D
Sáng ngày cuối năm, tản mạn trang facebook cá nhân thì tìm thấy bài viết này của một người bạn chia sẻ lại từ các anh làm nghề báo. Trước đó thì Dzú tôi không khỏi chạnh lòng khi thấy năm nay nhà vườn trồng hoa Tết vẫn phải "Thà phá cây còn hơn cho không", bởi họ vốn dĩ đã quen với cái cảm giác tột cùng của nỗi đau phải giày xéo lên chính thành quả và công sức của mình. Cả hai sự việc, tuy khác nhau về hoàn cảnh, nhưng lại "gặp nhau" trong nước mắt gượng cười ở cái sự NGỔN NGANG , NHỚ ĐẤT NHỚ NHÀ và le lói đâu đó là sự MONG CHỜ và NIỀM TIN , HY VỌNG .
Tôi cũng chợt nhớ đến các chị em Mỹ Nữ quyết định "TRỰC TẾT". Một bài chia sẻ, không thể phác họa và đánh giá chính xác hết tất cả, bởi chúng ta là những số phận và hoàn cảnh khác nhau. Nhưng thông qua nỗi đau của những con người đang NGỔN NGANG, MONG CHỜ và HY VỌNG, vào một cái Tết ở ngay giữa chốn phồn hoa thị thành, tôi chỉ mong đại gia đình chúng ta có thể tìm thấy điểm chung ở hai điều:
Thứ nhất, checkers vnanchoi hãy luôn là những con người có văn hóa, có nguyên tắc và chừng mực. Hãy luôn trân quý và tôn trọng các chị em Mỹ Nữ lao động đàng hoàng, nghiêm túc và tôn trọng khách hàng. Ít ra là các chị em hoạt động ở vnanchoi.com đã phải gác lại niềm vui Tết đoàn viên để mưu sinh trong ngày pháo hoa sáng cả bầu trời. Bởi tôi hiểu khi màn đêm buông xuống, sẽ lại có những dòng nước mắt tủi khổ lăn trên nỗi nhớ gia đình, người thân nơi phương xa, được giấu kín sau những cuộc vui, những tiếng cười.
Bằng vài dòng report chân thực, hoặc những lời khuyến khích, động viên trên bài làm chính, tôi nghĩ những điều đó cũng mang lại những giá trị không kém những đồng tiền boa, hay lì xì ngày Tết.
Thứ hai, Mỹ Nữ vnanchoi nếu có thể đọc được bài chia sẻ này, mong các chị em hãy luôn nhớ rằng ở ngoài kia còn có những mảnh đời mà đối với họ, dù là một tia cơ hội nhỏ nhoi nhất để có được một công việc giúp họ tự trang trải bản thân cũng chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Thế nên, dù làm công việc gì, các chị em cũng đã tự hiểu với bản thân "miễn là mình phải hết mình và có trách nhiệm với công việc đó, bởi bản thân nếu đã bỏ công sức lao động chân chính thì không có công việc gì là xấu xa cả". Tết của các chị em tuy không được tròn vẹn về tình cảm, nhưng ở góc độ kinh tế, thì đó là cơ hội để các chị em có thể có một năm mới phấn khởi và tươi sáng hơn. Và biết đâu cái Tết năm sau chị em Mỹ Nữ sẽ được đong đầy hơn.
Căn nhà bà Lê Thị The nằm bên con đường nhỏ sát đường Trần Não (quận 2, TP.HCM), hàng ngày bà thường ngồi lật giở từng trang hồ sơ, nhoẻn miệng cười hiền khi thấy người quen ghé đến. Chiều 29 Tết, căn nhà của bà đóng cửa im lìm.
Đã hơn 1 tuần nay, bà The cùng hơn 20 người nữa sống trong cái rét cuối Đông ở Thủ đô. Nghe có vẻ xa xôi nhưng đã nhiều năm nay, Hà Nội là nơi đếnquen thuộc của người dân Thủ Thiêm.
“Chắc tụi tui ăn Tết ở ngoài này luôn”, ông Lung đi cùng với bà The nói vội qua điện thoại rồi nuôi hy vọng cuộc gặp ở Thanh tra Chính phủ, Văn phòng tiếp công dân Trung ương, thắc mắc của bà con sẽ được giải đáp rõ ràng.
Trong khi đó, chỉ cách Thủ Thiêm vài trăm mét là trung tâm thành phố. Đường phố Sài Gòn trước Tết Kỷ Hợi tấp nập người người đi mua sắm. Những tuyến đường trung tâm Sài Gòn kẹt cứng, đông đúc.
Tôi cũng chợt nhớ đến các chị em Mỹ Nữ quyết định "TRỰC TẾT". Một bài chia sẻ, không thể phác họa và đánh giá chính xác hết tất cả, bởi chúng ta là những số phận và hoàn cảnh khác nhau. Nhưng thông qua nỗi đau của những con người đang NGỔN NGANG, MONG CHỜ và HY VỌNG, vào một cái Tết ở ngay giữa chốn phồn hoa thị thành, tôi chỉ mong đại gia đình chúng ta có thể tìm thấy điểm chung ở hai điều:
Thứ nhất, checkers vnanchoi hãy luôn là những con người có văn hóa, có nguyên tắc và chừng mực. Hãy luôn trân quý và tôn trọng các chị em Mỹ Nữ lao động đàng hoàng, nghiêm túc và tôn trọng khách hàng. Ít ra là các chị em hoạt động ở vnanchoi.com đã phải gác lại niềm vui Tết đoàn viên để mưu sinh trong ngày pháo hoa sáng cả bầu trời. Bởi tôi hiểu khi màn đêm buông xuống, sẽ lại có những dòng nước mắt tủi khổ lăn trên nỗi nhớ gia đình, người thân nơi phương xa, được giấu kín sau những cuộc vui, những tiếng cười.
Bằng vài dòng report chân thực, hoặc những lời khuyến khích, động viên trên bài làm chính, tôi nghĩ những điều đó cũng mang lại những giá trị không kém những đồng tiền boa, hay lì xì ngày Tết.
Thứ hai, Mỹ Nữ vnanchoi nếu có thể đọc được bài chia sẻ này, mong các chị em hãy luôn nhớ rằng ở ngoài kia còn có những mảnh đời mà đối với họ, dù là một tia cơ hội nhỏ nhoi nhất để có được một công việc giúp họ tự trang trải bản thân cũng chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Thế nên, dù làm công việc gì, các chị em cũng đã tự hiểu với bản thân "miễn là mình phải hết mình và có trách nhiệm với công việc đó, bởi bản thân nếu đã bỏ công sức lao động chân chính thì không có công việc gì là xấu xa cả". Tết của các chị em tuy không được tròn vẹn về tình cảm, nhưng ở góc độ kinh tế, thì đó là cơ hội để các chị em có thể có một năm mới phấn khởi và tươi sáng hơn. Và biết đâu cái Tết năm sau chị em Mỹ Nữ sẽ được đong đầy hơn.
HÃY CÙNG NHAU CỐ GẮNG, VÌ NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP LUÔN Ở PHÍA TRƯỚC
TẾT, CHƯA ĐẾN THỦ THIÊM
Căn nhà bà Lê Thị The nằm bên con đường nhỏ sát đường Trần Não (quận 2, TP.HCM), hàng ngày bà thường ngồi lật giở từng trang hồ sơ, nhoẻn miệng cười hiền khi thấy người quen ghé đến. Chiều 29 Tết, căn nhà của bà đóng cửa im lìm.
Đã hơn 1 tuần nay, bà The cùng hơn 20 người nữa sống trong cái rét cuối Đông ở Thủ đô. Nghe có vẻ xa xôi nhưng đã nhiều năm nay, Hà Nội là nơi đếnquen thuộc của người dân Thủ Thiêm.
“Chắc tụi tui ăn Tết ở ngoài này luôn”, ông Lung đi cùng với bà The nói vội qua điện thoại rồi nuôi hy vọng cuộc gặp ở Thanh tra Chính phủ, Văn phòng tiếp công dân Trung ương, thắc mắc của bà con sẽ được giải đáp rõ ràng.
Trong khi đó, chỉ cách Thủ Thiêm vài trăm mét là trung tâm thành phố. Đường phố Sài Gòn trước Tết Kỷ Hợi tấp nập người người đi mua sắm. Những tuyến đường trung tâm Sài Gòn kẹt cứng, đông đúc.