có mặt ở khách sạn, lấy khoá phòng của cô rồi lên phòng. Cô không nói chuyện nhiều, chỉ âm thầm lặng lẻ làm việc của mình. Tôi vì thế mà càng tò mò hơn.


Tôi làm ở khách sạn nên việc tiếp cận mấy cô đào không phải gian nan, thậm chí có nhiều cô đào còn khoái nói chuyện cùng tôi nữa, vì tôi khá có duyên ăn nói.
Tôi đến trước cửa phòng cô giáo ở tầng bốn rồi gõ cửa
” Cốc Cốc ”
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#3
2


” Cốc Cốc ”


Tôi gõ cửa phòng phải hai ba lần nhưng vẫn không thấy hồi âm, chợt nghĩ chắc Đào đang ngủ nên chuẩn bị tư thế quay lưng bỏ đi.
Khi vừa quay lưng đi thì tiếng cửa phòng khiến tôi nhìn lại, cửa phòng hé mở ra kèm khuôn mặt của Đào lấp ló đằng sau.


Đào nói – Chào anh, có chuyện gì vậy ạ ?

Do là tôi đang chuẩn bị quay lưng đi nên những gì tôi nghĩ trước đó để đối đáp với Đào tự nhiên quên bén đi mất, sự lúng túng vò đầu bứt tai của tôi khiến Đào cười mủm mĩm. Tôi thấy thế lấy làm ngại ngùng hơn.
Đào thấy tôi gõ cửa nhưng không biết nói gì và ngại ngùng , vậy nên Đào mở lời nói tiếp khiến tôi đở ngại hơn
- Anh vào không, anh Duy làm lễ tân đêm phải không ?


Tôi ngại ngùng ậm ừ cuối đầu nhìn hai mũi giầy của mình.
Đào mở cửa phòng đón tiếp tôi đi vào


- Vào đi anh

Tôi đi vào phòng mà không nhìn Đào lấy một cái vì tôi khá ngại, không hiểu sao cái thằng đầy bản lĩnh như tôi lại ngại ngùng đến kì lạ như thế trước một cô gái ” ngành “. Điều đó chưa từng xảy ra, tôi chợt nghĩ chắc là do cái mác làm cô giáo của Đào khiến tôi thấy cô ấy không phải là một dân làm ” ngành ” thứ thiệt, mà chỉ là một người gì đó bình thường thôi. Vì là có cái cảm giác như vậy nên khi vào phòng một phụ nữ bình thường không quen không biết khiến tôi ngại ngùng.
Tôi vào phòng Đào quan sát, thật sự mà nói tôi có cảm giác Đào không phải là một cô Đào thật thụ, chỉ là đi làm Đào vì cái mác Đào phải gánh và những thứ trong cuộc sống khiến Đào phải đi làm Đào thôi, tôi tin Đào là một cô gái bình thường dấn chân vào con đường làm Đào chắc là do Đào bị cái gì đó khiến Đào phải đi làm Đào. Tôi đoán vậy, vì phòng Đào không giống những cô Đào khác, các cô Đào khác rất là bừa bộn, ăn uống, quần áo đều là vứt lung tung trong phòng, thậm chí son phấn , quần xì áo dú cũng vậy, mọi thứ đều không bao giờ có khái niệm trật tự hay ngăn nắp. Phòng Đào thì khác, ngoài một cây son môi, một cái váy đen ôm sát người hở lưng ra thì tôi không nhìn thấy những vật dụng nào khác, à còn một hai cái quần xì và áo dú được treo trên giá nữa. Chỉ vậy thôi, rất đơn giản và mộc mạc.
Sau một hồi quan sát tôi bắt đầu lấy lại được chút bình tĩnh , Đào thì ngồi ở trên thành giường nhìn tôi chăm chú, tôi không để ý điều đó vì bận quan sát phòng Đào rồi, mãi cho tới khi Đào lên tiếng tôi mới biết cô đang chăm chú nhìn tôi


- Nhìn dữ hen, điều tra viên hay sao ta

Nghe Đào nói giọng điệu khá đáng yêu và thân mật, tôi như cởi mở được nút thắt trong lòng vì sự ngại ngùng.
Tôi trả lời :
- Quan sát cách sống cũng biết một phần tính con người, em khá giản dị nhỉ ?.


Đào nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên nói :

- Nhìn anh có vẻ khá trẻ mà nói chuyện như ông già nhỉ.

Tôi tiến lại cái ghế ” tình yêu ” nằm ngửa ra cho thoải mái rồi kê tay lên trán nói :

- Em đoán anh bao nhiêu tuổi mà khá trẻ.

Đào : Anh chắc chỉ hai lăm hai sáu là cùng, nhỉ ?

Tôi phì cười vì người ta đoán tuổi của mình khá trẻ, nhưng tôi lại ngược đời, không thích mình trẻ, thích người ta thấy mình già dặn và trải đời cơ. Tôi trả lời :

- Cảm ơn vì khen anh trẻ nha, anh chấp em bốn tuổi .
Đào thấy tôi phì cười khi đoán sai tuổi, cô nàng như bị chọc vào cái sĩ diện mà phản kháng lại :


- Em nói anh chỉ từng đó tuổi thôi, đừng có mà nổ. Chấp bốn tuổi là tuổi em cộng thêm bốn mới bằng anh á, nếu vậy thật thì kì lạ .

Tôi nhìn đào tỏ vẻ ngạc nhiên :

- kì lạ? Kì lạ làm sao, kì lạ thế nào ? ”

Đào :
- Kì lạ là em khá lớn tuổi rồi, cộng thêm bốn tuổi thì anh phải rất già, kì lạ , nổ một cách kì lạ .


Tôi mỉm cười trả lời :

- Nổ một cách kì lạ, haahaa, nghe thật thú vị.

Tôi đứng lên móc túi sau ra cái ví của mình dơ lên trước mặt Đào nói :

- Chứng minh anh nằm trong này, cá cược đi .

Sự thông minh trong câu trả lời của Đào khiến tôi ngạc nhiên :

- Cá cược, lại mấy cái trò cá cược , em thua thì phải làm theo ý anh chứ gì, quên đi

Chuẩn rồi, Đào nói trúng tim đen của tôi khiến tôi hơi ngạc nhiên, nhưng bản lĩnh tôi đâu có hèn kém như vậy, mặc dù bị người ta soi trúng tim đen vì nếu Đào thua cuộc tôi chắc chắn là sẽ nói ” nếu em thua em phải ngủ với anh ” . Nhưng đã bị soi trúng tim rồi, tôi đành phải bẻ lái đi hướng khác nghe cho nó gai góc và bản lĩnh hơn.
Tôi trả lời :
- No, nếu em thua anh, anh cho em chọn , không phải anh đề nghị . Ok chưa.


Bây giờ đến Đào ngạc nhiên vì cái cách tôi trả lời, cô nói :

- Chà, gai góc nhỉ, được thôi, nếu anh thắng cuộc thì em cho anh chọn điều kiện luôn, em không sợ, không lẻ tuổi em cộng thêm bốn tuổi là phải ra ba mươi tuổi, anh già như thế sao. Em không tin là nhìn anh vậy mà ba mươi tuổi được.

Tôi khá là cảm thấy vui trong lòng vì tôi thắng chắc rồi, hơn nữa cô gái này khiến tôi thấy khá thú vị, sự ngang tàng và bướng bỉnh làm tôi rất hứng thú.
Tôi tiến lại gần Đào, thì thầm vào tai cô :


- Nếu em cho anh chọn điều kiện người thắng cuộc , vậy trò chơi này kết thúc rồi, chuẩn bị tâm lí đi cô giáo.

Đào nghe tôi nói đến hai chữ ” cô giáo ” nên lộ rõ vẻ sửng sốt, chắc là không biết rằng trước khi tôi lên phòng này gõ cửa đã tìm hiểu kỉ trước rồi. Nhưng cô vẫn giữ sự điềm tĩnh và cứng rắn của mình với câu trả lời :

- Thua thì chịu, show đi anh nhà văn .

Giờ đến lượt tôi sửng sốt, tôi giật người lùi lại một bước vì bị shock nhẹ, ôi không tin nổi vào tai mình rằng cô giáo này biết tôi là anh nhà văn, lại gọi trúng cái tên mà tôi yêu thích ” anh nhà văn ” chứ không phải là ” nhà văn ” hay ” thằng nhà văn “.

Tới đây tôi cam đoan một điều rằng Đào cũng đã để ý vào hỏi về tôi trước đó rồi, nhưng cô luôn giữ thái độ lạnh lùng như không quan tâm đến tôi khiến tôi lại thấy thú vị hơn bội phần.

Tôi thầm nghĩ trong đầu . ” Tới đây là cô giáo chết chắc rồi.”
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#4
3


Tôi nghi ngờ vì sao Đào biết tôi làm nhà văn nên gặng hỏi :


” Khoan, sao em biết anh làm nhà văn . ”

” Chẳng phải anh đang viết bộ truyện về cô bạn thân anh sao ? . ” : Đào mỉa mai

Tôi : ” Chà vậy là em đã đọc nó, hay là em hỏi ai về nó, hay là như nào .?”

Đào mỉm cười nhỏ nhẹ nói : ” Em đọc trên mạng thôi, nghe làm gái làm gái thấy nhột nhột nên đọc.”

Tôi phì cười khi thấy tác phẩm mình được nhiều người biết đến , tôi nói : ” Ây chà, rất tiếc là anh không úp ảnh mình lên , sao em biết anh là tác giả ? ”

Đào che miệng cười to như được mùa, xong nói : ” Vô tình thôi, cái hôm anh dắt xe cho em là em đã nghi nghi rồi, vì có cái ảnh anh ngồi tầng năm chụp chân xuống, cảnh khá giống ở trước khách sạn mình. Em hỏi bé lễ tân anh tên Duy đúng không, cô bé đó kêu sao em biết. Vậy đó ”

” Vậy em trả lời cô bé đó thế nào ? ” : Tôi tò mò

” Em chỉ cười rồi lên phòng thôi.” : Đào trả lời ngắn gọn

Câu trả lời của Đào khiến tôi không biết nói gì thêm, nhưng cũng nhờ sự biết trước của Đào về tôi nên khiến tôi có chút hưng phấn trong việc tiếp cận Đào.

Ngay lúc này trong phòng ánh sáng không được tốt cho lắm nên tôi cũng không thể nhìn rõ được toàn diện nét đẹp của mình, trong ánh sáng mờ ảo , một đôi mắt không được tinh tường của tôi lại thấy Đào rất cuốn hút trong bộ đồng phục đi dạy của cô. Nếu tôi là học sinh cấp ba tôi nhìn cô chắc chắn tôi sẽ có một cái suy nghĩ thủ dâm trong tinh thần rồi.
Một cái áo sơ mi trắng dài tay nhưng sắn gấu áo lên khuỷ tay , một chiếc váy cúp màu đen ôm trọn vòng ba một cách đầy khiêu gợi. Sự căng tròn của cái mông Đào khiến tôi thổn thức từng giây, thật khó để né tránh ánh mắt khỏi điểm đó. Áo sơ mi của Đào gần như chật cứng dưới vòng một của mình, ngồi một bên nhìn ngang chắc chắn sẽ thấy phần nào đó bộ ngực của cô qua những khe hở giữa cúc áo.
Cô đeo cặp kính đen với mái tóc buộc cao lên làm tôi mường tượng đến một nhân vật trong thời thơ ấu rất nổi tiếng và được nhắc đi nhắc lại qua bao thế hệ thanh niên .


Đích thị nhân vật tôi vừa nhắc là Cô Giáo Thảo rồi. Đúng, chính là tôi đang so sánh với nhân vật huyền thoại một thời của các thanh niên Việt Nam.
Cô giáo Thảo
Chậc ! Nghĩ đến nhân vật huyền thoại này cậu nhỏ của tôi không thể kiềm hãm được mà bắt đầu cọ ngoạy hư hỏng.
Với bộ đồng phục, cặp kiếng đen cũng không giúp Đào che đậy được cái vẻ dâm dục của mình, cơ thể cô nóng bỏng đầy sức hút trông không giống như một giáo viên mà tôi thường thấy, Đào giống một con đĩ thì đúng hơn.
Nhưng là một con đĩ tri thức, ừ thì cuộc sống mà, lúc this lúc that nên có đĩ this đĩ that ok.
Đúng, Đào rõ ràng là một con đĩ tri thức, ít nói nhưng nói câu nào đậm chất tư duy câu đó, không nói lời thừa, không biểu hiện là người có học thức. Nhưng như vậy cũng đâu che đậy được cái con người dâm dục bên trong của Đào thể hiện rõ qua hàng chân mày rậm rạp kia?
Sau một hồi suy tư tôi mở lời tiếp tục câu chuyện :


” Đào, em có phải giáo viên không, nhìn em không giống lắm .”

” Nhìn em giống gì anh ? ” : Đào thắc mắc

Tôi thẳng thắng : ” Nhìn em dâm dục lắm, bộ đồ kia không che đậy được độ dâm của em . ”

Đào có vẻ bất ngờ khi nghe tôi nói, nhưng Đào vốn dĩ là một con đĩ có tri thức nên không vì lời kích động của tôi mà dính bẫy , Đào nhanh trí trả lời : ” Điểm nào của em khiến anh thấy như thế . ”

Vẫn là sự điềm tĩnh và trả lời rất ngắn gọn, Đào khiến tôi hơi bối rối khi dùng ngôn ngữ để đấu trí, tôi thật ra đang kích động tâm trí Đào để Đào lao vào chứng minh rằng bản thân không như thế. Một khi lao vào chứng minh là sập bẫy tôi rồi, việc còn lại rất đơn giản.

Chén Đào.

Nhưng không, Đào vẫn thản nhiên hỏi ngược lại tôi rằng điểm nào của cô ấy khiến tôi thấy thế, không như những con đĩ khác, thường sẽ nói là .
” Ai nói em dâm, dâm hay không lên giường là biết. ”
Như vậy tôi chỉ cần nói kích lại
” Vậy lên thử xem dâm hay không dâm. ”
Đại khái là vậy, nhưng vì Đào vặn vẹo lại khiến tôi cần chút thời gian suy nghĩ, tôi trả lời : ” Cặp kiếng kia tuy màu đen che hết phần nào khu vực mắt em, nhưng chân mày thì không, nó vẫn lộ rõ ra rằng chân mày dâm. Còn nữa..”


Tôi kê tay vào mũi Đào tiếp tục nói : ” Hơi thở của em đang không ổn định, nó hơi vội. Em biết vì sao anh biết em thở nhanh hơn không ? ”

Đào bắt đầu bị tôi đàn áp tinh thần, những câu nói của tôi như trúng tim đen của Đào khiến cô thấy bối rối, câu trả lời lúng túng của cô lộ rõ cho tôi thấy trạng thái cô như thế nào : ” Làm sao….sao anh biết . ”
Tôi nháy mắt với Đào nói : ” Kinh nghiệm , nhìn hành động tay chân, nhìn ánh mắt, nhìn cử chỉ là biết đối phương đang ở trạng thái gì, tự tin, kích động, hưng phấn, nóng vội , nói thật, nói dối… vân vân.”
Đào liền nói : ” Vậy anh nói xem, em đang ở trạng thái gì, nếu nói đúng chịu gì em cũng chịu. ”


Tôi nhếch mép đắc ý nhìn Đào : ” Chắc chưa ? ”
” Chắc ” : Đào khẳng định như đinh đóng cột


Tôi phì cười vì Đào đã sập bẫy , tôi nói : ” Ngay cả kêu em ngủ với anh em cũng đồng ý . ”
” Cái đó…hmmm. Được, em biết anh sẽ đoán không đúng được. Ok, theo ý anh . ” : Đào tỏ vẻ đắc ý ngược lại.


Đào không biết một điều rằng để đấu trí với tôi sự thông minh chưa đủ, cần thêm sự từng trải và kinh nghiệm nữa.(truyện người lớn diễn đàn vnanchoi.com) Vì là đời tôi loại người nào cũng đã từng tiếp xúc, nên tôi nắm bắt tâm lí rất dễ dàng.
Cô gái này, chưa chơi đã thua cuộc từ đầu rồi.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#5
4


Tôi chưa vội nói trạng thái của Đào ngay mà dẫn dắt cô nàng vào câu chuyện của mình. Vậy nên tôi tiếp tục dở trò đối đáp tư duy với Đào.

Tôi nói : ” Anh hỏi em, tay em cứ không yên, các ngón tay cứ cử động liên tục là hành động gì. “

Đào : ” Lạnh, điều hoà lạnh quá. ”

Tôi dùng một tia mắt lườm dò xét lên đôi tay Đào đan xen vào nhau, các ngón tay không nằm yên mà cử động liên tục, lúc đan xen, lúc xoa các khớp ngón tay. Hành động đó nghĩa là Đào đang bối rối , nhưng cô vẫn chối thái độ của mình.

Tôi nói tiếp : ” Vậy sao, vậy các đầu ngón chân cũng là vì lạnh nên cử động không yên hả.”

Đào dường như đã ngầm hiểu ý tôi nên cô bắt đầu rơi vào trạng thái e ngại không trả lời. Khá kì lạ, có một điều kì lạ là các cô gái làm Đào này thật chất họ không quan trọng lắm chuyện tình dục, tình dục đối với họ mà nói chỉ là một công cụ kiếm tiền. Các ông đừng lầm tưởng lên giường họ rên rĩ dâm dật là họ có cảm xúc với mình, không đâu, tất cả chỉ là vai diễn của họ mà thôi.Thấy Đào có vẻ ái ngại việc tôi tấn công liên tục bằng đánh tâm lí cô,

tôi liền nói tiếp : ” Anh hỏi thật, hôm nay anh lên phòng em là vì anh rất tò mò một chuyện. Sao em làm cô giáo mà còn phải đi làm Đào thêm vậy.”

Đào đang bối rối nghe tôi nói vậy liền có chút giật mình, cô ngước lên nhìn tôi phân trần : ” Haizaa, em hỏi anh một câu được không ? ”

” Em nói đi ” : Tôi trả lời ngắn gọn

Đào : ” Với tất cả cô gái làm nghề này, anh đều tiếp xúc và hỏi lí do vì sao họ làm hả ? ”

Thấy Đào có vẻ nghi hoặc sự tò mò của tôi , tôi liền nói : ” Không, không phải với tất cả những cô gái làm nghề này anh đều hỏi, mà là anh hỏi tất cả những người anh từng đi qua, tài xế taxi, xe ôm, bán bún vân vân. Anh có một tính kì lạ là rất hay hỏi về công việc và cuộc sống của họ. Một phần là anh tò mò, một phần là muốn biết tất cả ngóc nghách trên xã hội này rằng họ sống như thế nào. Nói vậy không biết em hiểu không ? ”

” Em vẫn chưa hiểu lắm ” : Đào ngây ngô

Tôi : ” Ví dụ như vậy : Khi anh đi grap anh thường trò chuyện cùng họ, thu nhập ổn không, chạy có vất vả không, xe là xe ngân hành hay xe họ tự lo. Khi anh đi ăn bún giả dụ như quán vắng thì anh mới nói, anh không phải kiểu nhiều chuyện bất chấp mọi hoàn cảnh, mà là tò mò về cuộc sống của mọi người thôi, tiếp tục như anh đi ăn bún, quán vắng thì anh thường hỏi : Cô dậy lúc mấy giờ, làm có ai phụ cô không, cuộc sống gia đình ổn không, một ngày cô bán bao nhiêu nồi nước, có hết được không . ”

” Thôi nói chung em cứ coi như anh là kẻ nhiều chuyện cho dễ hiểu, cũng không khác biệt mấy, chỉ khác là nhiều chuyện của anh có ý tốt, nếu như cô bán ế thì anh sẽ ủng hộ thêm một hai bịch cho người nha ăn, nếu grap chạy có vẻ vất vả thì anh đưa chẳn tiền khỏi thối, đại khái vậy đó . ”

Tôi giải thích nghe khá dài dòng nhưng thật sự thì đã cố gắng ngắn gọn nhất rồi, dường như cô có vẻ hiểu ý tứ của tôi nên khuôn mặt cô bắt đầu thả lỏng dần ra.(truyen nguoi lớn Tôi lúc này cũng vì nói khá nhiều nên cũng quên chuyện tình dục qua một bên, mà chủ đích của tôi từ đầu kiếm Đào cũng vì tò mò thật sự, chứ không phải là muốn chén Đào.Nhưng khi nam nữ ở trong một căn phòng, chuyện nổi máu dâm dê là một điều hết sức bình thường, để mà nói tránh né chuyện đó thật không phải dễ dàng chút nào.

Mà khoan đã, Đào đang có điều gì đó muốn nói với tôi thì phải, vì ánh mắt cô nàng nhìn tôi mang nét buồn sầu rất nặng. Nhưng hình như cô không thể mở lời, có một cái gì đó đang đè nặng trong khuôn miệng cô, chặn lại giữa cổ họng, dường như chỉ cần cô mở miệng, cô có thể khóc ngay sau đó.

Ánh mắt long lanh ẩn sau cặp kính của cô khiến tôi rất phiền lòng, tôi sợ phụ nữ khóc, rất sợ. Khi phụ nữ khóc trước mặt , tôi cảm thấy họ rất bé bỏng và đáng thương, tôi lại là lọai người thích che chở bảo vệ. Vậy nên rất sợ khi con gái khóc trước mặt mình…

Tôi đứng dậy tiến lại phía Đào đang ngồi rồi đưa tay lên vuốt tóc nàng, tôi xoa nhẹ ngay đỉnh đầu nàng rồi vỗ về : ” Cảm thấy nói không được, thôi không nói . ”

Hành động của tôi chỉ là phản xạ cơ bản của một thằng đàn ông khi thấy phụ nữ gần rơi nước mắt thôi. Đơn thuần chỉ là hành động quan tâm không hơn, ở Đào cái tôi nhìn thấy là sự thương cảm vì tôi biết. Ở trong cái ” ngành ” điều tiếng này, sống thật không dễ dàng, có người thì làm đĩ để ăn chơi hưởng thụ, có người thì làm đĩ chỉ vì những khỏan nợ khổng lồ phải gồng gánh trên vai, có người lại làm đĩ chỉ vì bị gài như cô Vy bạn thân tôi.Người ta thường nói
” Không nghe đĩ kể truyện, không nghe nghiện trình bày . ”

Đúng

Đúng là không nên nghe đĩ kể truyện vì con đĩ nào cũng chỉ một nội dung là : Nhà ba má em bể nợ vài trăm hoặc vài tỷ, em phải đi làm để trả nợ, nếu không thì mất nhà mất người vân..vân & meo.. meo .Đại khái cô nào cũng sẽ nói với chúng ta y như thế không khác chút nào.

Bạn có hiểu vì sao không ?

Vì bạn không phải là đối tượng mà những cô gái đó tin tưởng, đối với bạn họ chỉ là một con đĩ tầm thường. Đối với những con đĩ đó, bạn cũng chỉ là thằng khách qua đường mà thôi.

Mua vui, trả tiền.

Tôi thì khác , cái cách tôi tiếp cận các cô Đào đều mang một cử chỉ thân thiện và quan tâm. Các cô Đào mà tôi quản đều luôn coi tôi như anh em trong nhà, tuyệt nhiên tôi lại rất kị những kiểu tụ tập rồi nói xấu nhau. Vậy nên gần như cô Đào nào tôi cũng biết về số phận của riêng họ, những tâm tư của họ, tôi đều để riêng một góc.

Đặc biệt một điểm nữa, tôi khá là cuốn hút khi ngồi đối diện với một người và lắng nghe họ nói. Cuốn hút không phải vì tôi đẹp, cuốn hút vì tôi biết lắng nghe, hiểu và biết nói lại những gì để họ có thể mở lòng tin tưởng mà mang hết tâm tư ra trình bày.

Cô giáo Đào là một ví dụ, chờ xem tôi làm thế nào
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#6
5


Tôi và Đào tạm thời rơi vào trạng thái im lặng, cái sự im lặng diễn ra trong thoáng chốc khiến không khí trong phòng trở nên ngột ngạt và nặng nề hết sức. Thấy vậy tôi ngỏ lời

” Hay là mình đi ra quán nào ngồi một chút cho đở ngột ngạt em nhỉ ? “

Đào trố mắt lên nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên , Đào nói : ” Hả ? , ra ngoài ? , Em vẫn còn đang giờ làm. ”

Chậc !

Tôi quên mất là Đào vẫn đang trong giờ hoạt động của mình , tôi có cái tật là khi tiếp xúc với một ai đều không nghĩ người ta là người làm ngành nghề gì, với ai tôi cũng cư xử một mực thân thiện như nhau. Điều đó khiến sự gần gũi thân thiện của tôi và Đào làm tôi quên mất cô cũng chỉ đang làm nhiệm vụ của một con đĩ .

Tôi nói : ” Em đi khách một lần bao nhiêu , hoạt động ở web nào . ”

Đào : ” Em không làm ở web sợ gặp người quen tại em là dân thành phố. Em đi hai triệu. ”

” Hai triệu ? ” : Tôi hơi ngạc nhiên vì cái giá của Đào vừa nói ra, đáng lẻ Đào phải đi giá tốt hơn như thế, có thể bốn, có thể là năm.

” Vâng, hai triệu. ” : Đào trả lời ngắn gọn.

Tôi lúc này cần suy nghĩ một chút để nói điều gì ra cho hợp lí.Sau một đoạn thời gian ngắn tầm một phút suy nghĩ. Tôi nói : ” Tôi đưa em ba triệu, em phục vụ cho tôi . ”

Đào có vẻ ngỡ ngàng trước đề nghị thẳng thừng của tôi , cô trố mắt lên và dường như không biết nói gì , sau một hồi ngập ngừng cô mới trả lời : ” Tại sao ? ”
” Không có sao trăng gì, chỉ đơn giản là muốn thì sẽ làm . ” : Tôi cũng trả lời thẳng vấn đề không ngại ngần vòng vo.


Đào ngập ngừng : ” Em ngại với anh. Em không muốn.”

Tôi hiểu vì sao cô ngại , tôi cũng nắm bắt được tâm lí của các cô Đào mà tôi quản đều không muốn ngủ với tôi, các cô đều muốn xem tôi như một người anh đúng nghĩa để chia sẽ và tâm sự.

Tôi chỉ đưa ra giá tiền và muốn Đào phục vụ cho tôi mục đích là thử xem giá trị Đào ở đâu, và khi cô từ chối thì giá trị của bản thân cô cũng được nâng cao hơn một chút. Và khi đối phương được nâng cao giá trị thì đi kèm với đó là sự tự tin.

Tôi nói : ” Okey, việc em ngại với anh là chuyện đương nhiên và anh cũng nắm bắt được việc đó, nếu em đồng ý thì anh thấy em cũng khá tầm thường, thật may mắn là em từ chối. ”

Đào nhìn tôi có vẻ hơi bất ngờ, cô nhướng chân mày lên rồi nói : ” Đúng như mọi người nói , nói chuyện với anh thật đáng sợ. ”

Tôi cười khoái chí : ” Ai nói mà mọi người. ”
” Tất cả những người em biết ở đây.” : Đào trả lời


Sau khi Đào vừa nói xong , tôi nắm lấy tay Đào kéo đi , cô hơi bất ngờ trước hành động của tôi nên có chút rụt rè rút tay lại , tôi nắm chặt tay cô không để cô rút ra, tôi kéo cô tới và chỉ cô nằm lên giường, cô ngoan ngoãn làm theo lời tôi. Tôi quay lưng đi về phía phòng tắm thay đồ và tắm rửa.

Xong xuôi tôi trở ra lại và leo lên giường nằm một cách rất tự nhiên, à tôi có quấn khăn và mặc quần chip ở trong chứ không lỏa lồ cứ thế mà tiến tới.
Đào vẫn chưa hiểu hành động của tôi nên cô có chút bất ngờ liền rút người ngồi dậy dựa vào thành giường, nhìn cô tôi cứ tưởng cô như một cô bé mới lớn đang hoảng sợ vì bị một gã biến thái nào đưa vào phòng khách sạn chứ không phải một con đĩ đơn thuần.


Tôi phì cười khi thấy hành động của cô nên không kìm được đành phải nói ra, tôi vừa cười vừa nói : ” Làm gì vậy cô giáo. ”

Đào nghe hai từ cô giáo hình như có vẻ không thích , nên cô phản kháng khá gay gắt : ” anh làm gì đấy, sao không mặc đồ, mà đừng gọi em là cô giáo, nghe không thích. ”

Giọng điều của Đào không khiến tôi chùn chân, vì mục đích của tôi cũng khiến Đào trở nên bối rối như vậy, khi phụ nữ bối rối thì tâm lí của họ cũng trở nên yếu đuối trong việc kháng cự hơn.

Tôi bông đùa : ” Tắm rửa tí thôi, sáng giờ ngoài đường hơi bẩn. ”

Đào vẫn gay gắt : ” Phòng anh không tắm, sao qua đây tắm. ”

Tôi vẫn đóng mặt chai lì : ” Sẳn đây sao không tắm mà phải về phòng tắm, ở đây phòng nào cũng như phòng anh. ”

Đào dường như không biết nói gì nữa nên cô im lặng, túm lấy cái chăn che cơ thể của cô, cô vẫn mặc y nguyên bộ đồ công sở khi đi dạy , nghĩa là cô chưa đi một người khách nào.

Tôi chú ý thấy điểm đó nên liền nói để đánh trống lãng sang chuyện khác : ” Em từ trưa giờ, vẫn chưa đi khách nào sao ? ”

Đào có vẻ nhẹ nhàng hơn trả lời : ” Em chưa. Chưa đi được ai đã bị ám. ”
” Có muốn đi đâu đó không , cà phê , xem phim ? ” : Tôi nằm lên giường rồi hỏi Đào.


Đào ngạc nhiên nhìn tôi nói : ” Tắm rửa, trần chuồng leo lên đây nằm rồi rủ đi xem phim, anh cũng lạ lùng. ”
” Chứ em nghĩ anh tính làm gì.?” : Tôi hỏi Đào giọng điệu mỉa mai.
” À thôi, không có gì. ” : Đào ngại ngùng.
Đào nói tiếp : ” Em lười lắm, SG giờ nắng nóng lắm.”


Tôi nằm nghiêng một bên, tiện tay tháo cái khăn tắm ra vứt xuống sàn cho thoải mái, một tay kê lên gối, đầu kê lên lòng bàn tay nhìn Đào vẫn đang ngồi tự vệ bởi cái chăn . Tôi kéo cái chăn đắp lên người che đi toàn bộ cơ thể, chỉ chừa lại từ cổ lên đầu.

Tôi nhìn Đào âu yếm nói : ” Em có thể đi thay bộ đồ được không , mặc đồ ôm như thế không thấy khó chịu à? ”
” Thay đồ để anh thịt em hay sao ? ” : Đảo mỉa mai tôi
” Anh là người lớn, không phải trẻ con, anh vẫn rủ em đi ra ngoài chơi mà, nếu em ngại thì có thể đi đâu đó em thấy an toàn. Hai đứa mình đều là người trong nhà, anh lại thẳng tính. Không cần quan ngại anh. Ờ nhưng mà nếu em mặc thế vẫn ok thì tùy em. Anh nhìn hơi chướng mắt một chút. ” : Tôi giải thích
Đào : ” hmm.”


Cô không trả lời mà thở dài một cái rồi đứng lên lấy đồ trong balo của cô để sẳn trong căn phòng này từ lúc nào. Phòng Đào tuyệt nhiên không có nhiều vật phẩm , chỉ có đúng cái balo và vài vật dụng của khách sạn, đồ cá nhân của cô không có nhiều. Không như bao cô đào khác , trong phòng luôn luôn ở trạng thái bừa bộn và khá bẩn , trừ khách sạn nào có phục vụ buồng phòng siêng thì còn hạn chế được.

Đào đi tắm và thay một cái váy đen bóng hai dây có ren hoa ở ngực. Cô không mặc áo ngực và điều đó khiến tâm trí tôi rơi vào trạng thái bất ổn. Tôi lúc này mới có thể nhìn ngắm toàn bộ cơ thể cô một cách chi tiết nhất trừ một vài phần trên cơ thể được che đậy bởi cái váy hoa kia…

Đào từ từ bước lại cạnh giường, ngay lúc này mùi thơm của cơ thể cô phát ra khiến tâm trí tôi cảm thấy hưng phấn mỗi lúc một tăng lên. Tôi không muốn ngủ với Đào và Đào cũng vậy.

Nhưng khi nhìn ngắm toàn bộ cơ thể của cô tôi thật sự không kiềm hãm cảm xúc của mình được…
Ánh mắt của tôi chìm trong cơ thể Đào ẩn sau cái váy hai dây đó một cách say đắm…
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#8
Nhưng khi nhìn ngắm toàn bộ cơ thể của cô tôi thật sự không kiềm hãm cảm xúc của mình được…

Ánh mắt của tôi chìm trong cơ thể Đào ẩn sau cái váy hai dây đó một cách say đắm…

Cái ánh đèn phòng mờ ảo làm cho nhan sắc cũng như sức hút của Đào càng mãnh liệt hơn. Đôi môi căng mọng ẩn sau lớp son đỏ, hai cái quai xanh khiến cô trông hấp dẫn thêm nữa, sự mãnh liệt về ái tình khiến tôi hưng phấn đến tột độ. Nhìn ngắm toàn bộ cơ thể Đào trong cái ánh sáng không rõ ràng khiến tôi cứ ngỡ cô phải là một con Đĩ cao cấp và giá trị hơn nhiều so với cái mức cô đang đi khách là một triệu năm.

Tôi sẳn sàng trả cho Đào gấp đôi hay gấp ba để làʍ ȶìиɦ với sự hấp dẫn của cô, nhưng để mà nói sự gợi cảm của cô không khiến tôi thú vị được như thế, cái chính là mỗi lần tôi nghĩ tới ba chữ Cô Giáo Đào đột nhiên lại cảm xúc đến kì lạ.

Đào lên giường rồi thu gọn mình dưới cái chăn màu trắng thường thấy ở khách sạn. Tôi quay sang nhìn cô với ánh mắt dịu dàng nhất có thể , sau đó đưa tay lên vuốt một lọn tóc ra đằng sau tai cho cô để có thể nhìn khuôn mặt cô một cách chi tiết nhất.

Lúc này…

Cô trông thật đẹp..

Thật sự…

Rất đáng để tận hưởng một bữa tiệc vui vẻ..

” Trông em thật đẹp ngay lúc này ” : Tôi trìu mến nói với cô

Cô quay sang nhìn tôi : ” Thật sao, vậy lúc khác là không đẹp rồi . ”

Chậc !

Phụ nữ luôn vậy, luôn muốn được đàn ông khen ngợi và vỗ về, nhưng không !

Khi chúng ta thường xuyên khen họ, họ lấy điều đó làm đắc chí và lời khen đó giá trị không còn cao nữa. Hãy khen vào một vài thời điểm thích hợp như : trêи giường , đi tiệc , vào buổi sáng sau khi thức dậy….

Tôi lựa những ngôn từ nghe tinh tế nhất trả lời để tránh làm cô mất vui : ” No, hiện tại em thật đẹp, chỉ vậy thôi , mình đừng nói những lúc khác. ”

Cô hài lòng nghe tôi trả lời và nói : ” Vậy, một gã đàn ông cùng trêи giường với một cô gái đẹp thì sẽ như thế nào nhỉ ?

Vẫn là giọng điệu đó, giữ nguyên cái khí chất của một con đĩ trí thức , tại sao không phải là nói ” thằng con trai , đứa con gái mà là gã đàn ông với một cô gái ”

Nghe qua thì không có gì đặc biệt nhưng chú tâm vào ngôn ngữ sẽ thấy ngay. Một gã đàn ông thì phải là đi cùng với một ả đàn bà, không phải là gã đàn ông với một cô gái.

Nói vậy hoá ra tôi là kẻ xấu , cô ta là người tốt ?
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#9
Tôi trầm mặc vài giây rồi trả lời cô với tư cách đầy tự đại : ” Mồi ngon phải có rượu hảo hạn , đáng tiếc .”

” Đáng tiếc điều gì , là không có rượu hay là mồi không nhắm ( chén ) được .” : Đào đối đáp

Tôi : ” chà , đáng tiếc là anh không biết uống rượu dù cho đó là loại rượu ủ bao nhiêu năm đi chăng nữa . Nhưng …”

Đào : ” Nhưng ? Nhưng sao ”

Tôi : ” Nhưng anh là người biết thưởng thức mồi ngon mà không cần rượu .”

Đào : ” Vậy ai là mồi .”

Tôi : ” Cuộc nói chuyện hôm nay, là mồi ngon.”

Đào : ” Ý anh là ? ”

Tôi : ” Là nó thú vị ”

Dứt câu tôi liền đứng lên đi lại chỗ để quần lấy điện thoại rồi mở một chút nhạc , điệu nhạc ambient không lời khiến tôi thấy tâm trạng thoải mái hơn , sự thỏai mái hơn khiến tôi ngay lúc này muốn chén Đào thật sự…

Trở lại giường tôi cũng thu mình vào cái chăn cùng với Đào, vài điệu nhạc du dương có tiếng nước chảy , có âm thanh một người nữ cất lên đôi lời không rõ ràng , từng nhịp beat hoà quyện với âm thanh đó tạo nên một bản nhạc tuyệt vời ngay lúc này…

Ngay lúc này là lúc chân tôi chạm vào phần đùi của Đào, tay tôi sau đó vòng qua eo Đào trêи lớp áo mỏng manh trơn trượt, là sự hoà quyện giống như bản nhạc đang nghe, không một phản kháng, không một nốt nhạc trật nhịp..

Giữa căn phòng ánh sáng không đủ rõ có một bài nhạc nhẹ nhàng du dương

Giữa một không gian đó có hai con người đang nằm cạnh nhau , những điểm hấp dẫn nhất trêи cơ thể của hai con người khác giới tính va chạm vào , là môi chạm trêи cổ , là tay chạm vào eo , la chân quấn lấy chân …

Ngay lúc đó , những câu chuyện…

Không còn ý nghĩa gì nữa…

Chỉ còn lại những giọng nói thì thào, không rõ ràng , là những lời đường mật ngọt ngào đến ghê rợn nếu như nghe những lúc bình thường.

Lúc này thì khác, nó rõ ràng là những lời khiến đối phương thoả mãn sự hưng phấn nhất định…

Là ” Làn da em thật đẹp ”

Là ” Anh muốn hôn lên đôi môi em ”

Là ” ʍôиɠ của em khiến anh không chịu nổi nữa ”

Là ” Ngực của em , quả thật rất hấp dẫn . ”

Là ….. ” Anh muốn làʍ ȶìиɦ với em ”

Là những điều đó , là thì thầm bên tai…là một bữa tiệc ȶìиɦ ɖu͙ƈ…sắp bắt đầu.

Tôi cứ thế mà vào việc , không có sự gượng ép nào ở đây cũng không có cuộc nói chuyện nào cho bữa tiệc ȶìиɦ ɖu͙ƈ này, chỉ đơn thuần là sự hài hoà của cả hai ngầm phối hợp ăn ý để đạt được mức độ cao nhất của hưởng thụ..

Là hưởng thụ ȶìиɦ ɖu͙ƈ mặc kệ nhân gian.

…tôi đưa đôi môi của mình đi khắp cơ thể của Đào , với một đôi môi điêu luyện này thì điều mà Đào có thể làm là nằm đó , hai tay bám lấy bất cứ thứ gì cô có thể….và rêи rĩ

Âm điệu rêи rĩ của cô phát ra theo từng hơi thở cũng như cái cách cô đưa từng nét phấn lên bảng mà hàng ngày cô vẫn làm..

Đôi môi của tôi đang đi xuống vùng bụng rồi vòng qua một bên eo của cô , cô rêи rĩ như không còn chịu được nữa , hai chân cô bắt đầu co lại , hai tay nắm lấy đầu tôi như muốn nói ” Thôi đừng làm thế nữa , em sướиɠ không chịu được..”

Cô nắm lấy hai tai tôi kéo tôi lên , cô không muốn tôi vét máng và tôi cũng không có ý định làm chuyện đó , đó chỉ là một sự tinh tế giả tạo mà cả hai đều hiểu là nên như vậy . Cô hôn tôi , một nụ hôn rất sâu , hai tay tôi mân mê bộ ngực căng tròn của cô , hai vùng đùi của tôi và cô bắt đầu quấn lấy nhau, toàn bộ cơ thể của cô đã bị tôi chiếm đoạt…

Cô bắt đầu muốn thể hiện trình độ hư hỏng của cô khi ở trêи giường , cô thì thầm vào tai tôi ” Nằm xuống, tận hưởng đi anh .”

Cô vật ngược tôi lại rồi leo lên cơ thể của tôi , cô tháo cặp mắt kiếng vướng víu ra khỏi đôi mắt ɖâʍ ɖu͙ƈ đó , cô lườm tôi đầy vẻ khêu gợi rồi dùng đôi môi của mình lấn lướt khắp cơ thể của tôi. Cô đi từ cổ xuống hông rồi bắt đầu đi xuống phần dưới của tôi , đầu lưỡi của cô đi qua hết các bộ phận xuất hiện trước mặt cô , là cậu bé đáng yêu của tôi , là hai cái bóng đèn lâu năm chưa lau dọn của tôi , là vùng bụng , là vùng eo , là vùng đùi . Cô đang trả đủa tôi , trả đủa sự sung sướиɠ tôi làm cho cô bằng cách mang lại sự sung sướиɠ đến đê mê cho tôi…

Tôi không chịu được nữa, đành phải vật cô nằm xuống và thể hiện trình độ điêu luyện của cậu em trai tôi rồi..

Mang tiếng làm anh nhưng độ chịu sướиɠ của tôi lại không bằng cậu em , cậu em tôi rất bản lĩnh, không lâm trận thì thôi , vào trận chắc chắn là không dưới ba mươi phút kể từ lúc đi vào đường hầm ướt át .

Gần một tiếng hai mươi phút tôi và Đào vật lộn nhau trêи cái giường mỏng manh đó , mệt rã rời với tay lấy điếu thuốc châm một miếng lửa nhỏ, tôi rít một hơi thật dài , thật dài rồi thả một làn khói lên trần nhà…

Đào ôm tôi , tôi nhìn cô thấy cô có vẻ khá mệt mỏi nên hỏi : ” Mệt không ?”

Đào không phát ra âm thanh nào , chỉ gật đầu nhẹ nhàng rồi nằm trọn vào vai tôi…

Tôi biết lúc này điều cả hai muốn là một sự im lặng , vì sau khi làʍ ȶìиɦ để mà nói cảm hứng khi mở miệng nói chuyện nó không nhiều , điều mà ai cũng muốn là trầm ngâm , nhìn trần nhà rồi nhắm mắt lại…nghỉ ngơi.

Gần mười phút sau khi nghỉ ngơi , tôi hỏi Đào : ” À , còn về cuộc sống em..”

Nói chưa dứt câu Đào liền chặn ngang lại nói : ” Bây giờ cũng không còn quan trọng nữa.”

” Vậy , cái gì mới là quan trọng .” : Tôi hỏi Đào

” Ngày hôm nay em thấy rất vui vẻ , điều đó là quan trọng. ” : Đào nói với vẻ mặt tươi cười..

Cả hai đều mãn nguyện và khá mệt , nên đều ngủ quên ngay sau đó..

Mở mắt ra tôi không thấy Đào nằm bên cạnh nữa, vội vàng bật dậy chạy khắp các tầng kiếm cô đều không thấy …

Kể từ lúc đó tôi không còn gặp lại cô nữa mặc dù đã cố gắng hết sức tìm cách liên lạc nhưng không được..

Đến bây giờ, tôi vẫn chưa biết được

Rốt cuộc , chuyện gì đã xảy ra…

Có thể là nghĩ làm Đào

Có thể đổi nghệ danh và tiếp tục

Tôi chẳng biết nữa , tôi không biết…


The end
 
Top Bottom