7
-Uh, thôi anh về trước đã, trang điểm tí hi" hi"
Em cố tỏ ra hài hước trong mắt Ngọc, nhưng trong lòng thì không muốn về phòng tí nào. Ước gì đc đập mẹ cái tường ngăn 2phòng ra cho nó thông nhau thì đẹp.
Phi về phòng, việc đầu tiên là tắm rửa qua qua cái đã. Em vốn ko phải loại ở bẩn, ngày nào cũng tắm rửa, râu ria sạch sẽ, nhưng kệ tắm thêm phát cũng có sao, còn hơn tiếng nữa cơ mà. Đi tắm mà huýt sáo vang phòng, nào là "mãi mãi" của lam trường, nào là "tình khúc vàng" của đan trường, ôi toàn bài tủ của các thần tượng. Thật ra em hâm mộ nhất là UHP, nhưng ông này ít bài cho người đang yêu, toàn bài thất tình ủ não, đến sau - vì một người ra đi-dokdc htcn-vi sao trong lòng tôi... mà trong hoàn cảnh này, tuyệt đối của tuyệt đối là ko đc hát nhạc ý hâhha.
Tắm rửa ngon lành xong, đến tiết mục mặc. Đầu tiên em nghĩ là phải thật lịch sự, định lôi bộ vest ra mặc cho hoành tráng. Xong nghĩ lại, lần đầu dẫn gái đi chơi mà mặc như Bí thư chi bộ thế này thì không đc rồi, nên bộ vest lại đc cho vào vị trí cũ. Hơn nữa mặc phải phù hợp với xe nữa chứ, mặc vest đi ex nhìn có khác gì đa cấp đâu. Suy đi tính lại thôi cứ mặc bình thường vậy, áo phông, jean côn và đôi convert cho nó khoẻ. Chả biết Ngọc thích style nào, thôi cứ lấy cái áo phông xanh nhạt 1 màu, ko loè loẹt hay phá cách gì cả.
Có nên vuốt tóc không nhỉ, vuốt thì tí đội nồi cơm điện hỏng hết, mà ko vuốt cũng dở, tóc mới gội xong chả ra kiểu mẹ gì. Đắn đo suy nghĩ, em quyết định là cứ vuốt bình thường và sẽ ko đội MBH. em tưởng tượng em và Ngọc sẽ thong thong thả mình vào đường YYYY, đầy xà cừ và bằng lăng, từng làn gió khẽ mơn man trêu đùa tóc Ngọc, Ngọc sẽ hơi ngà vào ôm nhẹ lấy em, ôi thật lãng mạn làm sao
Được như vậy thì kể cả có gặp chú CSGT tuýt lại, em cũng sẵn sàng nộp phạt ko mũ luôn hâhha, mình là người có tiền mà lại
Ăn diện sẵng sàng, đeo đồng hồ, liếc nhanh qua cái ví, vẫn còn gần 7tr tiền mặt và 2 cái thẻ, vô tư đi. Thế mà mới qua 11h 1 tí, sốt ruột vãi, e cứ đi đi lại lại trong phòng để đợi đến G.
Mẹ cái giống buồn ỉa sao nó nhanh thế, từng giấy cũng quý, mà cái món chờ đợi này lâu dã man, em nghĩ phải chờ cả năm ý. Đến 11h20, chả chịu đc nữa, em cầm dt lên và nt cho Ngọc
- Anh ngon rồi, cbi đi thôi em
- A đợi em xíu
- Ngọc nhắn tiếp: a xuống hầm lấy xe trc đi, tí em ra anh ko phải chờ
- OK