Chủ đề tương tự

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#2
1
Bố em vào đó học nghề mổ trâu , bò và lợn. Không biết công việc thế nào nhưng nghe mẹ em bảo là làm ra tiền. Tiền gửi về mẹ em trả nợ dần cho họ nên họ cũng ít đến nhà đòi. Cuộc sống của ba mẹ con em đỡ vất vả hơn. Bố đi 5 năm rồi về. Nợ cũ vẫn chưa trả hết , bố em đến tận nhà họ xin lỗi họ và mong họ đừng gây khó dễ , cho bố em một con đường làm ăn. Bố em làm ra tiền sẽ trả nợ đầy đủ và hứa không bùng. Các cụ vẫn có câu : ” Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh kẻ chạy lại. ” Những người cho bố em mượn tiền ngày trước thấy bố em đến xin xỏ vậy nên cũng xuôi, không đến nhà đòi nữa. Từ ấy bố em tu trí làm ăn lắm.

Trước khi vỡ nợ , bố mẹ em đẻ được hai đứa là anh trai em và em. 5 năm sau này từ miền nam trở về , bố mẹ em lại đẻ liên tục 3 đứa nữa. Cả thảy 5 đứa. 2 trai 3 gái. Em là đứa thứ hai nhưng là chị gái cả.

Nợ nần chưa trả hết lại cần vốn kinh doanh nên bố mẹ em tham việc kinh khủng. Bố gây dựng lại sự nghiệp bằng nghề mổ lợn bán thịt. Mẹ em thì trồng rau , buôn rau về bán thêm. Từ lúc em học lớp 6 , lớp 7 , sáng nào cũng phải dậy từ lúc 4h sáng để canh nồi nước luộc lòng lợn cho mẹ em. Đứa nào còn nhỏ thì thôi , học cấp 2 trở lên là phải dậy sớm như thế hết. Tuổi thơ của em khá vất vả.

Bố mẹ em hôm nào cũng dậy từ lúc 2h sáng để mổ lợn , làm lòng lợn , xay giò chả , 4h sáng mà chưa thấy mấy đứa lớn dậy làm việc , mẹ em sẵn sàng cầm cái chổi vào tận giường quất cho mỗi đứa một cái nhảy dựng lên. Đau quá tỉnh ngủ rồi tự giác ra làm việc. Ngày đông cũng như ngày hè. Bố mẹ tham việc , nghiêm khắc nên đứa nào cũng sợ. Im phăng phắc làm theo. Buổi tối 8h là bố mẹ em bắt đi ngủ hết, không xem phim hay nghe đài gì cả. Cả nhà ngủ sớm sáng dậy sớm làm hàng. 4h dậy làm các việc. 6h ăn sáng xong phụ mẹ bán rau , gần 7 mới được đi học. Trưa về ăn cơm xong ngủ đến 2h dậy học bài , xong lại tranh thủ đi ngắt lá chuối , hái rau thơm , rang lạc các thứ ,.. để hôm sau bố em có cái để xay giò , làm lòng lợn ,… cứ thế cứ thế 3 năm bố mẹ em trả hết nợ nần cho người ta. Gia đình cũng có của ăn của để.

Em vào lớp 10 mà việc nhà lắm. Chắc tại bố mẹ em tham việc quá. Nghỉ hè mẹ em còn bắt trồng rau ở ruộng xong đi cắt về cho mẹ bán , rảnh lại mang một gánh ra chợ ngồi bán. Buổi tối lại bắt nấu chè thập cẩm , đậu đen để bán , … đủ mọi thứ nghề. Em nghĩ lại thôi mà cũng thấy sợ cái tuổi thơ của 5 anh chị em nhà em rồi.

Nhà em ở gần trung tâm thành phố , cách có mấy km thôi. Từ ngày hết nợ , làm ăn buôn bán được , bố em mua thêm một mảnh đất nữa gần bệnh viện tỉnh . Xây nhà rồi mở quán cơm phở ở đấy nữa nên công việc càng nhiều lên. Phải công nhận bố mẹ em tham việc thật. Vừa mổ lợn lại vừa bán hàng cơm. Không muốn bớt đi việc nào. May là từ ngày mở thêm quán cơm phở , mẹ em không bắt đi làm rau nhặt rau về bán nữa mà chuyển qua phục vụ quán cơm .

Em bận làm việc nhiều nhưng sức học vẫn tốt, thi cấp 3 em đỗ trường chuyên của tỉnh .Trường em học cũng gần bv tỉnh , gần nhà mới bố mẹ em xây nên em ra ngoài tp ở đi học rồi phụ quán cơm . Nói là ra ngoài tp nhưng thực ra cách có mấy cây số thôi.

Bố mẹ em sáng sớm ở nhà mổ lợn , gần xong hết thì bố em để lại cho mẹ làm , phi xe ra quán cơm chuẩn bị làm đồ ăn sáng. Có thuê thêm mấy người rửa bát và nấu ăn nữa. Nhưng gần bệnh viện nên đông khách lắm. Vẫn như mọi khi. , hôm nào em cũng dậy từ 4h sáng để bày bàn ghế , mở cửa, nhặt rau thơm. Có khách thì bưng bê , đến giờ thì chuẩn bị ăn sáng rồi đi học.

Ngày nào cũng như vậy. Sáng nào quán ăn nhà em cũng đông khách , vì người đi chăm bệnh nhân họ ra ăn sáng rồi mua vào cho người bệnh nữa. Một hôm quán đông quá , em mải phục vụ nên gần sát giờ học vẫn chưa ăn sáng. Em bưng tô phở ra bàn 1 anh đang còn trống ghế rồi ngồi ăn cùng. Sợ muộn học nên em ăn vội vội vàng vàng. Con gái mà thô kinh , gắp 1 gắp phở gần hết nửa bát rồi. Anh ngồi cùng bàn em ngạc nhiên , anh ấy ăn xong rồi đang ngồi uống nước. Xong hỏi em :

  • Em ăn nhanh thế không sợ nghẹn à ?
  • Em quen rồi anh ạ. Không nhanh là em muộn học mất.
Nghe em bảo muộn học , anh ấy nói :


  • Em học trường nào vậy ? Học lớp mấy rồi.
  • Em học lớp 11 anh ạ. Em học trường ***.

Vậy gần chỗ anh làm rồi. Nếu sợ muộn thì anh lai đi xe máy luôn. Không lo muộn.

Thấy anh ấy nói vậy em đồng ý ngay vì đang muộn. Em đi nhờ anh xe máy lúc về nhờ xe bạn cũng được. Vì trường cách nhà em chưa đến 1km.

Từ hôm em đi nhờ xe , những ngày sau ngày nào anh ấy cũng đến nhà em ăn sáng. Thỉnh thoảng em cũng bưng đồ ăn đến ngồi ăn cùng rồi nói chuyện. Anh ấy hỏi em tên gì , có bạn trai chưa ,… Em chưa yêu ai nên cũng nói là chưa yêu ai. Anh ấy không hỏi nữa. Nhưng ngày nào cũng đến ăn sáng. Có khi bữa trưa cũng đến luôn. Anh bảo đồ ăn nhà em ngon mà sạch sẽ nên anh thích đến. Không biết là thích ăn cơm hay là muốn tán em thì không biết được.

Bố mẹ em nhà quê nên nghiêm khắc lắm. Em con gái lớn rồi. Lại học trường chuyên của tỉnh hẳn hoi. Toàn bọn nhà giàu. Chúng nó ăn chơi mốt gì cũng có. Tóc tai thì uốn ép nhuộm quá trời. Em thì mẹ lúc nào cũng bắt để đến gấu áo , 1 màu đen huyền bí thủy chung. Không được uốn ép nhuộm gì cả. Quần áo cũng phải giản dị. Dù lúc ấy bố mẹ em làm ra tiền rồi nhé mà vẫn không cho con gái điệu đà. Đi đâu đúng giờ là phải về. Thành ra giữa chốn đông người ấy toàn những bông hoa rực rỡ. Em như cây cỏ dại vậy. Nhạt nhòa . Thế nên chẳng có ai tán tỉnh cả. Không biết là có ai thích ngầm em không thì em không rõ. Nhưng chẳng có ai tỏ tình hay viết thư từ gì cả.

Em không ăn diện nổi bật nhưng vẫn có nét nhìn được. Em cao 1m60 , dáng người nhìn chắc chắn , khỏe mạnh. Ngày ấy còn nhỏ em chưa nghĩ yêu đương gì nhiều nên bọn bạn nó yêu đương tùm lum em không quan tâm lắm. Nhưng ra đường vô tình nhìn thấy anh nào đẹp trai thư sinh là cũng ước trong lòng , giá như mình có người yêu đẹp trai như vậy.

Nói chuyện nhiều với anh hay đến ăn sáng nhà em , anh kể là anh học xong Cao đẳng GTVT rồi. Đang làm việc ở Sở GT , Có bệ đỡ nên được vào làm. T7 cn anh phải đi học liên thông lấy bằng ĐH. Sắp tới còn phải học Thạc sĩ nữa. Nhà anh ở gần khu công nghiệp cách đây hơn chục km nên anh ở trọ gần cơ quan .

Dần dần anh xin số điện thoại em. Bố mẹ em lúc ấy không cho dùng cá nhân đâu. Mua cho 1 cái điện thoại đen trắng , bảo nhà làm hàng bận nhiều việc nên sắm cho 1 cái. Nạp cho 50 tiền thẻ điện thoại. Nếu không có việc gì thì không được gọi đi đâu. Nếu có việc bố mẹ gọi thì phải nghe. Bố mẹ em nghiêm khắc nên em cũng sợ , chẳng dám trái lời. Ngoan kinh khủng …

Em bảo em có số nhưng điện thoại em không có tiền. Anh gọi thì gọi chứ em không dám nhắn tin gì đâu. Với cả em bận lắm. Nhà em nhiều việc , em còn bận học nữa nên không có thời gian đâu. Anh bảo ừ không sao. Anh này hơi lùn lùn. Chắc chỉ cao 1m65 là cùng. Em đã 1m60 rồi nên đứng cạnh nhau em thấy anh hơi lùn. Làm văn phòng nên da dẻ trắng trẻo , không đẹp trai lắm nhưng nói chuyện có duyên. Khéo lấy lòng người khác vô cùng. Mềm mỏng , hài hước. Sau này em mới biết người như vậy rất cáo già. Mồm miệng dẻo quá là không đáng tin cậy.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#3
Thỉnh thoảng vào buổi tối anh ấy có gọi điện thoại cho em. Nói mấy phút rồi đi ngủ. Cũng có lúc thì nhắn tin. Anh ấy nhắn tin cho em nhưng em không nhắn lại. Hôm sau a gọi điện thoại hỏi vì sao không nhắn lại . Em bảo điện thoại em hết tiền. Em học sinh bố mẹ em không cho nạp thẻ. Chỉ để nghe thôi. Thực ra có 50k trong tài khoản. Nhưng em sợ nhắn mãi rồi cũng hết , có việc cần dùng mà ko còn tiền để gọi bố mẹ em lại mắng cho.

Anh ấy muốn nói chuyện với em nên nhắn tin gửi cho em mã số thẻ 100k bảo em nạp vào đi. Tí đi ngủ thì nhắn tin nói chuyện với anh một lát.


Con gái mới lớn. Em lại chưa yêu ai. Anh ấy nói chuyện chủ động rồi săn đón em nên em cũng mềm lòng. Cũng thích anh ấy 6 7 phần rồi. Anh thì tấn công ác. Ngày nào cũng gọi điện thoại vào buổi tối , đi ngủ thì nhắn tin. Bố mẹ em không ở ngoài này. Chỉ có em và mấy bác nữa anh em nhà em , bố mẹ em thuê ra đây để làm hàng cơm phở. Toàn người nhà cả nên em cũng yên tâm. Mình em một phòng trên tầng 3. Khi anh gọi điện thoại thì em toàn nằm trùm chăn nói lí nhí sợ mọi người biết em nói chuyện với bạn trai , đến tai bố mẹ em thì liệu hồn. Em đi ngủ sớm dậy sớm quen rồi nên có khi học bài xong , đang nhắn tin dở với anh ấy mà em ngủ lúc nào chẳng biết.

Nhưng mà lúc đang tán tỉnh nhau thì đâu có biết giận là gì. Anh ấy còn bảo em đáng yêu nữa. Nên em càng thích hơn. Thấy em hay ngủ gật từ sớm , anh bảo em để chuông điện thoại , sáng sớm anh gọi em dậy rồi mình nói chuyện nhé. Thế là hôm nào anh ấy cũng dậy từ lúc 3h30 sáng , gọi điện thoại cho em nói chuyện đến 4h thì em xuống nhà làm hàng. Cứ thế , em cảm thấy anh ấy thật tốt , tâm lý quá , chiều em như vậy. Dậy sớm để nói chuyện với em sợ em buổi tối buồn ngủ. Em nghĩ chẳng có ai khờ như anh. Chắc anh ý yêu mình thật nên mới vậy. Nên là em tin tưởng anh ấy lắm. Anh nói lời yêu là em nhận lời ngay.

Nhưng từ khi tán được em. Em nhận lời yêu rồi anh bắt đầu khó tính hơn. Em cảm thấy vậy. Hay trách em những lí do vô cớ , rồi dỗi em. Mà ngày ấy em dại. Nghĩ anh ta là tất cả nên hễ anh ta dỗi là em xin xỏ đủ điều để anh đừng giận rồi bỏ em. Em ngu kinh khủng.

Có người yêu vào là em cũng xí xớn tập làm đẹp cho bản thân. Thỉnh thoảng hay nói dối mẹ xin thêm tiền mua sách , mua dụng cụ học tập , . Để mua mấy đôi bông tai , đôi dép điệu đà , tóc cũng đến tiệm người ta tạo kiểu cho … nhìn cũng xinh hơn được tí. Lúc nào nhớ ra thì nói chuyện nhỏ nhẹ , bằng không cứ như con trai ấy.

Mãi sau này mới sửa được.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#6
2

Khi đang tán tỉnh em thì anh ấy cưng nựng em lắm. Nói chuyện câu nào cũng thấy vừa tai. Nhắn tin gọi điện mà chưa trả lời ngay là anh ấy bảo lo cho em , rồi anh nhớ ,… thế mà lúc em nhận lời yêu rồi 1 tí thôi em chưa kịp trả lời tin nhắn anh ấy giận dỗi , trách em lề mề , không quan tâm anh ấy … nhiều lúc cãi nhau em cũng thấy mệt mỏi. Không nghĩ mấy trò yêu đương lại vớ vẩn, mệt người như vậy. Nhưng đang yêu mà , giận tí là quên được ngay. Chỉ cần nói hai ba câu là đã làm hòa . Đúng là tình yêu bọ xít.

Rồi em cũng hay nói dối bố mẹ em hơn. Hay bảo đi lao động , họp lớp ,.. các thứ để dành thời gian cho anh ấy. Nếu không là anh giận , bảo là yêu nhau mà không được gặp gỡ riêng như người khác … gặp nhiều , anh đòi cầm tay , ôm hôn các thứ. Lúc ấy em còn nhỏ tuổi , ôm hôn đã sợ lắm rồi. Vì cứ nghĩ làm như vậy là sẽ có thai. Nhất quyết không cho anh ấy hôn. Anh chưa làm gig được mình nên thấy em nói vậy còn giải thích :

  • Làm như thế này ( ôm hôn ) chỉ khiến cho tình yêu đẹp lên thôi em ạ. Anh càng yêu em hơn. Làm gì có chuyện có thai được. Phải ấy nhau thì mới có thai.

  • Lại còn ấy nhau nữa. Thôi em không dám đâu. Bố mẹ em mà biết thì có mà giết em đi. Tí tuổi đầu đã yêu đương vớ vẩn.

  • Em nói ai yêu đương vớ vẩn ?

  • Không có. Ý em là làm mấy hành động này không tốt.

  • Thế nào mà không tốt ? Em hỏi xem bây giờ có ai yêu nhau mà không ôm hôn không ? Có mỗi mình em như thế thôi.

  • Nhưng em không quen. Em không thích.

  • Em cứ nghĩ thế. Nếu em sợ thì anh hôn chạm môi thôi. Hôn mà cũng sợ à. …
..

Rồi dần dần anh ấy huấn luyện cho em ôm hôn. Không sợ nữa. Được cái này lại vòi vĩnh thêm cái khác nữa. Nhiều lần trốn đi chơi cùng anh ấy , anh đòi ôm hôn xong tay chân sờ soạn khắp người em. Em sợ anh có ý đồ xấu thì gạt đi bảo anh không nên làm thế. Nhưng anh thì cứ năn nỉ :

  • Cho anh làm như thế này một lát thôi. Anh ôm bên ngoài thôi mà. Anh không làm gì quá đáng.

  • Em không tin anh đâu. Lúc em chưa ôm hôn anh cũng bảo thế. Giờ anh lại muốn thế này nữa. Anh đòi hỏi quá rồi đấy. Cứ sờ soạn thế này cả anh và em đều không chịu được.

  • Không chịu được vậy em cho anh đi. Anh thực sự cũng không chịu nổi mỗi khi gần em thế này đâu.

  • Không được. Em còn nhỏ tuổi. Làm thế này bố mẹ em mà biết được thì nguy to. Em không dám đâu. Thôi em đi về đây.

  • Em đúng là ..

  • Em thế nào ?

  • Em xem bây giờ người ta yêu nhau ai chả như vậy ? Em cứ khăng khăng quan điểm lạc hậu như vậy. Em cũng 17 tuổi rồi còn gì , ngày xưa các cụ 17 tuổi đã lấy chồng từ lâu , em lại bảo trẻ con à ?

  • Anh thấy họ ở đâu yêu nhau rồi làm trò thế là việc của anh. Em chưa nhìn thấy em chưa tin..

  • Đúng thật là … Anh nói em nghe .. con gái bây giờ hiếm có đứa nào còn trinh tiết mà về nhà chồng lắm . Khi yêu nếu con trai không được đụng chạm người ta chán em ngay..

  • Anh sành sỏi quá nhỉ. Anh đã cưới vợ bao giờ chưa mà dám bảo không có đứa con gái nào còn tân tiết khi về nhà chồng ?

  • Anh thấy đa phần là chửa trước rồi mới cưới mà. Chẳng phải thế thì sao ?

  • Vậy thì vẫn chưa phải là tất cả. Nếu sau này em gặp được chồng em tương lai em sẽ cho người ấy..

  • Vậy em không yêu anh à ?

  • Em còn trẻ con. Còn đi học. Chắc gì chúng minh đã đến với nhau được. Yêu thì yêu. Nhưng nếu anh cứ giữ cái quan điểm như vậy thì em không cần.

….
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#7
Thấy em nói như vậy, anh ta cũng không đòi hỏi nữa. Nhưng chưa chinh phục được , chưa thỏa mãn được nhu cầu anh ta vẫn chưa buông tha. Anh nhắn tin mùi mẫn hơn , quan tâm hơn , muốn cho em thấy anh ta yêu em thế nào để em tin tưởng mà trao thân. Nhưng em dù thế nào cũng quyết không làm gì quá đáng , vì em cũng sợ mọi chuyện vỡ lở , sợ bố mẹ mắng, mọi người cười chê… dần dần anh ta chán. Cảm thấy không tiến triển được anh ta lạnh nhạt , hờ hững với em. Em biết là do em không đồng ý chuyện đó nên vậy. Em cũng không cần , không níu kéo.Anh ta không nhắn tin không gọi điện em cũng mặc, em muốn yêu 1 người dành cho mình tình cảm chân thành trong sáng chứ không toan tính và đòi hỏi như vậy.

Không làm gì được em , anh ta lại đi tán người khác. Đúng là gian trá. Nói yêu thương mình như thế , giờ đã lai con khác xong cười nói hồn nhiên như vậy được… Em lắc đầu ngao ngán , thầm nghĩ mình quyết đoán và dứt ra được 1 tên dê non.

Quên đi chuyện anh sở GT , em cũng không yêu một ai nữa. Tập trung vào học hành. Năm 12 em cuối cấp nên bận học nhiều hơn, bố mẹ em đi họp phụ huynh về cũng biết lịch học của em kín như thế nào. Sợ em học vất vả quá nên không bắt làm việc nhà , không bắt dậy sớm làm việc nữa. Cũng chiều chuộng rồi mua sắm cho nhiều thứ hơn , bảo em cuối cấp rồi cũng lớn rồi nên cho điệu đà bạn bè tí . Em thì vui rồi. Nhưng từ nhỏ bố mẹ huấn luyện cho đi ngủ sớm dậy sớm quen nên em được ăn chơi lại không quen. Vẫn thói quen cũ , tối học bài xong 9h em đã buồn ngủ đi ngủ ngay , sáng chẳng cần hẹn giờ cứ 4h là tỉnh giấc. Không phải phụ hàng quán nên em lại học bài. Nhiều thời gian học nên lớp 12 em luôn xếp top 5 của lớp. Bme em thích lắm. Càng đầu tư cho học hơn. Rồi hay cho tiền tiêu vặt bảo em thích mua bán gì thì mua nhưng không được đi chơi vớ vẩn bố mẹ không đồng ý.

Ngày 27 Tết năm em học lớp 12 , em chở thằng em trai ra chợ hoa TP mua đào quất về trang trí nhà cửa , vì bố mẹ em mấy ngày cuối năm bận mổ lợn gà xay giò chả bận nên bảo em đi mua. Hai chị em lang thang khắp chợ , tìm mãi tìm mãi ưng được một cây đào đẹp đẹp , trả giá kỳ kèo mãi người ta bán cho 400k 1 cành đào to lắm. Hì hục chằng chịt lên xe máy , dặn thằng em trai bảo mày ngồi giữ khéo không nó đổ ra thì ăn c*t đấy.

Vừa nói khỏi miệng , đi ra ngã tư có 1 thanh niên mặc đồ thể thao cũng chở em đi chợ hoa lớ ngớ phi ngay vào xe hai chị em.

  • Rầm !!!

  • Ôi giời ơi. Đi đứng kiểu gì đấy thằng kia ?
Em quát to. Ngã xe nên chả bực thì sao. Nghĩ xót cành đào vừa mua nên càng khó chịu tỏ thái độ , quay ra xem cành đào , may không bầm dập gì.

Thanh niên cao to kia dừng xe lại đỡ xe em dậy xong bảo

  • Cho tôi xin lỗi.

  • Không xin xỏ gì. Nếu như hôm nay tao làm sao thì mày thế nào ?

Đang đi bị phi bất ngờ nên em nói không giữ lịch sự gì.

  • Em xem có đau chỗ nào , có chảy máu không anh đưa em đi vào viện khám.

  • Không cần. Đưa tiền đây tao tự đi được.

Mặt em hung dữ.
  • Thằng em trai của gã thanh niên cao to kia sợ quá bám quần anh trai , mặt e dè sợ sệt , nói thầm với anh trai :

  • Anh ơi. Chị kia đanh đá thế anh ?

  • Không sợ. Có anh đây.

  • Nào nào. Bàn bạc cái gì. . Tông xe người ta đau vậy có đền tiền không ?

  • Thì cô kiểm tra xem có hư hỏng xe cộ gì không. Người ngợm thế nào , có bị sao không đã chứ . Gì mà ăn vạ người ta khiếp vậy ? Không may thôi mà.

  • Thấy gã nói vậy , em điên lên bảo :

  • Mày có đưa tiền không ? Không là tao lăn đùng ra đây đấy nhá. Tao đau đít cũng phải vạch ra cho mày xem à. Đồ háo sắc kia.

  • Ấy. Xin lỗi. Tôi không có ý đó. Vậy bao nhiêu thì được ?

  • 200k mua bông băng và đi khám.

  • Khiếp nhiều thế. Nhìn vẫn hẳn hoi mà đòi nhiều thế ?

  • Thế bây giờ có đưa không ??

Bao nhiêu người nhìn vào , anh thanh niên kia xấu hổ nên cũng rút 200k ra đưa cho em. Nhét tiền vào túi , cho thằng em ngồi cẩn thận em lại phóng như bay về nhà. Trong lòng thích thú vì vừa hời đc 200k và ngã chẳng bị ảnh hưởng gì cả .. lalala…

Gần đến ngày tốt nghiệp , trường em tổ chức một buổi Hướng nghiệp cho học sinh , gặp gỡ rồi giao lưu các hs khối 12 chuẩn bị ra trường. Hôm ấy em ngồi hàng cuối , chẳng chú ý bên trên người ta nói gì. Vì mấy buổi meeting thế này không bao giờ em quan tâm , chỉ đi cho có lệ. Chém gió là chính. Nói chuyện tào lao , ăn quà vặt , liếc qua liếc lại em cảm thấy có một cặp mắt hình như cứ nhìn em từ nãy giờ. Em chăm chú nhìn lại thì… ôi thôi. Đúng thanh niên hôm em gặp hôm đi chợ hoa. Là gã tông xe em. Hắn đang quan sát em. Không biết có phải muốn đòi lại tiền không. Thanh niên này học lớp D. Em học lớp A. Huhu. Không ngờ oan gia ngõ hẹp , hắn ta lại học cùng trường , cùng khối với em. Thế là từ ngày hôm ấy hôm nào em cũng đụng mặt hắn ở trong trường. Nghỉ hè các khối 10 và 11 được nghỉ. Bọn em vẫn phải đi học vì ôn luyện thi tốt nghiệp và chuẩn bị cho kỳ thi Đại học.

Mỗi lần đi qua em toàn tránh mặt vì ngại. Sợ nó đòi tiền rồi bóc mẽ mình đanh đá giữa bao nhiêu người thì xấu hổ lắm. May nó không nói gì , gặp em nó chỉ nhìn nhìn xong thì đi. Mà hôm nào cũng gặp nhau ở nhà để xe mới đau em chứ. Bực bội.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#8
3
Rồi ngày em thi tốt nghiệp và đại học cũng xong. Dù hàng ngày ở trường vẫn chạm trán nhau nhưng hắn không nói em không nói nên hai đứa không xảy ra xích mích gì. Và em nuốt trọn 200k của hắn. Em nghỉ học chờ ngày biết kết quả thi ĐH thì lại lao vào làm hàng quán với bố mẹ em. Anh trai em học dốt nên ở nhà làm hàng luôn , bố mẹ em bảo anh đi học nghề nhưng anh không chịu. Em thấy anh trai em nhu mì hơn cả đứa con gái như em nữa. Em thì ngoan ngoan 1 tý nhưng cũng đanh đá ra phết.
Lâu ngày chỉ có ăn và học nên khi làm việc trở lại em uể oải hết cả người. Làm một tý đã thấy đau lưng , rồi toàn viện cớ để đi đây đi đó trốn việc … Đến ngày biết kết quả thi , em lên trường nhận giấy báo , xem danh sách em không khỏi ngỡ ngàng khi gã thang niên tông xe lại thi cùng trường em và trúng tuyển cùng đợt. Lại còn học chung lớp nữa. Niềm vui trúng tuyển chưa lâu , giờ lại chạm trán hàng ngày với thứ mình không ưa nên tâm trạng em như chó cắn. Bố mẹ em bảo sao trúng ĐH lại không vui ? Lúc trước ước ao được đi học xa nhà lắm mà ?

  • Thì tại con không muốn xa bố mẹ và anh chị em nên thế ..

  • Nói phét thì chớp mắt tí đi. Anh em trêu em.

  • Ai nói phét. Em nói thật mà anh không chịu tin. Huhu. Con không muốn đi ra ngoài ấy học đâu. Hay con nguyện vọng về gần nhà được không mẹ ? Con không thích ngành ấy nữa ??

  • Con dở hơi này. Khó khăn lắm mới vào được trường ĐH tiếng tăm , về tỉnh lẻ làm cái gì.

  • Nhưng bỗng nhiên con chán học ở đấy lắm.
Thực ra là em không muốn học chung với tên kia. Huhu.

  • Không học cũng phải học. Không chuyển ngành chuyển trường gì hết. Nhà mình có anh mày học dốt , giờ mày học được lại không chịu học. Nếu không đi là tao gả chồng luôn. Thích cái nào thì chọn đi.
Thấy bố nói vậy em sợ quá vội nhận luôn .

  • Con học. Con học chứ. Ngu gì mà lấy chồng. Con đi . Con đi. Nhưng mà mỗi tháng mẹ phải gửi nhiều đồ ăn ra cho con cơ. Cả tiền nữa.

  • được rồi. Cái đấy không cần mày lo. Học cho tốt đi. Vậy bao giờ nhập học ?

  • Đầu tháng 9 mẹ ạ.

  • Ừ. Vậy đến lúc ấy mẹ cho mày tiền đi mà sắm sửa quần áo , rồi bố đưa đi nhập học.

  • Vâng !!!
Đến ngày nhập học,bố em đưa đi lên trường. Chưa quen biết gì nên bố em đăng ký cho em ở ký túc xá của trường.Lớp có tận hơn 100 sinh viên. Gã thanh niên tông xe cũng có mặt. Mẹ hắn đưa đi. Trông hai mẹ con đúng kiểu con nhà quyền quý. Mẹ hắn mặc váy sang trọng,chân tay làm nail đỏ chót.Phụ huynh ngồi dưới cuối lớp. Các bố các mẹ ngồi nói chuyện rồi khoe con mình được bao nhiêu điểm , quê ở đâu. Rồi mẹ gã và bố em khi biết cùng tỉnh lên đây thì chào hỏi .
  • Nhà chị ở khu nào vậy ? Nhà em gần BV Tỉnh này.

  • Chào anh. Nhà em ở khu chợ mới. Cháu nhà anh đâu ?

  • Kia. Con bé đang ngồi trên kia. Con nhà chị đâu ?

  • Đấy. Con nhà em kia. Thằng bé ngồi ngay trên này. Chà chà con gái anh cao thế.

  • Như con trai ý mà chị. Tồ tồ lắm.

  • Thôi để chúng nó ra ngoài đi học rồi nó khôn dần ra anh ạ. Không sợ. Vậy tí nữa bảo hai đứa làm quen với nhau. Cùng quê cùng lớp có gì thì giúp đỡ nhau .

  • Vâng. Tôi cũng đang nghĩ vậy.

Làm thủ tục nhập học xong ,bố em dắt em ra ngoài hành lang. Mẹ con hắn cũng đi theo. Mẹ hắn bảo :
  • Hai đứa làm quen nhau đi.

  • Chào bác ạ. Cháu và bạn này học cùng trường. Cháu biết bạn ấy ạ.
Gã nói.
  • Ồ. Thế hai đứa biết nhau à ? May thế . Vậy học hành bảo nhau mà học cháu nhé. Cùng quê với nhau vẫn hơn đấy.
Bố em nói.
  • Vâng ạ.
Mặt em lầm lì không vui.
  • Ơ kìa sao không chào bác chào bạn đi con. Gặp người lớn mà im im đi thế ?

  • Cháu chào bác ạ.

  • Chào bạn.
Em nói cộc lốc.
Mẹ gã cười sung sướng. Nhìn giàu có mà cũng thân thiện ra phết.


  • Bọn này giờ lớn rồi nên xấu hổ là đương nhiên. Lại là con gái nữa.

Mẹ hắn nói đỡ lời cho em. Hắn cũng ở trọ bên khu ktx nam. Nhìn bên em sang được bên của gã.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#9
Trưa hôm ấy bố con em và mẹ con gã cùng nhau ra quán ăn cơm. Suốt bữa cơm chỉ có mẹ hắn và bố em nói chuyện với nhau. Hai đứa em tập trung ăn chả nói câu gì. Hai ông bà thi nhau khoe con mình thế này thế nọ.. Đến lúc trả tiền thì tranh nhau trả. Mẹ hắn bảo là để tôi trả cho. Bố em bảo tôi là đàn ông con trai để tôi trả. Hôm nào về quê chị mời lại tôi sau. Vậy là cả hai vui vẻ rồi đi về.

Em và hắn ra bến xe tiễn bố mẹ về quê. Mọi người về rồi bọn em quay về ktx nghỉ ngơi và bày biện đồ đạc. Đến chỗ ở mới còn phải đi mua đồ nữa. Suốt dọc đường em và hắn không nói gì với nhau. Chắc hắn ghét em chuyện hôm nọ. Em thì không thích và ngại nên càng không nói gì.

Phòng kí tx của em có 6 người. Cả 6 đứa đều học chung 1 lớp. May quá. Đi học hay làm gì đồng đều cả không có ai khóa trên nên dễ nói chuyện và xưng hô. Mỗi người ở mỗi quê khác nhau đến đây nên mấy hôm đầu còn giớii thiệu quê quán và mang quà quê ra mời nhau quá trời. Em mới ra ngoài xã hội nên ở chung với mọi người , trò chuyện các thứ là vui lắm , chẳng biết nhớ nhà là gì.

Lớp em nam nữ cũng khá cân bằng nhau về số lượng. Ngồi học nói chuyện rôm rả. Đúng là cách học và dạy học ở trường ĐH khác với cấp 3. Ai học thì học ai nghe thì nghe. Thành ra em lười chảy thây. Hàng ngày ở khu kí túc em vẫn hay gặp gã kia , lên lớp gặp mặt suốt nhưng em cũng quen. Không cảm thấy ngại nữa. Nhưng tuyệt nhiên chả nói gì với nhau từ lúc lên đây.

Một hôm đang học trong phòng tin học , hết giờ mọi người đứng lên đi về hết. Em hôm ấy đến ngày có hành kinh mà không chuẩn bị trước nên ướt đẫm cả quần. Xấu hổ không dám đứng dậy. Chờ mọi người ra hết em mới dám ra. Gã thanh niên tông xe thấy em cứ thập thò không chịu về thì quay lại.
  • Sao cậu còn quay lại đây vậy. Không về trước đi ?

  • Sao cậu còn chưa về. Chờ ai mà thấp thỏm thế. Không nhanh là phòng máy người ta khóa cửa đấy.
Hắn nói.
  • Cậu cứ về trước đi. Tôi có việc chưa về. Vừa nói em vừa lấy sách che quần lại.
Hắn chú ý xong quay người em lại.
  • Có thế mà không dám nói ra. Đến kỳ sao không chuẩn bị ?

  • Cậu biết cái gì mà nói ? Không phải việc của cậu. Cậu về trước đi.

  • Vậy cậu không định về à ?

  • Lát tôi về.
Họ sắp khóa cửa rồi mà.

Nhưng tôi thế này …

Cậu ta nhìn em đắn đo xong cởi áo sơ mi bên ngoài đang mặc ra xong quấn vào hông cho em , che hết mông quần đi.

  • Rồi. Cậu về ngay đi. Không là không kịp đâu.

Hành động ấy của cậu ta đúng là đã giúp đỡ em. Khi ấy em cảm thấy biết ơn lắm. Lủi thủi cắm mặt đi về trước. Vì em ngại. Để con trai nhìn thấy như vậy em xấu hổ không biết nói như thế nào cảm ơn hay đại loại thế. Chắc cậu ta hiểu được em nghĩ gì nên không nói nhiều. Lặng lẽ đi về theo phía sau em.

Sau lần ấy em chuyển thái độ hẳn với cậu ta.

Không còn khó chịu mỗi khi chạm mặt . Một thái độ khó ưa chuyển sang thinh thích . Kiểu cảm kích ấy. Mà khi đã thích rồi thì những cái em nghĩ xấu về cậu ta trước đây đều trở nên tốt đẹp cả. Cái áo ngày hôm ấy cậu ta quấn cho em , về phòng em giặt thật sạch , ngâm thuốc tẩy , ngâm xả comfort thơm phức rồi đem trả lại.

  • Cảm ơn cậu đã cho tôi mượn áo. Cho tôi gửi lại nhé.
Chắc cậu ấy ngại nên khi em gửi lại cậu ấy không nhận.
  • Thôi. Tôi còn nhiều quần áo lắm. Cậu giữ lại mà dùng.

  • Điên à. Tự nhiên bảo người ta mặc áo con trai. Hay là chê tôi mặc bẩn cậu không dám lấy lại nữa ?
Cậu ta ngạc nhiên vì em nói thế.

  • Không phải. Tôi không có ý đó…

  • Thế thì sao lại không nhận lại. Tự tay cậu cởi áo ra cho tôi mặc cơ mà. Giờ lại không cần lấy nữa. Yên tâm đi. Tôi giặt sạch sẽ rồi. Không chết người đâu mà lo.

Không đợi cậu ta trả lời , em vứt luôn cái áo về phía cậu ta. Cậu ấy nhận lấy . Rồi từ ngày sau em phát hiện cứ hôm nào lên phòng tin học là cậu ta cũng mặc cái áo hôm cho em mượn.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#10
4

Tết âm lịch năm nhất Đại học , bọn em được nghỉ 9 ngày. Hôm ấy là 27 Tết rồi , chiều muộn học xong là được về quê ăn Tết. Ban đầu em định là ở lại thêm buổi tối nay nữa sáng hôm sau ra bắt xe về cũng chưa vội. Nhưng phòng kí túc xá của em hầu như chúng nó đều bắt xe về quê luôn trong tối nay. Em đắn đo. Không biết nên ở lại hay về. Về ngay thì em ngại vì tối bắt xe ôm ra bến xe lách cách , mà ở lại thì một mình em một phòng 6 cái giường , sợ ma và ở một mình lắm , không biết phải làm thế nào… Đang suy nghĩ thì điện thoại em có tin nhắn.Của cậu bạn tông xe.
Bạn Th.

  • Cậu có về quê luôn không ? Mình đang chờ xe ở bến rồi. 20 phút nữa là xe chạy. Nếu cậu muốn thì ra ngay nhé , chuyến cuối rồi , nếu không sáng mai cậu hãy về.

Thấy Th. Nói vậy em luống cuống xách túi du lịch quần áo rồi lật đật xuống bắt xe ôm. Ra đến nơi vừa lúc xe chuẩn bị xuất bến. Cuối năm nên đông quá trời. Người người chen chúc nhau , không có chỗ ngồi. Em có cái túi du lịch đựng mấy bộ quần áo , còn đâu không mua bánh kẹo gì về cả. Đứng một lúc em mới nhìn thấy Th. Cũng đang đứng ở phía đầu xe , thấy em lên xe rồi Th.Mỉm cười gật đầu một cái,ngầm ý là Th. Đã nhìn thấy em rồi.

Xe ngày Tết đã đông lại còn bắt khách dọc đường nữa. Cứ một tý lại dừng xe liên tục. Phanh gấp. Em đi học về bụng đói chưa ăn được gì nên đứng một lát vừa đói bụng lại say xe. Đầu óc quay cuồng và miệng cứ trực nôn hết ra. Mỗi lần xe dừng lại em phải lấy túi nôn ra lần đó. Nhưng đông quá không có chỗ ngồi. Đường xa nên chẳng ai muốn nhường cả. Xe đang bon bon bỗng nhiên chết khự , dừng lại trên đường. Bác tài xuống đường kiểm tra thì xe bị chết lốp dọc đường. Mà quanh đấy toàn cánh đồng , chẳng có nhà nào cả , họ đành gọi thợ sửa chữa lưu động. Rất lâu sau mới có người đến. Xe khách bé mà chứa 60 70 người. Thực sự là quá tải nên lốp đã bị hỏng.Nhiều người đói quá chờ lâu sốt ruột kêu than , sửa mãi không ra bệnh gì.Em xuống xe nôn 1 trận xong cũng thấy nhẹ người đi. Đỡ say xe hơn hẳn nhưng đói bụng lắm. Cậu bạn Th. Đến gần em và hỏi :

  • Cậu say xe à ? Chiều đi học về đã ăn gì chưa ?
Em lắc đầu.

Th. Nói tiếp.
  • Vậy ăn tạm bánh mì của tôi này. Tôi cũng chưa ăn nhưng ra sớm nên mua sẵn được mấy chiếc , có sẵn nước lọc đấy , ăn đi cho đỡ đói. Tình hình này không biết khi nào mới sửa xong đây. Cậu ăn đi.
Em đang đói nên nhận lấy và ăn ngấu nghiến.Đến 11h đêm xe vẫn không sửa xong. Không còn cách nào khác , chủ xe và lơ xe đi vẫy xe khách khác cho người đang chờ xe quá giang. Một chiếc xe giường nằm dừng lại , mọi người đều mừng rỡ. Nhưng chiếc xe này chạy Hà Nội – TP HCM nên không về qua bến , chỉ về qua trung tâm TP thôi. Nếu mọi người đồng ý thì lên xe.Lúc ấy rồi ai chẳng mong được về nhanh. Về đến TP rồi tính tiếp. Mọi người lần lượt chuyển đồ sang xe giường nằm rồi lên đường.

Xe rất đông. Lượng khách cũ cộng với số người vừa lên xe cũng quá tải. Không có giường để nằm. Mọi người ngồi chen chúc nhau. Em ngồi cạnh bạn Th , xe đông lắm người ngồi chỉ được co gối chân lại chứ không được duỗi thẳng chân ra đâu. Chật lắm luôn.Xe chạy đêm khuya nên em buồn ngủ nhưng xe lắc lư không thể ngủ nổi. Th ngồi cạnh bảo em là :

  • Cậu ngồi xích lại đây , ngồi vào chỗ này cho tôi duỗi chân ra với. Co gối đau chân và mỏi quá.

  • Ngồi thêd nào được. Xe chật có nhích lên được nữa đâu ?
Em hỏi lại.

  • Thì cậu cứ nghe lời tôi đi. Kiểu gì cũng dễ chịu hơn mà.
Em hơi nhổm người dậy cho Th duỗi thẳng chân ra , dạng chân kiểu chữ V , em ngồi vào giữa , kiểu như ngồi trong lòng ấy. Hai đứa đều được duỗi chân ra. Nhìn giống đôi tình nhân quá.

Em thấy ngồi như này không tiện,chỉ có ai yêu nhau mới ngồi như thế.Định ngồi lại như lúc trước nhưng bạn ấy bảo ngồi vậy một lát đi. Hơn 1 tiếng nữa là đến TP thôi. Chẳng dễ chịu hơn à.

Công nhận ngồi co lại vậy có chỗ để duỗi chân ra dễ chịu hơn hẳn. Thỉnh thoảng ngủ gật em còn ngả hẳn người vào Th nữa. Th thấy em ngủ gật cũng để em ngủ.Còn đỡ cho em ngồi dựa dựa ngủ cho ngon nữa.Lát sau có một em bé bên cạnh ngồi chật quá vì mẹ bé đang bầu bụng to , thấy hai đứa em ngồi duỗi chân ra dễ chịu có ý nhờ cho em bé ngồi vào lòng em như em ngồi lòng Th. Chị ấy bảo :
  • Vợ chồng em gì ơi .

  • Dạ chị hỏi ai ạ.

  • Em ý. Vợ chồng em ý. Em cho chị nhờ đứa bé được không. Bụng chị to quá ngồi chật đứa bé nó mỏi không chịu. Lát xuống xe luôn rồi.

Em đang định giải thích là hai đứa không phải vợ chồng nhưng Th đã bảo :
  • Vâng. Chị cứ cho bé qua đây ngồi với chúng em cũng được ạ. Chồng chị đâu để mẹ con đi lại vất vả thế ?

  • Anh ấy đi xe máy , chị và cháu đi ô tô vì sợ bụng to đi xe máy nguy hiểm.

  • À. Vâng. Vậy chị nghỉ chút đi. Đến trạm dừng xe em gọi chị. Em bế cháu cho. Chị yên tâm đi.
Em ôm đứa bé cho nó ngủ. Th thì cho em dựa vai. Có vẻ Th thích thế lắm.Em không thấy Th chợp mắt tí nào , tí tí lại đỡ vai cho em ngồi ngay ngắn lại.

Anh lơ xe không biết , khi đến ngã tư HD anh gọi bảo vợ chồng con cái dậy đi xuống xe nào , đến nơi rồi . Bọn em xuống xe. Lúc ấy là 2h sáng . Trời rét. Xuống xe em rét run cập cập vì mặc ít áo. Trên xe đông người quá nên em cởi áo khoác ra. Nhiệt độ ban đêm xuống thấp quá. Dọc đường không thấy có anhh xe ôm nào. 1 cái xe taxi cũng không có. Từ ngã tư ấy đi về chỗ em là 5km. Cách nhà Th xa hơn.Th gọi mà không thấy bố mẹ nghe máy. Giờ này bố mẹ em dậy mổ lợn rồi nên em gọi bố em nghe máy ngay. Bố em ra đón ,thấy Th chưa có người đón bố em bảo hay bác đưa về nhà bác luôn sáng mai bảo con gái bác đưa cháu về

Hai đứa bạn học cùng nhau thôi về nhà bác ngủ tạm sáng mai về. Đêm rét mà không có ai đón nên Th theo hai bố con em về luôn. Bố em thả hai đứa vào căn nhà gần bệnh viện chứ không về trong nhà. Rồi bố em về. Trước khi về còn dặn:
  • Cứ vào nhà nghỉ ngơi đi. Mai dậy muộn cũng được để bác gọi cho mẹ cháu . Không lo đâu. Đi xe xa vậy mệt rồi.

  • Vâng. Cháu cảm ơn bác ạ.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#11
Hai đứa em rón rén lên phòng nghỉ. Em bảo Th ngủ ở phòng khách , em vào phòng em ngủ. Chẳng tắm rửa gì rét quá e chui vào chăn ngủ luôn.Quẳng cho Th cái chăn bông , cậu ấy nằm ghế salon . Đến lúc em đang ngủ say thấy lạnh quá , tay vơ vơ cái chăn không thấy đâu.Sờ hai bên không thấy chăn em bực quá nghĩ mình nằm kiểu gì mà k thấy chăn đâu. Rét này mà đạp chăn đi được à. Ai ngờ cái tên Th này đã chui vào phòng em rồi cướp chăn của em , nằm cuộn tròn lại ngủ say sưa.

Em tức quá đạp đít cho một phát , gằn giọng bảo :

  • Ai cho cậu vào đây nằm với tôi đấy ?

  • Đi ra ngoài kia đi. Lại còn cướp chăn nữa. Chăn cậu đâu.

  • Thôi ngoài salon lạnh lắm không ấm như trong này. Cho tôi nằm tí .

  • Điên à. Biến ra kia đi. Cái loại dâm dê này nữa.

Th thấy em nói vậy vung chăn ra bảo :

  • Tôi đã làm gì đâu mà bảo dâm dê. Rét quá tôi mới vào đây mà.

  • Rét gì. Tôi cho cậu mượn cái chăn dày cộp còn rét à.

  • Sao không rét. Cái salon da lạnh ơi là lạnh. Không tin cậu ra mà nằm thì biết.

Em lườm Th một cái xong bảo :

  • Được rồi , tôi ra đấy nằm. Nếu mà tôi ngủ ngon được thì mai cậu chết với tôi.

  • Th đắc ý bảo ừ cho cậu xử thế nào cũng được.

Đúng như lời Th nói ghế salon lạnh ngắt , đắp chăn cũng không ăn thua gì cả.Tại phòng khách rộng không kín đáo như phòng em thế nên ban nãy Th lạnh quá không chịu được nên phải mò vào. Nằm co ro chịu rét một lúc không chịu được , ngủ không được , em lại ôm chăn vào phòng , nằm chung giường với Th. Tên này ngủ say như chết. Thỉnh thoảng cứ thở phì phì ra , nghe kinh dị …. Th nằm 1 góc em nằm 1 góc. Thế mà chẳng hiểu tại sao trời sáng ngủ đủ giấc em tỉnh dậy thì thấy , Em và Th đang đắp chung một cái chăn. Em nằm ngửa , Th nằm nghiêng , tay chân Th gác lên người em. Còn nữa , tên mất dạy này nữa 1 tay hắn luồn vào trong áo em hắn đang ôm 1 bên ngực em. Hoảng hồn em tát 1 phát kêu cái ” Đéttttt !!! ” Th giật mình hỏi :

  • Ơ. Cái gì vậy ?

  • Thằng quỷ này. Mày đang làm cái gì đấy .

Vừa hỏi em vừa gỡ tay hắn ra khỏi người em.

  • Th đang ngủ ngon giật mình nên cũng không biết mình vừa làm gì nên nói ngơ ngác :

  • Rét quá đắp chung chăn thôi mà. Làm gì mà đanh đá thế. Đã ai làm gì đâu ?

  • Thằng mất dạy này. Bạn học thật nhé nhưng tao không thèm tử tế với mày nữa. Mày tại sao nằm một chăn của tao rồi giờ lại chui sang chăn này nữa. Mày có biết mày vừa làm gì tao không ?

  • Tôi làm gì. Gác chân tí mà cũng không cho.

  • Mày tỉnh chưa. Mày vừa bóp ấy tao đấy …

Th bật cười.

  • Điên à. Ai làm vậy ?

  • Mày cãi nhanh nhỉ. Tao tự tay gỡ tay mày ra đấy. Đồ dâm dê bấu chặt vãi .

  • Ơ. Tôi ngủ có biết gì đâu.

  • Cút. Cút. Mày ra kia ngủ đi. Mai đừng bảo là quen tao nữa nhé. Bạn bè kiểu gì mà vớ vẩn thế.

  • Thì tôi ra. Xin lỗi tại rét quá nên nằm linh tinh.

  • Im im.. im ngay còn nói nữa tao đạp 1 phát bay vào salon bây giờ.
Th chạy nhanh như con sóc , vừa chạy vừa cười hihi.

Ghét thế. Em lườm 1 cái xong kiểm tra quần xem có xê dịch tí nào không. May quá cúc rồi khóa vẫn nghiêm chỉnh.
Bực thật thế mà bị nó bóp tí cho cũng không biết gì.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#12
Th ra ngoài nằm không biết có nằm ngủ được không nhưng thấy im im. Em nằm 1 lúc nữa cho đỡ lạnh rồi dậy đánh răng rửa mặt. Xem đồng hồ đã 9h sáng rồi. Tại hôm qua đi xe mệt quá nên về ngủ say quá. Em gọi Th dậy , xuống nhà bảo bác đứng bếp làm cho 2 tô phở , hai đứa ăn xong em lấy xe máy lai Th về. Th bảo để cậu ấy lái xe cho , cậu ấy biết đường. Em ngồi sau. Cả đoạn đường về nhà Th em không nói câu gì.Th sợ em mắng nên cũng k nói gì. Đi qua chợ hoa , Th bảo

  • Một năm rồi. Cậu nhớ 27 năm ngoái cậu uy hiếp tôi rồi nuốt 200k mẹ tôi cho đi mua đào không ? Hôm đấy t thiếu tiền thế là người ta không bán hoa cho . Về nhà bị mẹ mắng cho một trận phải nói dối là đánh rơi tiền đấy.

  • Đáng đời. Cho m chết thằng háo sắc. Hôm qua tao chưa kiện mày cái tội mày sờ mó tao đâu.

  • Không may thôi mà.

  • Cái gì mà không may ? Mày tông xe tao cũng bảo không may. Giờ cố tình chui vào chăn tao , sàm sỡ tao lại bảo không may.
Hihi. Th cười .

  • Mày cười tao cho mày đi bộ bây giờ.

  • Khiếp đanh đá thế. Lúc nào cũng mày tao. Nhìn cũng ngon gái mà chảnh thế. Thể nào chưa có ai tán là đúng.
Em đấm cho Th 1 cái

  • Kệ tôi. Con nhà quê nói láo toét quen rồi. Tôi ế cũng chưa đến lượt cậu. Em không xưng hô mày tao nữa. Cũng thấy mình hơi thô thiển thật.
Đến cổng nhà Th , Th xuống xe chuẩn bị vào nhà còn mời em vào em bảo ngại lắm. Thôi để lúc khác. Cuối năm nhiều việc quá.

Đang chối thì mẹ Th đi đâu về gặp em đưa Th về bác ấy bảo :

  • Ơ hai đứa vừa trên trường về à. Mệt không con. Sao không gọi mẹ đón.
Cháu chào bác ạ.
  • Ừ. Vào nhà chơi đã P ơi.

  • Dạ thôi cháu xin phép về luôn nhà cháu nhiều việc lắm ạ.

  • Thôi đã đến đây rồi còn về nữa. Vào uống nước ăn mứt bí đi. Bác vừa mua loại đặc biệt ngon lắm .

  • Mẹ ơi hôm qua con ngủ nhà P đấy mẹ ạ. Bọn con đi xe hỏng thế là 2h sàn mới về đến Tp gọi mẹ không được , bố P chở con về đấy luôn. Nay P đưa con về.

  • Thế à. Mẹ ngủ say quá sáng thấy cuộc gọi nhỡ gọi lại thì con không nghe , nghĩ hôm nay con mới về.

  • Đi hai đứa vào nhà chơi.

Bác mời nhiệt tình quá em cũng miễn cưỡng vào. Thực lòng là ngại không muốn vào đâu. Nhà Th rộng lắm. To mà đẹp gấp mấy lần nhà em. Vườn cây rộng , nhà có hai anh em trai , cu út mới học cấp hai. Bàn ghế đồ nội thất sang trọng. Đúng là mê ly.

  • Cháu uống nước cam không ? Uống một chút cho đẹp da nhé.

  • Vâng ạ.

  • Ừ uống đi. Bác đi gọt trái cây.

  • Th ngồi vào ghế xong nhìn em.

  • Lần đầu tiên tôi có bạn gái vào nhà thế này đấy .

  • Kệ cậu. Tôi không quan tâm.
Giọng mẹ Th nói ra.

  • Th ơi. Con dẫn cái P lên tham quan nhà mình đi. Hôm qua ở nhà bạn rồi thì nay dẫn bạn tham quan nhà mình. Hai đứa cùng quê cùng lớp chắc thân nhau lắm à.

Mẹ Th vừa nói vừa cười dịu dàng. Th giống mẹ , nói năng chậm rãi nhỏ nhẹ không chan chát như em. Em thấy mình phải sửa nhiều hơn nữa.

Th dẫn em đi xem các phòng , nhà cậu ấy giàu lắm , có phòng chơi đàn , tập thể thao , phía sân sau còn có bể bơi nữa. Phòng Th trên tầng 2 có sân thượng nhìn xuống khu vườn và bể bơi. Đẹp tuyệt. Em ngẩn ngơ. Th bảo

  • Sao thế ?

  • Không sao. Nhà cậu đẹp thế.

  • Đẹp không. Muốn ở đây không ? .

  • Muốn mà được à ?

  • Sao không được ? Sau này mình lấy nhau thì cậu ở đây cũng được mà. .
Em lườm Th bảo :

  • Tôi có thần kinh cũng không lấy cậu. Đồ dâm dê.
Th cười hihi bảo.

  • Cậu sẽ hối hận đó.

Em bỏ đi xuống nhà. Ngồi chơi một lát rồi về . Cả Cái Tết năm ấy em đi chơi với bạn bè hai ngày , rồi đi chơi nhà ông bà anh em họ hàng nữa. Không gặp Th lần nào. Thỉnh thoảng Th nhắn tin cho em nhưng em không trả lời. Nghĩ bạn bè bình thường nên em không quan tâm lắm. Ăn Tết vui vẻ xong thì em lại đi học trở lại như thường. Lại chuẩn bị đồ đạc rồi lên trường.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#13
5

Ăn Tết xong em lên trường thì không đi chung xe với Th. Có lẽ cậu ấy đi sau em. Mọi thứ với em ổn định , học tập rồi bạn bè đều tốt. Nhưng đến mùa thì thì em không chịu nổi. Trải qua một kỳ thi đầu tiên em cố gắng chịu cho qua. Tự an ủi bản thân mình rằng chỉ cần cố gắng cho qua kỳ thi thôi là được. Nhưng đến kỳ thi chuẩn bị nghỉ hè thì em không ôn được. Vì em con nhà nông , ngủ sớm dậy sớm quen rồi. Cứ 9h tối đi ngủ , nếu giờ ấy chưa ngủ là đêm hôm ấy em mất ngủ , k chợp mắt được tí nào. Hôm sau người mệt mỏi lả lướt .. các bạn trong phòng kí túc xá em hôm nào cũng thức học đến 2h ôn thi , tiếng bàn ghế , tiếng thì thầm to nhỏ , ánh đèn sáng , …. em không thể ngủ nổi. 4h sáng dậy ôn thì mệt và buồn ngủ , giờ ấy em dậy thì mọi người lại ngủ ngon lành ,em có đập xoong nồi cũng chẳng ai biết.
Chịu như thế được hai ngày, E đành phải ra phòng trọ đứa bạn ở ngoài kí túc ở nhờ rồi ôn thi. Th lâu lâu không gặp em trong khu kí túc thì lo lắng, nhắn tin hỏi em :

  • Cậu đi đâu mà đợt này không thấy về kí túc vậy ?
  • Tôi ra ngoài ở một thời gian rồi. Ở đấy ồn quá tôi không ôn thi được. Mệt mỏi lắm sợ không qua môn thì chết.

  • Ở khu nào vậy?

  • Cậu hỏi làm gì ?

  • Tôi ở đây cũng thế. Bọn nó toàn đánh bài với chơi game tôi cũng không học được.

  • Ừ thế tìm chỗ mà ôn đi không là tèo đó.. thế nha.

  • Chưa nói ở nhờ phòng bạn khu nào mà..

  • Nhà trọ X , phố Y…

  • Ok.

Ngay hôm sau em đã gặp Th đi ăn cơm bụi đầu khu phố nơi em ra ở nhờ rồi.

  • Sao cậu ở đây thế. Em ngạc nhiên hỏi.

  • Thì tôi ra đây giống cậu mà.

  • Cậu ở khu nào.

Th chỉ tay về phía bên cạnh nói :

  • Ngay cạnh nhà trọ của cậu. Đấy. Nhìn thấy chưa.
  • Tôi cũng ở nhờ..

  • Đua đòi.

  • Ai đua đòi.

  • Thấy người ta đi đâu cũng theo đấy thì là đua đòi chứ gì nữa ?

  • Tôi có chân tôi tự đi mà ..

….

Kỳ thi ấy em may mắn qua môn. Ở lại ít bữa làm mấy thủ tục vớ vẩn, em đắn đo suy nghĩ có nên tìm phòng trọ ra ở riêng không.Chứ ở chung nhiều người thế này em không học nổi.Nhiều người, mỗi người lại có thói quen sống và sinh hoạt khác nhau nên rất khó nói.Em gọi điện về hỏi ý kiến bố mẹ muốn ra ngoài ở riêng , trình bày rõ lý do như vậy nên bố mẹ em đồng ý ngay. Bố em còn dặn :

  • Ra ngoài cũng được . Nhưng con gái ra nơi xa lạ có sợ người ta bắt nạt không con ? Hay bảo thằng Th nó đi cùng con ?

  • Không sợ bố ạ. Bạn con nó ở ngoài cũng nhiều mà bố. Con sẽ tìm khu nào an ninh tốt , phòng trọ khang tí mới thuê. Nhưng con sợ tốn tiền đấy bố ạ.

  • Ừ cứ tìm đi. Tiền không thành vấn đề. Miễn là yên tĩnh mà học là được. Vậy nhé. Tìm được bảo bố mẹ cho bố mẹ yên tâm. Hè xong bố đưa mày lên chào hỏi chủ nhà rồi xem ăn ở thế nào.

  • Vâng. Con chào bố.


Em nói không cần nhờ Th giúp rồi , thế mà bố em vẫn goj điện cho mẹ Th , nói với bác ấy là con gái mình ra ngoài ở sợ không yên tâm . Bố em ngỏ ý muốn hỏi bác ấy có cho Th ra ngoài ở giống em không , bạn bè cùng quê cùng lớp biết nhau rồi bảo vệ nhau vẫn hơn. Mẹ Th đồng ý ngay , cũng bảo là ở đông vậy thì học tập không tốt bằng thế nên bác ấy điện bảo Th ở lại đi tìm nhà trọ cùng em. Khoan hãy về. Hai đứa bảo nhau mà tìm rồi về quê cùng nhau cũng được.
Th thấy mẹ nói vậy thì gọi điện ngay cho em. Hỏi em đang ở đâu rồi ra đi chung. Bọn em tìm được một nhà trọ có 5 phòng .Ở đây có chủ nhà ở cùng. Cô chủ là giáo viên , chồng là bộ đội , cô chú có hai đứa con gái đang học tiểu học.Nhà trọ cô chú ấy mới xây nên chưa có ai vào ở.Bọn em tìm đến thuê phòng đầu tiên. Thấy hai đứa ngoan ngoan nên cô chủ cho thuê luôn. Chú chồng đi vắng suốt thỉnh thoảng mới về. Chú đóng quân tận Sơn Tây. Tìm được phòng bọn em vận chuyển đồ đạc ra để đó rồi về quê. Đợi hè xong lên rồi mua sắm thêm đồ đạc mới , vì ở ktx em cũng không có đồ gì nhiều.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#14
Nghỉ hè xong bố em đưa em lên trường xem phòng trọ mới thế nào. Mẹ Th cũng đưa con trai lên xem. Xóm có 5 phòng trọ , lúc trước em và Th đến đầu tiên nhận hai phòng còn 3 phòng nữa bây giờ đã có người ở.Trước khi về quê bọn em đã phải đặt cọc trước 2 triệu tiền phòng ,không ở cũng phải đặt nếu không người ta sẽ cho người khác thuê. Phòng khép kín cả. 5 phòng 8 người. Em và Th mỗi đứa một phòng. 3 phòng còn lại người ta ở ghép , 1 phòng có 2 người.Mua sắm đồ dùng cần thiết cho xong thì bố em và mẹ Th đi về. Em ở ngoài này thì thoải mái và thích lắm. Thích làm gì tùy ý làm. Không phải nhường nhau như trong khu kí túc xá. Bếp núc đầy đủ , ngày nào em cũng đi chợ về nấu nướng ăn uống chứ không ăn linh tinh.Vì em không ăn được vớ vẩn , cứ phải ăn no cơm. Bọn em mới đến nên mọi người chưa quen nhau.Có Th là bạn học nên thỉnh thoảng hai đứa nói chuyện với nhau
Th lười lắm.Đồ đạc đầy đủ mà lười nấu cơm, chẳng thấy nấu bao giờ. Có khi còn nhây bựa đến bữa giả vờ sang hỏi em ăn cái gì rồi xin ăn cùng . Toàn thế thôi. Nhiều người cứ tưởng hai đứa là người yêu vì Th cứ sang phòng em ăn cơm chực suốt .Sáng em dậy sớm , không có việc gì làm là bắt chước mấy bác lớn tuổi ,đi chạy thể dục quanh bờ hồ. Tâm trạng lúc nào cũng thoải mái vì không khí buổi sáng trong lành dễ chịu.Chăm thể dục rồi ăn uống khoa học,người em nhìn vòng nào ra vòng đấy. Nước da nhìn cũng sáng lên.Từ khi ở cùng khu trọ rồi hay ăn cơm với Th như thói quen , Th hay nhắn tin cho em trước lúc đi ngủ. Nói kiểu vu vơ :

  • P ngủ được chưa ?

  • Hôm nay P nấu ăn ngon quá .

  • Buổi sáng gọi Th dậy đi thể dục cùng được không ? ..
Em đối xử với Th cũng nhẹ nhàng hơn trước nhiều. Không nói năng thô thiển nữa. Rồi có ngày , Th đi sinh nhật bạn về , hôm nay có vẻ say , Th nhắn tin cho em :

P.

  • Th …

  • Th thích P.

  • Lâu rồi. P có biết không.

Em hơi ngạc nhiên và không nhắn lại vì nghĩ Th say rồi. Thấy em không trả lời Th sang gọi phòng em, em bối rối không mở cửa , Th nói dối cho Th xin cốc nước , phòng Th hết nước rồi. Th uống rượu về khát nước quá. Em mở cửa luôn. Vẻ mặt của Th không giống người đang say lắm nhưng em trót mở rồi. Th đi vào bất ngờ kéo tay em lại , ôm chặt em , Th thì thầm vào tai em nói nhỏ xíu :

  • Sao không trả lời tin nhắn của anh ?

  • Anh yêu em.

Hơi ấm phả vào tai em nhột nhột. Em đẩy Th ra nói :

  • Cậu say rồi.

  • Anh không say.

Th quả quyết. Và nói tiếp

  • Anh yêu em. Từ ngày gặp nhau ở chợ hoa , rồi vô tình biết hai đứa mình học cùng trường anh đã. Chú ý đến em. Em rất cá tính.

  • Thôi. Đừng đùa nữa. Bỏ tôi ra đi.

  • Đứng yên đi. Anh muốn thế này một lát thôi. Xin em đấy.

Nghe Th xưng hô như vậy em không quen lắm , nhắc cậu ấy đổi lại , Th bảo :

  • Xưng Anh cho nó gần gũi , trong Tình yêu, Anh sẽ là người yêu thương và bảo vệ cho em. Cho anh cơ hội được không ?

  • Thôi cậu về ngủ đi. Khi khác lại nói chuyện.

Em hơi lúng túng.
Thấy em có vẻ ngại Th buông em ra rồi bảo em ngủ sớm.

  • Sáng mai nhớ gọi anh dậy đi thể dục cùng em.

Em suy nghĩ về hành động của Th khi đó. Liên kết lại với nhau , quả thực cậu ấy có tình ý với mình từ lâu. Th chẳng có điểm gì để em chê cả. Nhà giàu có. Tính tình trầm trầm , không phô trương … nói chung là không chê được. Còn vì sao thích em thì em không giải thích được. Em không ghét cậu ấy , nhưng nói yêu thì chưa yêu. Chỉ là bạn bè mà cảm thấy quý nhau hơn một chút thôi.Sáng hôm sau em dậy sớm đi chạy thể dục , nghĩ đến Th như vậy em ngại nên không gọi Th đi. 30 phút sau Th chạy phía sau em , Vẻ mặt nghiêm túc :

  • ê
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#15
Sáng hôm sau em dậy sớm đi chạy thể dục , nghĩ đến Th như vậy em ngại nên không gọi Th đi. 30 phút sau Th chạy phía sau em , Vẻ mặt nghiêm túc :

  • Em nghĩ anh nói đùa em à. Sao không gọi anh dậy chạy cùng thế ?

  • Tôi nghĩ cậu say nên không gọi.

  • Say gì. Anh uống có 2 chén say thế nào được. Em tưởng anh nói đùa em à. Anh không đùa đâu.

  • Tôi không có ý đó.

  • Em chưa quen thì thôi. Anh sẽ làm cho em quen.

Rồi từ ngày sau ở trên lớp Th cứ đến chỗ em ngồi cạnh. Có lúc giả vờ nằm xuống bàn rồi ngắm em. Cậu ta định tấn công công khai luôn. Bọn bạn em nó trêu bảo hai đứa mày có ý gì đấy mà dạo này lại chuyển chỗ ngồi gần nhau thế này.
Th nói thản nhiên :


  • Đang tìm hiểu.

  • GATO vãi. Bọn bạn cùng lớp nó trêu.

  • Em đánh nhẹ Th mấy cái bảo thằng này nó đùa đấy. Tự nhiên giở hơi trêu tao ấy mà ..

Th lúc ấy ko nói gì. Đến khi vào tiết học , Th viết vào tờ giấy nháp :

  • Anh không đùa nhé. Không muốn em bị mọi người trêu đùa thôi , anh rất nghiêm túc .

  • Xì. Vớ vẩn. Em viết lại.

  • Để anh xem em cứng miệng được bao lâu . Thôi tập trung học đi . Anh ngủ 1 lát. Hôm nào cũng dậy sớm đi thê dục với em anh buồn ngủ quá. Nhớ chép cả bài cho anh đấy.
Th viết tiếp…..
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#17
Chap 6

Độ nhây của Th càng ngày càng tăng lên theo cấp độ. Về nhà Th cứ lấy lý do trên lớp mải ngủ không chép bài nên không hiểu bài, đòi em giảng lại bài cho. Em giảng bài thì cậu ấy ngồi cạnh ngắm em , nhiều khi em ngại chả biết nói gì. Hai đứa nam nữ ngồi đối diện nhau , 1 đứa cứ như thằng khùng , học không học , cứ ngắm nghía. Em bực quá không dạy cho nữa đuổi về phòng ,

Th không nghiêm túc thì về nhà tự xem sách đi. Như thế này tốn thời gian của nhau lắm.


Anh đang rất tập trung mà. Nghe giảng là phải chăm chú nhìn xem em nói cái gì chứ ?


Nhìn chằm chằm vậy là ý gì ? Nhìn vào sách xem tôi nói đoạn nào.


Ngồi xa này có khi không hiểu được hết. Phải ngồi cạnh cơ. Nói rồi Th ôm quyển sách sang ngồi cạnh em. Em đẩy ra không cho lại gần thì Th nằm lăn đùng ra giường , bảo :


Em không cho anh ngồi thì anh nằm ra giường em.

Em điên quá biết ngay là hắn giả vờ hỏi bài để trêu em. Em không dạy nữa , đi học bài của mình.

Th mở tung chăn của em ra rồi chui vào nằm. Bảo em là

Anh ngủ một lát. Lát em học xong thì gọi anh dậy anh về phòng nhé.

Cậu về luôn đi cho tôi nhờ.

Không. Anh không về. Ở đây anh thích hơn. Được nhìn thấy em anh không muốn về phòng đâu.

Vậy cậu ngủ đi lát tôi gọi. Diễn sâu vừa thôi.


Th cười hihi.


Em đang lẩm nhẩm học thuộc từ mới , Th vung chăn ra nói :


Em xem này. Anh có cái gì đây ?


Em trợn mắt. 1 cái áo tí của em lẫn trong bộ quần áo sạch , em cất vào phòng lúc trước khi Th sang đây , vội quá em giấu dưới chăn. Huhu.


Đưa đây cho tôi.


Để yên anh xem nào. Em mặc cỡ nào. Th đưa lên mũi ngửi xong nhắm mắt lại biểu cảm ..


Cha ơi. Thơm quá.


Em lấy cái gối ném vào Th


Đừng đùa dai nữa. Trả đây.


Anh không trả. Anh nói nghiêm túc đây.


Nói cái gì nữa. Đưa đây đi mà.


Em ngại ngùng. Đồ nhạy cảm của con gái mà hắn cứ đưa lên mặt ngửi như không.


Th lại hỏi em


Em không có chút tình cảm gì với anh à ?

Anh thích em thật lòng đó.


Tôi không thích cậu. Đừng xưng hô anh em nữa. Tôi dị ứng lắm. Không nể cậu cùng quê tôi chửi cậu một trận bây giờ.


Th nhìn em.


Muốn chửi thì phải làm ra lỗi gì thì mới chửi chứ ?


Nói xong Th kéo tay em thật mạnh nằm cuộn tròn trong chăn. Th giữ tay em lại , thì thào :


Em nói đi. Em có thích anh không?


Thằng dở hơi.


Th xiết tay mạnh hơn.


Anh nghiêm túc với em mà sao em cứ như chống đối anh thế. Anh có chỗ nào chưa tốt ?


Cậu như thế này là chưa tốt.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#18
Thì anh nghĩ con trai yêu ai là phải chủ động còn gì. Anh không chủ động làm sao em biết được anh yêu em không hỏi thì sao biết được em có thích anh hay không ?

Tôi không thích cậu. Cậu như thằng dồ í. Cậu về phòng đi.

Nói thích anh đi rồi anh về.

Em vùng vẫy cố gỡ tay ra nhưng Th nắm chặt quá.

Để anh nói .. em không thích anh chút nào mà lại để anh sang phòng. 1 trai 1 gái thế này em không sợ anh làm gì em à ?

Em đang định chửi Th là Im mồm đi. Câu nói ấy chưa kịp thốt ra thì Th hôn em ngay. Em bị hôn bất ngờ định quay mặt đi , Th lại hôn mạnh hơn. Th rất nghiêm túc. Em mở to mắt ngạc nhiên , Th thì nhắm mắt lại dành cho em một nụ hôn say đắm. Thỉnh thoảng lại cắn nhẹ môi em nữa. Em muốn phản kháng nhưng bị nụ hôn ấy cuốn vào ngây dại. Tay Th thả lỏng hơn , em thừa cơ hội định đẩy Th ra , nhưng cậu ấy đoán được em định làm gì nên lại giữ chặt hơn , ngừng hôn Th nói tiếp :

Em cũng thích anh đúng không ? Em đáp trả nụ hôn của anh rồi.

Ai nói thế ?


Thì anh vừa hôn em mà. Vừa xong em cũng hôn lại anh. Anh biết chứ.

Nói xong Th kẹp hai chân em lại. Không cho giãy nữa. Bảo em là

Ngoan ngoãn nằm im thế này một lát thôi anh không đùa em nữa. Anh thề !

Xin cậu đấy. Đừng trêu tôi nữa.

Anh không đùa em. Anh nghiêm túc. Em nằm im đi. Không là anh không kiềm chế được bản thân mình nữa đâu …

Không kìm được thì cậu định làm gì ?

Anh không biết ..

Bỏ tôi ra tôi chưa học bài xong .. huhu.

Nằm yên với anh một lát thôi. Anh không làm gì đâu.

Đồ điên này nữa.

Thấy em nổi đóa lên Th không tha cho em nữa , lại bắt đầu hôn , em không giãy giụa người nổi. Tay em bị giữ chặt , chân thì bị Th kẹp giữa hai chân . Vừa hôn Th lại từ từ nằm lên trên người em , cho tay em sang hai bên , người Th đè nặng em muốn nói cậu ấy xuống nhưng bị nụ hôn bịt miệng lại không nói được lời nào . một Tay Th bỏ tay em ra , ôm xuống lưng em , khám phá cơ thể em bên ngoài qua lớp quần áo ngủ. Thỉnh thoảng cậu ấy thở mạnh , hơi thở nóng bừng phả vào ngực em.

Anh khó chịu quá.. mắt Th đỏ lên.

Cậu đi về đi. Huhu. Cậu định làm gì tôi thế này.

Tại em chống đối anh mà. Rõ ràng em cũng yêu anh sao em không thừa nhận. Cứ muốn anh phải như thế này.

Anh khó chịu lắm. Em bảo anh phải làm sao.

Em không muốn nhìn gương mặt Th lúc này nên nhắm mắt lại nói :

Tôi không biết đâu. Cậu về phòng đi. Để tôi suy nghĩ lại.

Không suy nghĩ gì nữa. Anh thích em lâu rồi. Anh sẽ làm cho em phải nghĩ mãi về anh.

Tay Th bắt đầu di chuyển lên người em , từng cúc áo trên ngực bung ra. Ngực em nhô ra khỏi áo tí thở phập phồng lo sợ , vì em đang lo Th và em sắp làm chuyện đó. Nhưng Th nằm sấp trên người em , nặng ơi là nặng em không đẩy xuống được , em cào khắp lưng Th. Cậu ấy nổi giận , kéo phanh áo ngực em ra rồi vùi đầu giữa hai bầu ngực đang thở hổn hển đó. Giữa hai chân em , em cảm nhận có thứ gì đó cứng ngắc đang cọ vào chỗ ấy của em. Em đỏ mặt , mắng Th

Đồ dâm dê , đồ đê tiện ..

Kệ anh. Dâm dê cũng là anh yêu em.

Đê tiện cũng là anh yêu em. Anh muốn em là của anh. Nhớ mãi về anh.

Em vừa tức giận vừa lo sợ nên nước mắt chảy ra…
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#19
Muốn hét lên cho mọi người biết để Th dừng lại nhưng lại xấu hổ. Sợ mọi người cười chê hai đứa thế này , em cũng không biết thanh minh thế nào.

Th cứ ôm hôn ngực em , cậu ấy như bị bỏ đói vậy , thở hổn hển , cái đó thì cứng cứ cọ vào chỗ ấy của em . Càng lúc càng cọ mạnh. Em vừa sợ Th làm quá mà bị Th kích thích cho , em lại thấy tò mò hơn về quan hệ thể xác.

Vẫn giữ nguyên tư thế Th nằm trên người em , cái đó cọ xát vào nhau . Một lát Th hưng phấn quá cọ mạnh hơn rồi thở mạnh , đầu gục hẳn xuống người em , thả lỏng hẳn ra. Em thấy chỗ đấy của Th không cứng như lúc đầu nữa. Thay vào đó là cảm giác ẩm ướt . Em tưởng Th thích quá xong tè ra quần , em giãy nảy

Đồ điên này. Cậu tè ra quần à.

Th đang mệt mà bật cười bảo em.

Anh vừa xuất ra rồi.

Cái gì. Huhu.

Anh xin lỗi. Tại gần em anh không làm chủ được hành động của mình.

Cậu xuống đi.

Anh xin lỗi. Anh vốn chỉ định trêu em một tý. Nhưng ôm em vào lòng anh lại tham lam . Gần em anh không nín lại được.

Vừa mới ôm có tý mà đã thế à.

Tại của anh nó cọ trúng chỗ ấy của em nên anh càng hưng phấn hơn. Tiếc là chưa cho chỗ ấy được gặp gỡ trực tiếp.

Em đánh Th liên tiếp. Th nằm ngửa ra cứ thế cho em đánh. Còn nói

Em cứ đánh anh đi. Đánh mạnh vào , em đánh anh không thấy đau đâu.

Em ngồi dậy thấy quần mình cũng bị ướt. Hình như ngấm từ quần của Th sang.

Huhu. Cậu đi mua thuốc tránh thai cho tôi đi. Cậu nhìn xem.

Th nhìn theo tay em chỉ xong cười

Anh xin lỗi. Tại anh xuất ra quần nên nó ngấm sang người em. Em đi vệ sinh lại rồi thay quần đi. Không sao đâu.

Như này mà bảo không sao à. Lỡ có thai thì làm sao ? Huhu.

Qua mấy lớp quần cơ mà. Có thai sao được. Tổng cộng 4 lớp. Của anh 2 lớp em 2 lớp. Mà nếu có thai thì anh chịu trách nhiệm.

Em bực quá đi lấy quần khác rồi vào phòng vệ sinh rửa ráy. Vỗ má mấy cái cho tỉnh mộng. Không tin được Th và em vừa mới cọ xát thân thể nhau gần gũi như vậy. Cũng may Th chưa làm gì quá giới hạn. Em cảm nhận được đúng là em đã thích cậu ấy mất rồi. Nhưng em không biết làm thế nào để đối diện với tình cảm ấy.

Th về phòng tắm rửa xong nhắn tin cho em .

Đừng giận anh nhé. Anh không cố ý đâu. Em đừng sợ. Không có thai được đâu.

Gần em như vậy anh thấy vui và hạnh phúc lắm.

Anh biết em cũng có tình cảm với anh mà. Nếu không sao em không hét lên kêu cứu , còn vô tình hôn đáp trả anh một cái.

Ngực em đẹp lắm. Anh yêu.

Em đã là của anh rồi. Như thế thôi anh cũng đã mãn nguyện rồi.

Anh yêu em. Nghỉ sớm đi. Mai anh chờ em đi chạy thể dục . ❤

..

Trước loạt tin nhắn tình cảm ấy , tim em rung động. Cất sách vở đi. Em nằm nghĩ lại cảm giác khi bên Th. Rồi ngủ quên không biết.

Sáng hôm sau em đi chạy thể dục thấy phòng Th đã khóa cửa. Nghĩ Th đi vắng , ai ngờ khi ra bờ hồ thấy Th đang ngồi ghế đá chờ em rồi. Nay cậu ấy mặc bộ đồ thể thao màu xám , đội mũ lưỡi trai. Ánh mắt nhìn em trìu mến. Em chạy qua luôn. Tránh ánh mắt của Th..

Sao không chờ anh với ?

Em không trả lời.

Em giận anh à. Anh xin lỗi anh không cố ý mà.

Em vẫn nguyên vẹn còn gì nữa.

Nói gì với anh đi.

Em cười mỉm bị Th nhìn thấy.

Đấy nhé em cười là không giận anh. Anh hứa hôm sau anh nghiêm túc hơn. Lát về chờ anh đi học cùng đấy. Em yên tâm đi hôm nay anh sẽ không ngồi gần em nữa. Tránh cho bạn bè trêu rồi em ngại. Miễn là em vui , cái gì anh cũng làm
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#20

Chap 7


Th vẫn luôn chủ động với em dù ở lớp hay ở khu nhà trọ. Có dịp nghỉ Tết Tây bọn em nghỉ 3 ngày liền , nên rủ nhau về quê. Em cũng có tình cảm với Th nhưng chưa nhận lời cậu ấy. Về nhà chơi , em cũng không phải làm gì nhiều , vì từ lúc đi học xa nhà hàng quán bố mẹ em lại thuê thêm người làm. Em ăn chơi quen rồi nên giờ về thấy việc cũng nhác hẳn đi.

3 ngày nghỉ bọn em không gặp nhau lần nào , trên trường trên lớp rồi ở nhà trọ nhìn mặt nhau tính đếm rõ được có bao nhiêu nốt ruồi rồi. Thế nên chỉ nhắn tin vớ vẩn. Một tối em đang giặt giũ quần áo, xả nước vòi kêu to nên chuông điện thoại đến em không biết. Khi giặt xong em vào xem điện thoại thấy cuộc gọi nhỡ. Là số lạ , em nghĩ chắc bạn bè trên trường gọi có việc gì nên em gọi lại. Đầu dây là tiếng một người đàn ông trung tuổi :

A lô !

Bác kia nói.

A lô !

Em cũng đáp lại.


Ai đấy ?

Xin lỗi cho hỏi đây là số máy của ai vậy ạ ?


Đây là số của Bác Việt nhé. Sao cháu gọi vào đây lại hỏi là số của ai.

Dạ. Chào bác ạ. Không biết có hiểu nhầm gì không. Nhưng cháu xem nhật ký thấy có cuộc gọi nhỡ từ số của bác nên cháu gọi lại ạ.

Ồ thế à ?

Vâng bác ! Bác kiểm tra lại xem ạ. Nếu nhầm số thì thôi , không sao đâu bác ạ.

Em nói nhẹ nhàng .

Ừ để bác xem. À này điện thoại bác lưu số cháu tên là VY đấy. Cháu là VY nào vậy ?

Thế hả bác. Sao điện thoại bác lại lưu số cháu là VY ?

À bác nhớ ra rồi. Con trai bác nó vừa mượn điện thoại bác để chơi. Cháu chờ một lát nhé.


Vâng ạ.

Người đàn ông trung tuổi để điện thoại xuống và gọi to , vang sang đầu dây bên em. Đúng là biết câu thời gian quá.

Th ơi. Có con bé nào tên VY nó gọi điện cho con này. Gớm. Lưu tên bạn bè vào điện thoại của bố thì phải nói trước chứ ?

Vâng bố tắt máy đi tí con gọi lại ạ.

Th đáp.

A lô. Cháu còn nghe máy không ?

Dạ cháu đây.

Ừ. Tắt máy đi cháu nhé. Lát con bác nó gọi lại cho. Ừ. Thế nhé.

Vâng. Chào bác ạ.
 
Top Bottom