Lưng buổi sáng hôm sau, tôi gọi điện hỏi.
– Thương yêu quý của anh dậy chưa nè. Có còn mệt không? Hôm nay có đi làm không?
– Em hơi mệt thôi anh ạ. Buổi sáng em nghỉ. Em báo chủ 4h chiều mới đi làm cơ.
– Thế 4h chiều anh mới qua gặp được à. Nhớ em quá.
– Hâm à. Vừa ở với nhau 3 ngày xong nhớ nhớ cái gì. Nhưng mà anh Tèo qua với bé Thương đi. Đừng nhắn qua số đi làm nhé. Ngay bây giờ cũng được lun ý hihi.
– Ở với nhau 3 ngày mà có làm gì đâu mà chả nhớ. Thấy cứ thiếu thiếu. Hẹn bé Thương đầu chiều nhé. Cơm nước xong xuôi anh mới qua được.
– Vâng. Nhớ anh Tèo nhiều nhiều.
Ăn cơm xong tôi qua gặp em luôn. Thương vào phòng với nụ cười tươi tắn như mọi khi. Cả hai đều thơm tho sạch sẽ nên lẽ ra không cần phải tắm rửa gì nữa mà có thể nhập cuộc ngay, nhưng tôi tự nhủ, giờ mới có 1h chiều, mà tới tận 4h em mới phải đi tiếp khách, tôi còn 3 tiếng cho việc xoạc.
Những 3 tiếng. Làm gì cho thật tưng bừng trong suốt 3 tiếng đây. Thế là tôi cõng em vào buồng tắm. Lần đầu tiên tôi cõng. Thấy hai quả vú đồ sộ ép vào lưng. Không biết có bị hai vết thâm tím như trong truyền thuyết hay không.
Ngồi sẵn trong bồn và bắt đầu xả nước từ vòi. Cái bồn này phải gần tiếng mới đầy. Trước mỗi lần hẹn Ngọc hay Thương ở cái phòng VIP1 này, tôi toàn phải đến sớm và xả nước trước cả tiếng đồng hồ, để khi Ngọc hay Thương đến, là có sẵn một bồn nước để chúng tôi tha hồ vùng vẫy.
Vòi sen chảy nhè nhẹ trên đầu chúng tôi. Mát lạnh.
– Cái Hằng hôm nay đã đi làm chưa? Nó có nói gì với em về vụ đi hôm qua, và về thằng Nam không?
– Không. Hôm nay nó nghỉ. Mỗi lần đi chơi về là nó nghỉ liền mấy hôm ý chứ. Nó nhiều tiền mà. Hôm nào nó đi làm nghĩa là cạn sạch tiền. Nó bảo em là “hiểu lầm thôi. Tao không nghĩ mày với lão Tèo lại khăng khít thế, cứ tưởng chỉ là khách”
– Cái thằng Nam, anh thấy nó không được đàng hoàng cho lắm. Sau nếu cái Hằng có rủ đi đâu, mà có thằng Nam, thì em từ chối nhé.
– Vâng. Em cũng thấy ấn tượng không đẹp với ông đấy. Thế mà chả hiểu sao cái Hằng cứ bám lấy.
Tôi định nói ra cái điều này nhưng não chợt nảy số rất nhanh để không phọt ra, vì nếu phọt ra, sợ sẽ rất đụng chạm đến cái ngành nghề nhạy cảm mà cái Hằng và Thương đang làm.
Và sự thiếu tự nhiên và luống cuống của tôi lúc đó bị Thương bắt bài, em đã phần nào hiểu được con người tôi rồi, nếu không muốn nói là hoàn toàn đồng điệu trong tâm hồn.
– À, là tại vì hắn có tiền. Anh cũng định nói thế đúng không? Đúng là như thế mà.
Tôi muốn câu chuyện về cái Hằng và thằng Nam chấm dứt lập tức, không phải vì chuyện có tiền hay không có tiền nữa, mà vì chính thằng Nam, đã nảy lòng với cô gái mà lúc ấy đang trong vòng tay bao bọc của tôi. Và tôi ghét nó. Thôi không muốn nhắc đến nó thêm một lần nào nữa, chứ chưa nói đến chuyện gặp mặt.
Tiện đang ở tư thế ngồi ôm đằng sau lưng, một tay bóp vếu, tôi chuyển chủ đề:
– Sao em lại xăm ở sau lưng nhỉ? Tự em cũng chẳng nhìn thấy, mà bình thường mặc áo thì cũng chẳng khoe cho ai nhìn thấy được. Thế thì xăm chỉ tổ đau à?
– Em xăm cho người yêu em ngắm.
– Đâu? Người yêu đâu?
– Không có. À. Có. Nhưng chia tay lâu rồi.
Một phút im lặng…
– Nhờ có cái hình xăm này mà em có thể biết được ai thực sự là người yêu thương em thực sự.
– Ồ, như nào?
– Người đến với em thì nhiều nhưng người ở lại cùng em thì có mấy ai. Như bây giờ anh thấy đấy. Chẳng có ai cả! Rất nhiều người đã lột áo em ra, nhưng rất ít người chấp nhận cái hình xăm. Họ sẽ nghĩ rằng em là đứa chơi bời lêu lổng. Và sẽ rời bỏ em. Chắc cuộc đời này em sẽ chẳng tìm được ai chấp nhận cái hình xăm, chấp nhận thân phận làm gái của em. Nếu người ấy tồn tại, chắc hẳn phải là mọt người rất bao dung… À, và đẹp trai nữa… Ơ anh Tèo. Sao anh không nói gì?
Mấy cái này tôi nghe sao giống ngôn tình quá, phần lớn tôi chả nhập tâm được chữ nào, chỉ có cái đoạn “họ sẽ nghĩ rằng em là đứa chơi bời lêu lổng” – ờ thì đúng mẹ nó rồi còn gì nữa, tôi thầm nghĩ vậy. Lúc này tôi còn mải té nước lên lưng em, tắm táp cho con chym phượng.
Mẹ chứ. Mấy cái Thương vừa nói tôi thấy suốt trên Truyensex.Tv, và khi nói đến Truyensex.Tv, và trong lúc còn tay vừa bóp vú, vừa xoa hình xăm trên lưng Thương, tôi chợt nghĩ đến một truyện sex cũng có nói về hình xăm các kiểu. Tôi bật cười vì sự liên tưởng nhảm nhí và ngô nghê vừa rồi của mình.
– Anh Tèo cười cái gì thế? Anh lại có cái gì trêu em đúng không? Nói mau!
Vừa nói Thương vừa mở tròn mắt lườm tôi trừng trừng nhưng không giấu nổi sự dễ thương, xong lấy tay té té nước lên người tôi và kỳ ghét.
Hơn nửa tiếng trôi qua, lúc bồn nước sắp đầy cũng là lúc chúng tôi tắm xong. Việc tắm đã chiếm ¼ thời gian tôi ở cùng Thương chiều nay rồi. Phải tranh thủ ra xoạc thôi, không để thời gian trôi đi lãng phí một phút nào nữa. Lau khô người, em lại nhảy tót lên lưng tôi đòi cõng ra giường. Hai quả bưởi lại tì vào lưng. Nhột nhột.
– Em!
– Dạ?
– Mấy hôm ở Sa Pa anh đã phải kìm nén quá nhiều rồi. Hôm nay em bù cho anh nhé! Xoạc như trong phim sex đi hề hề.
– Tại anh chứ tại em đâu. Em đã hỏi có ấy không thì lại còn bảo không cơ. Sỹ thế không biết. Làm như trong phim là sao, em không biết đâu.
– Để đấy anh dạy.
Thương. À mà không. Trong khoảnh khắc ưu tiên cho tình dục này, tôi gọi cô là Thúy Anh. Cái tên Thương chỉ gọi khi nào cô là thiên thần mà thôi. Chỉ thiên thần mới dễ thương. Phò thì không!
Thúy Anh bắt đầu khởi động với ba bước bài bản đã đào tạo qua hai năm hành nghề.