ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#41
Thôi. Đừng gọi sếp. Nghe khách sáo lắm. Ở cơ quan nói thế nào cũng được , nhưng tan làm cứ gọi anh em cho dễ xưng hô. Được không ?

Tại ở cty em gọi thế nó quen rồi anh ạ.


Anh ấy chuyển chủ đề :

Em có người yêu chưa ? Nhà em ở đâu ?

Em có người yêu rồi anh ạ ? Nhà em xa lắm…

Thế à. Tiếc nhỉ ?

Tiếc gì hả anh ?

À … ý anh là em có người yêu rồi nên anh tiếc ?

Hì. Anh cứ đùa ^^…

Anh nghiêm túc mà :))

Anh cái gì cũng ưu tú mà sao chưa có bạn gái vậy ?

Anh chưa muốn…
….

Nói mấy câu nữa , em nhìn điện thoại mà mắt díp lại , ngủ quên luôn , 5h sáng giật mình tỉnh giấc , xem điện thoại thấy mình vẫn đang online và kèm theo một chuỗi tin nhắn của Th và sếp.

Sếp thấy em không trả lời thì hỏi mấy câu vu vơ nữa xong thì thôi.

Th trách em sao online suốt đêm không chịu ngủ ? Nhắn tin với ai mà ko reply tin của anh. Thế là Th giận em.

Em nhắn lại giải thích do mình online xong ngủ quên ko tắt nick nên thế. Nói mấy câu mật ngọt rồi dậy ăn sáng và chuẩn bị đi làm.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#42

Dường như phòng ban em làm đã có sự thay đổi về thái độ của mọi người. Em cảm nhận được mấy ngày gần đây , mọi người đối xử với em rất nhẹ nhàng , ít nhờ vả hơn. Và đặc biệt một số chị cựu nhân viên khó tính cũng ngọt nhạt hơn với mình. Mà càng như thế em càng cảm thấy không quen.

Những lời đồn đại , xì xào sau lưng cũng bắt đầu nhiều hơn. Em không hiểu thế nào cả. Vẫn đi làm bình thường và không hề có bất kỳ quan hệ ngoài luồng nào khác. Họ nói thế nào cũng mặc kệ , em không chú ý lắm. Vì cái xã hội này là thế , ngồi gần nhau thì lấy chuyện người khác ra nói. Muôn đời không thay đổi được. Mà không chỉ chị em phụ nữ mới hay chuyện đâu , em để ý cả mấy anh nhân viên nam trong phòng cũng vậy , tụm năm tụm ba ngồi lê đôi mách. Kéo bè phái. Thực sự em rất ghét môi trường làm việc thế này. Không biết sau này ra trường em có theo nghề không hay về bưng phở rửa bát cho bố mẹ nữa …

Anh giám đốc vẫn hay nhắn tin cho em , và ở cơ quan bữa trưa luôn chủ động mời em ăn cơm tại căng tin. Hôm nào ngẫu hứng còn lái xe riêng mời em đi nhà hàng sang chảnh ăn cơm tối rồi đưa về nữa. Em từ chối không muốn đi , vì ở đời đâu có ai ăn không của ai được thứ gì đâu ?
Huống hồ em chỉ là nhân viên quèn mới học việc.

Em từ chối thì sếp bảo ko giữ thể diện cho anh ấy. Anh ấy rất ít khi mời con gái ăn cơm , nếu như em mà từ chối là Giông.Sau này anh khó có người yêu.
Rồi sẵn tiện em về nhà cũng phải ăn bữa tối , thì đi ăn với anh cũng thế. Rồi em đến đây chưa quen , anh giới thiệu cho em một vài nơi hay ho , thăm thú cho biết Hà Nội chứ
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#43
Đúng là người có tiền,bước chân vào nhà hàng sang trọng , từ lúc mở cửa xe đã có người cúi đầu , phòng ốc trang trí bày biện lung linh mỹ lệ. Em chưa từng đến những nơi sang chảnh thế này. Nghĩ đến cái quán cơm phở của bố em mà… đúng là một sự so sánh khập khiễng ..


Nghĩ bụng thực tập xong thì đi khỏi nên anh ta gọi món em cứ ăn hồn nhiên , chả giữ ý tứ gì. Chọn toàn món đắt tiền. Ăn uống xong anh còn lái xe đưa em đi tham quan mấy cửa hàng bày bán đồ dùng của chị em phụ nữ , trang sức , mũ kính , … còn tùy ý tặng em một món đồ nữa. Em nhất định từ chối không nhận , em không muốn mắc nợ anh ấy cái gì. Hơn nữa chúng em không là gì của nhau cả. Anh ấy nói lý lẽ , em cũng không nhận. Nhưng anh vẫn bảp chị nhân viên gói quà lại và mang về.

Rồi những cuộc hẹn ăn cơm rượu cũng được sếp lên lịch nhiều hơn. Anh cũng biết em thực tập có hai tháng thôi nên tranh thủ lắm. Có những lần gặp đối tác , khách hàng luôn chỉ định là em đi cùng. Em bảo em mới đến , chưa khéo ăn nói , chưa biết nhiều mánh khóe bàn rượu , rồi mọi thứ em cảm thấy mình đều thua kém các chị trong phòng . Vậy tại sao cứ muốn em phải đi ?

  • Vì em trẻ hơn bọn họ.
Sếp trả lời câu ngắn gọn .

Em bức xúc cãi lý .

  • Trẻ mà không giỏi thì làm được gì ?

  • Chưa quen việc thì em nên đi cho biết , va vấp nhiều những tiệc rượu thì mới hiểu biết nhiều hơn về đối tác của mình muốn gì chứ ?
Sếp lý giải.

  • Thôi em cứ học từ từ cũng đc sếp ạ.
Em từ chối.

  • Mà những đối tác họ luôn muốn ngồi bàn rượu với những người mới , trẻ và đẹp.Ít nói và hiểu chuyện. Không cần phải nói quá nhiều. Chỉ cần họ ngồi và ưng mắt là được. Không nhất thiết phải nói chuyện công việc.
Sếp tiếp tục.

  • Nhưng em không biết uống rượu.
Em do dự.

  • Anh uống giúp em.

  • Hay là thôi đi. Em ngại lắm…

  • Em đi học việc mà khâu quan trọng thế này cũng không muốn học hỏi . Em có muốn đánh giá kết quả của em xếp hạng dưới trung bình không ?
  • Em ra trường với đánh giá năng lực kém như vậy thì ở đâu người ta nhận em nữa ?
Sếp nói lời đe dọa xa xôi.

  • Vậy sếp hứa là phải uống giúp em đấy. Nếu không em nhận trung bình cũng được. Mình không có năng lực thì phải chấp nhận thôi .
Em nói dỗi.

  • Ok. Anh đồng ý. Thế nhé. Tối tan làm về nhà tắm gội đi 7h anh qua đầu phố anh chờ.

  • Vâng sếp.

Tối hôm ấy em tắm gội xong chọn bộ quần áo lịch sự nhất , trang điểm nhẹ nhàng , rồi xách túi ra khỏi nhà. Vừa đi vừa ăn cái bánh mì Pate , sợ gặp khách không dám ăn nhiều rồi đói bụng. Ra đầu phố thấy anh Sếp đã đậu xe chờ sẵn ở đấy rồi , em cẩn thận mu chai nước lọc súc miệng kỹ rồi mới lên xe. Thế mà ngồi vào anh sếp đã chau mày :

  • Em vừa ăn cái gì mà mùi nồng nặc thế ? Ăn đồ có tương ớt cay à ?

Sao anh biết ?

  • Thì em vào xe cái là mang theo hương vị đồ ăn mà.

  • Hihi.

Sếp nhìn em một lượt rồi nói :

  • Khiếp thật. Đi gặp khách ăn tiệc rượu mà mặc đồ như lên đền lên chùa ấy. Thế này có mà người ta nhìn không muốn ăn nữa. Trước khi đi em không tham khảo mọi người à ?

  • Thì em nghĩ khách lịch sự thì mình phải ăn mặc chỉnh tề chứ.
Em thanh minh.

  • Vớ vẩn. Rồi , thắt dây an toàn vào anh đưa đến chỗ này.

Nói xong anh sếp lái xe đưa em đến chuỗi cửa hàng phụ kiện thời trang nữ. Bảo nhân viên tư vấn và chọn cho em một chiếc váy vô cùng gợi cảm . Chiếc cổ xẻ ngực sâu táo bạo , anh sếp nhìn xong gật gù , bảo em mặc cái này.

  • Anh nhìn còn thấy ưng nữa là khách hàng.

Em thì không muốn mặc nhưng sếp nhất định bắt em phải mặc , bảo em đừng làm mất mặt công ty.

Nhìn em trong bộ váy lộng lẫy , yêu kiều và sexy quá. Không nhận ra mình nữa , người ta còn giúp em tạo kiểu tóc mới cho phù hợp với bộ váy đang mặc . Đeo thêm 1 bộ trang sức lên cổ lên tay , làm em thấy lạnh lạnh .

Xe chạy đến trước một tòa nhà đồ sộ , nhân viên đứng xếp hàng hai bên , anh sếp dắt tay em đi vào bên trong. Mọi người đều cúi đầu chào hỏi. Thang máy lên tầng 10 , bàn rượu được bày biện cạnh cửa sổ , nhìn ra cả Thủ đô lộng lẫy dưới bầu trời đêm. Em hơi hồi hộp , lần đầu tiên đi gặp khách thế này , không biết mình phải nói ra sao …

Sếp nhìn em cười bảo :
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#44
Em cứ thả lỏng người ra. Cứ bình thường thôi , có gì mà phải tâm trạng như thế ? Chỉ là cùng ăn một bữa cơm thôi mà …

Nhưng em cảm thấy lo lắm sếp ạ. Sợ em vụng về làm hỏng bữa rượu của sếp.

Không sao. Cứ ngồi yên bên anh là được. Không biết gì thì ngồi yên lắng nghe.

Vâng. Sếp !

Sếp em hôm nay mặc bộ vest màu xanh nước biển nhẹ , ngày thường hay đeo kính , nhưng hôm nay phá lệ , sếp đeo kính áp tròng , nhìn khuôn mặt sáng sủa hơn hẳn. Em nghĩ thầm như thế.

Ngồi tầm 5 phút nữa thì khách hàng tới. Là hai người , một người đàn ông trung tuổi , khoảng hơn 30 gì đó. Em không biết chính xác là bao nhiêu tuổi , nhưng đại khái là nhìn bảnh và sành điệu. Cô gái đi cùng cũng thế , nóng bỏng và khêu gợi. Thì ra ngồi tiệc rượu thế này là ăn mặc phải đẹp và hở hang thì tốt.

Ngắm lại cái váy em đang mặc trên người thì so với cô gái đang ngồi cạnh vẫn còn kín đáo hơn mấy phần. Thế là em tự nhủ mình phải tự tin hơn , vì dù sao hôm nay em cũng lột xác trong vẻ bề ngoài mới từ kiểu tóc cho đến cách makeup , trang phục …. cũng không thua cô gái đối diện là mấy.

Hai bên chào hỏi nhau rồi lễ tân bưng món lên đều đều. Tất cả chi phí tiệc rượu này đều do công ty chi trả hết . Có vẻ như cô gái kia quen sếp nên hay lời qua tiếng lại :

Anh M hôm nay phá lệ à ?
Cô gái ấy hỏi sếp em.

Phá lệ thế nào ?
Sếp em hỏi lại .

Cô kia nở nụ cười rạng rỡ , nhấp một hơi rượu vang rồi nói tiếp :

Bình thường đi gặp đối tác , anh M toàn đưa trợ lý nam đi cùng. Nay xuất hiện cô gái xinh đẹp đi cùng thế này , có phải là … rồi không ?

Phải là thế nào ? Đã suy nghĩ rồi thì phải nói ra chứ ? Cứ khiến người ta tò mò không thôi !
Đáp lại lời cô gái kia , sếp em vừa nói vừa quay sang nhìn em rồi vòng tay sang ôm vai em nhè nhẹ , khẽ mỉm cười.

Nhìn ánh mắt của sếp khi ấy dành cho em có biết bao nhiêu ý tứ , em vội lảng tránh không nhìn , hơi bối rối em cũng đưa ly rượu vang lên làm một hớp nhẹ. Mặt hơi đỏ hồng lên và cảm thấy nóng bừng hai tai.

Sếp quay đi , cô gái kia lại nói :

Có lẽ em đã đoán ra. Hãy nhìn sự lúng túng của cô bạn đi cùng anh xem, chắc đến 90% rồi.

Sếp em nói lời bênh vực em và có ý vào hùa cô kia :

Thì em cũng phải mừng cho anh chứ nhỉ .
Vừa nói sếp lại nháy mắt cô ấy 1 cái. Nói tiếp :

Thôi , mọi người cạn ly đi. Đồ ăn nguội cả rồi.


Sếp em và anh Đối tác vừa bàn chuyện vừa uống rượu , em chẳng hiểu gì cả . Ăn uống một chút em đi ra ngoài ban công đứng , kệ cho sếp bàn chuyện làm ăn với người ta. Em cứ nghĩ gặp đối tác họ ép rượu kinh lắm. Nhưng lần gặp gỡ này trái với sự lo lắng của em. Không có ai ép rượu cả nên em thấy thoải mái và dễ chịu hơn
Đứng ngoài này hít gió trời , ngắm buổi tối thật đẹp bao trùm toàn thành phố và chờ sếp bàn việc.

Cũng thấy khá lâu , em định đi vào xem mọi người bàn luận xong chưa , thì anh sếp đi ra ngoài. Vươn vai một cái , có vẻ sếp uống hơi nhiều nên mặt đỏ bừng lên , nhìn em rồi nói :

Đứng ngoài này lâu thế ? Đi bàn chuyện mà ăn no rồi ra đây đứng là sao ?

Có sếp là đủ rồi. Em có biết công chuyện làm ăn là gì đâu ?

Sếp nhún vai một cái rồi tiếp tục :

Anh say quá. Đi vào chào hỏi người ta rồi mình về thôi.

Em quan tâm :

Vâng . Nhưng sao sếp uống nhiều thế ạ ?

Thì em chưa nghe à ?

Nghe gì ah?

Cô gái bên kia nói đó . Mọi lần anh toàn đi cùng trợ lý nam đi tiệc rượu. Nay phá lệ đưa em đi cùng nên có bao nhiêu anh phải uống đỡ nên anh chẳng say à ?

Thì ra sếp uống cho em ạ ? Thì sếp nói từ đầu rồi mà nên giữ lời là đúng rồi.

Sếp cười mỉm xong xoa đầu em , bảo :

Hôm nay nhìn em tuyệt lắm !
Thôi đi vào rồi chuẩn bị về thôi.

Vâng sếp.

Trên đường về , ngồi trong xe toàn mùi rượu của sếp , em không chịu nổi phải mở hé kính xe ra cho đỡ ngột ngạt. Em không thuộc đường , mà nói trắng ra là em chẳng biết cung đường nào ở đây cả. Sếp lái xe đi đâu thì em biết vậy. Đi một hồi lâu vẫn chưa thấy đến nơi , em thắc mắc :

Mình đi đâu vậy sếp ?

Về qua nhà anh trước đi .

Thôi anh cho em về trước đi. Muộn rồi ạ.

Anh say quá em qua nấu cho anh bát canh giải rượu đi.

Anh ghé vào ven đường đi , tìm nhà hàng nào bảo họ nấu cho. Em vụng lắm.

Anh không muốn ăn uống linh tinh. Anh uống đỡ rượu cho em rồi giờ nấu giúp anh bát canh thôi mà khó vậy. Về muộn tí mai anh cho nghỉ buổi sáng. Chịu không ?

Em gật đầu.

Vào nhà sếp , đúng là đẹp quá. Sếp ở một mình ,em vào bếp tìm các thứ để nấu canh cho sếp. Nhưng tủ lạnh mở ra chẳng có một thứ gì cả , trống không hết :

Anh ơi. Tủ không có gì cả , em nấu gì đây ?

Em pha cho anh cốc nước chanh đi anh khát lắm.

Vâng . Anh chờ chút nhé.

Trong lúc em pha nước , sếp vào WC nôn thốc nôn tháo ra. Thấy mãi không ra ngoài , em lo sếp bị sao nên chạy vào xem thế nào. Thấy sếp đang đứng trước gương , rửa mặt xong rồi , đang nhìn lơ đãng ..

Anh có sao không ?
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#45
Em vội chạy vào nên ko đi dép ,nền nhà tắm có nước nên em bị trượt chân , ngã dụi xuống , sếp kịp thời đỡ được một cánh tay em. Trong lúc ngã một bên dây váy mắc vào tay cầm cánh cửa nhà tắm nên rách xoạc ra . Chiếc váy hôm nay em mặc hơi hở hang nên không mặc được áo lót , chị nhân viên dán cho em hai miếng dán ngực thôi. Ngã xong rách váy , một bên ngực em phô bày ra tất cả . Trong phút bất ngờ , anh sếp nhìn thấy hết , em xấu hổ quá vội lấy tay che ngực lại , lồm cồm bò dậy. Váy áo rách rồi ướt hết vì em ngã nằm xuống nền nhà tắm. Sếp em chưa hết bàng hoàng , lắp bắp nói :

  • Anh không sao. Em không sao chứ ?

  • Em không sao . Anh ra ngoài đi.

Sếp lúng túng đi ra.

Em đứng trong ấy một hồi lâu , rồi hé cửa nói vọng ra :

  • Anh ra xe lấy giúp em túi đồ đựng bộ quần áo em mặc lúc tối được không ?

  • Ok. Chờ anh chút.

Sếp ra ngoài xe lấy đồ vào cho em thay. Xong em đòi đi về. Cả hai đều lúng túng. Em thì ngại chẳng dám nhìn mặt sếp . Trên đường sếp đưa em về , anh ấy lén nhìn trộm em mấy lần , em thì quay mặt đi không nói chuyện. Tối ấy anh về nhà còn nhắn tin Fb cho em :

  • Hôm nay anh rất vui !
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#46

Sáng hôm sau em dậy sớm. 5h sáng , mở điện thoại ra em thấy có tin nhắn điện thoại của Th :
Hôm qua em đi tiệc rượu thế nào ?
Em có uống nhiều rượu không ?
Về sớm hay muộn sao không bảo anh câu nào thế ?
Em nghỉ sớm nhé. Ngủ dậy nhớ đọc tin của anh.

Tin nhắn gửi đến lúc 22h50p.

Em trả lời lại :

Em xin lỗi anh . Hôm qua em uống chút rượu nên hơi chóng mặt .
Em dậy rồi đây.
Ngày mới vui vẻ nhé anh :*

Nhắn tin xong em lên mạng xem tin tức một chút rồi dậy chuẩn bị đi làm. Hôm nay dậy sớm nên em ra phố ăn bát cháo nóng cho dễ nuốt rồi đi làm.
Đến cơ quan , mấy anh chị xúm vây quanh em hỏi han :
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#47
Cảm giác hôm qua thế nào ?

Là sao vậy mọi người ? Em không hiểu lắm ạ.

Thì đi gặp khách hàng với sếp đó !

À !
Em hơi đỏ mặt.

Không có gì đâu anh chị ạ. Chỉ là ăn cơm uống rượu thôi mà. Cảm giác gì được chứ ạ ?
Em đáp.

Mọi người lại tiếp tục :

Bình thường thế nào được ? Cô không biết là từ trước đến nay ở cái phòng này , chưa có một người phụ nữ nào được chọn đi tiệc rượu với sếp đâu. Cô là lần đầu tiên đấy.

Em không cảm thấy ngạc nhiên trước lời nói ấy của mọi người , vì hôm qua vô tình cô gái bên đối tác cũng nói ra rồi.

Em chỉ cười mà không nói gì.

Một anh nam đến vỗ vai em bộp bộp xong đùa :

Nhất cô đấy ! Các chị em đang ghen tị gần chết rồi đây này.

Cả đám người ồ lên cười vui vẻ.

Em không nói gì nữa cũng hùa theo cười sảng khoái .

Gần đến giờ nghỉ trưa , điện thoại em rung , em ra ngoài nghe máy :

Số lạ ?

A lô.
Em nói khẽ.

Anh đây. Lát chờ anh xuống rồi cùng đi ăn cơm nhé.

Dạ chào sếp ạ.

Ừm.

Nghe anh nói chưa ?

Thôi. Sếp cứ đi ăn đi ạ , em ăn ở căng tin cũng được ..

Em không đi thì thôi. Anh xuống căng tin cùng em.

Vâng. Tùy sếp ạ !

Em nói xong điện thoại tắt phụt luôn , kêu tút tút..

Về phòng làm việc em đánh lại ít văn bản rồi chuẩn bị nghỉ ăn trưa. Em chờ cho mọi người đi ăn một hồi lâu rồi em mới xuống , tránh để không gặp mặt anh sếp tại căng tin. Nào ngờ lúc em đi ra thang máy để đi ăn đã gặp sếp đứng sẵn ở đấy và mang theo hai hộp cơm cỡ lớn rồi .

Chào sếp ạ !

Sao giờ mới xuống ? Anh chờ em mãi đấy.

Em bận chút ạ.

Không phải nói dối. Anh xem camera biết em chẳng làm gì cả , ngồi thần ra trong phòng làm việc ấy. Em nghĩ gì vậy ?

Không có gì ạ.

Thang máy mở ra , sếp dắt tay em vào thang máy , bấm lên tầng 9.

Lên đấy làm gì vậy sếp ? Em còn chưa mua cơm đâu ạ.

Sếp nhìn em rồi giơ cao cái túi đựng hai hộp cơm lên nói :

Anh mua rồi. Lên phòng làm việc của anh đi. Dưới đấy gặp nhiều người họ bàn tán anh không thích.

Nhưng .. Nhưng..
Em lúng túng .

Nhưng gì ? Lên ăn cơm thôi mà. Ăn cơm với anh mãi rồi. Có gì mà ngại ?

Ngồi xuống ghế salon , sếp mở hộp cơm ra ăn ngon lành , vừa ăn vừa khen ngon , bảo chờ em lâu anh đói quá.

Em thì ăn không được ngon miệng lắm vì hôm qua xảy ra chuyện ngã nhà tắm , em hớ hênh vòng một bị sếp chiêm ngưỡng rồi , nên giờ đối diện sếp em vẫn cảm thấy không tự nhiên.

Ơ kìa. Ăn nhiều đi chứ. Cứ ngồi ngậm đũa vậy ?
Sếp bảo em .

Vâng. Em đang ăn đây . Sếp cứ ăn đi. Mà sao anh mua nhiều đồ ăn thế ?

Thì anh không biết em thích ăn cái gì , thành ra mỗi món lại gắp một ít . Em cứ tùy ý ăn đi.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#48
Ăn xong em chào sếp , chuẩn bị chạy xuống dưới phòng làm việc rồi nghỉ trưa chút thì sếp bảo em cứ nằm luôn ở salon cho dễ chịu. Xuống ấy ngủ gục trên bàn làm việc đau lưng lắm. Nhưng em ngại nên xuống ngay.

Về phòng làm việc em đâu có ngủ được , mở máy tính ra online chút thì sếp nhắn tin đến :

Em ngại anh điều gì à ?

Dạ. Không có đâu sếp !

Anh hiểu chứ. Chuyện hôm qua là không may thôi mà ..

Dạ ….

Ngừng 1 lát không thấy sếp nhắn nữa , em đang địng off thì tin nhắn lại đến :

Hôm qua anh ngủ không ngon vì nhớ đến em.

Đọc tin xong tim em đập nhanh hơn , điều em lo lắng trong lòng đang dần lộ rõ. Em chưa biết trả lời thế nào thì một dòng tin nữa lại đến :

Dù không may nhưng anh vẫn thấy rất tuyệt !!

Cha ơi. Ý sếp là không may em lộ ngực nên sếp nhìn thấy và khen đẹp nữa. Em xấu hổ quá. Sếp nói vậy có nghĩa là anh ấy luôn ghi nhớ đến sự việc này. Em vò đầu bứt tóc , nghĩ mình phải làm sao cho hết 3 tuần nữa để không phải đối diện với sếp đây ?

Đối với anh sếp , em trước hết có thái độ sợ sệt. Sau là ngưỡng mộ vì trình độ và năng lực làm việc của sếp. Dần dần thì thấy thân thiện và cởi mở vì đối tốt với em. Còn nói yêu thì em không dám mơ tưởng đến . Anh ấy con nhà quyền thế như vậy , lấy vợ thì cũng phải môn đăng hậu đối. Em làm sao dám trèo cao và mộng tưởng. Hơn nữa mới tiếp xúc ít ngày , không thể ngày một ngày hai người ta có tình ý với mình mà em đã động lòng ngay được. Hơn nữa , tình cảm gắn bó giữa em và Th lâu nay đâu phải nói quên là quên được ngay , nói bỏ là bỏ được để chạy theo những thứ trên trời đang lơ lửng trước mắt em … Nghĩ vậy nên em kìm lòng , không được có ý gì với sếp , hạn chế tối đa gặp mặt ngoài giờ làm việc . Tránh xảy ra những thứ không mong muốn.

Khoảng một tuần nữa , gần đến thời gian em thực tập xong , anh sếp lại sắp xếp cho em đi dự tiệc rượu cùng khách hàng. Em không muốn đi nhưng lệnh cấp trên đã phê duyệt thì chối thế nào được ?

Chiều ấy sếp giao cho em một nhiệm vụ , cho tan làm sớm hơn mọi người. Nhiệm vụ gì mà về nhà mới được mở email ra đọc. Em được về sớm cứ nghĩ là phải về nhà làm việc thì cũng như nhau. Cũng vẫn là làm việc nên không hào hứng gì lắm. Đến phòng thay quần áo , tắm qua loa một chút cho dễ chịu rồi mới ngồi làm việc tiếp, vì mặc đồ công sở cả ngày gò bó quá.

Mở mail ra thấy tin nhắn của sếp :

Nghỉ ngơi cho đã đi nhé.
Không có việc gì quan trọng cả.
7h anh tới đón đi tiếp khách !
???.

Đọc tin xong em cười haha vì sướng. Bỗng nhiên được tan làm sớm thì không còn gì sướng bằng. Em chạy ra đầu phố ăn mấy chiếc bánh chuối , làm cốc chè Huế rồi về phòng mở máy tính lên xem phim. Cảm thấy sung sướng vì được nghỉ sớm , và nghĩ đến quãng thời gian học việc sắp trôi qua nên càng hào hứng hơn.

Tự nhiên , vào giây phút ấy em chợt nghĩ , nếu như em chưa gặp Th thì có lẽ người quan tâm em ngày hôm nay là sếp , thì em không dám chắc là mình có thể từ chối được con người ấy !

Hơn 6h tối , em tắm gội thêm lần nữa , lại mặc bộ quần áo nghiêm chỉnh rồi đi gặp khách hàng với sếp . Sếp rất đúng hẹn , em ra đầu ngõ đã thấy chiếc xe đang đậu lù lù đấy rồi. Sếp đang nhắm mắt lim dim ngủ. Em gõ cửa xe mấy cái cũng không biết gì , em điên quá gào lên :

Nàyyyyyy !!!
Sếp mở cửa cho em vớiiiiiiiii !!!

Âm thanh từ cổ họng em phát ra quá to , người đi đường cứ trố mắt lên nhìn.

Em vừa gào vừa đập , sếp thấy ồn quá nên mở mắt ra , nhìn vẻ mặt tức giận của em anh ấy vội mở khóa xe ra. Em mở cửa vào anh ấy cười hihi :

Khiếp. Anh ngủ quên tí thôi mà. Gì mà kêu to thế ?
Người ta lại tưởng anh nợ nần gì em thì sao ?

Em chờ anh 10 phút nên chả bực à ?
Em hậm hực đáp trả.

Sếp thong thả :

Mới có 10 phút mà đã tức giận thế này à ? Anh chờ em từ lúc 6h30 đấy.

Anh hẹn 7h thì 7h em mới ra. Anh tự mình đến sớm lại không gọi điện thoại thì phải chờ ở đây là đúng rồi.

Anh có gọi mà. Em xem điện thoại đi.

Em xem lại , đúng là có hai cuộc gọi nhỡ từ lúc 6h36p. Thẹn quá em nói tiếp :

Hihi. Tại khi ấy em vừa tắm gội xong, đang sấy khô tóc nên không biết điện thoại có chuông .

Ừm . Không sao. Mà sao hôm nay vẫn ăn mặc thế nữa ?

Thì em đâu biết mặc gì cho thích hợp đâu.

Ok. Vậy anh đưa em đi.

Sếp lái xe đưa em đến cửa hàng thời trang lần trước. Yêu cầu nhân viên chọn cho em một bộ trang phục dự tiệc , lần này còn sexy hơn lần trước. Một chiếc váy hình đuôi cá , màu nude , nếu nhìn từ xa chỉ thấy mấy hạt đá phụ kiện trang trí trên váy. Còn đâu không khác gì em đang ở trần là mấy.

Lên xe ô tô em hỏi sếp :

Khách hàng hôm nay khó tính lắm à sếp , đâu mà chọn cho em bộ váy đắt tiền thế ạ ? Mà cái này công ty chi trả luôn hay tiền của sếp ạ ?

Anh chi.

Ôi. Đắt tiền thế này em không dám mặc đâu anh ơi. Chỉ mặc để ăn một bữa cơm thôi mà , lãng phí lắm. Hay anh quay lại cho em chọn cái khác đi. Được không?

Không cần. Anh thấy thích là được. Có đáng là bao đâu !

Với sếp là chuyện nhỏ. Nhưng với em là tiền ăn cả tháng. Huhu.

Sếp thấy em nói vậy thì phì cười nhưng không nói gì , vẫn cho xe tiếp tục đi.

Hôm nay là một địa điểm khác , đến nơi em mới biết sếp thuê riêng một phòng ăn ấm cúng là lãng mạn. Ngồi một lát anh ấy không nói gì , khách cũng không thấy đến. Em hỏi :

Hôm nay khách hàng là công ty nào vậy sếp ?

Hôm nay mình không phải tiếp khách. Em cứ ăn uống tự nhiên đi. Cũng không phải uống rượu.

Ơ. Thế là sao ạ ? Anh cho em mặc đẹp thế này mà không gặp khách ??
Em tò mò khó hiểu.

Sếp nói tiếp :

Nay sinh nhật anh. Em cùng anh dự sinh nhật được không ?

Sếp nói làm em nhớ ra. Hôm nay fb thông báo là Sinh nhật của Micheal Phạm. Thế mà em cũng quên mất. Em vỗ đầu mấy cái.

Xin lỗi anh. Giờ em mới biết nên chưa chuẩn bị quà gì cả.

Không sao. Đến đây với anh là đủ. Lát nữa hãy ăn nhiều đồ ăn vào và hát tặng anh một bài nhé.

Dạ.

Sếp bật tay một cái nhân viên mang đồ ăn lên. Ui. Hôm nay toàn món ngon không cưỡng lại được. Em nhìn họ bày ra mà nuốt nước bọt liên tục , sếp nhìn em buồn cười.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#49
Em ăn đi. Chắc đói lắm rồi à ?

Dạ. Hihi. Mời sếp. Chúc mừng sinh nhật anh ạ !

Vội thế. Ăn đi kẻo đói.

Em ăn nhiệt tình , bỗng nhiên khựng lại vì em phát hiện ra từ nãy giờ sếp không ăn gì cả chỉ nhấp môi chút rượu vang vad chăm chú nhìn em ăn ngon lành .

Ơ kìa , anh ăn đi chứ. Nhiều đồ ăn thế này em ăn không hết được đâu.

Ok anh sẽ ăn chứ. Nhìn em ăn ngon quá anh cũng thấy no.

Sếp nói vậy em ngại chả dám ăn nữa đâu !

Sao ?

Thì nhìn người ta ăn vậy chả không ngại à ?

Anh xin lỗi. Vậy anh ăn đây.

Ăn nhiều món ăn cay nóng quá em khát nước. Sếp gọi lên một cốc trà đào . Em uống một hơi hết 1/4 ly trà size L. Hihi. Con gái con đứa mà thô thế không biết.

Uống xong em cũng no , chẳng ăn được gì nữa , no bụng còn không muốn nhúc nhích nữa. Căng cơ bụng trùng cơ mắt. Chẳng hiểu sao em buồn ngủ thế nữa. Ăn no xong buồn ngủ kinh khủng. Xem đồng hồ mới hơn 8h , em bảo sếp :

Sếp ơi. Em xin lỗi. Nay sinh nhật sếp em không chuẩn bị quà gì , mai em bù nha. Giờ sếp cho em về được không ? Em buồn ngủ quá rồi sếp ạ.

Ok. Vậy anh đưa em về .

Lên xe chạy , em ngồi một lát là ngủ không biết gì nữa rồi. Chẳng biết là ngủ bao lâu , cho đến khi em cảm thấy có cái gì nặng nặng đang đè lên người mình.

Em không hiểu sao hôm nay mình lại thành ra như vậy. Buồn ngủ một cách dễ dàng , đầu óc có chút cảm nhận được mọi thứ nhưng chân tay thì hoàn toàn bất lực. Cảm giác như bị bóng đè , muốn vùng dậy , muốn hét lên để thoát ra nhưng không thể nào làm được . Em chỉ có thể lắng nghe. Trời tối, em khẽ mở mắt ra nhìn xem thực hư thế nào.

Khi nãy em ngủ ngon và thấy cơ thể bị đè nặng còn nghĩ là bị Th quấy rối khi mình ngủ cơ. Một thói quen quan hệ khi em đang ngủ say sẽ khiến cho Th thích thú. Nhưng bây giờ em mở mắt hé ra , nhìn thấy mọi thứ xung quanh và cảm nhận được thì … Em đang trong một căn phòng lạ lẫm , không phải phòng trọ sinh viên của em và Th , không phải phòng ngủ của Th tại quê nhà. Càng không phải nhà em.

Và cơ thể người đàn ông đang đang quấn lấy em này càng không phải Th. Dưới ánh đèn ngủ mờ mờ , mái tóc người đàn ông được gội thơm tho rũ xuống người em , em cảm nhận được tóc vẫn còn hơi ẩm ướt và chưa sấy khô. Bộ phận nhạy cảm của người đàn ông cứng lên hơn bao giờ hết , chạm qua chạm lại vào người em mỗi lúc càng gần hơn.

Bỗng nhiên người đàn ông đó ngừng lại và nằm xuống , ôm em vào lòng rồi nói :

Anh muốn được bên em một lần.
Muốn em nhớ mãi về anh.
….

Em nghe như tiếng sét đánh ngang tai. Âm thanh phát ra từ miệng người đàn ông đó chính là sếp em.

Em hoang mang. Không biết vì sao mình lại thế này , không biết vì sao sếp lại nằm bên em nữa ? Đầu óc em hỗn loạn , em càng cố gắng dùng bộ não điều khiển sự cử động của tứ chi nhưng vô ích. Nặng nề như đeo chì. Sếp cứ thế mân mê cơ thể em.

Em nằm trên một chiếc giường trải đệm rất êm mát và dễ chịu. Em lờ mờ hiểu ra rằng sếp sắp sửa làm chuyện đó với mình rồi. Có lẽ sợ em không đồng ý nên cố ý bỏ thuốc mê vào nước trà của em.

Tiếng sếp nói ra khe khẽ :

Sắp tới anh sẽ không được gặp em nhiều như bây giờ nữa.
Anh sẽ nhớ lắm…

Nói đoạn , sếp lại đặt em nằm xuống rồi tiếp tục dày vò cơ thể em , khắp nơi trên các bộ phận nhạy cảm sếp làm em bị đánh thuốc mê rồi mà vẫn cảm nhận được sự cọ xát của hai thân thể.
Em run rẩy từng hồi , trong người em lại tiết ra dịch bôi trơn , có nghĩa là em bị sếp kích thích thành công. Em hận bản thân mình quá , thành ra thế này mà vẫn còn ham muốn được. Không biết tỉnh cơn mê em sẽ phải đối diện thế nào với anh ấy , em sẽ ra sao nếu đối diện với Th. Nước mắt em chảy ra vì bản thân đã không kiểm soát được dụng vọng của mình.

Sếp tìm đến bầu ngực của em và thơm bú , em điên dại theo tiếng xuýt xoa của sếp. Khi không chờ đợi thêm nữa , sếp kéo hai chân em co lên cao , sếp nằm sấp lên người em và đưa cái đó vào bên trong người em.

Một đứa con gái đã từng quan hệ nhiều lần như em thì quá nhạy cảm với việc cọ xát rồi. Cộng thêm khi nãy sếp dày vò càng làm cho em hưng phấn , bên trong em quá trơn tru khi sếp đưa vào. Của sếp ngập sâu trong người em , sếp ngừng lại và nói nhỏ :

Em đã không còn là con gái nữa à ?

Nước mắt em lại rơi xuống.

Sếp lại tiếp tục:

Em đã cho bạn trai mình sao ?

Không hỏi thêm nữa sếp lại tiếp tục động tác nhịp nhàng và đều đặn , thỉnh thoảng khẽ rít lên mang theo âm thanh dục vọng. Tiếng da thịt chạm vào nhau phát ra tiếng kêu táp táp , sếp không sử sụng bao cao su , cứ thế trần trụi cắm sâu vào â* đ*o của em. Đã lâu em chưa gần gũi với Th, thế nên bây giờ tiếp xúc thân thể với sếp em lại bị cảm giác mới lạ này chinh phục , không biết dịch bôi trơn trong  Рem đã tiết ra bao nhiêu nữa. Em chỉ biết em đã bị cuốn vào cuộc mây mưa giao hoan này một cách đồng tình bằng việc không ngừng thỏa mãn mỗi lần sếp cứ thụt ra thụt vào …

Chẳng biết sếp đã làm tình em bao lâu nữa , đủ các tư thế sếp làm với em cuối cùng là bắn hết vào Â. Đ của em và cả hai cùng thỏa mãn.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#50

Sau khi thỏa mãn cơn dục vọng dâng trào ấy , sếp đứng dậy và bỏ vào phòng tắm , xả nước trong ấy hồi lâu. Em thì vẫn nằm ngửa và không mảnh vải che thân. Nghĩ lại những thứ đang xảy ra với mình và tự trách bản thân.
Nhưng đời mà. Nếu như người ta muốn thì có vô vàn cái bẫy sẽ được bày ra để cho mình chui đầu vào. Một đứa con gái ngốc nghếch và nhẹ dạ như em sao có thể hiểu hết được những mánh khóe trong xã hội này ?
Vòi nước ngừng chảy , sếp đi ra và quấn thêm cái khăn lên mình . Ngồi xuống cạnh em. Lau khăn ấm lên người em. Thì ra anh ấy chuẩn bị thêm một chậu nước ấm và khăn sạch ra và giúp em vệ sinh lại cơ thể sau cuộc giao hoan. Em xấu hổ quá. Không dám mở mắt ra nữa , cả cơ thể trần như nhộng này đang nằm không nhúc nhích trước mắt một người mới quen chưa đầy hai tháng. Từng bộ phận sếp đều lau chùi cẩn thận hai lần rồi đắp chăn lên người cho em. Không biết bộ váy em mặc trên người khi tối có còn hình dạng gì nữa không? Hay khi quá hứng tình sếp đã xé nát nó rồi.

Chăn ấm lại vẫn còn hơi thuốc , rã rời sau trận làm tình em lại chìm vào giấc ngủ , không quan tâm và nghĩ ngợi được gì nhiều nữa.

Và một lần nữa em bị thức giấc . Đó là khi trời đã sáng. Em bị đánh thức bởi bàn tay của sếp , anh ấy đang xoa nắn bầu ngực em , vừa làm anh ấy vừa nói :
Rất thực tế !

Cơ thể em đã có sự cử động lại được bình thường , em khẽ động tay chân. Sếp ngừng lại và ngẩng đầu lên nhìn em :

Em tỉnh rồi à ?

Em và sếp đang trong tình trạng không mảnh vải che thân …

Em có chút bối rối ,tránh ánh mắt đang nhìn em ấy , em khẽ đáp :

Thế này là sao hả anh ?

Anh xin lỗi. Là lỗi của anh. Anh đã không kìm lòng được.
Anh sẽ chịu trách nhiệm trước hành động của mình.

Em lắc đầu , tay chân cố đẩy người sếp ra nhưng sức lực đi đâu hết , khẽ nhích lên một tí lại bị sếp ghì chặt lại , em yếu ớt nói :
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#51
Cho em đi vệ sinh. Em đã ngủ bao lâu rồi ?

Còn sớm. Mới 8h thôi .

Em hốt hoảng.

Chết rồi. Sao anh không gọi em dậy đi làm. Huhu. Muộn giờ rồi.

Không sao anh cho em nghỉ.

Sao anh không đi làm. ?

Anh báo cáo bị ốm nghỉ 1 ngày.

Em định ngồi dậy nhưng sực nhớ là mình đang không mặc gì , vội tìm quanh đây nhưng không thấy quần áo đâu , em kéo chăn che lại và ngồi yên tại chỗ. Không dám cứ thế mà bước xuống giường vì xấu hổ.

Anh xem cả rồi còn ngại gì nữa ?
Vào đi vệ sinh đi kẻo tè dầm ra đây anh không dọn được đâu.

Nhưng mà …

Sếp đưa cho em cái khăn tắm của sếp , em quấn người lại rồi rón rén bước vào phòng tắm. Ngủ cả một đêm nên em buồn tè quá trời , mà nhà kín nên tiếng róc rách vang khiếp người. Em toàn cố nín lại cho tè thật chậm thật khẽ cho đỡ vang. Sợ sếp nghe thấy thì xấu hổ lắm. Xong em đánh răng và rửa mặt.

Em thấy hơi chóng mặt , có lẽ bị bỏ thuốc mê và sáng nay chưa ăn gì nên em bị tụt huyết áp cũng nên . Đi ra ngoài phòng ngủ. Sếp đang nằm đấy chờ em rồi.

Quần áo của em đâu rồi ạ ?

Ở ngoài xe anh.

Còn bộ em mặc hôm qua đâu ạ ?

Anh vứt đi rồi.

Sao anh vứt đi ? Bao nhiêu tiền đấy mà đẹp nữa anh không tiếc à ?

Em thích thì anh mua cho em bộ khác , mới lại nó rắc rối quá anh không biết cởi thế nào , tức quá nên xé tan rồi. Hihi.

Em hết cách đành đòi chìa khóa xe ô tô để ra lấy quần áo nhưng sếp không đưa. Đã vậy đầu óc choáng váng , đôi co có tí em đã ngồi thụp xuống đất. Đưa tay lên xoa đầu , vô tình lại không giữ khăn thế là cả cái khăn rơi xuống đất , anh sếp lại được thể ngắm thân hình em . Được đà, anh đang nằm trong chăn vùng dậy , tồng ngồng đi xuống rồi bế em dậy đặt lên giường. Lấy lọ dầu gió Mỹ xoa hai thái dương cho em và nói :

Cứ bình tĩnh rồi anh lấy cho. Tức giận làm gì nữa , không tốt. Mọi việc cũng đã rồi. Anh có ăn thịt em đâu ?

Em nằm yên một lúc cho đỡ chóng mặt. Nhắm mắt lại để không nhìn mặt anh ấy.

Sếp nằm xuống bên cạnh em , không nói gì. Rồi dần dà lại giở thói động chạm ra. Em đẩy ra mấy lần nhưng không được , sức đàn ông con trai khỏe mạnh , chống thế nào được. Hơn nữa khi đến đoạn hứng thú tình dục thì tự nhiên sẽ khỏe thêm mấy lần.

Một lần nữa sếp lại dày vò cơ thể em , em chống cự , phản kháng vô ích. Anh tìm môi em để hôn , huhu nụ hôn của em một lần nữa lại bị sếp chiếm đoạt. Bây giờ em tỉnh rồi. Cá trong đĩa. Khác với việc tối qua anh ấy làm từ một phía nên anh ấy chậm rãi và nhẹ nhàng hơn. Thỉnh thoảng lại ngừng lại và nhìn xem em phản ứng thế nào.

Nói là chống cự nhưng em hận bản thân mình quá. Khi bị dày vò và kích thích  . Đ EM nó lại nghe theo giặc. Đầu óc thì quay cuồng , sức lực thì yếu ớt mà chỗ đó vẫn tiết dịch trơn ra. Huhu. Thật là mâu thuẫn quá mà. Điều đó làm chp sếp hứng chí vô cùng. Anh ấy còn làm mạnh hơn tối qua. Huhu. Đến nỗi em đang mệt mà còn bật ra tiếng rên rỉ.

Vừa thụt ra thụt vào anh ấy lại nắn bóp ngực em , em khẽ hỏi :

Tại sao anh không sử dụng BCS ?

Anh chưa chuẩn bị ..
Sếp nói thều thào .

Vậy không lẽ anh muốn em có thai với anh à ?
Em có người yêu rồi đấy . Tại sao anh còn làm thế với em ?

Anh xin lỗi.
Vừa nói sếp lại tiếp tục.

Người đàn ông khỏe mạnh cứ ra vào không ngừng vào trong em. Một lần nữa quá sung mãn anh ấy lại xuất vào trong.

Xong xuôi tự em bỏ vào tắm rửa lại , em không muốn nhìn thấy mình trong gương nữa. Ánh mắt mệt mỏi. Gương mặt phờ phạc. Em đã phản bội Th rồi.

Sếp ra xe lấy quần áo cho em. Nhà anh ấy ở một mình. Em mặc đồ xong anh đưa đi ăn sáng và đưa em về nhà. Suốt buổi anh ấy có nói nhiều lời thanh minh và lôi kéo em nhưng em không để tai và không đáp lại. Cứ lặng lẽ về nhà. Cả ngày hôm ấy em được nghỉ. Không phải đến cơ quan vì sếp chiếu cố.

Cả một buổi tối hôm ấy em phải tắt điện thoại. Lên facebook em nhắn tin cho Th :

Điện thoại em đang bị cháy sim nên không liên lạc được , nhớ anh nhiều.
Anh hãy nhắn tin vào đây cho em nhé.
Em hơi mệt nên nghỉ sớm ❤.

Thấy em nhắn như vậy , Th rep lại ngay :

Em mệt thế nào ? Em đã ăn uống gì chưa ? Đi làm mệt quá hay em bệnh rồi ?

Có cần anh qua chỗ em không ?
Anh nhớ em lắm ! ?

Em vội ngăn cản :

Em đi làm mệt quá nên mệt thôi anh ạ.
Cũng tối muộn rồi , anh nghỉ ngơi mai còn đi làm nữa.
Mình sắp được gặp nhau rồi còn gì ?
5 ngày nữa thôi.

Ừm. Thế thôi. Vậy em nhớ giữ gìn sức khỏe đấy nhé. Mai sửa điện thoại luôn đi kẻo anh lo..
Anh mong em từng ngày ?.

Yêu anh !

Chúc em ngủ ngon :*
….
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#52
Nói là 5 ngày nữa được về nhưng bản thân em lại rất lo sợ. Đối diện với Th là một con người đã dính vết nhơ. Em phải làm sao khi mình đã bị mắc bẫy của sếp. Không biết thực hư chuyện tình cảm của sếp như thế nào ? Bằng cách này hay cách khác nhưng tiếp cận như vậy là bỉ ổi quá. Việc đã rồi trách người ta cũng không bằng trách bản thân mình , để người ta lừa cũng không biết. Lần thứ nhất là đi gặp khách hàng , anh ta tử tế với em nên lần thứ 2 không do dự , em cứ nghĩ đi gặp khách hàng nên đi cùng. Không ngờ lại làm cho bản thân trở nên đĩ thõa …

Em ngồi thần ra suy nghĩ lại mọi thứ…
Máy tính báo có tin nhắn fb đến. Của sếp. Có lẽ không liên lạc được vào số điện thoại nên sếp lo lắng và nhắn tin FB cho em :

Anh xin lỗi vì đã hành động quá lỗ mãng và đường đột .
Nhưng anh sợ em sắp xa anh rồi , em sẽ quên anh ..
Em đừng uống thuốc tránh thai nhé. Anh sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình.
Không hiểu sao mỗi đi bên em , ngồi đối diện và ngắm cơ thể em anh không kìm chế được bản năng của mình ..
Anh xin lỗi . Nếu như em vẫn giận anh thì mai em nghỉ làm cũng được. Anh sẽ ký phê duyệt cho em được hoàn thành sớm kỳ thực tập này..
Em ngủ sớm đi. Mai anh qua chỗ em..

Em không trả lời. Anh ta nhắn tin xong em đọc mới chợt nhớ ra hôm nay em chưa uống thuốc tránh thai, nên chạy vội ra đầu cổng tìm hiệu thuốc để mua. Thật đen đủi , tối nay trời mưa rả rích , phố xá vắng người quá , mấy hiệu thuốc ở gần chỗ em người ta đóng cửa hết. Phải đi ra tận đường lớn để tìm mua.

Lúc em đang tiến thẳng vào hiệu thuốc thì bất chợt có người kéo tay em lại không cho đi tiếp. Em quay người lại ngạc nhiên :

Tại sao anh lại đi theo em ?

Sếp đi từ xe ô tô ra không đội mũ nón gì nên mưa ướt hết , tóc rũ xuống kèm theo những giọt nước mưa :

Em định làm gì ?

Anh còn hỏi nữa à ?

Đừng làm thế. Anh xin em. Anh có đủ điều kiện để nuôi em và con , em đừng uống thuốc.

Em hất tay anh ấy ra :

Tôi không cần anh nuôi. Anh đừng bám theo tôi nữa , anh không thấy mình bỉ ổi lắm hay sao mà còn dám đến đây nữa ?

Em và anh ấy nói chuyện to , người đi đường người ta quay lại ghi âm rồi chỉ trỏ. Một đứa đứng giữa trời mưa một đứa che ô ,..

Hôm nay anh ở đây sẽ không để cho em mua được viên thuốc nào..
Sếp nói nghiêm nghị.

Em cũng căng lên :
Nếu hôm nay tôi ko mua đc thuốc ?tôi mà mang thai tôi sẽ đi phá. Tôi quyết rồi. Tôi không thể có liên hệ gì với amh được. Đồ bỉ ổi nhà anh.

Em ác vậy ? Sao em nỡ bỏ đứa bé đi. Nó là con em mà ?

Nực cười. Tôi ác à ?
Anh nghĩ mới ngủ với tôi hai lần mà đã có thai được dễ vậy sao ?

Nói xong em không mua thuốc nữa và quay về phòng , không quay đầu lại , không cần biết anh ta có bám đuổi theo em không nữa ..

Khi về đến ngõ nhỏ , ô tô không vào được , em nhìn lén xem có cái ô tô nào đang đi theo không thì không thấy. Em về phòng lôi xe máy ra rồi lao đi , tìm đường khác và đi mua thuốc tránh thai. Sợ lâu quá không uống có thai thật thì phiền phức cho em lắm. Em quá buồn và chán nản , chẳng thèm mặc áo đi mưa, cứ thế đi vừa đi vừa khóc mắt nhòe đi vì nước mắt và mưa .

Đêm hôm ấy em lên cơn sốt cao vì tối đi dầm mưa. Cổ họng khô cháy , đầu nặng trĩu , toàn thân chẳng có chút sức lực nào. Khó chịu vô cùng .

Hôm sau em không dậy đi làm được , nhờ con bé phòng bên mua giúp cho ít thuốc hạ sốt và hộp cháo nóng. Ăn rồi uống thuốc , điện thoại cũng không mở nguồn , chẳng biết có ai gọi đến không . Nằm lì một ngày em cũng thấy đỡ hơn. Tối đến lại mò ra phố đi tìm cái gì để ăn cho đỡ đói rồi về ngủ . Chuẩn bị hôm sau đi làm , sắp thực tập xong rồi , đã hai ngày em chưa đến công ty không biết mọi người còn thêu dệt ra những chuyện gì nữa.

Nghỉ hai ngày ở nhà , ngày thứ 3 em lấy lại tinh thần và chuẩn bị đến công ty làm việc. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là em hoàn thành kỳ thực tập rồi. Cũng có nghĩa là em sắp học xong chương trình ĐH …

Em ghé qua cửa hàng Viettel Store mua 1 cái sim mới rồi liên lạc với Th cho Th yên tâm. Mấy ngày nay chắc anh ấy cũng đau đầu vì không liên lạc được với em lắm. Sim kia em vứt luôn đi không muốn để sếp liên lạc lại nữa.

Vào phòng làm việc mọi người xúm lại lại hỏi sao hai ngày này nghỉ việc , em bảo bị ốm nên không đến được. Phòng làm việc có camera nên sếp có lẽ đã nhìn thấy em. Nửa buổi có anh trợ lý đi xuống và giao công việc cho em , còn dặn dò thêm là lên phòng gặp GD để trao đổi gì đó. Em biết chắc chắn là anh ấy muốn gặp em nhưng em nhất định không lên gặp , công việc giao thì em làm. Đến bữa cơm trưa anh ấy lại mua cơm rồi đem vào phòng làm việc cho em. Mọi người đều ngạc nhiên vì sự chủ động của sếp.

Trong túi đựng hộp cơm còn có mẩu giấy nhỏ :

Em làm hết ngày nay ngày mai là được nghỉ. Mọi giấy tờ đánh giá anh làm xong cho em rồi. Tối mai anh đem qua cho em.

Em đọc xong thì xé luôn đi sợ ai đọc được lại bàn tán không hay về mối quan hệ mờ ám giữa anh ấy và em. Chiều hôm sau em làm xong chia tay mọi người bằng một bữa tiệc rượu nho nhỏ bên quán cơm bình dân
. Em tưởng sếp không đến nơi như thế này nhưng khi mọi người đang ăn anh ấy đến. Cũng nói chuyện hòa đồng vui vẻ , mọi người trêu bảo nay sếp phá lệ à. Ăn uống xong lại đi karaoke. Sếp bảo sếp khao nên hãy chọn một quán bar hạng sang đi.

Cả buổi anh ấy trong phòng bar anh ấy không nói gì chỉ liên tục uống rượu và nhìn em làm em không thấy thoải mái. Em không uống được rượu nên chỉ uống nước trái cây và ngắm mọi người nhảy múa. Mấy khi được sếp bao nên hầu như ai cũng say khướt.

Mãi muộn cả đám kéo nhau về. Lúc ra đến ngoài , anh ấy kéo tay em lại và đề nghị được lái xe đưa em về. Em gạt đi và bỏ đi trước. Khuya về em không ngủ được vì những mớ suy nghĩ hỗn độn , lại mò mẫm lên fb , nick sếp vẫn sáng và em có tin nhắn :

Ngày mai anh đưa em về trường được không ?

Không cần phiền anh đâu.

Tại sao ?

Mình đâu là gì của nhau. Anh làm thế có lợi gì cho anh ?

Mình bên nhau hai lần rồi , đã có sự gắn bó thể xác rồi …

Em quên rồi. Mong anh đừng nhắc đến nữa …

Nhắn xong em chặn luôn fb sếp. Nhắm mắt lại và cố ngủ để mai còn chuẩn bị lên đường về trường.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#53

Sáng hôm sau em dậy sớm rồi lại ra ngoài ăn cháo
Bữa sáng nếu như em không muốn ăn gì đều đi ra ngoài ăn cháo cho dễ nuốt trôi và tỉnh người.Ăn xong em đi ra cửa hàng tạp hóa mua ít khăn giấy để đi xe khách , không quên đi qua hiệu thuốc mua cao dán chống say xe và thuốc uống nữa. Lúc về đến ngõ vào khu trọ lại bắt gặp chiếc xe con quen thuộc. Từ trong xe nhìn qua gương chiếu hậu , sếp nhìn thấy em liền mở cửa và xuống xe , chủ động xách đồ trên tay em :

Khi nào em về trường ?

Anh hỏi làm gì ?

Anh đưa em về !

Em không cần anh đưa. Đưa đồ đây cho em. Anh về đi làm đi. Anh nghỉ làm hơi nhiều rồi đấy.

Không sao. Mọi việc anh giao cho trợ lý rồi.

Không bận thì anh về nhà mà nghỉ. Đến đây làm gì ?

Sao em cự tuyệt anh như vậy ? Thay sim chặn fb ? Anh xấu xa lắm à ?

Anh quá xấu. Quá tồi. Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh.

Nói xong em giật lấy cái túi đồ và chạy biến vào khu nhà trọ. Từ hôm trước em đã thanh toán tiền nhà và điện nước rồi nên hôm nay em dọn dẹp lại chút rồi chằng chịt đồ lên xe máy và chạy ra bến xe thôi. Vì em không biết đường nên em phải cho cả xe máy lên ô tô đem về .

Hôm nay Th cũng được về trường. Trên xe Th gọi điện cho em nhưng em nói được mấy câu là tắt máy vì đi xe em chóng mặt buồn nôn không muốn nói chuyện. Hơn một giờ đồng hồ thì đến bến xe , em ra cổng bến ngồi uống cốc nước chè cho tỉnh táo rồi mới chạy xe về khu nhà trọ gần trường ĐH. Dự định của em là về phòng trọ nghỉ nốt buổi chiều và đêm hôm nay xong sắp xếp đồ đạc lại , dọn dẹp phòng sau hai tháng không ở rồi ngày mai lại bắt xe về quê chơi. Vì thực tập xong bọn em được nghỉ thêm 10 ngày nữa mới phải đến trường.

Nghỉ ngơi 15 20 phút em chạy xe về nhà trọ. Đến nơi Th đã về rồi , đang quét dọn phòng . Thấy Th em lúng túng không biết phải nói gì với nhau , một người đã từng đầu ấp tay gối nồng đượm với em , bỗng chốc sau hai tháng thực tập , chính em đã đẩy mình đi xa Th. Cảm giác của em khi đứng trước Th sao mà xa lạ và khó gần quá. Th thấy em về liền chạy ra dựng xe cho em , bảo em mở cửa phòng ra để anh giúp em gỡ đồ đạc và mang vào.. lòng em nặng trĩu , em tránh những câu nói quan tâm của Th nên bảo em say xe nên mệt quá. Anh dọn dẹp lại giúp em. Th lo lắng em chưa khỏi ốm từ hôm trước , giờ lại say xe nữa nên không cho em ngồi dậy. Bảo cứ để yên anh dọn dẹp. Em nghỉ ngơi đi. Sao mấy ngày ốm thôi mà nhìn em gầy thế.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#54
Tối hôm ấy Th đi chợ rồi về nấu cơm cho em ăn. Con trai nhà có điều kiện chẳng mấy khi vào bếp , hôm nay vụng về đứng nấu nướng cho em ăn làm em xúc động quá. TH càng quan tâm em như vậy em càng cảm thấy mình có lỗi và không xứng đáng. Ăn uống xong , Th đun nước nóng cho em tắm qua loa rồi giặt giũ giúp em nữa. Em đi nằm trước. Th làm xong mọi việc và có ý muốn ngủ lại bên phòng trọ em nhưng em từ chối :

Nay em mệt quá. Sợ nằm bên nhau anh không nhịn được thì sao ?
Hay anh về bên kia ngủ được không ? Để cho em nằm nghỉ yên tĩnh.

Th năn nỉ :

Thôi. Cho anh ngủ bên này đi , hai tháng rồi anh nhớ em lắm , em mệt thì anh nằm cạnh em cũng được cho đỡ nhớ. Anh không đòi hỏi chuyện gì cả.

Anh làm được không ?

Anh đảm bảo . Lỡ như đêm hôm em mệt cần uống nước hay gì đó còn có anh chăm sóc chứ.

Nhìn vẻ mặt nũng của Th em không nỡ để anh ấy về phòng. Tình yêu em dành cho Th lớn lắm , không phải chuyện đùa , em thực ra hết mệt từ lúc nghỉ ngơi ở bến xe rồi nhưng em cần có thời gian để kiểm điểm lại con người mình. Lỗi lầm của em với Th lớn quá. Lỡ chẳng may anh ấy biết thì em sẽ ra sao , nghĩ vậy nên em cố né tránh. Nhưng thật tâm em muốn ôm chầm lấy anh ấy và kể lể biết bao …

Em nằm nhắm mắt , Th ôm em và tỉ tê chuyện đi thực tập. Không hiểu sao em lại không thấy ghen tuông khi Th cũng vào làm công ty và có nhiều gái xinh như vậy. Th thì rõ vẻ công tử sành điệu rồi … Chốc lát bàn tay Th lại di chuyển lên người em , anh ấy thì thầm :

Anh nói sẽ nghiêm túc nhưng mà thực sự anh không nhịn thêm nữa. Nằm bên nhau thế này anh khó chịu quá. Em đỡ mệt chưa ? Em cho anh một lát được không ? Anh sẽ nhanh ra thôi. ..

Em muốn ngủ lắm , em không có hứng đâu. Anh chịu khó ngủ đi. Mai em khỏe rồi tính tiếp .
Em đáp lại Th.

Th không nói gì nữa. Nằm yên được lát anh ấy lại động chạm vào người em , có vẻ như anh không chịu đựng được nữa , tự động kéo quần em xuống và kích thích em , em không ngăn cản cứ để cho Th làm tới. Sợ em mệt nên Th đeo BCS vào và trèo lên người em . Lâu chưa được gần gũi , khi đưa vào trong người em anh ấy xuýt xoa :

Ôi .. anh thích quá.
. Anh nhớ em quá.. ah..

Sợ em mệt rồi cáu nên Th giữ lời , dập nhanh chóng hơn chục cái rồi đi vệ sinh lại , giúp em mặc lại quần áo rồi ôm em ngủ đến sáng.

Hôm sau Th bảo được nghỉ dài , hay là ở đây mấy hôm rồi hãy về quê. Nhưng em một mực muốn về , phần vì ngại đối diện với anh ấy lương tâm em cắn rứt.. phần nữa là lâu ngày chưa về quê em cũng nhớ nhà. Nhớ bố mẹ và anh chị em quá. Th năn nỉ :

Anh muốn gần gũi em thêm nữa , mới đêm qua được tí chưa thấm vào đâu. Giờ em về nhà 10 ngày thì cho anh bỏ đói à ?

Hai tháng anh còn chịu được cơ mà ?

Đấy là bắt buộc nên thế. Chứ như này thì ai mà chịu nổi.

Thì cứ về quê đã , có gì rồi tính tiếp.

Em hứa rồi nhé.
Th cười nói vui sướng.


Chiều hôm ấy em và Th bắt xe về quê. Mang theo hai con xe máy người ta tính cước đắt gấp đôi. Suốt dọc đường Th sầu não than vãn vì không đồng ý cho em về nhà lâu. Em không nhịn được phải bật cười .

Về nhà gặp mọi người em vui vẻ và lấy lại được tinh thần hơn khi sống với những người thân trong gia đình. Bố mẹ em bảo đi thực tập xong , cảm thấy em người lớn hơn và trầm tính hơn. Thực ra em không muốn mình như thế này , muốn vui vẻ và bớt suy nghĩ đi , đầu óc em không mấy khi được thanh thản khi nghĩ về chuyện đã qua.

Về nhà được mấy ngày em đi chơi linh tinh nhà bạn bè rồi gặp gỡ nhậu nhẹt. Ít gặp Th hơn. Thế nên Th giận dỗi đòi gặp em cho bằng được. Ban ngày em về nhà trong quê ở với bố mẹ nhưng tối đến là em lại ra nhà ở gần bệnh viện ngủ. Vì em ở đấy cũng quen rồi , phòng ngủ rồi đạc của em ở đấy cả , ban ngày đi đâu thì đi , tối lại về chỗ quen thuộc.

Mới 5 ngày ở quê không gặp nhau , Th đã điên lên , đòi sang nhà gặp em bằng được. Một buổi tối em đã tắm giặt rồi đi nằm từ sớm , nằm nghịch điện thoại thì Th gọi điện đến:

Em xuống đường gặp anh một lát đi.

Anh lại đi chơi đâu về nên ghé ngang qua đấy à ?

Không. Anh ở nhà chạy xe sang đây
. Em xuống luôn nhé.

Thôi. Em đi nằm rồi. Mai anh hãy sang được không?

Không. Các cụ bảo rồi , tán gái là phải đi vào buổi tối ! Em mở cửa cho anh với…

Một lát thôi nhé. Muộn là mai em bị mắng đấy.

Ok. Em xuống đi.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#55
Em xuống mở cửa. Vẫn mặc nguyên bộ đồ ngủ bằng lanh chạy xuống. Không có bố mẹ em ở đây nên Th đi thẳng lên tầng 3 cùng em. Vì tầng 1 nhà em bán hàng , tầng 2 vừa chứa đồ đạc và phòng cho người làm nữa nên chỉ có thể lên phòng em.

Lên phòng khóa trái cửa lại , Th chỉ đợi có thế rồi bế thốc người em lên , ôm hôn quá trời. Vừa ôm vừa nói :

Anh nhớ em muốn chết đây ..
Xong lại dụi dụi đầu vào ngực em.

Em buồn buồn quá mà không dám cười to :

Em mà không mở cửa thì dễ anh chết ở dưới ấy lắm nhỉ ?

Ừ. Anh chết ở dưới ấy luôn.
Nói xong Th ngồi xuống salon , dựa đầu vào ghế , đặt em ngồi sang bên cạnh :

Cho anh xin cốc nước lọc đi em !

Anh tự đi mà lấy..
Em vừa nói vừa nhìn Th vẻ trêu chọc.

Đi tán gái mà khổ thế nữa. Xin mãi mới mở cửa, giờ vào nhà lại không mời nước…
Th cũng đáp lại lời em rồi tự đứng dậy đi lấy nước uống.

Em trêu tiếp :
Anh biết thế nào là tán gái phải đi buổi đêm chưa ?

Th quay lại nhìn em , uống một hơi hết luôn cốc nước lọc trên tay và nói :

Anh biết chứ..

Biết thế nào ?

Tán buổi đêm không nhìn thấy nhược điểm của người con gái. Tắt điện là nhà ngói cũng như nhà tranh….

Xấu tính…

Xấu thì em cũng mở cửa để anh vào rồi..

Nói xong Th lại lao vào em , từng chiếc quần áo được gỡ bỏ xuống, tiếng thở gấp gáp , động tác vội vàng. Có lẽ Th đang rất hưng phấn và sung sức. Em cố gắng thả lỏng mình ra để cuốn vào cuộc tình thể xác này nhưng thỉnh thoảng suy nghĩ về tình một đêm với sếp cũ lại khiến cảm xúc của em trở nên gượng ép. Một thứ cảm xúc hỗn loạn. Nửa muốn đón nhận sự tấn công của Th một cách tình nguyện và mãn nguyện nhất. Nhưng nửa còn lại thì nghĩ đến việc mình đã ngủ với người đàn ông khác ngoài Th nên sự kết hợp có phần gượng ép.

Chính vì vậy nên em chưa thật sự thoải mái. Mỗi lần Th thúc mạnh vào em cảm thấy đau và hơi khô. Vì không thoải mái tư tưởng nên dịch bôi trơn tiết ra rất ít. Lần đầu tiên em cảm thấy mình gặp khó khăn trong khi quan hệ tình dục như vậy. Cảm giác khô hạn càng làm cho en sợ mỗi lần anh ấy tiến sâu vào. Thay vào sự hưng phấn và lên đỉnh thì chưa bao giờ em cảm thấy sợ quan hệ như lúc này. Cảm giác rất giống như là bị gượng ép vậy.

Th cảm nhận được của em hơi khô rát nên nhăn mặt lại:

Hôm nay em sao thế ?

Em không hiểu nữa. Tự nhiên lại không hứng thú gần gũi và em thấy đau lắm. Anh làm nhanh cho xong đi. Em khó chịu quá.

Th nghe lời em , miễn cưỡng làm nhanh cho xong. Anh ấy đã sd BCS rồi mà vẫn không ăn thua. Kiểu như em không có tâm trạng nghĩ đến chuyện ấy nên nó trở nên khô hạn như vậy. Th rút ra ngoài , từ trong người em chảy ra mấy giọt máu. Em sợ quá :

Anh ơi. Em bị sao rồi này , tự nhiên chảy máu ra. Hay tại anh làm mạnh quá.

Th nhăn mặt :

Anh làm mạnh bao giờ ? Sợ em đau nên anh khẽ khẽ đưa vào đấy chứ ?
Hay em đến kỳ con gái rồi ?

Chưa đến. Còn mấy ngày nữa cơ.

Lỡ có sớm thì sao ?

Ôi. Hôm nay em chán quá. Không biết sao lại khô thế này nữa. Anh có mất hứng không ?

Không sao. Hôm sau em thoải mái hơn là được.

Th ngồi chơi một lát xong em giục Th đi về kẻo muộn. Th còn chưa muốn về nhưng em bắt về cho bằng được. Nam nữ chưa có gia đình. Bố mẹ em ra mà bắt được thì chết. Thế là Th đành phải ra về trong tâm trạng chưa được mãn nguyện cho lắm.

Th về rồi em đi vệ sinh lại và nghĩ mình đến tháng nên lấy Băng vệ sinh dán vào quần lót. Không hiểu sao sau khi quan hệ với Th em lại cảm thấy đau tức bụng dưới quá. Th về nhà kêu buồn ngủ , gọi điện thoại cho em bảo vừa lao động mất sức nên mệt và buồn ngủ quá. Chúc em ngủ ngon rồi Th tắt máy.

Em chưa ngủ được ngay nên lại mò mẫm online fb. Mấy ngày nay em chưa bị tin nhắn hay điện thoại làm phiền. Điện thoại em chặn số , FB em chặn nick , sếp không liên lạc được với em nên lập một fb mới kết bạn với em. Tên nick khá nữ tính :

Mưa nhớ.

Kết bạn cho em nhưng em chưa xác nhận , vì xem qua thấy nick ảo. Thấy em ko xác nhận , anh ấy lại gửi tin nhắn đến :

Em về trường thế nào rồi ?
Anh nhớ em..
..

Anh xin lỗi .
***

Đọc tin xong em lại xóa đi. Không biết em có phải đã quá tham lam không ? Không chấp nhận kết bạn nhưng em cũng không nỡ chặn luôn nick này, em vẫn tò mò muốn biết một chút gì đó về người đàn ông ấy. Em mông lung , không hiểu nổi tình cảm của mình bây giờ như thế nào nữa ? Qua việc gần gũi Th tối nay em thấy dường như mình đã không còn toàn tâm toàn ý với Th như trước kia nữa rồi. Rối ren với những dòng suy nghĩ. Không biết mình phải làm thế nào cho đúng nữa.

Em sắp ra trường rồi. Tới đây những ngày tháng sau này em phải làm sao đây ? Em làm sao đối diện với Th và tình cảm của anh ấy ? Em có còn xứng đáng nữa không ? Em đau khổ trong những suy nghĩ tự trách bản thân mình ….
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#56
Cái khó lừa dối nhất chính là lương tâm của mình. Em đã nói là mình phải dứt khoát, phải rũ bỏ và quên anh sếp đi nhưng sự việc nó cứ hiện hữu trong suy nghĩ của em .. Dù chỉ là hợp nhất trong thoáng chốc nhưng không hiểu vì sao nó lại làm cho con người ta day dứt và mãi nghĩ về nó như vậy?
Anh ấy thì có gì không tốt ? Tất cả những gì anh ấy thể hiện cho em thấy đều tốt , đều ưu tú… tuy nhiên lại dùng kế sách tiếp cận em một cách nhanh gọn và gần nhất như vậy khiến em không khỏi ngỡ ngàng ..

Th thì sao ? Th cũng vậy. Chẳng có gì để chê trách cả , ngoại hình có , học thức cũng có. Tuy hiện tại ăn bám bố mẹ nhưng rồi sau này cũng sẽ phải lăn vào đời tự lập cánh sinh và khẳng định mình chứ ? Sao có thể mãi như này được …

Chính em là người đã dặn mình phải quên anh sếp đi và toàn tâm toàn ý dành tình cảm và sự quan tâm của mình cho Th. Bù đắp lại lỗi lầm của em. Thế mà bây giờ em lại xuất hiện những dòng suy nghĩ đem hai người đàn ông ấy ra so sánh. Biết rõ rằng, với anh sếp mình sẽ chẳng có tương lai gì xa xôi , vậy tại sao vẫn còn cố mơ tưởng và hy vọng. Tình cảm bấy lâu nay với Th không lẽ cứ thế mà buông xuôi.


Thật khiến người ta đau đầu quá. Em stress chỉ vì suy nghĩ vớ vẩn của mình. Những ngày còn lại em chỉ ăn rồi nằm nghỉ ở nhà , không đi đâu cả. Chỉ chờ thời gian nghỉ kết thúc rồi khăn gói lên trường thôi.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#57
Những ngày tháng sống trong suy nghĩ khiến cho em trở nên thu mình hơn , cảm thấy mình thật nhỏ bé và lạc lõng. Vô định giữa tương lai phía trước. Có khi thì những giây phút ở bên cạnh sếp xuất hiện làm em chợt rung động phút chốc. Tỉnh cơn mê em lại thấy mình thật đê tiện và thấp kém , cảm thấy mình không còn xứng đáng với tình yêu của Th nữa… cứ thế cứ thế … Em gầy rộc người đi vì không muốn ăn và ít ngủ.

Đến ngày lên trường, em và Th gặp nhau trên xe ô tô. Khỏi nói Th vui vẻ thế nào khi kết thúc những ngày nghỉ dài đằng đẵng và thiếu hơi phụ nữ .. trái lại với Th lại là bộ mặt tiều tụy thiếu sức sống của em. Th không kìm lòng được mà nói ra một câu , có lẽ Th đã cảm nhận được thời gian gần đây tính tình em hơi thay đổi :

Em sao vậy ? Sao em hay buồn phiền thế ?

Em say xe.
Em đánh trống lảng.

Không đúng. Anh thấy em rất khác. Chỉ mới thời gian gần đây thôi , có chuyện gì xảy ra với em đúng không ?

Không có. Em đâu có chuyện gì mà phải giấu anh chứ.

Anh cứ ngờ ngợ thế nào ấy . Anh không hiểu nổi giữa mình đang xảy ra những chuyện gì nữa?

Anh cứ đa nghi cho em..

Hy vọng là thế. Nếu em mệt thì dựa vào anh nghỉ chút đi.

Vâng …

Cả đoạn đường hai đứa không nói với nhau câu nào , em nhắm mắt nhưng không ngủ , vờ như ngủ say để tránh những câu hỏi nghi vấn của Th.

Đến nơi em cố tỏ vẻ thoải mái , xắn tay lên làm cơm nước rồi hai đứa ăn cơm. Tránh cho việc ngồi trong phòng bí bách, em rủ Th đi dạo bờ hồ hóng mát rồi mới về đi ngủ. Th đề nghị :

Anh đưa em đi dạo nhưng về phòng e không được ngủ sớm đâu đấy nhé. Kêu mệt xong ngủ sớm là anh không tha đâu .

Hihi. Anh lo xa cái gì vậy ?

Em còn hỏi nữa à ? Lo cái gì thì em cũng quá hiểu rõ còn để anh bí bách mãi à ? Lâu lắm rồi anh chưa được thỏa mãn đúng nghĩa đâu.

Em hỏi vặn lại:

Không biết các ông chú 30 40 mới lấy vợ thì họ làm thế nào để khắc phục nhỉ ? Chắc họ chết vì thèm phụ nữ quá ?

Không liên quan đến anh. Nhưng nếu em cứ kiểu như vậy thì có khi anh còn chết sớm hơn họ đấy..

Thôi. Không nói nhiều nữa , khóa cửa lại và đi thôi …

Buổi tối chớm hè không khí nơi bờ hồ mới trong lành và dễ chịu làm sao. Em và Th dắt nhau đi dạo hai vòng quanh bờ hồ rồi ngồi nghỉ bên hàng ghế đá. Th hỏi dò em :

Gần đây em sao vậy ?

Em có sao đâu ?

Em đừng giấu anh. Anh cảm nhận được rất rõ đấy.

Anh nói xem.

Em không còn hay cười nói như trước ,bớt cái tính đánh anh và không hay nói mấy lời dễ nghe cho anh nghe nữa. Không làm nũng … nhìn em lúc nào cũng thất thần .. không hiểu là có chuyện gì mà đi thực tập về em lại như vậy ?

Anh cứ nghĩ thế chứ em có thay đổi tí gì đâu ?
Em nói dối mà trong lòng em còn thấy ngượng ngùng. Th nói đúng quá rồi.

Th nói tiếp :

Anh biết em đi thực tập gặp nhiều áp lực , anh cũng thế. Ai mà đi học việc chẳng bị người ta gây khó dễ cho mình ? Nhưng giờ mọi thứ đã qua rồi , em hãy vui vẻ trở lại đi chứ.

Em nhìn Th và nói :

Em nghe lời anh.


Ngồi bờ hồ đến tận 10h hai đứa dắt nhau về phòng. Hôm nay quả thực là em không từ chối được nữa nên phải chiều Th. Dù không được mỹ mãn như thuở mới nếm mùi trái cấm nhưng em cũng cố gắng hết sức có thể để phối hợp ăn ý với Th , Th thì sướng rồi , thỏa mãn cái là thôi , không nói mấy lời nghi vấn nữa.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#58
Hôm sau bọn em lên trường đi học trở lại , mọi người bàn tán xôn xao sau kỳ thực tập. Ai cũng hớn hở khoe thành tích của mình. Em chả nói gì cứ ngồi im , vì thành tích của em đạt loại xuất sắc rồi. Anh sếp chiếu cố cho em. Hơn nữa còn có lời mời với khoa em , nếu sau này tốt nghiệp thì sẽ nhận luôn em về bên công ty ấy làm việc. Lời đồn đại từ văn phòng khoa truyền đi cả lớp biết , mọi người không biết còn tưởng em đi học việc biểu hiện xuất sắc lắm nên mới được người ta ưu ái như vậy .. nhưng tất cả ngưỡng mộ thì riêng em lại buồn chán. Muốn quên đi nhưng mấy đứa cứ hỏi thăm về công ty em làm ra sao làm em lại nhớ đến anh sếp. Tối về lại lục lọi tin nhắn và xem nick ảo ấy có nhắn tin cho mình không ?

Rồi đến ngày kinh mà em chưa bị. Quá tận 5 6 ngày gì đó. Làm em nghi nghi . Liệu mình có thai được không ? Dạo gần đây em hay bị đau tức vùng bụng dưới , thỉnh thoảng lại nhói một cái rất khó chịu , em cứ nghĩ là mình sắp đến kỳ kinh nên vậy … Nhưng em cũng không khỏi lo lắng , vì nghĩ đến việc quan hệ không an toàn với sếp vào ngày trứng rụng. Liệu có phải em đã có thai rồi không ? Hôm ấy em đã uống thuốc tránh thai rồi. Lần đầu quan hệ là tối hôm trước , ngay tối hôm sau em đi mua thuốc uống rồi
. Trong vòng 48 giờ đầu , uống càng sớm thì hiệu quả tránh thai càng cao. Liệu có phải ????? Hàng ngàn lý do đặt ra. Liệu có phải em rơi vào xác suất dễ có thai khi uống thuốc không ? Em hoang mang quá , không biết nói cùng ai . Em biết chắc chắn nếu như em có thai thật thì cái thai này của anh sếp , không phải của Th. Vì những lần sau này em và Th quan hệ đều sử dụng BCS cả , và vào những ngày gần đây nên không thể kết luận là có thai được nếu nói của Th.

Em lo sợ thật sự. Em mất ngủ luôn đêm hôm ấy. Hôm sau em lén mua que thử thai về thử. Mặc dù đọc hướng dẫn là thử vào buổi sáng sớm sẽ chính xác hơn và cho kết quả nhanh hơn nhưng em không chờ được nữa. Em quá sốt ruột . Buổi trưa em không cho Th ngủ lại bên phòng em , vào nhà vệ sinh em tè ra cái chậu rồi thử. Em như chết lặng khi đọc kết quả báo trên que thử thai :

2 vạch !!!


Vậy là em đã có thai. Đúng như điều em lo lắng thì điều kinh khủng nhất đối với em đã xảy ra thật. Mà tồi tệ hơn , đứa bé lại không phải con của Th. Em phải làm sao đây ? Biết chia sẻ cùng ai nỗi lo sợ đang bủa vây em lúc này. Em như ngồi trên đống lửa , bất chợt em nhớ đến tác giả của cái thai em đang mang trong bụng. Vì quá sợ hãi , do lần đầu mang thai và với một người xa lạ không liên quan gì đến cuộc đời em , em định thông báo cho anh ấy biết là em đã mang thai. Và đứa con là của anh ấy. Muốn nói với anh ấy rằng , hiện tại em đang rất hoang mang và lo sợ , không biết phải xử trí thế nào…

Nghĩ đi nghĩ lại , em mở điện thoại ra định bỏ chặn số và thông báo cho anh ấy biết ,. Bỏ chặn số rồi , em soạn một tin nhắn , định gửi mấy lần xong lại thôi .. Lại bị những ý nghĩ tiêu cực ngăn chặn lại :

Liệu những lời anh ấy nói lúc trước có phải là thật lòng không ? Hay anh ấy chỉ mua vui chốc lát và lãng quên mình rồi ?

Lúc trước anh nói muốn mình không uống thuốc, cứ để tự nhiên rồi có thai. Giờ mình nói có thai liệu có tin đứa bé là con anh ấy không ? Hay lại nghĩ mình là đứa con gái dễ dãi , không ra gì , muốn anh ấy đổ vỏ …

… hàng loạt các câu hỏi được đặt ra khiến em hủy tin nhắn đi và không gửi nữa.

Nghĩ thật lâu và em đã quyết định ngày mai một mình em sẽ đến phòng khám sản khoa và đi khám một mình rồi lựa chọn phá thai để cuộc sống trở về yên bình như trước.

Sự lo lắng của em về anh sếp là không thừa. Bởi lẽ , biết em có người yêu rồi , mà em và anh ấy mới quan hệ có hai lần. Hơn nữa em và người yêu của em cũng hay làm chuyện đó. Nói là dùng BCS rồi không có thai được , ai sẽ tin ? Mọi lý do đưa ra để anh ấy chấp nhận đứa bé này đều không có hiệu lực. Sở dĩ em muốn thông báo cho bố đứa trẻ biết là vì em sợ và lo lắng thật sự , em chưa bao giờ mang thai và chưa biết phá thai sẽ đáng sợ như thế nào. Nên em mới nghĩ đến anh ấy và mong anh chấp nhận.

Nhưng sợ bị từ chối và thể diện nên em đã lấy hết can đảm và đưa ra quyết định sẽ tự đi bỏ cái thai này trong những ngày tới.

Hôm sau đi học buổi sáng , buổi chiều chờ Th ngủ trưa rồi em đi ra phòng khám sản khoa một mình. Tâm trạng của em thì chắc mọi người cũng biết , như là ăn vụng cái gì ấy. Đi khám thôi mà nhìn ngang nhìn dọc xem có ai chú ý đến mình không. Rồi họ có cười nhạo mình không. Rất may là không có ai. Nhiều người đến đây nhưng đều chung một tâm trạng là khám xem có thai hay chưa , người mong muốn mà có thì vui , người không mong muốn mà có thì buồn. Chẳng ai chú ý đến cô sinh viên sợ sệt đang khép nép chờ đến lượt như em. Buổi sáng ai cũng bận công việc nên buổi chiều khá đông. Tại đây họ cũng nhận nạo phá thai , nhưng em chưa đủ can đảm giải quyết trong ngày hôm nay. Thú thật nghe người ta nói nhiều rồi nên em nhát và sợ đau lắm. Em nói dối và đăng ký là siêu âm thai thôi , chồng đi vắng nên không đi cùng được. Nghĩ lại thấy mình cũng bản lĩnh quá , quyết không tâm sự với đứa bạn gái nào cả. Đơn phương độc mã mà tìm hướng giải quyết.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#59

Đến lượt em khám đã là 3h chiều. Em xếp hàng từ lúc 1h30 , công nhận phòng khám này đông người thật. Bác sĩ hỏi em là :

Trễ kinh bao nhiêu ngày rồi em ?

Dạ , em trễ 6 ngày chị ơi.

Ừm…

Thai vào tử cung rồi em nhé. 3 tuần rồi.

***

Em một lần nữa lại sững sờ trước câu nói của chị BS. Em đi về và mang theo tờ giấy kết quả siêu âm thai. Dù đã biết chắc chắn là mình có thai đến 90% từ lúc que hiện hai vạch rồi , nhưng những lời của BS thật khiến cho người ta thêm đau lòng.

Ba tuần. Quá trùng khớp với thời gian quan hệ với sếp , em phải làm sao đây ????

Tối hôm ấy em từ chối cho Th ở lại bên phòng em , dù anh ấy có năn nỉ cỡ nào em cũng nhất định từ chối. Em muốn một mình yên tĩnh và suy nghĩ kỹ càng hơn. Em nên làm gì và phải như thế nào ?

Cho tay lên bụng , em khẽ xoa nhẹ vì biết rằng trong cơ thể em bây giờ có một sinh linh bé nhỏ . Là con em. Đúng vậy. Một đứa trẻ xuất hiện không mong muốn , dù ngay từ đầu em đã uống thuốc rồi .. đúng là không ưa cái gì thì trời trao cho cái ấy :(( Nhưng đứa bé thì có tội tình gì ?
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#60
Trước đây , mỗi khi nghe người ta bàn tán ở đâu có nữ sinh yêu đương hư hỏng rồi phá thai này nọ , đối với những việc như vậy em có thái độ miệt thị người ta lắm. Thế mà không ngờ bây giờ em lại rơi vào hoàn cảnh như vậy . Chính mình lại lựa chọn giải pháp duy nhất ấy để …

Suy nghĩ không biết bao nhiêu điều , không biết bao nhiêu lâu , cũng không biết nước mắt đã rơi trong vô thức bao nhiêu lần vì cái trò đùa nghiệt ngã này. Muốn toàn tâm toàn ý đến với Th mà sao khó quá. Xảy ra tình huống trớ trêu này khiến em rơi xuống vực thẳm tâm hồn , đầu óc chỉ nghĩ đến làm sao với cái thai , với đứa bé em đang mang trong người ? Còn chỗ trống nào để nghĩ đến xây dựng tình yêu đẹp , tình yêu nam nữ màu hồng nữa ?

Sau một đêm gần như thức trắng. Sáng hôm sau em vẫn đến trường bình thường hoàn thành nốt những buổi học còn lại trên giảng đường của thời sinh viên. Em muốn mình tận hưởng những ngày tháng học sinh quý giá này vì sắp tới đây , có lẽ em sẽ không bao giờ còn được hồn nhiên vô tư mà đi học như thế này nữa.

Thời gian sắp ra trường bọn em học rất ít. Hầu như một tuần gom lại chỉ học trong hai buổi sáng. Rất nhàn và thời gian rảnh rất nhiều. Sáng hôm nay , em lên lớp hai tiết xong hẹn Th về tự đi ăn cơm bụi, em nói dối là vào kí túc xá chơi , gặp gỡ lũ bạn ngày trước. Tranh thủ gặp nhau vì sắp ra trường rồi , mỗi đứa mỗi nơi . Th cũng tin nên bảo em đi thì về trước trời tối , và nếu cần thì gọi điện cho anh vào đón về nhé.

Em vâng dạ rồi đi ngay. Đi khỏi cổng trường , em bắt xe ôm đến Trung tâm chăm sóc sức khỏe sinh sản ,.. Em tham khảo trên các trang web các bài báo nên muốn đến đây để được tư vấn và giải quyết. Nói thực lòng hơn là em sợ phá thai bằng máy móc dụng cụ gì đó , nên nghe họ bảo đến đây nếu tuổi thai còn bé , dưới 1 tháng thì không cần phảo nạo hút gì cả. Người ta sẽ cho uống thuốc để thai sẽ tự hủy và đào thải ra ngoài. Thế nên em mới can đảm đến đây.

Vào đấy , mấy chị nhân viên cũng thăm khám thai , kiểm tra sức khỏe sơ bộ cho em . Nhìn em còn trẻ nên chắc họ đoán ra được em là sinh viên và lỡ dính bầu nên đến đây tìm cách giải quyết. Họ hỏi em muốn giải quyết cái thai như thế nào ? Muốn giữ lại hay muốn bỏ đi. Và phần nhiều hơn là họ khuyên em nên giữ lại cái thai, vì em còn trẻ nếu nạo phá thai nhiều lần sẽ ảnh hưởng đến những lần mang thai tiếp theo và đến chính sức khỏe của em nữa ..

Em trình bày là không muốn giữ , mặc dù khi nói ra mấy lời ấy lương tâm em cắn rứt và sợ hãi lắm nhưng em đâu nghĩ được gì hơn. Vào hoàn cảnh này , gia đình rồi người yêu sao có thể chấp nhận được việc oan trái như thế này do em gây ra ? Các chị nhân viên cũng nói , nếu bỏ đi thì cũng coi như mộy việc làm thất đức. Vì em cũng 21 22 tuổi đầu rồi , cũng trưởng thành để nuôi 1 đứa trẻ rồi. Xã hội có dị nghị thế nào thì gia đình sẽ không bỏ mặc mẹ con em. Mà nếu em không muốn nuôi đứa bé , bên các chị có liên kết với các trung tâm môi giới nhận con nuôi , nếu em không muốn nuôi con thì giữ đứa bé lại và sinh ra sau này cho người ta hiếm muộn , họ sẽ nuôi nấng đứa bé. Như vậy sẽ tốt hơn…

Họ khuyên giải thì rất đúng và rất có lý rồi . Nhưng làm thế nào để vượt qua 9 tháng 10 ngày với cái bụng to ? Em sắp ra trường rồi ? Bố mẹ em sẽ ra sao ? Th sẽ thế nào ? Em ích kỷ quá. Chỉ nghĩ đến cái danh dự của bản thân mà quên đi rằng đứa bé trong bụng cũng là một phần máu mủ của em , là khúc ruột , là mạng sống ? Vậy mà em nỡ như vậy ???

Rồi sau hồi khuyên giải , em vẫn chọn phương án là bỏ cái thai đi. Trong lúc stress hỗn loạn như vậy em muốn chấm dứt mọi chuyện càng nhanh càng tốt . Thế nên đã ký quyết định bỏ thai. Họ phát cho em một liều thuốc và một bộ quần áo bệnh nhân , dặn dò uống thuốc và nằm nghỉ sau một thời gian bụng đau rồi thai sẽ bị tiêu hủy và đẩy ra ngoài …

Em run rẩy nhận lấy và đi vào phòng khép cửa lại. Thay bộ quần áo bệnh nhân và ngồi thừ bên giường nhìn cốc nước và liều thuốc họ phát cho. Cố gắng lấy hết bình tĩnh và can đảm để chuẩn bị tinh thần giải quyết sự việc.

Điện thoại em từ hôm phát hiện có thai đã bỏ chặn số sếp và hy vọng anh ấy gọi điện hay nhắn tin hỏi han , quan tâm em chút gì đó cho em có tí động lực vượt qua. Nhưng không , mấy ngày nay không có hồi âm gì từ sếp cả. Em hụt hẫng. Em ước lúc này anh ấy biết được em đã có thai , và ngăn cản em lại , không cho em hành động dại dột …

Suy nghĩ hồi lâu , khi em đang định cho thuốc vào miệng để uống … thì điện thoại em rung. Không biết có phải thần giao cách cảm gì không ? Điện thoại rung , em xem màn hình là số của sếp gọi cho em ? Phải chăng giữa anh ấy và đứa bé này có mối liên hệ gì đó ngầm với nhau ? Giữa lúc em định uống thuốc thì anh ấy xuất hiện , ngăn cản hành động độc ác của em ..
 
Top Bottom