Bây Giờ Mới Kể (1)

lặng lẽ

Mem lão thành
Thành viên BQT
MOD
Công Thần VNanchoi
#1
Cũng như mọi thằng con trai khác, lần đầu tiên xa nhà đều thấy háo hức lắm. Thoát khỏi 18 năm bị kèm như kèm kem ở nhà, chú nào chẳng sướng. Giờ một mình làm vua một cõi, nhìn quanh chẳng có thế lực nào có thể đàn áp nổi. Trong lòng tôi nghĩ bụng, thế này thì coi như thoát khỏi kiếp người, lên kiếp tiên rồi còn *éo gì nữa .

Cách đó mấy nhà là nhà bác Lan. Bác học cùng bố tôi ở trường Ngoại Thương từ những năm 80 , mối quan hệ giao hảo giữa hai nhà cũng tốt. Giờ bác làm việc trong Sài Gòn, căn nhà ở Hà Nội chỉ có 2 chị em gái con bác ở. Cô chị năm đó học năm cuối ĐH, còn cô em thì học lớp 12. Cả hai chị em cùng xinh, nhất là cô chị. Cô em cũng xinh, nhưng mới tý tuổi ranh mà đã cặp kè với mấy thằng, đi LX, mặc toàn đồ hiệu rồi lúc nào cũng ra vẻ tiểu thư đài các nên thật sự mình cũng *éo thích lắm. Cô chị thì giản dị hơn, lại hiền lành tốt tính nữa nên mình mê như điếu đổ. Cứ mỗi sáng lúc chị đi học, mình lại chạy ra ban công để nhìn chị một cái, nuốt nước bọt cái ực rồi mới yên tâm vào ngủ tiếp. Trong đầu lúc nào cũng hiện ra toàn hình ảnh về chị , có lúc tính rình rình lúc nào chị không để ý. Ra ôm chầm lấy chị một cái, rồi ra sao thì ra. Đúng là cái hồi trẻ trâu, ngu thật .

Vì 2 gia đình cũng thân nhau, nên bác Lan cũng nói với bố tôi là để bác quản lý luôn tôi và thằng Trung < Em tôi > vì tháng nào bác cũng ở HN khoảng 6 7 ngày. Với lại cái Phương ” Tên chị ” cũng lớn rồi, để nó giúp mấy đứa về việc cơm nước giặt giũ để chúng nó còn có thời gian học hành. Tuy bác nói thể những tôi cũng chẳng bao giờ nhờ chị giặt đồ hộ, chỉ thỉnh thoảng sang ăn chực thôi. Nói thật con trai mới lớn làm gì có thằng nào dám để cho con gái giặt đồ hộ, ngại *** ra ấy. Nhỡ trong đống đồ đấy lại dính 1 tý tạp chất ” Cái này không cần nói chắc anh em cũng biết ” thì bỏ mẹ @@.

Cũng như những thằng con trai cùng lứa. Sở thích của tôi hồi đó vẫn là game, truyện và bóng đá. Tuy nhiên hồi đó cũng hay bị mấy ông anh tiêm vào đầu mấy truyện hơi bệnh bệnh. Nhưng giờ mới thấy những thứ đó cũng rất có ích. Cuộc sống mà, mặt nào chẳng phải biết tý. Nghiêng thôi chứ đừng ngã là được, hehe. Hồi đó không bị quản, cứ đi học về, ăn cơm xong là lại lên Bách Khoa chơi đ tử, quán anh Tùng ở gần chợ BK. Giờ anh ý về Linh Đàm mở quán Bi-a với karaoke rồi. Anh Tùng tốt lắm, đẹp trai, vợ đẹp, con khôn.

2 đứa bé nhà anh, đứa nào nhìn cũng như thiên thần trong mấy tấm lịch treo tường. Đi với mẹ thì như 1 cặp tiên đồng , đi với thằng bố thì đúng thật 2 ông quỷ con. Thằng Bin, con anh Tùng lúc nào cũng mặc quần thủng đũng. Thỉnh thoảng nó lại cầm chim, giả vờ ngắt 1 cái rồi đưa mình nói :
“ Chú Thành ăn chim cháu đi “Cứ mỗi lần như thế mình lại nói với a Tùng :
“ Thằng con anh từ bé đã bệnh thế này, kiểu này lớn lên kiểu *éo gì cũng thành thần đồng thịt gái như Trần Quán Hy “ Thằng bố nó thì cười hô hố, tuôn ra một tràng dài về quá khứ bất hủ, ra chừng tự đắc lắm. Đúng thật 2 thằng chọi này có gen a Tùng cũng không uổng.

Tầm 11 rưỡi, 12h quán đóng cửa tôi mới về nhà. Lần nào về qua nhà chị tôi cũng phải nhẩy nhẩy lên ngó vào nhà một cái xem chị có nhà không. Có một lần thì bị chị phát hiên, may mà chị không tưởng mình là trộm hoặc có mục đích xấu xa gì đó, không thì có nhảy xuống sông Hồng sửa cũng khó mà sạch được. Lần đó thế *éo nào, lúc tôi đang ngó vào nhà thì thấy chị đứng lù lù ở ngay cửa. Chị nhìn mình, ra chiều ngạc nhiên lắm. Đôi mắt bồ câu mở to, chớp chớp nhìn đáng yêu kinh khủng.

Mà đến tận bây giờ và suốt đời, có lẽ không bao giờ tôi quên được ánh mắt ấy. Chị nói : “ Thành à, lấp ló gì ngoài đấy thế, vào đây đi em. Chị vừa đi lên phố về, mua hoa quả đây này, vào đây với chị cho vui em “ Tôi lò dò bước vào, thấy chị đang ngồi ở phòng khách. Chị mặc chiếc áo màu đen, hơi bó một chút và quần đùi. Để lộ cặp chân dài miên man, thẳng tắp và không một chút tì vết.

Chị có một làn da trắng hồng, chắc da em bé cũng phải nể vài phần. Chiếc áo đó càng làm tôn nên những đường cong quyến rũ nơi chị. Chị không nói, nhưng chắc chị cũng phải tự hào về form người của mình lắm. Tôi ngồi xuống đối diện chị, chân tay hơi run rẩy. Không phải run vì vừa bị bắt gặp như kẻ trộm ở nhà chị mà run vì có lẽ mình đang đối diện với một thiên thần. Chắc tại hồi đấy mình non, giờ thì quên đi hé hé :p

~~~~~~~~~~:oops:~~~~~~~~
 
Người tạo Chủ đề tương tự Diễn đàn Trả lời Ngày
lặng lẽ Truyện sex ngắn 7

Chủ đề tương tự

lặng lẽ

Mem lão thành
Thành viên BQT
MOD
Công Thần VNanchoi
#3
Chị bắt đầu gọt hoa quả, tôi thì ngồi xem phim. Lúc đó chị đang xem dở phim Secret của Châu Kiệt Luân. Chị bảo rất thích phim này, xem đi xem lại 4 5 lần rồi không chán. Thật ra tôi cũng đã xem rồi, nhưng thấy chị ngồi say sưa kể về những tình tiết trong phim thì cũng cố giả vờ chăm chú nghe và thỉnh thoảng cũng đá thêm vài bình luận như kiểu :
“ Hay nhỉ “ , “Bất ngờ quá chị ạ”…. Hình như nội dung phim là về tình yêu của một chàng trai ” CKL đóng ” và một cô gái cùng trường.

2 người đã trải qua rất nhiều kỷ niệm cùng nhau, nhưng cuối cùng chàng trai lại phát hiện ra 1 bí mật. Đó là chỉ có duy nhất anh ta nhìn được thấy cô. Và cô hồn ma của một nữ sinh sống cách đó gần 30 năm. Tuy nghe có vẻ đáng sợ nhưng tình tiết trong phim lại rất hay và lãng mạn. Nói chung là một bộ phim đáng xem. Tuy nhiên xem phim chỉ là mục đích nhỏ. Mục đích lớn nhất vẫn là ngồi ngắm chị. Chắc chị cũng biết tôi đang ngắm chị, nhưng vẫn không biểu lộ gì. Về vấn đề này con gái nhạy cảm và tinh lắm, không qua mắt được họ đâu ^^.

Thế là hai chị em ngồi nói đủ thứ truyện trên trời dưới đất. Nói chung là cũng hợp gu, nhưng mà có 1 điều khiến tôi rất ghét. Đấy là chị dạy tôi những cách chinh phục bạn gái. Chắc lúc đó, chị không biết được một điều. Đó là từ vài tháng trước, mục tiêu quan trọng nhất và cũng là đầu tiên trong đời của tôi là cưa đổ chị. Và có thể, những gì chị dạy tôi sẽ trở lại làm phản chính người nói ra nó. Một lúc sau thì trời bắt đầu nổi gió, xem chừng chuẩn bị mưa. Chắc hẳn các bạn cũng không lạ gì những cơn dông mùa hè.

Đến và đi cũng rất nhanh, nhưng để lại sau những trận mưa giông là sự mát mẻ và ẩm ướt. Chị nhờ tôi lên sân thượng thu quần áo vào hộ chị. Lúc này cái Nga ” Em chị ” vẫn chưa thèm về nhà. Lúc tôi nhắc đến nó thì chị cười bảo kệ, cái Nga nó tuổi Ngựa ” sn 90 ” nên cũng chẳng thể giữ chân nó ở nhà hoài được. Với cả từ bé nó đã tỏ ra bướng bỉnh, ngang ngạnh , lại được bố mẹ chiều nên giờ đây có nhắc nhở nó cũng không có tác dụng gì nhiều. Tôi gật gù thông cảm và 2 chị em chạy lên sân thượng. Ở cạnh nhà chị, có một cây cổ thụ, tán lá vươn tận vào trong sân và che phủ hết khoảng 1/3 diện tích sân thượng. Vì là cây của công, nên nhà chị không được phép chặt. Với cả bác Lan thấy như thế hay hay nên cũng thích thú lắm.

Trời nổi gió mỗi lúc to hơn, tôi nhanh tay với từng móc quần áo đưa cho chị. Chị cũng chạy ra phụ tôi, nhưng mỗi tội quần áo nhiều quá. Lúc chiều nắng to, nên chị đem hết quần áo ra phơi cho đỡ ẩm. Báo hại bây giờ thu mãi không hết. Đang chạy ra thu nốt mấy cái cuối cùng ở phía tán cây thì bỗng có tiếng : “ Bốp “. Thì ra là do gió thổi mạnh quá, nên khiến mấy cành cây mục gãy rơi. Run rủi thay cái cành cây đó lại nhè đúng đầu tôi để rơi. Bất ngờ bị một vật tác động vào đầu, tôi lịm dần và ngất xỉu…

Lúc tỉnh dậy, tôi nhận ra đang nằm trong phòng chị. Trên đầu băng một lớp băng trắng được cuốn nhiều vòng. Chắc lúc đó, trông tôi cũng chẳng khác xác ướp Ai Cập là mấy. Chị đang ngồi ở bàn máy tính cạnh giường để trông tôi, nhưng có vẻ như chị ngủ quên nên thấy tôi tỉnh rồi mà vẫn không biết gì. Tôi cũng để im cho chị ngủ, khẽ ngắm nhìn thiên thần đó. Bất giác mỉm cười, tôi thì thầm : “ Chị à, chị có biết em thích chị nhiều lắm không “
 
Top Bottom