Dân Tộc P-Hò

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#1
1️⃣

Giữa thủ đô Hà nội có một nơi người ta gọi đó là dân tộc P-Hò, những cô gái dân tộc ấy rất xinh xắn trắng trẻo và còn rất trẻ ,, tuổi tầm 17-20 với những cái tên nghe rất mỹ miều ,, và nơi đó là những quán tẩm quất mát sa ,, hay những quán hát karaoke nơi ăn chơi đàn đúm của giới trẻ hay những người đàn ông xa vợ,,, hay những người muốn thử cảm giác mới lạ ,, đến đó họ sẽ được chiều chuộng hết mức mà nhiều khi ở nhà vợ của họ không làm được như vậy,,

Chắc mọi người sẽ nghĩ tôi nói hơi phũ nhưng đó là sự thật và tôi chính là một người vợ bất hạnh trong câu chuyện của chồng tôi và cô dân tộc P-hò kia,,

Hoàng Trang tôi là phóng viên của đài truyền hình năm nay tôi 27 tuổi chồng tôi tên Bảo 30 tuổi là giám đốc công ty điện tử lớn,,

Chồng tôi ten Bảo và anh đĩ giống y như cái tên của anh vậy mới kết hôn được một năm mà tôi đã năm lần bẩy lượt đi đánh ghen rồi mọi người ạ,, đánh ghen nhiều tới mức giờ tôi chán luôn rồi ,, tôi muốn ly hôn để chấm rứt cái cảnh có chồng cũng như không này lắm rồi ,, nhưng mỗi lần đi đánh ghen về Bảo lại ôm chân tôi và van xin tôi " Vợ ơi anh sai rồi vợ tha thứ cho anh, " và những bài ca ca đi ca lại đến nỗi tôi thuộc lòng luôn rồi,,

Bảo ngoài tính gái gú lăng nhăng ra thì anh là một người chồng tốt quan tâm vợ và rất tâm lí,,chỉ cần thấy tôi đau đầu cái là anh đã sốt sắng đi mua thuốc cho vợ và làm hết việc nhà để tôi nằm nghỉ ngơi ,, Anh tự tay nấu cháo cho tôi ăn , và rất hay mua quà tặng vợ ,? Bảo khéo mồm nen tới đâu là có người thích tới đó ,, bố đẻ tôi vẫn bảo là Bảo mồm mép thế gái theo nhiều lại khổ tôi ,, và bố tôi nói đúng thật,,

Khi hai vợ chồng đi du lịch cùng mọi người ở cơ quan ,, mọi người nhất là các chị em phải thốt lên những lời đầy ghen tỵ ,,

Chồng tôi luôn lo lắng cho tôi và quan tâm tôi từng tí một,, " em có mệt không? Có khát nước không? Hay là " Mệt thì dựa vào vai anh ,,để anh cõng em nhé,, vân vân ,,,

Có đứa nhân viên mới vào còn hỏi tôi là " Anh chị đang yêu nhau à? Từ lúc yêu cho tới lúc cưới anh vẫn quan tâm tôi như vậy,,

Mọi người nhìn tôi thì ao ước được như tôi ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc lắm khi có một người chồng vừa đep trai vừa giỏi lại yêu vợ hết mực... nhưng có ai biết đã bao nhiêu đêm tôi âm thầm khóc ướt gối,, và có ai biết tôi đã phải một mình đi tìm chồng trong đêm lạnh vắng ,,

Sau đây tôi sẽ kể cho mọi người nghe về những cô người tình của chồng tôi ,, cả một danh sách dài nhưng tôi sẽ kể những vụ gần đây nhất vì nhiều quá tôi không nhớ hết,.

Cô nhân tình ấy rất trẻ mới 19 tuổi cô ấy là người dân tộc H 'mong,, tên thật thì tôi không biết chỉ biết xuống thủ đô cô ấy đổi tên là Mẫn Nhi ,, chỉ nghe cái tên thôi đã thấy đẹp và mỏng manh rồi phải không mọi người,,

Mẫn Nhi 19 tuổi nhưng cô đã lấy chồng và có con trai 2 tuổi, nghe đâu là cô ấy lấy chồng năm 16 tuổi sau đó con trai hơn một tuổi thì cô ấy bỏ chồng bỏ con để theo một người chị họ xuống thành phố để làm ăn ,, mặc dù biết chị họ làm gái nhưng Mẫn Nhi cũng đồng ý ở lại và nhất quyết không chịu về nhà khi chồng của cô xuống tìm ,, vì Mẫn Nhi không muốn quay về ngôi nhà sàn cũ kĩ trên lưng trừng núi đó nữa,,(truyen nguoi lon dien dan vnanchoi.com) cô xuống thành phố thấy những cô gái mặc quần áo , váy xinh đẹp , nên cô lại càng chán ghét cái bộ váy dân tộc truyền thống ghét cái mớ tóc búi trên đỉnh đầu lắm rồi vì nó làm cô trông già và quê mùa quá thể,,

Xuống tới thành phố cô vay tiền của chị họ đi mua quần áo mới giống người thành phố và cô cắt phăng mái tóc dài tận mông đi rồi nhuộm màu nâu tây rồi mua phấn son để trang điểm ,, trông Mẫn Nhi đã trở thành gái phố thật sự,,

Sau đó chị họ dẫn Mẫn Nhi tới quán hát nơi cô làm ,,Mẫn Nhi bị loá mắt bởi cuộc sống sang chảnh của các cô gái làm cùng chị họ cô ,, những cô gái đó ,, xinh đẹp , mặc váy ngắn trang điểm đẹp dùng ip đời mới cả mấy chục triệu ,, tiền tiêu rủng rỉnh ,, có một chị ghé vào tai Mẫn Nhi nói rằng
" Em đẹp lại là người mới có mà hốt bạc , bọn chị ngày chỉ làm vài tiếng thôi ngày thì ngủ mà có hôm kiếm được vài triệu đấy"


Mẫn Nhi hoa hết cả mắt khi được chị họ dẫn đi ăn uống cùng các cô gái làm cùng ,, mẫn nhin phải thốt lên rằng" Trời ơi, sao họ sang chảnh và nhiều tiền thế nhỉ???

Vì đã có chồng có con nên Mẫn Nhi không còn e thẹn gj nữa ,, cô gật đầu đồng ý tiếp khách luôn mà không cần chần chừ suy nghĩ ,,ngay hôm đầu tiên Mẫn Nhi lên ngồi cạnh cô chỉ rót bia và cho khách sờ mó một tý mà ông khách đó đã bo cho Mẫn Nhi cả triệu bạc,, Mẫn Nhi không nghĩ kiếm tiền lại đơn giản như vậy,, ở quê cô làm nương làm rẫy vất vả cả tháng mới có được từng đó vậy mà ở thành phố chỉ cần ngồi một lát thôi mà cũng kiếm được từng đó rồi,, Cô đi vào nhà wc cầm tiền và hét lên sung sướng,,,,

12h đêm cô và chị họ về phòng trọ ,, và ngủ đến tận trưa ngày hôm sau,, Mẫn Nhi nói với chị họ cô thích ở thành phố và nhất định cô sẽ ở thành phố kiếm tiền , sau này kiếm được nhiều tiền mua được nhà ở thành phố rồi cô sẽ về quê đón con trai xuống ở với cô,, cô muốn cô và con trai sống hạnh phúc ở thủ đô chứ không phải sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy nữa,,,

Có những người vì bất đắc dĩ hay vì lí do nào đó mới chọn cái nghề đó nhưng Mẫn Nhi lại thấy thích thú với công việc đó,, bởi từ nhỏ tới giờ cô chỉ quanh quẩn ở trên núi.. vắng vẻ nhà dân thì thưa thớt 7h tối đã đóng cửa đi ngủ ,, xuống thành phố cô bị choáng ngợp bởi cuộc sống xa hoa ở nơi đây ,, cô được khách chiều chuộng được trang điểm đẹp và mặc những chiếc váy xinh được khách bo nhiều tiền ,, được dùng điện thoại xịn túi xách hàng hiệu,, đó là điều mà sẽ không bao giờ có nếu cô ở trên núi ,, cô càng nghĩ cô lại càng thứ sự lựa chọn của mình là đúng đắn..

...

Rồi Chồng tôi gặp Mẫn Nhi trong một lần anh đưa nhân viên đi ăn liên hoan rồi đi hát ,, vốn tính ga lăng nên cứ đến quán hát là chồng tôi bảo nhân viên phòng hát gọi cho mấy em xinh tươi để ngồi cạnh phục vụ mấy cậu nhân viên chưa có vợ con gì cả,, và trong số đó có Mẫn Nhi ,, và cái tài ăn nói hơn người của Bảo đã thu hút Mẫn Nhi,,,cô chủ động lại gần Bảo ngồi và rót bia mời riêng Bảo ,, còn Bảo thấy Mẫn Nhi là người mới nên thấy tò mò nên hỏi

- Em là người mới à, lần trước tới không gặp em!

Mẫn Nhi e thẹn trả lời

- Dạ ,, em mới xuống được một tuần ạ!

- À ra là vậy, thế bé tên gì ở đâu thế?

- Dạ em tên Mẫn Nhi em quê xa lắm tận trên núi anh ạ!

Bảo cũng khá rành anh cười hỏi

- Em là gái dân tộc nào vậy mà xinh thế?

- Dạ em người dân tộc H' mông ạ,,

Mẫn Nhi bị lôi cuốn bởi vẻ đẹp trai và ga lăng của Bảo còn Bảo thì thấy Mẫn Nhi dễ thương và rất thú vị nên bảo đã chủ động xin số điện thoại của Mẫn Nhi và bo cho mẫn Nhi 2 triệu coi như là quà gặp mặt ,,Lúc về để cảm ơn Bảo Mẫn Nhi đã ôm và hôn Bảo một nụ hôn say đắm để cảm ơn ,, và nói nhỏ vào tai Bảo

" Em muốn gặp anh thì làm thế nào ạ"

Bảo cũng đáp lại" Anh sẽ chủ động gọi cho em"

 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#2
2️⃣

Sau cuộc gặp gỡ với Mẫn Nhi về chồng tôi vẫn bình thường như chưa hề có chuyện gì .. sáng chủ nhật tôi đi làm tóc .. buổi trưa chồng tôi còn mua trà sữa và bánh mang đến tận tiệm làm tóc cho tôi ăn .. anh còn mua cả trái cây để mọi người trong tiệm cùng ăn luôn.. đứa nhân viên làm tóc cho tôi cứ suýt xoa

- Trời ơi.,, em ghen tỵ với chị quá chị ơi..!

Tôi chỉ cười

-Rồi sẽ có một người quan tâm em nhiều hơn thế mà!

Chồng tôi ngồi cạnh chờ đến khi tôi làm tóc xong rồi đón tôi về nhà..đấy anh ấy cứ quan tâm tôi như vậy làm tôi cứ lầm tưởng anh chỉ yêu duy nhất một mình tôi, nhưng tôi đã lầm rồi...

Sáng hôm nay Chồng tôi tới cơ quan thì Mẫn Nhi đã chủ động gọi cho chồng tôi và ngỏ ý mời chồng tôi đi uống nước.., và ngay trưa hôm đó chồng tôi đã ra quán gặp Mẫn Nhi..

Ngay lần đầu gặp mặt Mẫn Nhi là một cô gái ngoan ăn nói cực kì lễ phép chính điều đó khiến Bảo thấy thú vị .. ngay lần đầu nói chuyện Mẫn Nhi đã nói dối một cách hoàn hảo,, cô nói thật với Bảo là đã có chồng và có con 2 tuổi,, sau đó Mẫn Nhi bị chồng đánh đập giã man khiến cô phải trốn xuống thành phố .. và vì trốn đi nên cô không có giấy tờ gì nên muốn làm hồ sơ để đi xin việc cũng không được...vì muốn làm hồ sơ thì phải về nhà chồng xin giấy nhưng cô nói cô sợ không giám về vì về cô sẽ bị chồng cô đánh và nhốt cô lại không cho cô đi nữa.. nên không còn cách nào khác cô bắt buộc phải đi làm gái..vừa kể Mẫn Nhi vừa khóc khiến Bảo tin là thật và đem lòng thương hại cô thậm chí thẻ (truyen nguoi lon dien dan vnanchoi.com) căn cước của cô cũng bị công an giữ vì chị họ cô mượn khi cô mới xuống

Bảo nghe xong đem lòng thương hại cô gái dân tộc ý và Bảo hứa với cô ấy rằng anh sẽ giúp cô ấy lấy thẻ căn cước và sẽ giúp cô tìm một công việc khác để cô không phải đi làm gái nữa...

Sau đó Bảo nhờ một người bạn lấy thẻ căn cước cho Mẫn Nhi..

Vì đợt này tôi phải đi quay trương trình ở xa nên tôi phải xa nhà 3 hôm .. chồng tôi chở tôi đến đài truyền hình để tôi lên ô tô đi cùng mọi người anh còn ôm tôi hôn lên trán tôi và dặn dò tôi đủ thứ

- Em phải ăn uống đầy đủ vào nhé, không có anh ở bên em phải tự chăm sóc cho bản thân thật tốt đấy, 3 ngày nữa anh đón mà thấy em gầy đi thì anh giận em luôn đấy!

Chị làm cùng tôi bĩu môi

- Gớm quá, anh chị làm tôi nổi hết da gà lên rồi.. tôi sẽ nhắc vợ anh nên anh cứ yên tâm nhé..!

Chồng tôi cứ ôm tôi quyến luyến không nỡ rời xa ý...

...

Lấy được thẻ căn cước cho Mẫn Nhi nhưng Mẫn Nhi vẫn không thể làm hồ sơ được vì hộ khẩu Mẫn Nhi đã chuyển về nhà chồng từ khi cưới rồi nên Bảo quyết định chuyển cho Mẫn Nhi một khoản tiền để Mẫn Nhi nghỉ ở nhà trọ không đi làm gái nữa.. để đáp lại Mẫn Nhi đã tự tay đi chợ và nấu cơm ở nhà trọ và gọi Bảo tới ăn...

Vì vợ đi vắng nhà cơm cũng ko ai nấu nên Bảo đã đến phòng trọ của Mẫn Nhi để ăn cơm và Mẫn Nhi đã giữ Bảo ở lại ngủ chung cho vui vì Mẫn Nhi nói cô sợ ở nhà một mình...

Sau khi ngủ với Mẫn Nhi Bảo lại càng thấy thương cô hơn.. anh quyết định sẽ giúp Mẫn Nhi sớm ly hôn được chồng cũ để Mẫn Nhi có giấy tờ để làm hồ sơ và đi xin việc tử tế làm ..Mẫn Nhi đã nhờ Bảo đưa về quê nhà đẻ của cô Vì bố cô bị ốm nên sáng hôm sau Bảo đã lái xe đưa Mẫn Nhi về quê xa cách thành phố hơn 400 cây.. về tới nhà đẻ của Mẫn Nhi ở tận trên núi .. nhà Ngèo xác ngèo xơ,, Mẫn Nhi là con gái lớn còn sau cô còn 3 đứa em đang đi học trông rất nheo nhóc và khổ sở..Bảo lại càng thương Mẫn Nhi hơn ,, đêm đó nằm ở nhà sàn lạnh toát sống lưng Bảo không ngủ được cả đêm anh cứ trằn trọc mãi " anh nghĩ trong lòng" "Sao họ khổ thế nhỉ , lạnh thế này sao mà ngủ được"Mình phải gúp họ .. giúp Mẫn Nhi"

Sáng hôm sau Bảo đưa tiền cho Mẫn Nhi bảo cô đưa cho mẹ để mẹ cô đi mua thêm chăn và quần áo mới cho các em,, và đưa cho bố cô 20 triệu để chi tiêu.. và mua thuốc uống..bố mẹ Mẫn Nhi họ đã khóc vì cảm động vì đối với họ 20 triệu là một khoản tiền cực kì lớn với số tiền đó họ có thể đủ ăn cả một năm.. mẹ của Mẫn Nhi đã nắm tay anh và khóc bà ấy nhờ Bảo chăm sóc cho Mẫn Nhi và bà gửi gắm Mẫn Nhi cho Bảo .. Bảo thương quá nên đã gật đầu đồng ý..

Sau khi đưa Mẫn Nhi trở về thành phố Bảo và Mẫn Nhi đã vào khách sạn ăn uống rồi ngủ với nhau .. đến ngày thứ 3 thì Bảo mới về nhà và chuẩn bị đi đón vợ về.,,

Về nhà Bảo vẫn bình thường với tôi nhưng anh bắt đầu có biểu hiện khác lạ đó là luôn mang theo điện thoại trong người kể cả lúc đi wc., vì Bảo đã ngoại tình mấy lần rồi nên tôi đã hiểu ngay " Chắc chắn Bảo đang có gì mờ ám giấu tôi trong chiếc điện thoại ấy"

Nửa đêm tôi chờ chồng ngủ say rồi mở trộm điện thoại ra xem thì tin nhắn và cuộc gọi đã xoá hết rồi .. không thấy gì cả sao anh lại khác lạ như thế nhỉ???

Tôi mở an bum ảnh ra tìm thì thấy hai cái ảnh chụp trên rừng núi .. và không thấy ai cả... tôi nghĩ " Anh ấy đi đâu mà chụp rừng núi vậy và ngày chụp chính là ngày thứ 2 mà tôi đi công tác..,,, hai bức ảnh rất đơn giản nhưng vấn đề lại không hề đơn giản nhé..

Tôi lần vào zalo thì cũng ko thấy tin nhắn lạ nào cả.. lướt nhật kí thì thấy một ních lạ anh mới kết bạn thôi,, cô ấy đăng hai cái ảnh núi rừng kia chính là hai cái ảnh trong album của chồng tôi với stt cực tình cảm

" Có anh nơi này bình yên đến lạ"

Thôi chết rồi., vậy là chồng tôi và cô gái đó có liên quan tới nhau vì 2 bức ảnh đó với hai bức ảnh của chồng tôi là một .,,,

Tôi cũng không lấy làm lạ nữa vì chồng tôi đã ngoại tình rất nhiều lần rồi,, tôi chỉ thấy buồn và thất vọng thôi..,

 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#3
3️⃣


Tôi nằm lặng im nhìn người chồng đầu ấp tay gối của mình thật lâu,, có lẽ đã tới lúc tôi trả lại sự tự do cho anh ấy rồi,,,

Nhưng trước khi tôi làm chuyện đó tôi muốn gặp và nói chuyện với Cô gái kia một lần ,, rồi tôi tự khắc buông bỏ,, không đánh ghen ầm ĩ như những lần trước nữa ,, tôi cũng sẽ không khóc không la ầm ĩ mà tôi sẽ làm chuyện đó một cách yên bình nhất có thể,, vì tôi thương Bảo rất nhiều ,, vì anh đã từng rất tốt với tôi ,, vì anh đã luôn quan tâm lo lắng cho tôi trong khoảng thời gian tôi bị ốm trước đó,,, nên giờ tôi sẽ không trách móc anh ấy nữa,,

Tôi nghĩ thế thôi là nước mắt đã trào ra không ngừng rồi,, tôi rúc vào ngực chồng và ôm anh thật chặt cứ như là sắp phải xa anh vậy,,

Bảo mở mắt ra hỏi

- Vợ sao thế không ngủ được à??

- Dạ ,, em hơi khó ngủ,, em muốn ôm anh một chút,

- Được ,, để anh ôm vợ,, vợ ngủ đi nhé!

...

Sáng hôm sau tôi gọi điện cho anh thám tử tư mấy lần trước tôi vẫn nhờ điều tra về các cô bồ nhí của chồng tôi trước đó và nhanh lắm chỉ đến tối là tôi đã có kết quả tên + số điện thoại+ nơi ở hiện tại của cô gái tên Mẫn Nhi đó ngay,,

Tôi lấy điện thoại gọi cho Mẫn Nhi

- Alo ai đấy ạ?

- Chị là vợ anh Bảo,, chị muốn gặp để nói chuyện với em ,

Mẫn Nhi hơi ngạc nhiên rồi bảo

- Chị biết rồi à,, giờ chị tính sao??

- Chị mới là người phải hỏi em câu đó chứ?

- Em nói thật là em rất yêu chồng chị, và chồng chị cũng rất yêu em,, nếu như hai người đã không còn mặn nồng thì chị hãy ly hôn đi để anh ấy ở bên em,,

- Được ,,chị đồng ý ly hôn,,chỉ cũng không muốn làm to chuyện lên làm gì cả,, chỉ muốn gặp để xem người con gái anh ấy chọn là người như thế nào thôi,, em đồng ý gặp chị chứ?

Mẫn Nhi suy nghĩ một lát rồi trả lời là đồng ý và hẹn địa điểm gặp nhau ,,

Tôi thay quần áo rồi đi tới chỗ hẹn ,, nhưng Mẫn Nhi đã gọi cho Chồng tôi nên tôi đi được nửa đường thì có điện thoại của Bảo tôi vừa alo thì Bảo đã hét ầm lên

- Em đi gặp cô ấy làm gì vậy, em muốn làm gì cô ấy hả? Anh không cho phép em động tới cô ấy anh sẽ không tha cho em đâu,,

Tôi nhẹ nhàng bảo

- Em không làm gì cả ,, em chỉ muốn biết mặt mũi cô gái anh chọn như thế nào thôi mà,, anh yên tâm cô ấy sẽ k mất dù chỉ là một sợi tóc đâu,,

Bảo tắt máy luôn chắc anh đang vội đến để bảo vệ cho Mẫn Nhi ,, tôi thấy đau lòng quá ,, khoé mắt cay cay ,,, tình cảm mấy năm giờ không bằng cái thứ tình cảm vài ngày đó nữa rồi ,,,

Bước vào điểm hẹn ,, Mẫn Nhi mặc chiếc váy trắng trễ vai trông cô ấy xinh lung linh như nàng công chúa vậy,, nhìn thấy tôi cô ấy có chút e ngại tôi nhìn cô ấy cười

- Em là Mẫn Nhi?

- Vâng

Tôi ngồi xuống ghế đối diện

- Em ơi cho chị một ly nước cam nhé!

Rồi tôi bảo Mẫn Nhi

- Em đã gọi nước uống chưa?

- Dạ em chưa?

- Thế em uống gì?

- Dạ cafe ạ,,!
Tôi vui vẻ gọi cafe cho Mẫn Nhi rồi tôi bảo

- Em xinh hơn chị nghĩ nhiều đấy,, dễ thương quá,,

- Cám ơn chị, chị cũng rất đẹp vậy mà ,,em tưởng,,

Tôi cười

- Em tưởng vợ anh Bảo xấu lắm nên anh ấy mới theo người con gái khác chứ gì???

Mẫn Nhi im lặng tôi cười nói tiếp

- Thật ra việc anh Bảo có bồ chị cũng ko mấy ngạc nhiên nữa vì chuyện đó một năm sảy ra khoảng 5-6 lần nên chị cũng quen rồi , chị chỉ muốn hỏi chắc chắn là em yêu anh Bảo thật lòng chứ???

Mẫn Nhi gật đầu

- Dạ em yêu anh Bảo rất nhiều chị ạ!

Lòng tôi đau quặn thắt nhưng tôi vẫn mỉm cười

- Vậy thì chị yên tâm rồi,, chị sẽ ly hôn để hai người đến với nhau,, em hãy cố giữ anh ấy bên cạnh nhé , chị sẽ buông tay,,

Mẫn Nhi khá là ngạc nhiên cô ấy tròn xoe mắt nhìn tôi

- Chị nói thật ư??

- Thế em ko tin chị ư?

- Vậy mà em còn tưởng chị sẽ đánh em và làm um lên chứ???

- Những việc đó chị đã làm rất nhiều lần rồi em à,, chị quá mệt mỏi rồi giờ chị tặng anh ấy cho em đấy ,,thôi chị về đây chào em !

Tôi đứng dậy và đi ra cửa thì Bảo phi xe tới anh ta vội vàng chạy vào

- Em , em đã làm gì Mẫn Nhi rồi hả??

Tôi bật cười mà nước mắt chảy

- Tôi đã nói như vậy mà anh không tin ư? Cô ấy vẫn nguyên vẹn và đang ngồi uống nước ở trong kia ,, anh vào mà xem ,,tối về chúng ta nói chuyện,,!

Bảo vội vàng chạy vào xem Mẫn Nhi có bị sao không,,, nhìn dáng vẻ hớt hải của Bảo tôi khẽ cười " Có lẽ tôi nên để anh ấy đi thôi , tôi sẽ không giữ anh ấy nữa"

Tôi đi sang nhà chị gái và nói tôi sẽ ly hôn thì chị ấy nhảy ngược lên

- Mày nói gì , ly hôn ? Thằng Bảo lại lằng nhằng với con nào rồi hả?

- Một con phò chị ạ,, em mệt rồi em sẽ ly hôn???

Chị gái tôi phát rồ lên

- Con phò đó là con nào hả? Mày cho tao địa chỉ của nó để tao đến tao xé xác nó ra ,, điên mất thôi ,,

Tôi ngồi ăn hoa quả bình thản như không

- Thôi chị ạ, em đã tặng cho cô ta rồi ,, cái gì đã cũ cũng phải thay kể cả chồng ,người ta nói phải biết nhường những thứ rẻ tiền cho những người không có điều kiện chị ạ!

 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#4
4️⃣


Thấy tôi dửng dưng như không có chuyện gì thì chị gái tôi cứ nhảy xồn xồn lên

- Mẹ kiếp,, con khốn tao sẽ giết nó,, trời ơi tao ức quá mà ,,khốn nạn thật!

- Chị gái ơi,, chị đừng như vậy nữa,, chị không thương em gái chị à, sao chị cứ muốn em gái chị phải đi đánh ghen quanh năm ngày tháng thế hả chị?

Chị tôi lừ mắt nhìn tôi

- Mày tính ly hôn thật đấy à?

- Dạ,, hết đàn ông tử tế tồi à mà chị cứ bắt em phải khổ vì một người không xứng đáng như vậy hả chị?

Chị gái tôi ngồi bình tĩnh suy nghĩ thấy tôi nói đúng nên im không nói gì nữa ,,

Tôi ở lại ăn cơm với chị xong tôi mới về ,, căn nhà lạnh lẽo tôi thấy trống trải lắm nhưng tôi phải cố thôi biết làm thế nào được nữa ,,

Một lát sau thấy Bảo về

- Anh về rồi à? Mình nói chuyện một chút nha!

Bảo khá sốc khi thấy vẻ mặt bình thản của tôi, sốc cũng phải thôi vì mấy lần trước khi tôi phát hiện anh có bồ là tôi gào ầm ĩ rồi đập phá đồ đạc thuê người tới đánh cô bồ,, nhưng lần này thái độ của tôi lại dửng dưng Bảo nhìn tôi

- Em vẫn ổn chứ??

- Em ổn,,

- Anh thấy khó tin quá,, em ko làm ầm ĩ như mọi lần à?

- Ầm ĩ làm đếch gì , tôi tặng anh cho cô ấy rồi, cố mà sống hạnh phúc với nhau đi nhé,,

Bảo ngập ngừng

- Em không còn yêu anh nữa sao, làm gì mà em vội vàng thế chứ?

- Vẫn yêu vẫn thương nhưng tôi không thích dùng chung,, nên tôi tặng luôn cho cô ta khỏi mệt người.. nào giờ anh chọn đi một là đưa tiền cho tôi và ở ngôi nhà này hai là anh dọn đồ đi tôi sẽ trả tiền cho anh,,tôi sẽ ở đây ,

Bảo đăm chiêu suy nghĩ tôi liền đánh nhanh rút gọn

- Tốt nhất là anh dọn đồ đến chỗ cô ta ở đi , tôi sẽ đưa tiền cho anh ,, suy nghĩ nhanh lên tôi còn bận bao việc!

Bảo đứng dậy bảo tôi

-Anh ra ngoài có chút việc có gì mai anh trả lời em nhé?

- Trả lời luôn đi ,,

Bảo đi thẳng không nói gì cả,,anh ấy về nhà bố mẹ ở lại đó một đêm để suy nghĩ rồi nhắn tin cho tôi

"- Trang à,, nếu bây giờ anh chấm rứt với cô ấy thì em có tha thứ cho anh không"

Tôi đọc tin nhắn rồi trả lời lại

" Thôi anh ơi,, anh cứ ở bên cô ấy đi ,, đừng về với em nữa em thấy mệt mỏi lắm rồi ly hôn là giải pháp tốt nhât cho chúng ta"

Rồi đùng cái Bảo về nhà cứ năn nỉ tôi và xin tôi tha thứ ,,tôi thấy lạ quá ko thể tin nổi luôn , Sau đó tôi nhận được tin nhắn của Mẫn Nhi

" Trả anh ấy lại cho chị ấy , cố mà giữ đi"

Thì ra Bảo đã đi gặp Mẫn Nhi và nói chấm rứt với cô ấy để quay về với tôi ,, rồi Bảo lại thề lại hứa nên tôi có chút mềm lòng tôi nói sẽ suy nghĩ lại rồi trả lời sau,,,

Hôm đó Bảo vui lắm anh làm xong việc về nhà luôn ,, tôi đi làm về thấy anh đang nấu cơm dưới bếp lại còn hát nữa

- A vợ về rồi,, vợ về rồi,,

Tôi thấy Bảo thay đổi tôi cũng muốn cho Bảo một cơ hội ,, tình yêu mấy năm cũng nhiều kỷ niệm ,,

Bảo dọn cơm rót rượu vang còn mua hoa hồng tặng tôi

- Anh sai rồi anh xin lỗi vợ nhiều lắm vợ cho anh một cơ hội để sửa sai vợ nhé!

Tôi gật đầu

- Cơ hội cuối cùng nhé,, sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa đâu!

- Vâng anh biết rồi ,, lần này là lần cuối cùng rồi,? Vợ hãy tin anh vợ nhé!

Tôi và Bảo đang vui vẻ bên nhau thì anh có điện thoại rồi anh bảo anh ra ngoài một lát anh dặn tôi ở nhà đợi anh về ,,

...

Tôi đợi đến 11h đêm vẫn chưa thấy Bảo về tôi gọi điện cho anh

- Alo!

- Anh về chưa, sao lâu vậy ạ?

- Trang ơi,,Vợ ơi,, hãy cho anh gọi Vợ một lần cuối ,,, Vợ ơi vợ hãy quên anh đi nhé , anh yêu Mẫn Nhi anh muốn ở bên Mẫn Nhi , vợ hãy quên anh đi rồi sẽ có một người khác tốt hơn anh đến bên vợ và yêu thương vợ !

Tôi rơi luôn điện thoại xuống đất ,,, cuối cùng thì người anh ấy chọn vẫn là Mẫn Nhi ,,,,

Tôi uống hết chai rượu vang rồi say gục đầu ngủ luôn tại bàn ,,,sáng dậy tỉnh rượu tôi tủi thân quá nên gào khóc một mình ,, khóc chán chê rồi tôi lấy điện thoại gọi cho Bảo và hét lên

- Sao anh nỡ đối sử với tôi như vậy hả? Tôi đã nói là sẽ ly hôn để anh và cô ta về bên nhau sao anh không đi luôn đi ,, anh quay về làm gì hả,,, anh quay về được vài tiếng đồng hồ anh lại bỏ tôi đi ,, sao anh tàn nhẫn vậy?

- Nhưng mà anh thương cô ấy ,, cô ấy khổ lắm thật sự anh rất thương cô ấy, anh muốn giúp cô ấy,, nếu em con yêu anh thì hãy chờ anh một thời gian anh giúp cô ấy xong anh sẽ trở về với em!

- Anh coi tôi là gì hả? Anh nói ra câu đó anh có nghĩ đến cảm giác của tôi không , tôi mới là vợ của anh đấy!

- Thật sự anh không biết phải làm thế nào anh yêu em nhưng anh lại thương cô ấy,, anh không biết phải làm sao cho hợp lí nữa ,, Trang ơi em bảo anh phải làm sao bây giờ???

Tôi vừa khóc vừa cười như một con điên ,, à Hoá ra là như vậy,,,,

- Nếu anh thương cô ấy như vậy thì anh đến bên cô ấy và hãy quên tôi đi ,, tôi chúc phúc cho anh ,, từ nay về sau đừng tìm tôi nữa ,,

Tôi tắt máy và chặn số của Bảo ,,, tôi quyết định sẽ bỏ anh ta để anh ta về bên cô ta ,, lần này tôi sẽ làm được ,, nhất định tôi sẽ làm được!
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#5
5️⃣​

Tôi thu dọn quần áo của Bảo và đóng gọn vào thùng và băng kín lại tôi thuê người bê ra cổng để rồi gọi cho Bảo về lấy ,, đến tận chiều Bảo mới về lấy đồ anh ngó vào nhà gọi tôi ra

- Cám ơn em đã đồng ý ,, anh đi đây ,, à em ko cần chuyển tiền cho anh đâu cái nhà này em cứ ở lại ,, nếu không thích thì em hãy bán đi ,, anh sẽ đi khỏi đây và làm lại từ đầu với Mẫn Nhi!

Tôi cười nhạt

- Ok , anh đi đi!

Bảo bê đồ lên xe xong cứ đứng nhìn tôi như kiểu lưu luyến tôi bảo

- Đi đi để tôi còn đóng cửa,

- Ừm ,, vậy anh đi nhé,, em giữ gìn sức khoẻ nhé!

- Anh nói thừa rồi đấy,, làm ơn đi giùm tôi cái !

- Em làm gì mà vội vàng thế ,,nói chuyện một chút không được à?

Tôi nhếch mép

- Còn chuyện gì để nói nữa à? Anh xàm quá rồi đấy mau đi đi hộ tôi!

Tôi đẩy anh ta ra và đóng cửa lại,, Bảo đi mà vẻ mặt cứ buồn buồn,,

Tôi trước mặt mọi người vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ như vậy nhưng đêm đên một mình trong căn phòng vắng lặng tôi lại ôm mặt khóc ,, mấy đêm liền tôi không ngủ được ,, chỉ có mấy hôm thôi mà tôi sụt mất 3 kg mặt hốc hác mệt mỏi ,, lại không ăn được ,, tôi bị ốm và phải đi truyền nước ..

....

Vậy là Bảo đã xa tôi được nửa tháng rồi ,, Bảo với Mẫn Nhi đang hạnh phúc bên nhau còn tôi vẫn vậy vẫn cứ lóp ngóp trong nỗi đau mà không thể thoát ra được,, tôi ốm suốt nửa tháng trời ,, tôi không nghĩ sau khi Bảo đi tôi lẠi đau khổ đến như vậy ,,,

Và rồi tôi gặp lại Quân một người bạn học thời cấp 3 hôm đo tôi đi truyền nước và gặp Quân ở cửa phòng khám

- Trang ,, có phải Trang không ??

- Ai vậy nhi?

- Mình là Quân đây ,, Trang k nhớ sao??

- À Quân cận ,, là cậu hẢ?trời ơi lÂu lắm rồi không gặp giờ cậu khác quá tớ không nhận ra,

Sau đó Quân đã ngồi chờ tôi nằm truyền nước chúng tôi nói chuyện rôm rả quyên đi bao muộn phiền,,,

Về nhà Quân tìm hiểu và biết tôi sắp ly hôn ,, biết chồng tôi bỏ đi theo người con gái khác Quân thấy thương tôi ,,, sau mấy năm cứ lao đầu vào kiếm tiền tất bật nên đến giờ Quân vẫn chưa có bạn gái,, gặp lại tôi Quân thấy động lòng ,,,

Từ hôm đó ngày nào Quân cũng gọi điện hỏi han và quan tâm tôi .. tôi cũng thấy vui vẻ hơn cuộc đời tôi không còn u ám như thời gian vừa qua nữa.., buổi tối rảnh Quân lại qua đón tôi đi cafe chém gió,, để tôi vui ,, tôi bắt đầu ăn được ngủ được và tăng được 1kg Quân nói nếu tôi tăng cân về lúc ban đầu Quân sẽ thưởng lớn cho tôi ,, Quân còn động viên tôi đi làm đẹp thay đổi phong cách ăn mặc ,, trang điểm , mặc váy lên cho xinh xắn ,, tôi thấy Quân nói rất đúng tôi sẽ thay đổi tất cả,,

Sau một tháng Bảo đi nhờ có Quân kịp thời xuất hiện động viên tôi nên tôi đã ổn hơn ,, tôi bắt đầu chăm sóc bản thân ,, yêu bản thân nhiều hơn sau những năm tháng yêu người,,

....

Bảo sau khi về ở với Mẫn Nhi ,, anh ta mua nhà trả góp rồi đón Mẫn Nhi về ,, vì Mẫn Nhi vẫn chưa ly hôn với chồng cũ nên cô ta chưa làm hồ sơ xin việc được nên ở nhà Bảo Nuôi ,, đợt này công ty của Bảo gặp khó khăn lại thêm khoản tiền trả góp tiền nhà hàng tháng khiến Bảo chật vật .. anh vất vả kiếm tiền cả ngày còn Mẫn Nhi chỉ ở nhà ăn chơi ,, và tìm đồ đẹp để mua,,

Mẫn Nhi ở nhà cả ngày cũng buồn ,, vì trước làm gái nên hàng ngày vẫn có những người khách gọi Mẫn Nhi đi ,, nhưng Mẫn Nhi sợ Bảo biết nên cô không giám đi ,,

Bảo về nhà bố mẹ chơi nghe bố mẹ nói chuyện cũ khiến Bảo buồn buồn và suy nghĩ, ,, Nhưng Bảo biết mọi chuyện đã quá muộn rồi,,

Mẫn Nhi còn ít tuổi nên tính trẻ con ,hay giận dỗi Bảo chỉ cần về muộn 30 phút là Mẫn Nhi đã giận dỗi và tra hỏi xem lí do vì sao Bảo về muộn,, Ít thì không sao nhưng càng về sau Bảo bắt đầu thấy mệt mỏi,, ở công ty đã mệt mỏi rồi về đến nhà lại càng mệt hơn ,,anh bắt đầu suy nghĩ và thấy sự lựa chọn của mình là sai lầm , cứ mỗi lần giận dỗi là Mẫn Nhi lại bỏ về chỗ chị họ và ngủ ở đó ,,Bảo lại phải đến xin lỗi rồi đón Mẫn Nhi về rồi về nhà Mẫn Nhi còn giận dỗi bắt bẻ Bảo bắt anh làm việc nhà giặt đồ xong mới được đi ngủ,,

Bảo lên sân thượng phơi quần áo anh ngồi hút thuốc và nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc trước kia,, hạnh phúc mà tự tay anh đánh mất rồi,,,

Bảo hút thuốc mãi mới xuống Mẫn Nhi thì đã ngủ từ bao giờ..anh lấy điện thoại và lần vào facebook ngắm ảnh ,,,,,và lòng đầy tiếc nuối,,,

Hôm sau Bảo đi gặp khách hàng trong lúc công ty gặp khó khăn có khách hàng Bảo mừng như bắt được vàng nên ngồi thảo luận với khách hành Bảo không nghe máy của Mẫn Nhi anh tính khi nào thảo luận xong anh sẽ gọi lại cho Mẫn Nhi nhưng Mẫn Nhi lại nghĩ Bảo không nghe máy là Bảo đang làm gì mờ ám sau lưng cô,, nên cô lại càng gọi nhiều hơn ,, gọi cho Bảo không được cô ấy gọi cho tôi

Vì tôi k lưu tên nên tôi không biết là Mẫn Nhi gọi nên tôi nghe máy rất bình thường

- Alo

- Là tôi Mẫn Nhi đây , Bảo đang ở chỗ chị à?

Tôi ngạc nhiên rồi bật cười

- Thì ra là cô ,, Bảo khống có ở đây , cô tìm nhầm chỗ rồi !

Mẫn Nhi gào lên

- Chị nói dối, dạo này anh ấy lạ lắm chắc chắn hai người qua lại sau lưng tôi phải không hả?

Tôi điên quá tôi mới gắt lên

- Cô bị điên hả, Bảo ở với cô mà cô ko biết anh ta đi đâu sao , ăn nói cho tử tế vào vu vạ cho người khác ít thôi kẻo có ngày tan mồm đấy,,

Tôi bực quá nên tắt máy và chặn số của cô ta luôn ,, giờ tôi k muốn liên quan dính dáng gì tới hai người đó nữa ,,,nhà bận bao việc ,, hơi đâu mà quan tâm đến những chuyện dở hơi vậy chứ,, bực mình,,

Bảo sau khi gọi lại cho Mẫn Nhi và Mẫn Nhi mắng cho một trận thì anh buồn bã ,, hết giờ làm anh đi xe về hướng nhà tôi và dừng xe bên đường bên kia và ngồi trong xe nhìn vào nhà tôi thật lâu,,,
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#6
6️⃣​


Bảo ngồi hút thuốc và mắt cứ hướng về phía nhà tôi ..Đúng lúc Quân ship đồ ăn tới cho tôi. Quân bấm chuông cửa rồi tôi chạy ra mở cửa

- Quân đấy à?

- Ừm tôi mang gà đến Trang này!

- Trời ơi.. Quân cứ vậy thì Trang thành lợn hả..

Bảo từ bên kia đường nhìn thấy tôi và Quân tíu tít nói cười thì anh ta lồng lộn lên anh ta mở cửa xe và chạy sanh trừng mắt lên nhìn Quân như muốn đe doạ rồi anh ta quay sang nhìn tôi tra hỏi

- Ai đây ? Bạn trai mới của em đúng không????

Tôi gắt lên

- Có liên quan gì tới anh không hả? Anh đang theo tôi đấy à?

- A em giỏi rồi mới được một tháng mà em đã có người yêu mới luôn rồi.. thứ đàn bà trơ trẽn.. em nên nhớ chúng ta vẫn chưa li hôn đâu trên giấy tờ em vẫn là vợ hợp pháp của anh đấy!

Quân liền túm cổ áo của Bảo và nói

- Anh ăn nói cho cẩn thận đừng có xúc phạm cô ấy nếu không đừng có trách tôi ác.. anh nói cô ấy là vợ hợp pháp của anh thế còn cái cô đang sống của anh là cái thứ gì hả, anh mở mồm ra nói anh không thấy hổ thẹn với lương tâm mình à?

Bảo vùng tay hất tay Quân ra

- Đó không phải là việc của mày.., mày là cái thá gì mà mày thái độ với tao hả,,

Tôi liền kéo tay Quân và gắt lên

- Anh im mồm đi.. đúng ,Quân là bạn trai mới của tôi đấy,, muốn quên được một thằng tồi tệ như anh thì phải yêu người mới chứ.. còn vài hôm nữa là ra toà rồi anh chuẩn bị tinh thần đi..à anh đi đâu hay làm gì thì cũng báo báo với mẹ Mẫn Nhi của anh một câu đừng để cô ta gọi điện cho tôi nữa phiền lắm..anh đã nghe rõ chưa hả???

- Em nói gì hả? Mẫn Nhi gọi điện cho em ư?

- Đúng vậy chặn số này thì lấy số khác gọi.. hai người bị thần kinh à.. tôi đã để yên cho hai người sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau rồi thì làm ơn đừng động chạm đến tôi kẻo tôi chó tính lên là có chuyện đấy,,

Quân vùng vằng

- Để Quân cho thằng chó này một trận!

Tôi lôi Quân lại

- Thôi Quân à, mình vào nhà đi mặc xác hắn ta..đi thôi,,

Quân đẩy Bảo ra rồi tôi đóng cửa lại Bảo cứ đứng ở ngoài đập cửa

- Mở cửa ra .. Trang mở cửa ra hai người làm gì trong đấy hả??

Tôi điên không thể chịu nổi với anh ta nữa tôi và Quân có làm gì thì cũng liên quan gì tới anh ta mà anh ta cứ ghen lồng ghen lộn lên thế không biết.. không hiểu anh ta đang nghĩ gì nữa.. rồi con Mẫn Nhi nó biết tới nhà tôi làm loạn nó lại đánh cho

Đập cửa chán chê Bảo ra xe mở điện thoẠi ra thì thấy 10 cuộc gọi nhỡ của Mẫn Nhi nên Bảo vội vàng đi về.,

Tôi và Quân vừa ăn gà vừa nói chuyện

Quân: Thằng đó kì cục ., bỏ đi với người khác rồi mà cứ như là bị em cắm sừng vậy,. Chắc vẫn còn tình cảm với Trang đó!

Tôi thở dài

-Thôi Quân đừng nhắc đến Bảo nữa,, Bảo vốn tham lam chỉ muốn thêm chứ không có bớt mà .. giờ Trang chỉ mong tới ngày ra toà ly hôn thôi.. chứ hai người họ cứ làm phiền Trang , Trang thấy mệt mỏi lắm,

Quân bất ngờ nắm lấy tay tôi

- Ừm Trang ly hôn đi .. Tên Bảo đó không xứng với Trang đâu.. Quân sẽ luôn ủng hộ Trang

Tôi cười và né tránh ánh mắt của Quân

- Cảm ơn Quân nhiều nhé!

....

Bảo về nhà thì Mẫn Nhi mặt lầm lì đứng ở cửa

- Anh đi đâu mà bây giờ mới về hả???

Bão khẽ nói

- Anh đi công việc một chút mà ..!

Mẫn Nhi gào lên

- Công việc cái gì , em gọi cho chị Thuỷ kế toán chị ấy nói anh về 2 tiéng trước rồi mà!

Bảo khó chịu

- Em theo dõi anh đấy hả., có nhất thiết phải vậy không hả em??

Mẫn Nhi bĩu môi

- Dạo này cô vợ của anh thay đổi nhiều lắm nhìn xinh đẹp hẳn lên .. nếu không theo dõi anh để anh lại về nhà hú hí với cô ta à, anh không nghe người ta nói tình cũ không rủ cũng tới hả??

Bảo vò đầu bứt tai

- Em điên rồi, em theo dõi anh chưa đủ à mà em còn theo dõi Trang nữa.. em cũng đừng gọi điện làm phiền Trang nữa, em càng làm vậy thì chỉ khiến mọi chuyên tệ hơn thôi ..

Mẫn Nhi nghe Bảo nói vậy thì cô ta nổi điên lên

- A.. hoá ra là anh đi gặp cô ta thật sao?? Nên côta mới mách lẻo với anh vậy.. anh nói đi anh đi gặp cô ta và hai người đã làm gì sau lưng tôi hả?

Bảo không còn gì để nói với Mẫn Nhi nữa anh đi vào bếp thấy Mẫn Nhi đã nấu cơm chín rồi nên anh dọn ra bàn

- Thôi ăn cơm đi.. anh đói rồi em đừng nói nữa có được không , anh vừa mệt vừa đói đây !

Mẫn Nhi tức quá cô ta lao vào hất luôn mâm cơm xuống đất và ném nồi cơm ra cửa vỡ tan cô ta gào lên

- Này thì ăn cơm này,,, này thì ăn cơm này.. anh đi gặp cô ta và hai người đã làm trò gì sau lưng tôi rồi., giờ về nhà anh còn muốn ăn cơm sao????
 

tinhtruongsoca

Member
Công Thần VNanchoi
#7
Vâng câu chuyện có thật ở ngoài đời. Có những thứ đáng quý trọng để mất đi rồi mới thấy hai từ hối hận. Vì thế hai từ 'giá như, biết vậy, nếu như, phải chăng...' luôn là câu kết cho những lời nói ăn năn hay lời kết của những kẻ tham ăn chăng? Đừng vội nhẹ lòng để rồi phải hối tiếc, ăn là ăn mà chơi là chơi. Ăn chơi nhưng đừng để cảnh phải hối tiếc nhà các bác. Chúc cả nhà sức khoẻ và thành đạt. Cám ơn @ỐC kute .
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#8
7️⃣​


Bảo sốc anh há hốc mồm kinh ngạc khi thấy Mẫn Nhi hất mâm cơm đi , nồi cơm thì cô ném ra cửa vỡ tan anh điên quá hét lên

- Em bị điên thật rồi..

Mẫn Nhi gào lên

- Vâng tôi bị điên đấy!

Bảo điên quá tát cho Mẫn Nhi một cái.. Mẫn Nhi gào lên

- Anh đánh em ư, sao anh lại đánh em? Anh đi gặp chị ta về rồi bây giờ anh đánh em hả??

Rồi Mẫn Nhi cứ gào khóc ăn vạ Bảo anh chán quá lấy chìa khoá xe và đi ra cửa

- Anh đi đâu đấy hả, anh lại đi gặp chị ta phải không hả?

Bảo vẫn bước đi Mẫn Nhi càng gào to hơn

- Đứng lại.. anh mau đứng lại cho em..

Bảo lên xe và đi.. anh nản tới mức không buồn nhìn quay lại.. anh không thể ngờ Mẫn Nhi một cô gái ngoan mà anh biết trước kia giờ lại trở nên quá đáng như vậy... chẳng lẽ anh đã sai .. anh thấy ân hận vì sự lựa chọn của mình ., nhưng giờ anh biết phải làm sao để quay lại được nữa,

...

Bảo đi uống rượu một mình ... anh ta uống say rồi gọi điện cho tôi

- Tôi đã bảo anh đừng làm phiền tôi nữa mà..sao anh lì thế nhở?

Bảo không nói gì chỉ khóc lặng lẽ...

- Anh khóc đấy à? Có chuyện gì sảy ra với anh thế?

Bảo vẫn khóc không nói gì..

Tôi thấy vậy thì thấy lo lo tôi gặng hỏi

- Này Bảo anh có sao không đấy,, sao khóc giữ vậy ,có chuyện gì vậy anh mau nói đi .. mau nói đi xem nào..?

Mãi anh ta mới mở lời

- Anh không sao anh chỉ hơi mệt chút thôi...

- Thế làm sao mà khóc giữ vẬy ,,??

- Anh có chút chuyện thôi.. thôi em nghỉ đi nhé!

- Ừm,, lớn cả rồi.. làm gì cũng phải suy ngĩ cho kỹ nhé,,

- Anh biết rồi!

..

Tôi tắt điện thoại rồi nghĩ trong bụng" Chắc lại bị con Mẫn Nhi nó đánh cho đây mà,, trẻ trâu quá"

Bảo uống say xong anh về nhà bố mẹ ngủ .. Mẫn Nhi gọi nhưng vì say quá nên Bảo không nghe thấy.. không gọi cho Bảo được , Mẫn Nhi tức quá.. cô đập phá đồ đạc.. đập luôn cả chiếc ti vi mới mua .. nhà cửa bề bộn lung tung hết cả..đang chán đời thì chị họ gọi

- Em nghe đây!

- Có ông khách cứ đòi gặp mày đấy, đi không sang quán đi!

- Ông khách nào vậy??

- Ông Đại đó em nhớ chưa? Cái ông mà lần trước bo cho chị em mình mỗi người 5 triệu đó!

- À em nhớ rồi.. nhưng giờ..

- Giờ làm sao,, Bảo không cho đi chứ gì, em lừa nó là qua nhà trọ gặp chị có việc,, nó không biết được đâU mà sợ,, đi với ông Đại một tí ông bo cho mấy triệu , vừa sướng vừa được tiền., tội gì mà không đi hả em?

Mẫn Nhi nghĩ bụng giờ Bảo cũng không có nhà hay là mình đi một lát rồi về nhỉ,,, rồi cô mặc váy hai dây trang điểm nhẹ nhàng rồi đi tới quán hát để gặp Ông Đại với chị họ..

Vừa thấy Mẫn Nhi tới ông Đại đã ra ôm lấy Mẫn Nhi rồi hôn má rồi luồn tay sờ các thứ

- Mẫn Nhi.. cháu mất tích đâu mà lâu thế.. chú nhớ cháu lắm cháu có biết không??

-Dạ cháu về quê ạ.. bố cháu bị ốm chú ạ!

- Thế bố cháu đã đỡ chưa? Cháu cần chú giúp gì không nào ??

Mẫn Nhi giả vờ ngại ngùng

- Thôi.. cháu không giám phiền chú đâu...

- Kìa sao cháu nói thế., chú cháu mình quen biết đã lâu có gì chú giúp được chú sẽ giúp ,

Chị họ bảo cô

- Em đừng ngại có gì cứ nói với chú Đại,, chú ấy tốt lắm.. em đừng có ngại nữa!

Mẫn Nhi gật đầu

-Dạ vâng ạ!

- Thế giờ mình đi vui vẻ tí nhé.. lát chú cho hai chị em tiền mà tiêu!

Rồi Mẫn Nhi và chị họ lên ô tô cùng ông Đại đi thẳng tới nhà nghỉ ở gầnđó..

...

Sáng hôm sau Mẫn Nhi ra khỏi nhà nghỉ cô ngáp ngắn ngáp dài vì cả đêm ông Đai hành cô nên cô không ngủ được .. người cô mỏi dừ trên cổ đầy vết bầm tím.. Mẫn Nhi lẩm bẩm

- Lão già chết tiệt ăn gì mà khoẻ thế không biết.. hai chị em phục vụ cả đêm.. cũng may lão bo nhiều tiền bù lại., "

Mở điện thoại ra Mẫn Nhi chợt nhớ ra " Bảo làm gì mà không gọi cho mình nhỉ?"mình đi cả đêm không về liệu anh ta có biết không,,?

Mẫn Nhi vội vã bắt taxi về nhà.. cô thấy cửa cổng khoá ở ngoài " Vậy là đêm qua Bảo cũng không về nhà ư"
Mẫn Nhi rít lên

" Lại đi tìm chị ta rồi... a a a tức quá tức quá!"
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#9
8⃣

Mẫn Nhi lấy chìa khoá mở cửa vào nhà thì mọi thứ vẫn y nguyên .. bát đũa cơm vẫn dưới đất,, đồ đạc vẫn lộn xộn .. " Vậy là đêm qua Bảo k về nhà.. anh ta đi đâu? Bao nhiêu câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu của cô ., cô tức không chịu nổi nữa cô lấy điện thoại gọi cho Bảo,, anh vừa tỉnh rượu nên nói giọng ngái ngủ

- Alo

Tiếng Mẫn Nhi gào lên qua điện thoại

- Anh đi đâu cả đêm không về thế hả? Anh không coi tôi ra gì nữa phải không?

- Anh ngủ bên nhà mẹ mà , em cứ ầm ĩ lên thế?

- Anh im đi, anh tính lừa tôi à? Anh đến nhà chị ta rồi ngủ lại đó phải không??

- Anh đã nói là không mà, sao em ko tin anh vậy?

- Thôi đi anh đừng có vớ vẩn nữa anh nghĩ tôi tin anh sao??

- Thôi em đừng có nói nữa, anh sợ em quá rồi đấy!

Bảo vừa bước vào nhà thì Mẫn Nhi cầm cái lọ hoa ném trượt đầu Bảo cái lọ bay vào tường vỡ tan.Bảo trố mắt ra

- Em lại bị làm sao thế? Em quá đáng vừa thôi anh làm gì mà em ném cả cái lọ hoa vào người anh vậy chứ???

Mẫn Nhi không nói không rằng cô ta quay sang cầm cốc thuỷ tinh ném thẳng vào đầu Bảo máu chảy tong tong xuống cổ.. lần này Bảo choáng thật sự .. anh cười như thằng dở... Mẫn Nhi thấy mình quá đáng rồi nên cô mới thôi cô ta lấy tờ giấy lại để lau máu cho Bảo

- Em xin lỗi., em hơi mất bình tĩnh...

Bảo gạt tay Mẫn Nhi ra

- Quá đủ rồi.. coi như tôi có mắt như mù đi..,

Mẫn Nhi tỏ vẻ ăn năn

- Anh ơi em sai rồi em xin lỗi anh.. tại em tưởng..

- Cô im đi... tôi quá mệt mỏi rồi.. tôi muốn được yên tĩnh một mình...

Bảo lại lái xe đi .. Mẫn Nhi tức nổ mắt luôn cô ta nghiến răng kèn kẹt

- Lại đi... rồi lại đi tìm chị ta... tôi sẽ không để yên cho hai người đâu cứ chờ mà xem,,

...

Dạo này công việc của tôi nhiều nên tôi cũng không có thời gian để nghĩ linh tinh nữa..Quân vẫn nhắn tin và gọi điện cho tôi để giám sát tôi vì anh sợ tôi buồn ..tối rảnh Quân lại tới đưa tôi đi chơi.. càng nhìn tôi lại thấy Quân điển trai có duyên ra phết..

Quân cũng biết nịnh mọi người làm cùng tôi anh hay mua hoa quả và lù lù xuất hiện tại nơi tôi làm việc thế nên tôi cứ bị mọi người trêu mãi..mọi người ai cũng bảo Quân tốt và khuyên tôi nên đến với Quân nhưng tôi không muốn.. sau chuyện của tôi và Bảo tôi không còn niềm tin vào tình yêu nữa rồi..

Không hiểu Bảo đi đâu lại còn tắt máy nên Mẫn Nhi không gọi được cô ta cứ lồng lộn lên cô ta gọi cho tôi tôi đã nói là không có Bảo ở đây rồi nhưng cô ta vẫn không tin cô ta mò đến tận chỗ tôi làm việc..

Cô ta vẫn mặc cái váy hai dây cổ thì đầy vết bầm tím nên chú bảo vệ hỏi

- Cổ cháu sao thế ,, sao tím hết cổ thế kia?

Mẫn Nhi gắt

- Đó không phải là việc của chú,

- Thì tôi thấy tím nên tôi hỏi thôi mà!

- Nhiều chuyện!

Chú bảo vệ bảo Mẫn Nhi ngồi chờ rồi chú vào gọi tôi ra ,, nhìn thấy cô ta tôi cười

- Cô tìm tôi có chuyện gì??

Mẫn Nhi nhìn thấy tôi thì cô ta tỏ thái độ tức giận cái kiểu ghen ngược ,,mới sợ chứ

- Anh Bảo lại đến tìm chị phải không , ??

Tôi bật cười

- Lạ nhỉ anh ta ở chung với cô vậy mà anh ta đi đâu cô cũng không biết thế, và tôi cũng nói luôn cho biết là " Nhà tôi không phải nhà từ thiện "nên anh ta có đi đâu làm gì thì cô cũng đừng đến hỏi tôi ,, cô nghe rõ chưa?

- Chị nghĩ tôi tin chị ư? Chỉ có chị dụ dỗ anh ấy về bên chị thì anh ấy mới thay đổi một cách chóng mặt như thế,, sao chị không giám nói thật ra vậy chị sợ điều gì??

Tôi điên hết cả người khi phải nói chuyện với một người thiếu hiểu biết như cô ta

- Tin hay không đó là việc của cô , nhưng nếu cô còn nói do tôi dụ dỗ anh ta thì cô đừng trách tôi ,, tôi sẽ không nương tay đâu nhớ rõ lấy!

Mẫn Nhi vênh mặt lên thách thức tôi mới ác chứ

- Chị Nghĩ tôi sợ chị sao?tôi yêu cầu chị tránh xa anh Bảo ra nếu không thì chị đừng trách tôi ác chị nghe rõ chưa??

Lúc đó ba máu sáu cơn của tôi nổi lên tôi liền mao vào túm tóc Mẫn Nhi

- Mày thách thức ai đó hả con Phò,, mày chán sống rồi phải không??

Mẫn Nhi bị tôi túm tóc thì nó kêu oai oái

- Bỏ tôi ra ,, bỏ tôi ra,,

Tôi tát cho cô ta tới tấp luôn hồi luôn,, rồi tôi ấn đầu cô ta vào tường rồi tôi dùng hết sức bóp cổ cô ta khiến lưỡi cô ta lè ra,,,cô ta kêu è è không thành tiếng nữa tôi vừa bóp cổ cô ta tôi vừa nghiến răng nghiến lợi

- Này thì thách này ,, thách này ,, mày thách nhầm người rồi con phò ạ!
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#10
1️⃣0️⃣


Tôi bóp cổ Mẫn Nhi khiến cô ta thè lè lưỡi ra ú ớ không thành tiếng ,, nước mắt cô trào ra ,, nhưng vì tôi điên quá nên càng bóp mạnh hơn,, hôm nay tôi sẽ cho ta biết thế nào là thách thức tôi ,, tôi tử tế thì cô lại không thích cô ta cứ thích tôi phải điên máu lên thì cô ta mới vui ư,,

- Mau bỏ cô ấy ra ,, bỏ cô ấy ra,,!

Tôi giật mình và quay lại là Chú Đại sếp của tôi mà ,, tôi mới bỏ tay ra ,, Mẫn Nhi khuỵ gối xuống thở gấp gáp như sắp chết vậy,,,

Chú Đại liền quát

- Có chuyện gì thế Trang ,, chuyện này là thế nào sao lại đánh nhau ở nơi làm việc thế này?

Tôi gãi đầu thấy ngại khi để sếp của mình thấy cảnh này

- Dạ ,, tại con này nó,,nó,,,

- Cô ta làm sao mà Trang bóp cổ nó kinh thế hả?

- Nó gây sự trước,, nên cháu mới vậy

Chú Đại lắc đầu rồi nhìn Mẫn Nhi chú nhận ra Mẫn Nhi liền trố mắt kinh ngạc

- Mẫn Nhi ,, là Mẫn Nhi phải không??

Mẫn Nhi ngẩng mặt lên nhận ra chú Đại nó liền dậy ôm chầm lấy chú Đại khóc lóc

- Chú ơi cứu cháu với cứu cháu với chị ta muốn giết cháu chú ơi,,

Mẫn Nhi vốn là bồ nhí của chú Đại nên thấy Mẫn Nhi bị tôi bóp cổ thì chú quay lại nhìn tôi lừ mắt

- Trang ! Sao cháu giám bóp cổ Mẫn Nhi cháu biết Mẫn Nhi là ai không hả??

Thôi chết tôi rồi,, thấy chú Đại với Mẫn Nhi thân mật quan tâm nhau tôi lại tưởng Mẫn Nhi là cháu gái của chú Đại ,, tôi bắt đầu thấy lo lo ,, phát này chú Đại đuổi việc tôi mất ,, vì tội giám đánh cháu gái của sếp,,

Tôi cúi đầu

- Cháu xin lỗi chú ,, tại vì ,,,

Mẫn Nhi liền cắt ngang lời tôi

- Chú ơi ,, chị ta xấu xa lắm chị ta định hại chết cháu đó chú ơi,, chú quen biết với chị ta à chú!

Chú Đại gật đầu

- Ừm ,, trang là nhân viên của chú!

Mẫn Nhi tròn xoe mắt

- Vậy chú là sếp của chị ta ạ,, vậy chú mau đuổi việc chị ta đi chú,, chú không nên giữ một nhân viên xấu xa như vậy đâu chú ạ!

Chú Đại gật đầu

- Được ,, để chú tính,, cháu yên tâm có chú bảo vệ cháu rồi ,,

Mẫn Nhi cứ ôm và gục đầu vào vai chú Đại nó nhìn tôi với ánh mắt tự đắc" Để xem ai hơn ai nhé"

Tôi bực quá bảo chú Đại

- Cháu không biết nó là cháu gái của chú nhưng mà nó là bồ nhí của chồng cũ của cháu hôm nay nó còn đến đây thách thức cháu nên cháu mới vậy ,, nhưng cháu mong chú hãy hiểu và thông cảm cho cháu ,,

Chú Đại nhìn Mẫn Nhi

- Trang nó nói thật sao??

Mẫn Nhi liền cãi ngay

- Chú phải tin cháu ,, mọi chuyện không phải như vậy đâu ,, tối mai gặp cháu kể cho chú nghe nhé!

Chú Đại nhìn anh mắt lả mời gọi của Mẫn Nhi liền vội vàng gật đầu

- Vậy tối mai gặp nhau nhé,,, ngoan chú thương,,,

Rồi chú Đại quát tôi

- Còn không mau về phòng làm việc đi đứng đó mà trố mắt ra nhìn à,,

Tôi liền đi về phòng trong đầu cứ thắc mắc " cô ta và chú Đại là chú cháu ư, sao lại thân mật quá đáng vậy,, nghi ngờ thật đấy"

Sau đó chú Đại đưa Mẫn Nhi về phòng riêng của mình rồi gọi chị trợ lí pha cho Mẫn Nhi một cốc nước cam ,,

Mẫn Nhi nhìn sung quanh rồi trầm trồ

- Cả công ty truyền thông này là của chú ư?? Chú giàu thật đấy,, ngưỡng mộ quá à?

Chú Đại hôn lên trán Mẫn Nhi

- Chú còn hai công ty con nữa ,, thế này đã là gì chứ,, cháu thích không chú để cháu điều hành một cái nhé,,

Mẫn Nhi nghe chú Đại nói thì mắt long lanh

- Chú nói thật hay đùa cháu ạ?

- Chú nói thật mà,, nói thật là bên cạnh chú có rất nhiều gái đẹp nhưng chú lại cứ thấy nhớ và thương một mình Mẫn Nhi thôi,!

Mẫn Nhi không ngần ngại ngồi vào lòng chú Đại và hôn chú Đại ,,chú Đại nổi hứng lên liền ra đóng cửa chốt lại rồi ghì chặt Mẫn Nhi vào bàn làm việc,,và vội vã cởi dây váy của Mẫn Nhi khiến cô ta hoảng hốt

- Kìa chú ,, đây là chỗ làm việc mà chú,,

- Nhưng mà chú thích lắm rồi chú không chịu được đâu,,

- Vừa mới tối qua mà ,,

Chú Đại không để Mẫn Nhi kịp trở tay chú đã lột và ném chiếc váy của Mẫn Nhi xuống ghế ,, chú Đại mạnh bạo làm Mẫn Nhi đau đớn nhưng cô nghĩ đến việc sau này cô sẽ được điều hành cả công ty truyền thông lớn nên cô cố cắn răng chịu đựng ,,cổ của cô đêm qua bị bầm tím giờ lại bầm tím hơn,,

Hơn một tiếng đồng hồ sau anh trưởng phòng mang tài liệu đến để cho chú Đại kí thì thấy cửa đóng kín mít ,, anh thấy chị trợ lí ngồi uống caffe ở phòng khách liền vào hỏi

- Chị ơi sếp làm gì trong phòng mà đóng cửa kín mít vậy em gọi cửa mà chú không nghe?

Chị trợ lí cười

- Sếp đang bận hú hí với người tình nên cậu mang tài liệu về đi tầm một tiếng nữa thì mang sang sau ,

- Vậy ạ? Sếp liều nhỉ giám dẫn gái về tận đây ,, đến tai vợ sếp thì sếp chết là cái chắc,,

- Đến tai vợ sếp là chuyện đương nhiên rồi tai mắt của bà ấy đầy ra ,, mà cô bé kia cũng to gan lớn mật thật đấy,,

Tôi ngồi làm việc thì nghe mọi người bang tán xôn xao là sếp dẫn gái về phòng làm việc ,, chị bên cạnh hỏi

- Trang mày nghe tin gì chưa sếp lại có bồ mới rồi ,, con bé này trông mặt non lắm còn non hơn cả con gái sếp nữa ,, đang hú hí trong phòng sếp đó!

Tôi nghĩ " sếp với con Mẫn Nhi mới vào phòng sếp mà ,, chẳng lẽ con Mẫn Nhi đó là bồ của sếp,,, chuyện này là sao nhỉ,, tôi chợt nhớ ra Mẫn Nhi làm gái mà ,,, đã làm gái thì cô ta ngủ với ai chả được miễn là có tiền ,, tôi chép miệng

- Đáng đời anh lắm Bảo à,, bỏ rơi tôi anh có hạnh phúc không??

....
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#11
1⃣2⃣




Tôi bóp cổ Mẫn Nhi khiến cô ta thè lè lưỡi ra ú ớ không thành tiếng ,, nước mắt cô trào ra ,, nhưng vì tôi điên quá nên càng bóp mạnh hơn,, hôm nay tôi sẽ cho ta biết thế nào là thách thức tôi ,, tôi tử tế thì cô lại không thích cô ta cứ thích tôi phải điên máu lên thì cô ta mới vui ư,,

- Mau bỏ cô ấy ra ,, bỏ cô ấy ra,,!

Tôi giật mình và quay lại là Chú Đại sếp của tôi mà ,, tôi mới bỏ tay ra ,, Mẫn Nhi khuỵ gối xuống thở gấp gáp như sắp chết vậy,,,

Chú Đại liền quát

- Có chuyện gì thế Trang ,, chuyện này là thế nào sao lại đánh nhau ở nơi làm việc thế này?

Tôi gãi đầu thấy ngại khi để sếp của mình thấy cảnh này

- Dạ ,, tại con này nó,,nó,,,

- Cô ta làm sao mà Trang bóp cổ nó kinh thế hả?

- Nó gây sự trước,, nên cháu mới vậy

Chú Đại lắc đầu rồi nhìn Mẫn Nhi chú nhận ra Mẫn Nhi liền trố mắt kinh ngạc

- Mẫn Nhi ,, là Mẫn Nhi phải không??

Mẫn Nhi ngẩng mặt lên nhận ra chú Đại nó liền dậy ôm chầm lấy chú Đại khóc lóc

- Chú ơi cứu cháu với cứu cháu với chị ta muốn giết cháu chú ơi,,

Mẫn Nhi vốn là bồ nhí của chú Đại nên thấy Mẫn Nhi bị tôi bóp cổ thì chú quay lại nhìn tôi lừ mắt

- Trang ! Sao cháu giám bóp cổ Mẫn Nhi cháu biết Mẫn Nhi là ai không hả??

Thôi chết tôi rồi,, thấy chú Đại với Mẫn Nhi thân mật quan tâm nhau tôi lại tưởng Mẫn Nhi là cháu gái của chú Đại ,, tôi bắt đầu thấy lo lo ,, phát này chú Đại đuổi việc tôi mất ,, vì tội giám đánh cháu gái của sếp,,

Tôi cúi đầu

- Cháu xin lỗi chú ,, tại vì ,,,

Mẫn Nhi liền cắt ngang lời tôi

- Chú ơi ,, chị ta xấu xa lắm chị ta định hại chết cháu đó chú ơi,, chú quen biết với chị ta à chú!

Chú Đại gật đầu

- Ừm ,, trang là nhân viên của chú!

Mẫn Nhi tròn xoe mắt

- Vậy chú là sếp của chị ta ạ,, vậy chú mau đuổi việc chị ta đi chú,, chú không nên giữ một nhân viên xấu xa như vậy đâu chú ạ!

Chú Đại gật đầu

- Được ,, để chú tính,, cháu yên tâm có chú bảo vệ cháu rồi ,,

Mẫn Nhi cứ ôm và gục đầu vào vai chú Đại nó nhìn tôi với ánh mắt tự đắc" Để xem ai hơn ai nhé"

Tôi bực quá bảo chú Đại

- Cháu không biết nó là cháu gái của chú nhưng mà nó (truyen 18+ dien dan vnanchoi.comlà bồ nhí của chồng cũ của cháu hôm nay nó còn đến đây thách thức cháu nên cháu mới vậy ,, nhưng cháu mong chú hãy hiểu và thông cảm cho cháu ,,

Chú Đại nhìn Mẫn Nhi

- Trang nó nói thật sao??

Mẫn Nhi liền cãi ngay

- Chú phải tin cháu ,, mọi chuyện không phải như vậy đâu ,, tối mai gặp cháu kể cho chú nghe nhé!

Chú Đại nhìn anh mắt lả mời gọi của Mẫn Nhi liền vội vàng gật đầu

- Vậy tối mai gặp nhau nhé,,, ngoan chú thương,,,

Rồi chú Đại quát tôi

- Còn không mau về phòng làm việc đi đứng đó mà trố mắt ra nhìn à,,

Tôi liền đi về phòng trong đầu cứ thắc mắc " cô ta và chú Đại là chú cháu ư, sao lại thân mật quá đáng vậy,, nghi ngờ thật đấy"

Sau đó chú Đại đưa Mẫn Nhi về phòng riêng của mình rồi gọi chị trợ lí pha cho Mẫn Nhi một cốc nước cam ,,

Mẫn Nhi nhìn sung quanh rồi trầm trồ

- Cả công ty truyền thông này là của chú ư?? Chú giàu thật đấy,, ngưỡng mộ quá à?

Chú Đại hôn lên trán Mẫn Nhi

- Chú còn hai công ty con nữa ,, thế này đã là gì chứ,, cháu thích không chú để cháu điều hành một cái nhé,,

Mẫn Nhi nghe chú Đại nói thì mắt long lanh

- Chú nói thật hay đùa cháu ạ?

- Chú nói thật mà,, nói thật là bên cạnh chú có rất nhiều gái đẹp nhưng chú lại cứ thấy nhớ và thương một mình Mẫn Nhi thôi,!

Mẫn Nhi không ngần ngại ngồi vào lòng chú Đại và hôn chú Đại ,,chú Đại nổi hứng lên liền ra đóng cửa chốt lại rồi ghì chặt Mẫn Nhi vào bàn làm việc,,và vội vã cởi dây váy của Mẫn Nhi khiến cô ta hoảng hốt

- Kìa chú ,, đây là chỗ làm việc mà chú,,

- Nhưng mà chú thích lắm rồi chú không chịu được đâu,,

- Vừa mới tối qua mà ,,

Chú Đại không để Mẫn Nhi kịp trở tay chú đã lột và ném chiếc váy của Mẫn Nhi xuống ghế ,, chú Đại mạnh bạo làm Mẫn Nhi đau đớn nhưng cô nghĩ đến việc sau này cô sẽ được điều hành cả công ty truyền thông lớn nên cô cố cắn răng chịu đựng ,,cổ của cô đêm qua bị bầm tím giờ lại bầm tím hơn,,

Hơn một tiếng đồng hồ sau anh trưởng phòng mang tài liệu đến để cho chú Đại kí thì thấy cửa đóng kín mít ,, anh thấy chị trợ lí ngồi uống caffe ở phòng khách liền vào hỏi

- Chị ơi sếp làm gì trong phòng mà đóng cửa kín mít vậy em gọi cửa mà chú không nghe?

Chị trợ lí cười

- Sếp đang bận hú hí với người tình nên cậu mang tài liệu về đi tầm một tiếng nữa thì mang sang sau ,

- Vậy ạ? Sếp liều nhỉ giám dẫn gái về tận đây ,, đến tai vợ sếp thì sếp chết là cái chắc,,

- Đến tai vợ sếp là chuyện đương nhiên rồi tai mắt của bà ấy đầy ra ,, mà cô bé kia cũng to gan lớn mật thật đấy,,

Tôi ngồi làm việc thì nghe mọi người bang tán xôn xao là sếp dẫn gái về phòng làm việc ,, chị bên cạnh hỏi

- Trang mày nghe tin gì chưa sếp lại có bồ mới rồi ,, con bé này trông mặt non lắm còn non hơn cả con gái sếp nữa ,, đang hú hí trong phòng sếp đó!

Tôi nghĩ " sếp với con Mẫn Nhi mới vào phòng sếp mà ,, chẳng lẽ con Mẫn Nhi đó là bồ của sếp,,, chuyện này là sao nhỉ,, tôi chợt nhớ ra Mẫn Nhi làm gái mà ,,, đã làm gái thì cô ta ngủ với ai chả được miễn là có tiền ,, tôi chép miệng

- Đáng đời anh lắm Bảo à,, bỏ rơi tôi anh có hạnh phúc không??

....
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#12

1⃣1⃣


Quân ngồi đó cả đêm ,, tay anh nắm chặt tay tôi ,, đến sáng tôi tỉnh giấc thấy Quân ngồi ngủ gật bên cạnh tôi thấy ấm lòng

- Quân à,,

Quân mở mắt ra

- Trang dậy rồi à, vẫn sớm mà sao không ngủ thêm lát nưa đi,,

Tôi xoa xoa bụng

- Nhưng Trang đói!

- Trang đói hả , vậy để Quân đưa Trang đi ăn nhé,

Tôi gật đầu rồi dậy đi đánh răng rửa mặt rồi cùng Quân đi ăn sáng ,, ngồi sau xe máy của Quân tôi thấy bình yên thế ,,

- Cảm ơn Quân đã ở bên Trang nhé!

Quân ấp úng

- Quân muốn được ở bên Trang cả đời ,, Trang có đông ý không???

Tôi hơi ngại và không biết phải trả lời Quân thế nào ,, thấy tôi im lăng Quân nói

- Trang không cần phải trả lời vội đâu ,, Trang cứ suy nghĩ đi ,, Quân là tỷ phú thời gian mà ,,

Tôi khẽ gật đầu ,, tôi sẽ suy nghĩ về chuyện này ,,,

Quân dành cả ngày chỉ để quanh quẩn bên tôi , anh dọn nhà giặt giũ cho tôi ,, lau nhà lau cửa xếp quần áo gọn gàng .. rồi nấu cơm tôi không phải mó tay vào việc gì cả.. rồi Quân đi mua cho tôi chiếc điện thoại mới để còn liên lạc

Đến chiều tối tôi bảo Quân

- Quân ơi về đi muộn rồi đó,, cám ơn quân nhiều thật nhiều nhé.,!

Quân cười tươi

- Thế Trang đã hết buồn chưa, Quân ko yên tâm đâu Quân muốn ở đây với Trang ,

- Thôi Quân về đi .. Trang hết buồn rồi mà.. thấy Quân vất vả vì Trang thế Trang thấy ngại lắm!

- Quân không thấy vất vả đâu .. vì đối với Quân thì Trang chính là nữ hoàng .. Trang có hiểu tấm lòng của Quân không ??

Tôi ngại gãi đầu cười

- Nữ Hoàng gì chứ..,

Quân bất ngờ tới gần và hôn chụt lên trán tôi rồi ra bê bát đi rửa ,, vừa rửa bát Quân vừa hát làm tôi cũng phải bật cười ,, tôi cũng thấy vui vui ,,

...

Vừa tới văn phòng thì gặp anh trưởng phòng anh đưa tôi tờ giấy

- Trang mới tới hả,, này sếp bảo đưa cho em,,

Tôi cầm tờ giấy lên và đọc

- Quyết định thôi việc..,,

Chân tay tôi bủn rủn ..đó là tờ giấy quyết định thôi việc dành cho tôi.. tôi hiểu rồi vậy là sếp quyết định cho tôi nghỉ việc .., khốn nạn thật ,,

Tôi thở dài rồi ngồi xuống,,,, chị bên cạnh động viên

- Em đừng buồn nhé, một người có tiềm năng như em thì xin đâu chả được việc ,, thôi cố gắng nha,,

Tôi cười

- Dạ cám ơn chị!

Tôi bị thôi việc cả phòng tôi buồn lắm ,,ai cũng động viên tôi và chúc tôi sớm tìm được việc tốt hơn ở đây ,, tôi cũng không còn buồn nữa ,, vì tôi cũng không muốn dây dưa dính dáng gì đến những con người khốn nạn kia nữa ,,tôi xếp đồ đạc vào cái thùng rồi bê về ra hành lang tôi gặp trợ lí của sếp chị gọi tôi vào phòng khách bảo

- Em cứ về nghỉ ngơi vài ngày cho khoẻ đi , vài ngày nữa chính sếp sẽ là người gọi cho em và xin lỗi em rồi mời em về làm việc lại đó!

Tôi không hiểu chị trợ lí nói gì cả

- Chị nói vậy là có ý gì ạ??

- Đây là lời nhắn của vợ sếp nhờ chị chuyển tới em.. vợ sếp nói em cứ nghỉ ngơi vài ngày đi .. vợ sếp sẽ giúp em dọn đống rác kia.. em đồng ý chứ!

Tôi cười,,

- Dạ em hiểu rồi ạ,, em cám ơn chị ạ!

- Ừm về đi nhé!

Tôi vừa về vừa nghĩ,," Vậy là vợ sếp đã biết chuyện của sếp với Mẫn Nhi rồi..mình sắp được xem kịch hay rồi đây,,

Tôi tạt vào siêu thị mua ít đồ thì có chuông điện thoại

- Alo ai đấy ?

- Tôi Bảo đây , gặp nhau một lát đi!

-gặp để làm cái ba vạ gì nữa hả ,, làm ơn để tôi được yên đi !

- Nếu cô không tới gặp và xin lỗi Mẫn Nhi thì cô sẽ không được sống yên ổn đâu ,, tôi đã nói rồi tôi muốn cô xin lỗi Mẫn Nhi!

Tôi nhếch mép

- Anh đang bảo vệ một con phò rẻ tiền đó anh à, nó cắm cho anh bao nhiêu cái sừng mà anh vẫn ngu người thế hả anh,, Bảo ơi ,, tôi thấy lo cho anh quá rồi đấy,, cẩn thận có ngày chết oan vì nó nhé ,, bảo trọng !

- Cô ăn nói nhố nhăng gì vậy hả ,, cô nghĩ cô lừa được tôi ư,, tôi nói lại lần cuối ,, cô phải xin lỗi Mẫn Nhi nếu không cô sẽ không yên với tôi đâu !

..

Trời đất ơi ,, tôi phát rồ phát dại với anh ta mất,, muốn tôi xin lỗi con phò ấy ư,, anh ta đang bị hoang tưởng à ,,,hazzz chán không buồn nói nữa rồi,,

Mẫn Nhi bị ốm Bảo tất bật cơm nước chăm sóc Mẫn Nhi anh ta còn hối hận vì anh ta bỏ đi mà để Mẫn Nhi đi tìm và bị tôi đánh tơi tả như vậy ,, anh ta ân hận lắm anh còn ôm Mẫn Nhi và hứa với Mẫn Nhi rằng

- Nhất định anh sẽ lấy lại công bằng cho em ,,anh sẽ bắt cô ta phải xin lỗi em,,,

Mẫn Nhi gật đầu

- Dạ vâng ạ!

Bảo đi dọn dẹp thì chú Đại gọi cho Mẫn Nhi ,, cô đi vào nhà wc nghe máy

-Chú Đại à cháu đây,!

- chú Đại đây ,, mình đi vui vẻ tí đi , chú lại bị nhớ Mẫn Nhi rồi!

- Trời ơi ,, mới gặp hôm trươc mà ,, sao chú nhớ nhiều vậy ai mà đáp ứng được chứ ,, cháu vẫn còn đau đây này!

- Gặp đi ,, chú nhớ lắm rồi , mà chú đuổi việc con Trang rồi đấy , cháu không định cảm ơn chú sao

Mẫn Nhi vui mừng

- Thật hả chú? Chú đuổi việc nó rồi hả, cháu cảm ơn chú nhiều nhé!

- Cám ơn bằng mồm không thế sao ? Thôi đến khách sạn với chú rồi chú bàn sao sổ sách công ty cho mà quản lí dần đi ,? Cháu có muốn làm giám đốc công ty truyền thông không ??

Mẫn Nhi nghe chú Đại dỗ ngon dỗ ngọt thì cô ta cứ tưởng thật ,, mặc dù vẫn bị đau rát lắm nhưng cô ta tặc lưỡi

" Thôi thì cố gắng chiều lão để có cuộc sống sung túc về sau vậy" kể gia làm gái cũng tốt mà ,, chỉ cần nằm ngửa ăn sẵn mà hốt tiền thôi!
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#13
1⃣2⃣​



Nói chuyện với Chú Đại xong Mẫn Nhi nghĩ cách để đi ra ngoài để gặp chú cô thay váy rồi ngồi trang Điểm Bảo lên thấy vậy liển hỏi

- Em định đi đâu à,?

- Dạ ..chị họ của em bị ốm.. em tính mua gì mang sang cho chị ấy ăn anh ạ!

- Nhưng e vẫn chưa khỏi ốm mà.. thôi để anh mua cháo rồi anh mang cho chị ấy, em cứ ở nhà đi nghỉ ngơi đi,,

- Thôi để em sang rồi còn bắt gió cho chị ấy nữa với lại,, anh sang làm chị ấy ngại đó,,

Bảo thấy Mẫn Nhi nói cũng đúng nên bảo

- Vậy để anh chở em đi nhé, em đi mình anh không yên tâm đâu!

- Thôi anh tranh thủ về thăm bố mẹ đi em bắt taxi cho tiện ạ??

Mẫn Nhi không đồng ý để Bảo đưa đi nên anh cũng không làm sao được , Mẫn Nhi đi rồi Bảo cũng lái xe ra khỏi nhà,,,

Bảo đi qua ngõ nhà tôi thì thấy tôi và Quân đang đi cùng nhau ,, anh ta lại lồng lộn lên chặn đầu xe của chúng tôi

- Hai người hạnh phúc nhỉ,, nhanh hơn tôi nghĩ đấy,,!

Quân lừ mắt

- Anh lại muốn kiếm chuyện à, chắc tôi tử tế với anh quá rồi phải không , anh đã yên ấm bên người khác rồi vậy mà cứ năm lần bẩy lượt về gây khó dễ cho vợ cũ ,, lương tâm anh bị chó tha mất rồi phải không??

Tôi kéo tay Quân

- Quân ko cần phải nói với anh ta làm gì cho phí lời chúng ta mau đi thôi!

Quân quát

- Đứng lại cho tôi ,, ai cho hai người đi mà hai người đi hả

- Anh lại muốn cái gì nữa hả???

- Tôi muốn cô gặp và xin lỗi Mẫn Nhi , cô không hiểu hay giả vờ không hiểu vậy??

Tôi cười nhạt

- Để tôi nói cho anh nghe một tin vui nhé, cô Mẫn Nhi người yêu của anh đang cặp kè với sếp của tôi ,, chính cô ta xúi giục sếp tôi đuổi việc tôi đó ,, họ còn ôm ấp nhau tại công ty tôi luôn ,,,vậy mà giờ anh vẫn ở đây mà trách móc tôi nữa à,,, tôi thấy anh đáng thương thật đấy Bảo ạ,,

- Cô im đi ai cho phép cô lăng mạ Mẫn Nhi như vậy ,, từ khi cô ấy quen tôi cô ấy đã thay đổi và làm một người vợ ngoan rồi ,, sẽ không bao giờ cô ấy làm cái nghề đó nữa đâu ,,

- Được ,, vậy anh cứ chờ xem ,, sắp có chuyện vui rồi vì vợ của sếp tôi đã biết rồi,, coi chừng anh bị vạ lây nhé,,

Bảo thấy có chút hoang mang,,,

- Cô cẩn thận đấy,, nếu cô vu khống cho cô ấy thì tôi sẽ không tha cho cô đâu,,

Quân điên quá liền đấm thẳng vào mặt Bảo

- Này thì không tha này,,, mày nghĩ mày là ai mà giám hù doạ cô ấy hả,,

Bảo bị đấm thẳng vào mũi nên bật máu luôn anh ta loạng choạng định đánh trả thì Quân đấm thêm cho vài phát nưa tôi lao vào can mãi Quân mới dừng lại ,, mặt Quân phừng phừng tức giận

- Từ bây giờ mày mà còn làm phiền cô ấy thêm một lần nào nữa thì tao sẽ giết mày.. nhớ rõ những lời tao nói đấy.,

Tôi vội vàng lôi Quân đi ,,

Bảo đứng dậy lau máu ở mũi,, và lái xe đi ,, vừa đi Bảo vừa nghĩ tới những lời Trang nói"Mẫn Nhi người yêu của anh đang cặp với sếp của tôi, cũng chính cô ta xúi giục sếp tôi đuổi việc tôi"Bảo thấy bất an anh liền phóng xe qua nhà trọ của chị họ Mẫn Nhi để kiểm tra xem Mẫn Nhi ở đó không,,

Tới cổng nhà trọ Bảo ngó vào thấy cửa phòng của chị họ khoá cửa ngoài " hai chị em Mẫn Nhi đi đâu rồi?"

Bảo đang đứng ngây ra đó thì một bác ở xóm trọ đi tập thể dục về hỏi

- Cậu hỏi ai ?

- Cháu chào Bác ,, cháu muốn hỏi bac là Chị Linh ở phòng 8 chị ấy không có nhà à Bác?

- À ,, hai chị em nó vừa đi chơi với bồ rồi ,,, bồ già nhưng giàu lắm ,, mà cậu tìm nó có việc gì ,, à tôi hiểu rồi ,, nó làm gái mà ,, đàn ông đến tìm liên tục ,,

Bảo cúi gầm mặt xuống không nói gì ..

Bảo thấy khó chịu lấy điện thoại gọi cho Mẫn Nhi

- Alo ạ!

- Em sắp về chưa??

- Em chưa ,, chị họ em sốt cao lắm em phải ở lại trông chị ấy ,, anh ngủ đi nhé sáng mai em về ạ??

Bảo nhói lòng anh khẽ nói

- Em đang ở phòng chị họ à?

- Vâng ạ,, em đang dọn dẹp nhà cửa hộ chị ấy nè ,, gớm ốm ko dọn nên bừa bộn quá anh ạ, thôi nhé em đang dở tay anh ngủ ngon nhé sáng mai gặp anh , em yêu anh!

Bảo nhìn cánh cửa phòng khoá ngoài vừa khóc vừa cười ,,,

Bảo gọi cho tôi

- Anh lại muốn tôi đi xin lỗi con phò đó sao???

- Không ,, em không cần phải xin lỗi nó nữa đâu,,,

Tôi thấy thái độ khác lạ của Bảo tôi tò mò hỏi

- Anh lại bị làm sao rồi đấy,, vừa lúc tối còn bắt tôi phải xin lỗi cô ta mà,,, hay anh bị trúng gió à???

- Em nói đúng Trang ạ,,,, anh bị cô la lừa rồi,,, anh ân hận quá,,,

Tôi bật cười

- Phò thì mãi cũng chỉ là Phò thôi Bảo ạ,, cố gắng bảo trọng nhé ,, và cũng đừng liên lạc với tôi nữa,, chúc anh hạnh phúc với sự lựa chọn của mình ,,, thôi nhé tôi ngủ đây,,!

Tôi lạnh lùng tắt máy... và đi ngủ ,,, anh ta không đáng để tôi bận tâm nữa rồi ,, giờ tôi đã có Quân ở bên ,,,,

....
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#14
1⃣3⃣

Chú Đại và chị em Mẫn Nhi vào khách sạn vui vẻ... Mẫn Nhi ôm cổ chú Đại nịnh

➖ Chú nói bàn giao sổ sách công ty cho cháu mà .. sổ sách đâu rồi ạ,?

Chú Đại ôm chặt lấy Mẫn Nhi

➖ Sổ sách chú để ở cốp xe .. sáng mai về chú đưa cho ,, giờ thì cháu đền đáp cho chú nhiệt tình vào ..cả một công ty lớn đấy không phải nhỏ nhặt đâu nhé!

Mẫn Nhi gật đầu

➖ Dạ cháu biết rồi ạ,,

Chị họ nghe vậy tò mò hỏi

➖ Công ty gì thế sao em không biết vậy anh Đại ,,??

➖ À ,, còn em cứ nhiệt tình với anh rồi anh không để em thiệt thòi đâu ,, nào hai đứa lại cả đây ,,

...Mẫn Nhi và chị họ tự cởi đồ và lên giường vui vẻ với chú Đại . Bà Kim vợ chú Đại nhận được tin báo lập tức gọi mấy tên đàn em đến khách sạn .. mặt bà Kim rất đáng sợ bà nghiến răng


➖ Mấy con đĩ giám dụ chồng bà à ,, bà sẽ cho chúng mày chết.. tí nữa tao cho chúng mày đập 2 con đó te tua luôn ,, hừm ,,

➖ Dạ thưa bà thế còn ông chủ ạ?

➖ Lão ta cứ để tao sử là được rồi,,

Bà Kim và đàn em vào khách sạn ., nhìn thấy bà mấy người ở quầy lễ tân hiểu ngay và họ sợ không giám nói dối nửa lời ,, họ liền đưa bà lên phòng của chú Đạt đang ở..
Người lễ tân bấm chuông ..

Ting ,, ting,,

Mẫn Nhi đang ngồi trên chú Đại nghe tiếng chuông cô ta lắng tai nghe rồi nói

➖ Ai lại bấm chuông vậy nhỉ,,??

➖ Chú không biết hay lễ tân mang đồ ăn lên nhỉ?

Chị Họ thắc mắc

➖ Đồ ăn làm nhanh vậy á?

Chú Đại bảo chị họ MãN Nhi

➖ Em ra hỏi xem có phải họ mang đồ ăn không?

➖ Dạ!

Rồi chú Đại và Mẫn Nhi tiếp tục làm tình mà không hề hay biết sắp có chuyện lớn ập tới với mình

Chị họ ra và hỏi

➖ Ai đấy ạ?


➖ Dạ em mang đồ ăn lên ạ!

Chị họ nghe vậy liền mở cửa ra lập tức tên đàn em đã lao vào chống chế chị ta luôn ,, chị họ sợ quá người run lật bật ,,không giám hé nửa câu ,,
Ở Trong chú Đại vẫn ghì chặt Mẫn Nhi ,, Bà Kim và đàn em ập vào bắt tại trận luôn ,, Bà Kim rít lên

➖ Thằng già khốn nạn kia,,,ông đang làm cái trò gì sau lưng tôi thế này hả???

Chú Đại và Mẫn Nhi giật mình mặt tái mét như không còn giọt máu nào luôn ,, Chú Đại sợ quá đẩy Mẫn Nhi ra ,, Mẫn Nhi thì sợ tới mức luống cuống không biết quần áo bây giờ nó đang nằm ở chỗ nào nữa ,, cô vội vơ cái khắn quấn vào người thì một tên đàn em to lớn xông tới túm tóc Mẫn Nhi và giật luôn chiếc khăn quấn trên người cô ra ,, hắn túm tóc cô để cho một tên đàn em khác tát liên hoàn vào mặt cô bôm bốp ,,Mẫn Nhi còn không kịp kêu lên một tiếng nào luôn thì đã bị tát liên hoàn rồi,,Chú Đại sợ và cũng không giám cứu Mẫn Nhi bà Kim nhìn chú Đại

➖ Ông giỏi quá rồi đấy ,, tôi đã nói với ông như thế nào , và ông đã hứa với tôi như thế nào hả??

Chú Đại kéo cái chăn che vào người mồm lắp bắp

➖ Mình ơi tôi xin mình mình tha cho tôi ,, tôi xin mình đấy ,,!

Bà Kim tát hai phát thật mạnh vào mặt chú Đại

➖ Ông còn giám mở mồm ra xin tôi tha ư? Tôi đã tha cho ông bao nhiêu lần rồi hả,, sao ông càng già ông lại càng đổ đốn vậy hả??

Chú Đại thấy tên đàn em vẫn đang tát Mẫn Nhi nôm bốp còn mặt Mẫn Nhi bây giờ đã xưng đỏ hết lên rồi mắt Mẫn Nhi đã xưng húp và bầm tím chú Đại hoảng quá van xin bà Kim

➖ Mình ơi ,, tôi van xin mình ,, mình bảo chúng nó dừng tay lại đi ,, đừng tát nữa không là nó chết đấy ,, tôi van tôi xin mình đấy!

Bà Kim quay lại nhìn rồi nói

➖ Thôi không tát nó nữa ,, chúng mày lại đây tát thằng già khốn nạn này cho tao!

Tên đàn em buông tay ra thì Mẫn Nhi ngã vật ra nền nhà ,, cô ta nằm thoi thóp ,, mồm mấp máy nhưng không thể cất thành tiếng ,, hai tên đàn em lại thay nhau tát vào mặt chú Đại bôm bốp ,,

Bà Kim lại lấy chân đá vào mặt Mẫn Nhi

➖ Con phò rẻ tiền ,, cảm giác của cô bây giờ ra sao? Có phê không hả,, đó là cái giá phải trả cho việc quyến rũ chồng của người khác ,, cô đã hiểu chưa ?? Đây chỉ là cảnh báo thôi sau còn để tôi thấy cô lởn vởn bên cạnh chồng tôi thì tôi sẽ giết cô ,, nhớ rõ lấy hộ tôi!

Mẫn Nhi đau quá đầu cô cứ quay tít luôn ,, cô muốn nói nhưng mồm cô đau và xưng vù lên rồi nên cô không thể nói nổi nữa,, cô chỉ biết khóc trong đau đớn thôi,,

Chị Họ của Mẫn Nhi ngồi im run lật bật không giám nói câu gì ,, tên đàn em hỏi bà Kim

➖ Thưa bà chúng ta làm gì với cô ta ạ??

Bà Kim mỉm cười


➖ Tát cô ta đến khi nào mặt cô ta nát giống bạn cô ta thì thôi!

➖ Dạ thưa bà!

Tên đàn em lập tức tát chị họ của Mẫn Nhi liên hồi cho tới khi mặt chị ta bầm dập giống Mẫn Nhi thì mới dừng lại,,
Sau khi thấy mặt chú Đại đã xưng vù lên thì tên đàn em dừng tay lại chú Đại lại tiếp tục van xin bà Kim

➖ Mình ơi,, tôi xin mình ,, tôi xin mình tha cho tôi...

Bà Kim trừng mắt lên

➖ Giờ thì ông mặc quần áo và theo tôi về nhà ngay!

Chú Đại lập tức mặc quần áo và theo bà Kim về nhà ,, bỏ mặc Mẫn Nhi và chị họ nằm lăn lóc ở đó,,,
Sau đó mấy người nhân viên khách sạn phải dìu Mẫn Nhi và chị họ cô xuống rồi họ gọi taxi đưa hai chị em cô về nhà trọ,,,,
Mẫn Nhi đau mồm quá không nói được còn chị họ cô thì cứ khóc rưng rưng ,, chưa bao giờ cô bị đánh đau như vậy ,, vì đau quá không chịu nổi nên Mẫn Nhi và chị họ nhờ người ở phòng bên đưa tới bệnh viện nằm để y tá chăm sóc ,,,

Sáng ra Mẫn Nhi nhắn tin cho Bảo nói dối là cô về quê có việc gấp ,, vì sợ Bảo sẽ biết và nhìn thấy khuôn mặt bầm dập tả tơi của cô lúc này ,, cô tính khi nào ra viện rồi sẽ về tìm Bảo sau

➖ " Anh ơi ,, em phải về quê luôn đây ,, bố em bị ốm ,, mấy hôm nữa bố em khỏi rồi em xuống nhé"

Bảo đọc tin nhắn rồi trả lời

➖ " Em định nói dối anh tới bao giờ nữa hả Mẫn Nhi?"

Mẫn Nhi thấy lo lo

➖ " Em nói dối anh chuyện gì chứ? Sao anh lại nói em như vậy ạ?

Bảo lạnh lùng trả lời

➖ " Mọi người nói đúng , phò thì mãi cũng chỉ là phò thôi,,, anh đã nghĩ rằng anh có thể thay đổi được em, nhưng anh đã nhầm rồi , em sẽ không bao giờ thay đổi được ,,"

Mẫn Nhi vẫn còn chối cãi cho bằng được

➖ " Anh nói gì lạ vậy ,, em đã thay đổi tất cả vì anh mà ,,"

➖ " Đến giờ phút này mà em vẫn nói dối ư, clip đánh ghen của bà Kim đang tràn lan trên mạng đó , em vào mà xem"

Nhắn tin trả lời xong Bảo chặn số Mẫn Nhi lại ,,,,

Mẫn Nhi ngớ người ra cô mở facebook ra xem thì thấy clip cô bị đánh ghen trong khách sạn đêm qua đang được mọi người chia sẻ ầm ầm trên mạng ,,,lướt một lượt cô thấy mọi người đang chửi cô ầm ĩ" Con phò giật chồng người khác ," nó tí tuổi mà cặp với lão già " " Con dân tộc bỏ chồng xuống thành phốp cặp bồ " ,,, bao nhiêu người chửi cô ,,,cô hoảng quá vội tắt nguồn điện thoại luôn,,,,

Bảo dọn quần áo về sống cùng bố mẹ ,, anh đăng tin bán căn nhà của anh và Mẫn Nhi đang ở đi ....Trong đầu Bảo bắt đầu có suy nghĩ

" Phải làm sao để quay lại ,,,,, như ngày xưa????"
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#15

1⃣4⃣

Mẫn Nhi nằm trong bệnh viện cô gọi điện cho bảo nhưng không gọi được.. mà giờ cô cũng không thể đi tìm Bảo với bộ dạng này được ,, cô đành chờ tới lúc mặt khỏi để ra viện ,,

Sau 2 tháng tôi được Quân tận tình chăm sóc tôi bắt đầu thấy cảm động và thấy thương Quân ,, tôi đã nghĩ tôi sẽ nhận lời Quân ,, vì tôi thấy Quân thật lòng thương và muốn chăm sóc tôi ,,

Nên sau lần tỏ tình thứ 5 của Quân thì tôi đã gật đầu đồng ý,, tôi và Quân đã chính thức hẹn hò,,,

Quân đến nhà tôi chơi bố mẹ tôi ưng ý lắm ,,ai cũng nói tôi phải may mắn lắm mới gặp được người tốt như Quân ,, về phía bố mẹ Quân mặc dù họ biết tôi từng có một đời chồng nhưng mà họ vẫn ủng hộ cho chúng tôi quen nhau ,,

Và sau 3 tháng ly thân thì cũng tới ngày tôi và Bảo ra toà để làm thủ tục ly hôn,,

Đến ngày ra toà Quân vui lắm anh tới đưa tôi đi ,, nhưng về phía Bảo ,, hôm đó anh ta đã tắt máy và trốn không tới ,, tôi thấy bực lắm ,, không biết anh ta đang có ý đồ gì mà anh ta lại trốn mất tiêu như vậy...

Tôi gọi điện cho Bảo cũng không thấy anh ta nghe máy.. điên thật đấy.. Quân bảo tôi.. xin toà xử ly hôn đơn phương luôn.. không cần sự có mặt của Bảo nữa.. tôi gật đầu đồng ý.. và toà hẹn một tuần nữa mà gọi cho Bảo không được thì toà sẽ xử ly hôn đơn phương cho tôi...

Đưa tôi về nhà xong Quân lại phải đi công tác một tuần mới về được..anh nói tới ngày tôi ta toà anh sẽ cố gắng về sớm để đưa tôi đi.. nhưng chưa tới ngày đó thì tôi đã gặp rắc rối..

Ngay ngày hôm sau khi Quân đi công tác Bảo lù lù xuất hiện ở cổng nhà tôi với một nghìn bông hồng đỏ.. hoa rất đẹp nhưng tôi không hề thích một chút nào cả.. tôi gầm lên

✔ Anh mang hoa đến nhà tôi làm gì hả., mau mang về đi,, à mà hôm qua sao anh không tới toà để làm thủ tục ly hôn hả?

Bảo cứ lì mặt bê hoa vào nhà

✔ Anh bận đi có việc mà.. với lại anh không muốn ly hôn đâu.. anh còn thương em nhiều lắm Trang à?

Nực cười thật đấy.. anh ta nghĩ anh ta có cái quyền đó ư,, thích bỏ đi thì đi mà thích quay về là về sao.. tôi đá đổ bó hoa xuống rồi dùng chân dẫm lên bó hoa khiến hoa nát hết tôi trợn mắt nhìn Bảo

✔ Anh còn thương tôi sao, sau những gì anh gây ra cho tôi sao, anh còn thương tôi mà anh đối xử với tôi như vậy à? Mau cút về nhà anh đi., cút mau cho khuất mắt tôi.. và bớt ảo tưởng đi hộ tôi với..

Mặc cho tôi chửi rủa thậm tệ nhưng Bảo cứ lì mặt ra đó ,, anh ta không chịu về cứ nằm lì ở ghế sho pha ,, tôi chửi chán đuổi chán tới mức mỏi mồm giã họng ra mà quay lại đã thấy anh ta gáy khò khò rồi,,,

Bảo cứ nằm ngủ ngon lành ở đó...tôi chán quá vào lấy cho anh ta cái chăn đắp cho anh ta,,, nhìn khuôn mặt hằn rõ sự mệt mỏi của Bảo tôi lẩm bẩm

✔ Cho đáng đời anh đi., bỏ tôi đi theo cô ta giờ thì đừng có nuối tiếc nữa, lúc bên tôi không biết trân trọng giờ xa rồi đừng có tiếc nuối"!

Tôi nhìn anh ta thở dài rồi vào phòng đóng cửa lại.. ngồi xuống giường mà những kí ức xưa cứ ùa về ..

....

Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi mở cửa phòng ra thì tôi ngửi thấy mùi thức ăn thơm nức mũi ,, bụng lại đang đói cồn cào , tôi xuống bếp thấy Bảo đang nấu nướng ,, mặt hớn hở vui mừng ,, thấy tôi anh ta tươi cười

✔Em dậy rồi hả? Đói bụng không cơm chín rồi này,,!

Tôi đói lắm rồi nhưng vẫn quát

✔ Sao anh vẫn chưa cút về nhà anh hả??

✔ Thôi mình ăn cơm xong rồi nói được không anh đói bụng quá rồi,,

Trời đánh tránh miếng ăn nên tôi tặc lưỡi thôi thì ăn xong rồi tống cổ anh ta về vậy

✔ Được rồi ăn xong anh cút về luôn nhé , đừng làm tôi điên tiết thêm nữa,,!

Bảo vui mừng dọn cơm ra .. ngồi ăn anh ta ăn như chết đói từ bao giờ vậy,, tôi nhìn anh ta ăn mà ái ngại

✔ Anh bị bỏ đói à,, ??

Bảo vừa ăn vừa nói ngồm ngoàm

✔Lâu lắm rồi anh mới được ăn bữa cơm ngon tới vậy,,,, em ăn đi , ăn nhiều vào nhé anh nấu nhiều lắm !

Tôi thở dài

✔Tôi không nghĩ xa tôi anh lại tiều tuỵ như vậy đâu ,, hazzz ,, lớn rồi anh phải biết chăm sóc cho bản thân mình chứ,,!

Bảo đang ăn bỗng mắt rưng rưng anh ta khóc nấc lên suýt thì nghẹn cơm tôi phải chạy đi lấy cho anh ta cốc nuóc

✔Này anh mau uống đi ,, ai làm gì mà anh khóc ?

✔Anh ân hận lắm Trang à,, anh phải làm sao đây?

Tôi chép miệng

✔Thì bây giờ anh sống tốt là được ,, không phải bận tâm về tôi đâu ,, không có anh tôi vẫn sống tốt nên anh cứ yên tâm nhé!

Bảo cứ khóc nấc lên trông anh ta rất kì cục tôi gắt lên

✔Anh có thôi đi không hả? Đàn ông gì mà cứ khóc như đàn bà thế , mạnh mẽ lên xem nào,,

Bảo cứ khóc mãi tôi nói mãi mà anh ta không nghín tôi điên quá gầm lên

✔Tôi bảo anh thôi không khóc nữa mà ,, nếu anh còn khóc nữa thì tôi tống cả bát cơm vào mặt anh đấy!

Thấy tôi nổi cáu lên Bảo mới ngừng khóc ,, anh ta vừa ăn vừa lấm lét nhìn tôi ,, tôi bực quá không nuốt nổi cơm nữa nên đứng dậy ra bàn ngồi uống nước

✔ Em sao thế sao lại không ăn nữa thế?

✔Anh như vậy anh nghĩ tôi nuốt nổi sao ,, anh ăn một mình hết chỗ cơm đó đi,, phiền chết đi được , ăn mãi rồi về nhà anh đi, về đi kẻo Mẫn Nhi nó mong,!

Bảo lắc đầu

✔ Cô ta bỏ về quê rồi ,, anh và cô ta chấm rứt rồi ,, Trang ơi anh đã sai rồi ,, anh có lỗi với em ,, thật sự bây giờ anh ân hận lắm anh có thể quay về để chuộc lỗi với em không?

✔Muộn rồi ,, giờ tôi đã yêu người khác rồi!
 
Top Bottom