- Chapter 2: CẢM XÚC DÂNG TRÀO !!!
Qua buổi tối đó tôi với em vẫn giữ liên lạc thỉnh thoảng hỏi thăm nói chuyện xã giao, dần dần cảm giác như trong tôi và em mỗi người đều có một vị trí nào đó để đôi lúc cùng nhắn tin cho nhau một thời điểm…
Cả hai nói chuyện ngày một nhiều hơn, em cũng nói về bản thân, sở thích, thói quen… Tôi cũng chia xẻ phần nào về bản thân mình, càng ngày càng thấy xuy nghĩ và cách sống khá hợp nhau. Em nói em có tham gia một lớp võ ở công viên Gia Định, còn tôi là một tín đồ của Gym.
Tôi bắt đầu hẹn hò với em vào một buổi sáng cuối tuần, tôi mặc đồ thể thao như thường ngày áo ba lỗ sát nách, quần thun, giầy, ngồi chờ em ở công viên.
Hôm nay công viên thật nhộn nhịp, bao người qua lại, người đi bộ, người chạy bộ, người luyện võ, người nhảy múa, người cầu lông…
Còn tôi vẫn tâm trạng cũ trong lòng như lửa đốt cứ đi qua đi lại một chỗ. Khoảng hai mươi phút em cũng xuất hiện, lần này tôi thấy em từ xa (vì lúc nào mắt tôi cũng hướng về bãi giữ xe).
Trống ngực tôi đập rộn ràng, em đẹp và hấp dẫn quá, khuân mặt khả ái cùng chiếc răng khểnh duyên dáng, vành tai rộng nhìn rất sang, tóc em ngang vai bồng bềnh theo từng bước đi, em cao khoảng 1m60 – 1m62, chiếc áo thun màu xanh ngắn tay ôm sát, tôn lên bầu ngực căng đầy kiêu hãnh, chiếc quần thun ngang đùi co giãn, phía trước vun lên đầy đặn, cặp mông cong lên chết người, vẫn đôi môi phớt hồng đơn giản…
Tôi biết không chỉ mình tôi thấy vậy, bất cứ người đàn ông nào cũng khó kìm lòng khi thấy em. Tôi chết trân, người như đơ ra vậy… Em tiến đến hỏi “anh sao vậy?!” Tôi trả lời “không có gì, hình như mới thấy một cô tiên nữ thì phải”, em cười rạng rỡ nói “anh chỉ giỏi nịnh”.
Tôi và em cùng khởi động kỹ các khớp, làm ấm cơ thể. Thú thật nhìn em quay khớp gối cặp ngực trắng ngần đầy đặn, cặp mông tròn lẳn căng mọng đầy khiêu khích, tôi như muốn vồ lấy cùng em tập bài tập chỉ giành riêng cho hai đứa..
Mới đầu là những bước đi bộ sau tăng tốc dần, tôi chạy cùng em, thỉnh thoảng vướng người tôi lại lùi về sau một chút để ngắm thân hình đầy mê hoặc của em và còn bao ánh mắt khác không chỉ riêng tôi đâu. Chạy khoảng ba vòng em nói mệt muốn ngồi nghỉ, tôi nói không nên nghỉ mà nên đi bộ, lấy nước ra tôi và em vừa đi bộ vừa nhấm nháp từng ngụm…
Qua câu chuyện em kể tôi được biết nhiều hơn về em, em có hai chị em gái, em là chị hai, em gái em đang học Tài chính ngân hàng năm nhất, hai chị em cùng trọ chung một phòng. Nhà em ở Cần Thơ gia đình em người gốc bắc, em nói giọng nam pha chút bắc. Tôi có hỏi em sao đang trong thời gian chờ bằng mà công ty nước ngoài đã nhận em vô làm, em nói em học ĐHKT chương trình tài năng, ngoại ngữ của em cũng được (em nói vậy thôi sau này tôi biết em rất giỏi). Khi có người giới thiệu em tới đó xin làm, hôm phỏng vấn xong không ngờ họ nhận em làm luôn dù đang trong thời gian chờ bằng. Với ngoại hình như em, chưa cần xét tới chuyên ngành tôi nghĩ không chỉ công ty đó mà nhiều công ty khác cũng đồng ý nhận tuyển.
Nắng ngày một gay gắt dù mới có 8h30 sáng, tôi mời em đi ăn bún bò gần chợ Tân Sơn Nhất, ăn xong cũng là lúc buổi hẹn sắp kết thúc, mặt tôi xụm xuống dù cố gắng tươi cười vẫn không che giấu được sự tiếc nuối trên đôi mắt.
Vẫn câu hỏi đó “anh sao vậy?!” Tôi nghẹn ngào không nói được lời nào, nhìn lên em với ánh mắt buồn vô tận cùng nụ cười ngượng ngùng rồi lại nhìn xuống. Câu nói tôi muốn thốt ra nhất lúc này là em vô khách sạn cùng anh nhé, không biết giờ phải diễn tả nó như thế nào. Em lại lên tiếng “vậy em về nha!” Tôi như choàng tỉnh, thật sự lúc này sao tôi sợ phải xa em đến vậy (không biết có phải con lợn lòng trong tôi nó đang lồng lộn..). Tôi nói “em ngồi lại với anh thêm chút nữa đi, thật sự anh không muốn xa em lúc này”. Em cười nói “thật là không muốn xa hay còn muốn gì khác…” Trời! Em hiểu quá rõ tôi rồi, tôi gãi đầu ấp úng như trẻ mới lớn, cố gắng lắm mới nói được câu “em biết rồi mà..!” Em im lặng một chút rồi nói “phía bên đường Nguyễn Thái Sơn chạy vô hẻm Lê Lai có khách sạn Tây Nguyên, em với bạn trai em trước đây có vô đó”… Nghe đến đó tôi muốn nhảy lên vì sung sướng, tôi tươi rói trở lại pha trò đủ thứ… Em cười hiền “anh chỉ vậy là nhanh”.
Hai đứa lên xe (một xe vẫn gửi ở công viên). Lần này em ngồi sát lại tôi hơn, cái thứ ấm mềm phía sau lưng làm máu trong người tôi như sôi lên rần rần, vẫn nói chuyện với em mà đầu óc tôi đang hình dung căn phòng sắp tới như thế nào, mình sẽ làm những gì trong đó… Có một km thôi mà sao như cả vạn dặm vậy.
Nhận phòng tôi hỏi em uống nước gì tôi mang lên, em nói lấy nước suối. Vô phòng lần này khá rộng rãi, có bộ bàn trà, tủ quần áo, tủ kệ tivi, giường rộng và đặc biệt có một cái ghế Tentra (chính cái ghế này mà tôi chết lên chết xuống không biết bao nhiêu lần).
Tôi hỏi em có tắm trước không, em nói anh tắm trước đi. Tôi vào phòng tắm thấy cũng khá rộng, có một cái bồn tắm, bên cạnh xây thêm một cái thềm để dụng cụ cá nhân kèm theo như sữa tắm, dầu gội, xà bông, bàn chải…(chỗ này về sau cũng làm tôi vật vã không ít lần). Tôi tắm khá kỹ vì tôi rất sợ dơ, hơn nữa vệ sinh kỹ một chút khiến bạn tình thoải mái và an toàn hơn, tôi thường tắm một lần với xà bông sau đó tắm lại bằng sữa tắm, đánh răng, chà lưỡi vệ sinh mũi tai rất kỹ nên khá lâu. Bước ra tôi cuốn khăn (đồ đi tập mồ hôi ra dơ). Mời em vào tắm, em cầm khăn bước vào. Tôi đi quanh phòng một vòng, cũng như mọi khi cảm giác căng tức không hề giảm. Không biết sao mỗi chỗ tôi đi tới đều hiện ra những hình ảnh tôi sẽ như thế nào và em sẽ ra sao…
Để rồi khi em bước ra cũng với chiếc khăn tắm cuốn ngang ngực, mái tóc ướt đã được em lau khá kỹ, một vài sợi buông xuôi hai bên má, một tay em khẽ vén tóc, tay còn lại vừa giữ khăn vừa như muốn che bớt bầu ngực căng đầy…
Hết bình tĩnh tôi lao đến bên em gắn lên môi em nụ hôn không rời, tôi đẩy nhẹ em tựa vô bàn tivi, cả hai cùng hôn cuồng nhiệt giống như một kẻ sắp chết đói vớ được miếng phomat tươi ngon. Rời đôi môi, tôi di chuyển dần xuống cổ, em ngửa đầu ra sau hơi thở đứt đoạn, tôi lại vòng lên hôn đôi tai em, em co người lại, hai bên cánh tay gai ốc nổi đầy, buông đôi tai em tôi dần xuống cổ rồi xuống ngực, đôi môi tôi di chuyển tới đâu tấm khăn rớt xuống tới đó, khi mảnh vải duy nhất trên người em bung ra sau vướng lên bàn tivi, một tòa thiên nhiên như hiện hữu, ánh sáng ban ngày khiên tôi thấy rõ hơn bao giờ hết.
Cặp nhũ hoa vun đầy hông hào căng cứng như thách thức, tôi hôn hai bên mạn sườn em, rồi liếm láp quanh bầu vú cương cứng thỉnh thoảng lưỡi tôi quét qua núm vú một chút, mỗi lần như vậy em lại giựt lên, vòng qua hai bên bên liên tục, tay tôi vẫn giữ hai bên hông em, rồi đột ngột tôi ngậm lấy núm vú vừa nút vừa liếm liên tục. Em không còn giữ được tiếng rên hai tay em cào lưng tôi như chảy máu, tôi cứ liên tục thay phiên nhau nút hai bên vú…
Khi đôi môi tôi buông vị trí đó tiến dần xuống phía rốn, em thở ngắt quãng nhiều hơn, hai chân như quíu lại. Tôi úp mặt vào đám lông mượt mà không cắt tỉa hít một hơi, tôi bắt đầu hôn liếm hai bên đùi, rồi đến bẹn, tôi tách nhẹ hai đùi em bắt đầu liếm từ dưới đầu gối lên mặt trong đùi, chợt lưỡi tôi bắt gặp một vị mằn mặn nhầy nhầy, hơi hăng hăng một chút, càng liếm lên thì thứ đó càng nhiều, chỉ tội hai vai tôi em cào cấu không thương tiếc… Tôi liếm hết và nuốt không chừa một chút nào, khi lưỡi tới hai bên mép tôi cứ liếm láp hai bên, mới đầu em chỉ ngả người ra sau, quíu chân rên rỉ, sau em ghì đầu tôi đẩy vào đồng thời em cứ hẩy mông phía sau rồi sàng qua sàng lại giống như lưỡi tôi đang ở sai vị trí…
Tôi cứ làm như vậy vài lần rồi đột ngột tôi liếm một đường chính giữa từ dưới lên, khỏi phải nói em run bắn hai chân đứng không vững, không kìm nổi tiếng rên giờ đến lượt em bụm miệng lại. Tôi vẫn cứ liếm hai bên mép để em phải điên cuồng, rồi lần này lưỡi tôi dừng ở vị trí chính giữa, nơi mà vừa liếm tôi vừa phải nuốt không biết bao nhiêu lần. Cứ say mê tôi liếm nhẹ nhàng liên tục, thỉnh thoảng tôi ngậm lấy nút nhẹ rồi lại nhả ra liếm…