Dâm Nữ

#1
Không đủ, thật sự vẫn chưa đủ, mình cần thật nhiều, thật thật thật nhiều hơn nữa!

Dưới ánh đèn đường mờ, Lưu Ly rảo bước trên con phố đông xe qua lại. Thủ Đức về đêm rất là nhiều xe, ở đây có nhiều quốc lộ mà, xe chạy rất nhiều, cả xe container, xe tải, cả xe máy, tất cả đều đi rất vội vã. Cảm tưởng như bản thân mình đang lạc trong tâm trạng bài hát “Khi người lớn cô đơn” của Phạm Hồng Phước, đơn độc nhất chính là cảm giác bản thân ta ở giữa biển người mà vẫn thấy thật quá lạc lõng và cô độc. Lững thững với chiều cao 1m60, dáng người thon nhỏ vừa vặn với mái tóc dài chấm eo, miệng ngậm câyChupaChups hương dâu sữa yêu thích cùng vẻ mặt bất cần, khoác trên mình chiếc áo thun trắng có dòng chữ đen “wanna play with me!” cùng với quần short jeans đen, áo da bên ngoài cũng một màu đen lửng ngang đến eo có mũ sau được trùm lên che khuất gần đến mắt, cùng với đôi giày walker cũng một màu đen tuyền, Lưu Ly trông thật rất là bụi đời và bất cần. Có người liếc mắt nhìn theo cô khi lướt ngang cô, lại có người đi phớt qua thẳng, cũng có những người huýt sáo trêu ghẹo cô,nhưng cô không màng, thật sự bây giờ cô đang cảm thấy chán, và thật sự thất vọng, quá sức thất vọng.
45 phút trước

Anh nói anh biết SM và anh là vế boss, đúng chứ?
– Ừ! – chàng trai quan sát cô gái xấp xỉ tuổi mình mà trả lời

Hoài nghi nhìn vào gương mặt chàng trai, Lưu Ly thật sự hy vọng anh sẽ cho mình được một trải nghiệm BDSM thật sự, Lưu Ly mong muốn mình sẽ nhận được những cái vỗ mông thật đau, để tiếng tét mông mang lại đủ vang khắp căn phòng nhà nghỉ này, cả đầu ti của mình, Lưu Ly muốn nó thật sự được giày vò, được cấu được cắn đỏ cho sưng mọng lên cơ.

– Anh đi tắm trước đi!

Tay chàng trai vẫn lấy những dụng cụ cần thiết ra khỏi balo, ánh mắt không buồn nhìn đến cô gái, miệng chỉ buông thõng vài chữ:

Anh tắm trước khi đến đây rồi.

Có vẻ khác với những người trước, thường thì Lưu Ly sẽ để bạn tình của mình tắm trước để cô có thời gian bình tĩnh lại cũng như cài đặt các thứ, dù làm tìm đã nhiều nhưng cảm giác ngại ngùng khi cùng nhau vào nhà nghỉ, cô vẫn ngại, có chăng là anh ta không biết cách tạo tâm lý thoải mái cho cô chăng. Cô có sở thích quay phim lại những cảnh mình làm tình để chiều anh chàng người yêu của mình, xem ra lần này cô không lén đặt máy quay phim để quay được rồi. Với lấy một cái khăn tắm đặt sẵn trên giường trong motel quen thuộc Lưu Ly vẫn thường lui tới, cô đi vào trong phòng tắm:

– Vậy em đi tắm ạ.

Xả vòi nước ấm lên mình thư giãn một tí gân cốt, Lưu Ly rất hy vọng, thật sự hy vọng mình có thể thực sự trải nghiệm được phong cách làm tình theo trường phái SM này. Đổ sữa tắm ra lòng bàn tay thoa đều toàn thân, Lưu Ly phải thật sự thơm tho và sạch sẽ, để được thoải mái. Hai bàn tay Lưu Ly xoa lấy hai bầu vú của mình, cảm giác rõ ràng nó to hơn hẳn thật, chắc vì dạo này được bóp nhiều quá mà, cũng có thể là vì sắp đến chu kỳ mới tới nơi. Tay Lưu Ly vòng xuống dưới khe suối nhỏ giữa hai chân mình, hai ngón tay hình chữ V miết hai khe giữa mép môi bé và môi lớn, chỗ này ngay mép là mau bẩn nhất, phải kì cọ cho thật sạch. Tiếp đó Lưu Ly xoa nhẹ âm vật đang phồng lên của mình và miết nhẹ mặt trong môi bé để rửa nhẹ, dù có độ trơn của sữa tắm rồi nhưng cô vẫn cảm nhận được sự nhớp nháp trong lồn của mình, nhưng, tất cả đều cần phải thật sạch sẽ. Được một lúc Lưu Ly vòng tay ra sau để rửa lỗ đít của mình, nó vẫn cứ thít chặt như vậy, như sợ hãi vậy. Haiz, sợ gì chứ, có phải chưa từng chơi cửa sau bao giờ đâu mà lại thít chặt như vậy. Lưu Ly xoa nhẹ cửa hậu môn của mình, chỗ này, cũng cần phải thật sự sạch, hy vọng anh sẽ giúp cô đạt được khoái cảm chơi lỗ sau. Hồi tưởng lại lần quan hệ cửa sau gần đây nhất của mình, cô rên lớn, thật sự là rên rất lớn, thật sự sướng, cô thật muốn được một lần nữa hậu môn mình bị thông nát như vậy. À, viêm cánh, phải rửa kỹ nách nữa, có mùi hôi thật sự không tốt, hy vọng anh sẽ ngậm mút lấy đôi môi của cô, ngậm chặt cả hai đầu ti của cô, cảm giác đê mê sắp được cảm nhận làm Lưu Ly thấy rạo rực cả người. Toàn thân trơn bóng sữa tắm, thật trơn, cô xả nước ấm một lần nữa để cả cơ thể thật sạch, nhìn từng dòng xà phòng bọt trắng (truyện người lớn diễn đàn vnanchoi.com)
trơn tuột trên làn da bóng láng của mình, chảy róc rách xuống nền gạch hoa, cô lại xoa kỹ vú và lồn một lần nữa, chuẩn bị sẵn sàng cho việc nhập trận. Lưu Ly cảm thấy thật thoải mái, thật sự thoải mái. Và cả cảm giác mong chờ nữa, sắp được cống hiến cho anh rồi, boss của cô, cô là slave của anh. Lau khô mình bằng chiếc khăn tắm mềm như bông, Lưu Ly lấy bộ đồ lót ren đen mặc lên, có vẻ khá ổn đấy, nhưng mặc mỗi đồ lót ra ngoài nhìn có vẻ trần truồng quá, cô khoác thêm lên mình lại chiếc khăn tắm lúc nãy, nhưng chẳng đủ chiều dài, nó chỉ che được phần trên của Lưu Ly, từ eo đổ lên, còn đâu từ quần lót đổ xuống nhìn thấy hết đôi chân trần trắng ngần, và cả cái vùng tam giác màu đen nửa kín nửa hở như mời gọi. Sau khi hoàn tất chuẩn bị tinh tươm, Lưu Ly mở cửa phòng tắm để đi ra ngoài.......

 

Chủ đề tương tự

#2
Ơ, , , , ,
Khác nhỉ, bình thường những người khác khi Lưu Ly ra ngoài là họ đã cởi đổ ra hết rồi mà. Chợt nhớ ra một chuyện, Lưu Ly e dè đề xuất ý kiến:


– À… Em có thể quay phim lại được không? Người yêu của em thích nhìn thấy em quan hệ với người khác.

– Tất nhiên rồi! – chàng trai thoải mái trả lời không cần suy nghĩ

Thở phào nhẹ nhõm, Lưu Ly loay hoay lấy từ trong túi xách của mình ra một máy quay phim nhỏ xinh, chuyên dụng để quay lén. Chỉnh lại góc cho thấy được toàn cảnh trên giường, Lưu Ly cảm thấy góc quay thật hoàn hảo.

– Em sẵn sàng rồi anh… – Lưu Ly lí nhí lên tiếng thông báo

– Quỳ xuống! – ánh mắt chàng trai xoáy thẳng vào gương mặt trắng ngần của cô

Lưu Ly lập tức quỳ thấp xuống ngoan ngoãn ngước nhìn lên anh, người sẽ làm boss của cô đêm nay, anh nhìn thật rắn chắc, khỏe mạnh, cảm tưởng rằng Lưu Ly sẽ bị người đàn ông này nuốt gọn cả đêm mất. Chiếc áo lót cúp ngực của Lưu Ly ôm trọn đôi gò bồng đào nhỏ xinh của cô với đường xẻ chữ V giữa ngực, làn da cô trắng nên mặc áo màu đen lại càng nhìn trắng như Bạch Tuyết, càng làm nổi bật hơn hai quả đào xinh của cô. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ khe ngực thấp thoáng như ẩn như hiện ở dưới, dáng ngồi quỳ ngoan ngoãn đúng kiểu geisha, ngước nhìn lên anh khao khát cháy bỏng. Cô nhìn anh mạnh mẽ cởi áo thun ra, sau đó ngỡ rằng anh sẽ cởi luôn quần ngoài, nhưng không, anh quan sát nét mặt cô, khẽ hẩy mặt ý bảo cô tự cởi nó ra đi. Lưu Ly nhìn như thôi miên vào cục cứng ngắc nổi cộm lên đó, không kiềm lòng được, tay cô loay hoay kéo khóa chiếc quần ngoài rồi tụt nó xuống, chỉ còn lại chiếc quần sịp làm phòng thủ cuối cùng chắn mất sự đê mê của cô.
Ưm…
Thật sự Lưu Ly thèm khát nó, con cặc cứng ngắc của anh làm Lưu Ly như mất đi lý trí, áp khuôn mặt trắng hồng lên lớp vải quần sịp, lên con cặc đang cương cứng nổi cộm lên đó, Lưu Ly hít hà những hơi thật sâu từ ngoài để có thể cảm nhận được những cơn khoái cảm sắp đến với mình, nhất định, con cặc của anh tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không làm cô thất vọng. Đê mê lấn chiếm đến, không thể kiềm lòng nổi, Lưu Ly liếm ngay lên quần anh ta phía trên đầu khấc, Lưu Ly liếm, à, có vị nước nhờn này, sao mà phản ứng nhanh vậy, vậy anh ta có hứng với Lưu Ly thật sự đó, phản ứng rất tốt nữa là đằng khác.

– Cởi nó ra! – anh mạnh mẽ quyền lực nhìn xuống dưới cô mà gầm gừ ra lệnh

Chỉ chờ có thế, Lưu Lý kéo từ từ chiếc quần lót xuống, ôi, nó nhỏng dậy bật thẳng vào mặt cô. Nó đủ dài, đủ to, Lưu Ly cảm thấy thật sự có hứng thú, có khát khao và cả mong chờ, cả hy vọng, hy vọng con cặc này có thể làm cô đê mê lấn át hết lý trí còn sót lại của mình. Những người gần đây nhất mà cô quan hệ, thật đáng chán, thật làm cho Lưu Ly quá sức thất vọng, không một ai có thể làm đủ để Lưu Ly có thể tiến đến giai đoạn nóng người cả, chứ đừng nói là đạt khoái cảm để có thể bắn nước tung tóe. Vì thế, nhiệm vụ của anh khá là khó khăn đó, boss của cô à.
Ngậm chặt đầu khấc, lưỡi đá đầu rùa liên tục, Lưu Ly liếm mút đầu cặc như đang thưởng thức một que kem mát lạnh trong những ngày tháng mùa hè nóng rực oi bức này. Hít ngửi thật sâu bằng một sự phục tùng không thể phục tùng hơn. Lưu Ly chỉ muốn xuyên không quay trở về chế độ chiếm hữu nô lệ, anh là chủ nô, cô là nô lệ, cô không được xem là con người, cô chỉ như một tài sản biết đi biết nói, và nếu cãi lệnh sẽ bị trừng phạt thẳng tay mà quất những đòn roi lằn đỏ lên người cô, cô chỉ được phép phục tùng vô điều kiện mà thôi, ngoan ngoãn không được thưởng nhưng sai sẽ bị trừng phạt vô cùng đau đớn.

– Mút sâu vào! Nhanh nữa lên!

Sự ra lệnh của anh làm cô cảm thấy thật hưng phấn, như liệt mất đi dây thần kinh tự trọng căn bản của một con người vậy, Lưu Ly choáng ngợp, mút thật sâu đầu cặc của anh. Anh làm ông chủ của cô, ra lệnh cho cô, cô chỉ có thể nghe theo và cấm phản kháng, điều đó thật sự là quá đỗi kích thích. Anh thích deepthroat, vậy cô sẽ nhét con cặc của anh thật sâu vào miệng cô, để cô có thể cảm nhận được toàn bộ con cặc của anh một cách chân thực và sống động nhất. Lưu Ly từng bước há miệng thật to, mở họng lớn hết cỡ để nhét con cặc này vào họng mình. Nhét vào miệng rồi mút mạnh, cô hóp má thật chặt để cảm giác chặt chẽ này sẽ mang đến cho anh cảm giác chân thực nhất. Khoảng gần chục cái nhấp chủ động từ miệng cô lên con cặc của anh thì anh bắt đầu chủ động ngược lại đâm thẳng vào họng cô. Chợt cảm giác muốn nôn thốc lên, cô buộc phải đẩy con cặc của anh ra lại để đỡ cảm giác, nhưng không vì thế mà cô ngưng lại lâu mà lập tức quay lại với que kem mát lạnh kia. Lè lưỡi thật dài, ánh mắt van lơn ngước nhìn lên anh – ông chủ của cô – với sự thèm khát sâu thẳm trong đáy mắt. Liếm mút thật mạnh, hóp má thật sâu, đá lưỡi liên tục lên ông chủ nhỏ của cô… Anh hưng phấn túm tóc cô, giữ đầu cô để nhấp con cặc thật sâu vào, Lưu Ly cảm thấy thật sung sướng vì cô có thể phục vụ được cho ông chủ của mình. Một tay anh thò xuống bóp thật chặt bên ngoài cái áo vú ren màu đen đấy, rồi luồn tay vào trong để bàn tay rắn chắc của anh tiếp xúc trực tiếp với quả đào nhỏ xinh của cô, nó không quá to cũng không quá nhỏ, nó tròn lẳn trong một vòng khum tay của anh. Anh bóp mạnh vú cô một cái, rồi lại vò nghiến và giật giật ngược đầu ti lên, anh làm cô đang hoan lạc với con cặc của anh cũng không thể tập trung nổi vào công việc của mình vì khoái cảm và đau đớn mà anh mang đến cho cô từ đầu vú. Cô rên rỉ vì đau, nhưng vẫn phải cố gắng quay trở lại tập trung công việc của mình – chăm sóc con cặc của ông chủ – khổ trước nhất định sẽ sướng sau. Vẫn cố gắng để có thể ngậm nuốt được cả con cặc của anh vào trong cuống họng, ư… nhưng… đau quá… anh nghiến nát hai núm vú của cô mất rồi. Đau… ư… đau… cô rên rỉ kích tình, cổ họng ư ử những âm thanh dâm dục vang vọng khắp căn phòng… đau quá… anh nghiến nát núm vú của cô đau đến chết mất thôi…

Bất thình lình anh lôi cô lên giường đè vật cô ra, tay kéo áo ngực thô bạo lên trên để lộ hai bầu vú nhỏ nhắn ấy, anh lấy đồ kẹp vú kẹp lấy hai núm ti đang cương một cục lên của cô. Cảm giác đau đớn kích thích từ đầu ti mang lại làm cô cảm thấy thật tuyệt vời, sự đau đớn này, lâu lắm rồi cô không trải qua rồi, lòng cô khao khát cháy bỏng sự đau đớn, cô thật sự muốn tự hành xác mỗi khi bản thân thấy tội lỗi, như các kiểu hành xác khi xưa của những vị thầy tu. Bản thân cô ngày xưa mỗi khi cảm thấy vô lực, tức mà không làm gì được, cũng hay tự cào cấu chân tay cũng như dùng móng tay cấu lên thịt mỏng như mu bàn tay cho đến khi chảy máu, cảm giác thật sự không tệ. Ư… nhưng… tay anh luồn xuống dưới quần lót của cô, bóp nó lại cho thành dạng sợi mỏng rồi xốc quần lót của cô lên, ưm… nó cạ vào lỗ lồn của cô, ép chặt hột le của cô xuống, mỗi lần anh giật giật quần cô lên là một lần khe lồn của cô bị thít chặt không thương tiếc, cảm giác này làm cô cảm thấy kích thích khó tả. Hột le của cô bị một tay anh thít chặt qua chiếc quần lót kia, một tay còn lại của anh vẫn thô bạo bóp vú cô không thương tiếc:

– Đau không? Đau không hả?

– Ưm… chưa đủ… em muốn đau nữa! – thật vậy, với Lưu Ly, đau như vậy, thật sự là chưa đủ

Anh lập tức lấy bàn tay cứng chắc bóp cổ Lưu Ly, gằn giọng:

– Đau không!?

– Ưm… dạ… em… đau… ạ… – có chút nghẹn thở nhưng thật khoái cảm, có lẽ đây là một hình thức dạy dỗ chăng, nhưng thật sự cô vẫn chưa cảm thấy đủ, thôi thì cô cứ vờ như đang được dạy vậy, ngoan ngoãn một tí vẫn là được ông chủ thích hơn, nhưng, vội quá, cô còn chưa kịp có chút sợ hãi gì đã vội vã như thế rồi, sao không giày vò cô thêm chút nữa…
Giật chiếc quần lót ren màu đen bí ẩn xuống, lộ ra cái lồn dâm đãng của Lưu Ly, anh rất không nể tình đưa tay vào xoa và chà xát khá mạnh. Nằm áp lên Lưu Ly, bàn tay vẫn lạc tận sâu trong cái lồn ướt át vẫn còn dịch âm đạo trơn ướt át nãy giờ.

– Lấy bao ra đây! – anh gằn giọng ra lệnh

:oops:
 
#3
Lưu Ly ngoảnh ra trên mặt tủ cạnh giường, cầm lấy một gói bao cao su để đưa anh. Cô nằm xuống ngoan ngoãn chờ con quái vật ấy vào tấn công nơi sâu thẳm nhất của mình, cô mong chờ một sự tung hoành, một sự mãnh liệt, một sự bùng nổ, cô mong muốn lồn của mình sẽ phải tét ra dưới sự công phá mãnh liệt và không thương tiếc của con cặc vươn mình cứng ngắc này.Anh xé bao ra, tròng vào đầu cặc bóng nhẫy của mình. Ép chặt cô trên giường, anh thúc sâu thẳng vào trong. Lưu Ly khoái cảm và đón chờ con cặc của anh, thật sự chờ mong, thật sự kỳ vọng vì những gì cô đã cố gắng chăm sóc cho anh nãy giờ, chỉ mong được đền bù thỏa đáng. Nhưng mà… thật sự… quá sức thất vọng, sao mà… nó không đủ to để có thể bít kín cô, nó cũng chẳng đủ dài để đâm sâu vào lồn cô mặc dù khi nãy cô đã thử kích cỡ khi cố gắng mút nó sâu tận vào trong cuống họng, hay là vì bao cao su ta, cô vẫn luôn muốn đi chân trần hơn, cảm giác khác hẳn. Con cặc được chơi trần vẫn là cảm giác thật và có thể to hơn rất nhiều, và sướng hơn rất nhiều. Mặc cho anh nhấp nhô, dù cô cố gắng để chân cao lên, có ý cho anh “vác chày qua núi”, nhưng, cô vẫn không thể cảm nhận được một chút sự hưng phấn nào, cảm giác hụt hẫng tràn đầy, thất vọng đến vậy sao. Cảm giác của cô chẳng tới, cô cũng chẳng buồn đề xuất chơi trần, một nụ hôn môi anh cũng không cho cô, đến cả “vét máng thần chưởng” anh cũng chẳng làm, hay là vì chơi SM thì phải như vậy? Nếu thật vậy thì cái SM quá sức khắc nghiệt đi, hay là vì anh ta quá gà mờ, gây đau cho cô không đủ chăng. Đau phải đi kèm với sự sung sướng mới gây đủ cảm giác, còn đây cô chỉ cảm thấy đau. Thậm chí, ngay cả bịt mắt anh còn không làm, may ra cô có thể hứng thú hơn chăng, cô từng quan hệ mà bịt mắt trước đây rồi, thính giác, xúc giác và cả khứu giác đều được phát huy tối đa, còn anh ta, ngay cả cái lồn của cô còn không thống trị nổi thì nói gì là cảm giác của cô.
Từ tư thế truyền thống, đến tận tư thế doggy, tất cả, đều không thể mang lại cảm giác cho cô. Ư… có lẽ đúng là chơi trần vẫn là thích hơn, nhưng cô tuyệt không nói ra cũng bởi vì gần đây cô đã phải quất tận hai liều khẩn cấp trong vòng chưa đầy một tuần. Và cũng vì cách anh ta làm tình thật đáng chán, cũng chẳng mang vẻ quyền lực của một boss thật sự, cô im lặng để cho anh ta đâm ra đâm vào liên tục, làm chán như thế, bao hay không bao cũng như nhau cả thôi. Thật chẳng có cảm giác một chút nào, không một chút nào, cô cố gắng thít chặt lồn lại để có thể bóp chặt được con cặc của anh ta hơn, nhưng thật là bất khả thi. Những cô gái làm nghề đào, cái cảm giác khốn kiếp phải dạng háng ra mà chẳng đủ sướng, nhưng vì tiền mà phải cố gắng, đúng thật là nỗi ô nhục mà, có cái lồn cũng không biết xài nữa, nhưng đấy là họ phải trả tiền, nên họ làm gì cũng được. Còn cô, Lưu Ly, cô hoàn toàn 0 nốt, không quà, không đòi tiền, cũng không gì cả, nhưng sao làm đáng chán vậy, hay nghĩ, anh hứa hẹn đưa tiền cho cô để mua một bộ dụng cụ BDSM, rồi cô sẽ cuỗm luôn số tiền đó và không hẹn gặp lần hai? Cảm giác thất vọng khó chịu tất cả dồn lại, cô bé của cô cảm thấy rát dần, có lẽ là nó bắt đầu khô rồi.
Bất chợt anh rút cặc ra, thở hổn hển:

– Đuối quá…

– Hả?… – Lưu Ly không tin vào tai mình, cái gì cơ, cô còn chưa cảm nhận được gì cả mà, thật sự kiểu chưa cảm nhận được một chút gì ấy

– Anh có công chuyện gấp cần bàn giao tối nay, giờ phải về – anh vào phòng tắm và rửa người các kiểu, để lại Lưu Ly nằm thẫn thờ trên giường vẫn chưa tin những gì đang diễn ra
Lưu Ly vẫn cứ ngây ngốc như thế, vẫn chưa tiếp nhận được thông tin mà anh ta mang lại, vẫn cứ đinh ninh rằng anh vào rửa để quất tiếp hiệp hai, công việc gì đó tối về vẫn kịp mà, cứ làm hiệp nữa đã nào. Nhưng mà… thẫn thờ tháo hai cái kẹp vú làm núm cô đau tức nãy giờ, chắc núm đéo còn máu, rát da đầu núm quá. Lại ngó sang cửa phòng tắm, nào ngờ thấy anh bước ra khỏi phòng tắm và đã mặc quần lót vào rồi, rồi quần ngoài, rồi khoác luôn cả chiếc áo thun lúc nãy.

– Giờ anh đưa em về!

Cái đéo gì đang xảy ra vậy, mặt Lưu Ly đần thối ra, cô trần truồng ngây ngốc đi chậm chạp vào phòng tắm để rửa sơ qua cô bé tội nghiệp của mình. Lúc nãy trước khi anh ta gần rút ra, lồn của Lưu Ly quả thực là đã khô đi ít nhiều, đúng là một cô bé thật thà, mất hứng liền đã khô cong ngay lại, chả bảo sao người ta, “boss” kìa, đuối quá là phải, quỷ sứ hà. Lưu Ly có thể giả bộ đánh lừa được ý thức của mình nhưng lừa sao nổi được cảm giác thực sự của cô bé chứ. Thật quá mất hứng đi!

– Chỗ em ở gần đây, em tự về được, anh cứ đi trước!

Miệng nói, tay làm, cô gom lại máy quay và tất cả những thứ được bày biện trên bàn để gom hết vào túi xách, Lưu Ly bước thẳng ra khỏi cánh cửa nhà nghỉ chẳng màng đến câu trả lời hay thái độ của anh ta. Khốn nạn! Viện cớ chuồn về trước khi thấy ăn không nổi cô, boss boss cái lồn! :confused::D
 
#4
Hiện tại

Lang thang vô định trên dòng phố đông nghẹt Thủ Đức, đúng thật là nhiều xe, nhiều người, mà lại cái cảm giác mà cô đơn kia mang lại, cùng với cái thứ thất vọng đến não cả người từ thằng đần “boss” kia, tất cả gom lại làm cho tâm trạng Lưu Ly như một mớ hỗn hợp thập cẩm còn hơn cám cho heo ăn. Hừ, vậy mà dám tự nhận mình biết chơi SM, làm “boss” thất vọng đến như vậy, ngay cả cái cơ bản là khống chế tâm lý slave, cậu ta còn chưa thể làm được. Mà đấy là cô còn ngoan ngoãn hợp tác không phản kháng, biết thế cô gồng lên đạp anh ta một phát xuống giường rồi để anh ta phát cáu lên đè cô ra hiếp dâm, may ra có lẽ cô sẽ có hứng thú thêm chút xíu. “Boss” vô lực như vậy mà cũng dám nhận là boss, nhục mặt cho cả trường phái SM nói riêng và BDSM nói chung, về học cho kỹ lại rồi hẵng nhận nhằng là boss nhé. Mồm thì chửi bạo thế chứ bản thân cô, Lưu Ly cũng có biết tí tẹo gì về SM đâu mà chửi người ta, đúng là tự vả mồm mình mà.

Không đủ, thật sự vẫn chưa đủ, mình cần thật nhiều, thật thật thật nhiều hơn nữa!

Hững hờ rút điện thoại ra khỏi chiếc túi xách trắng nhỏ đeo chéo người, Lưu Ly mở Zalo lên để lướt một loạt những cái nick đang online, những người Lưu Ly muốn hẹn để có thể qua kèo vào đêm nay để đền bù lại cho cô bé của cô bị gã “boss” thất bại lúc nãy đều offline cả. Thật đáng chán, Lưu Ly bực tức xả giận gửi những tin nhắn offline cho những người cô muốn hẹn, rồi lại cất điện thoại vào túi xách lại. Tin nhắn cũng chỉ ngắn gọn:

“Gặp k”
“Đêm nay”
“Qua đón em”

Lại bước đi lững thững trên con đường Xa lộ Đại Hàn, lướt ngang qua Lotteria bên đường, nhìn những cặp đôi nắm tay nhau đi vào xem phim, đi chơi, đi ăn, Lưu Ly lại khẽ thở dài, cô nhớ về những lần đi chơi của mình và Vũ Long. Anh cứ muốn cô đi chơi (truyện sex diễn đàn Vnanchoi.com)
hẹn hò với người khác như người yêu, nhưng người cô muốn xem phim cùng chỉ có mình Vũ Long, họa chăng có muốn rõ một tí cuckold thì sẽ có cả Vũ Long cùng partner cùng vào rạp mà chăm sóc cho Lưu Ly. Rẽ nhẹ vào một con đường nhỏ, lại tiếp tục rẽ vào những con hẻm nhỏ hơn, cuối đường chính là khu chung cư của nơi cô hiện đang sống. Cười nhẹ với hai ông bác đang ngồi uống nước ngoài cổng – một ông bảo vệ cùng với một chú đóng chốt dân phòng gần ngay đó – cả hai ông cũng cười khà khà lại chào Lưu Ly, cô bé cá tính chắc mới đi đâu chơi về, mà về sớm quá thế, chỉ mới hơn 9h tối thôi mà, về đúng cái giờ người ta mới bắt đầu rậm rịch chuẩn bị đi chơi.

Lạch bạch leo lên tầng 3, giẫm đạp từng bậc cầu thang như để xả bớt khói trong người, Lưu Ly hậm hực đi đến căn phòng của mình thuê nằm ở cuối hành lang. Nguyên cả dãy tối thui không có lấy một tia sáng nào hắt ra từ trong phòng của những căn phòng hàng xóm, tối tăm cả dãy thế này thì chắc là đi chơi cả rồi, vì hôm nay là tối thứ Bảy, tối cuối tuần đầu tiên mà, ai cũng phải xả ra để bớt căng thẳng cho công việc trong tuần chứ. Lọc xọc đút chìa khóa vào ổ inox chống cắt, Lưu Ly mở cửa phòng bước vào không gian bé nhỏ nhưng ấm cúng của mình. Vì ở một mình, mà cảm giác cô đơn cứ mãi mang lại, nên cô bài trí căn phòng của mình để mang lại nhiều cảm giác ấm áp hơn. Trên tường dán đầy những poster cô yêu thích, có khi cũng là bức họa cô mới phác thảo. Góc phòng là cây đàn organ để cô ngâm nga mỗi khi buồn khi chán. Bàn trang điểm cùng bàn học với những dụng cụ hình thù dễ thương. Góc bếp nhỏ nhưng sạch sẽ cũng với những hũ đựng gia vị ngộ nghĩnh cô cẩn mẩn chọn khi đi siêu thị mua sắm. Trong phòng tắm có hương thơm thoang thoảng bay ra, hương đến từ sữa tắm rồi dầu gội, dầu xả, sữa rửa mặt, và cho đến cả bột giặt để giặt đồ, nước xả vải, tất cả mọi thứ đều được Lưu Ly chọn rất kỹ trong hàng loạt sản phẩm la liệt trên kệ siêu thị.
Nhưng chừng đấy cũng chẳng bù lại được cảm giác chán đến cùng cực mà cô đang cảm thấy lúc này, chỉ vừa mới rời căn phòng ấm áp này không lâu, còn cứ ngỡ là đêm nay sẽ chẳng quay lại đây nữa cơ. Hững hờ chốt kỹ lại cánh cửa ra vào, cởi đôi giày ra để có thể mau chóng thả mình lên chiếc giường êm ái đang đợi. Có một điều là Lưu Ly không thích dẫn trai về căn phòng mình ở để chịch đâu, chỉ có người yêu của cô mới có đặc quyền đó thôi, chỉ duy nhất người yêu của Lưu Ly mới được bước vào căn phòng này.

Vũ Long à, em nhớ anh!

Mở Zalo lên tìm nick Vũ Long, Lưu Ly đặt biệt danh cho anh là Chó ngoan và chẳng cần anh tự nghĩ dài dòng, cô yêu cầu anh đặt lại biệt danh của cô là Nữ hoàng.

Nữ hoàng: “Em về lại phòng rồi, cái sừng định cắm cho anh tối nay thật đáng thất vọng quá đi ”

Không lâu sau nick Chó ngoan hiện màu xanh và đang trả lời:

Chó ngoan: “Sao lại thế vậy nữ hoàng của anh?”
Nữ hoàng: “Em không thể ngờ là nó lại nhanh đến thế, em đến giờ vẫn còn không tin là mình đang không còn ở nhà nghỉ đấy”
Chó ngoan: “Ứ, đền bù cho anh đi, em tìm người khác thử?”
Nữ hoàng: “Cảm giác thật chán chường, tí em sẽ xóa luôn cái clip quay được lúc nãy, nhìn lại chắc em cáu mà tức chết mất!”
Chó ngoan: “Gâu… Đền cho anh!”
Nữ hoàng: “Câm mồm, anh có quyền đòi hỏi sao? ”
Chó ngoan: “Dạ con xin lỗi chủ nhân ạ…”
Nữ hoàng: “Em đi tắm lại đây, thằng đó chẳng biết nghĩ gì mà lại dám tự nhận mình là boss cơ đấy, thất bại của tạo hóa mà!”

Một lần nữa cũng dòng nước ấm lại xối thẳng lên người mình, Lưu Ly cảm thấy phần nào thoải mái trở lại, bất chợt suy nghĩ về massage yoni nảy lên trong đầu, hừm, bây giờ cô cần được thư giãn, thằng thất bại đó, suy cho cùng cũng chỉ là do Lưu Ly chọn lựa chưa kỹ càng mà thôi. Chỉ là cô thèm quá, cảm giác được một con cặc dũng mãnh lao đến lấp đầy cái lồn của mình và đưa đẩy ma sát liên tục, ai mà chẳng muốn chứ. Chó ngoan của cô còn muốn đêm nào lồn của cô cũng được lấp đầy, anh cứ muốn cô threesome foursome cả mớ some, được sao không bảo gangbang luôn đi, hứ. Và nếu được thì địt cả ngày luôn, cảm giác ấy thật tuyệt vời, con Chó ngoan của cô bảo vậy đấy, đúng là một con chó mang tư tưởng cũng của một con chó mà.

Ngày mai là Chủ Nhật rồi, cô lại muốn thả lỏng mình cả ngày, chẳng muốn đi chịch choạc gì nữa, thằng nhóc “boss” vừa nãy làm cô thất vọng khó tả, làm mất toi luôn cảm giác thư giãn cho một ngày cuối tuần của cô. Hừ, đã thế thì, cô phải tự quy ước cho bản thân mình mới được, kể từ khi add nick Zalo nói chuyện cho đến khi quyết định hẹn địt nhau, thời gian ít nhất không được dưới 1 tháng, khốn kiếp! Hắn cũng không phải người đầu tiên làm Lưu Ly thất vọng, những người mà Lưu Ly chọn vội vã, tất cả đều mang đến cho cô cảm giác khốn nạn khó tả, chắc địt cái cho xong cho ra rồi về, khốn nạn!
Chán nản, Lưu Ly lại vào diễn đàn LauXanh lướt lướt, cô cảm thấy đây mới là nơi dành cho mình. Từ nhỏ cô đã ít tiếp xúc với con trai vì những hồi ức chẳng hay, đến khi vào đi học thì muốn lại gần con trai hơn để nối liền khoảng cách, cũng chẳng thể, vào đại học chọn ngay cái trường mà nghe đồn 2 năm trước toàn trường chỉ có 2 đứa con gái, nhưng cũng thế chẳng khá hơn, Lưu Ly quá mờ nhạt, và giờ hiện đại rồi nên con gái chọn vào trường này cũng nhiều, thế là Lưu Ly lại bị bơ không thương không tiếc, như cả quãng đời trước đó.
Chán đến cả nản, dâm đến tầm này như cô, nói cô đến năm 20 tuổi mới mất trinh chắc chẳng ai tin, là con Chó ngoan của cô “chiếm đoạt” lần đầu của mình. Lạ kỳ một nỗi, chẳng có máu, chẳng có vết rách màng trinh, có khi lại chẳng có cả màng trinh, cô cũng chẳng biết nữa.

Hồi ức của cô lại ùa về…^^
 
#5
Tuổi Thơ Dữ Dội

Từ khi còn bé, rất bé, trước khi vào lớp 1 nữa cơ, con bướm bé nhỏ của Lưu Ly đã có những phản ứng động dục đầu tiên mà bản thân cô cũng không hay đó là nứng tình. Những khi ba mẹ thì đi làm, để cô ở nhà một mình, cô hay xem phim kiếm hiệp lắm, nhớ mang máng nào là “Thần điêu đại hiệp”, “Truyền thuyết liêu trai”, “Hoàn châu cách cách”, mỗi lúc đến phân cảnh động phòng phu thê sau khi thành thân – chỉ nam với nữ trong một căn phòng, hay cảnh hoàng hậu hay phi tần ăn mặc quyến rũ để vai trần để câu sự chú ý của hoàng thượng. Lại nói về hoàng thượng, con người có cả giang sơn, quyền lực nhưng tìm cả đời có khi chẳng có nổi một tấm chân tình, ngày nay chắc cũng thế, đàn ông càng giàu, càng nắm trong tay nhiều quyền hành, thì gái đến gạ địt ngoài mong được tăng lương, được ăn hôi cái hào nhoáng từ người đàn ông đó, còn được gì nữa đâu. Và nếu có những cô gái làm động lòng được tình cẢm
của họ, thì tốt nhất ráng mà giữ, của hiếm đấy, ha ha.

Lan man đủ rồi, thời đó, ngay cả hoạt hình nữa, có hoạt hình làm về Đắc Kỷ – Trụ Vương, ngẫm lại hồi đó Đắc Kỷ bị vẽ xấu như ma, nhưng cái cách diễn tả Đắc Kỷ lả lướt gợi tình, ăn mặc rất khêu gợi quyến rũ Trụ Vương. Tất cả những phân cảnh đó, đều khiến cho con bươm bướm của Lưu Ly nóng ran như lửa, và cô cảm thấy mình muốn tè, cô thật sự nghĩ là vậy đấy, còn thật thà đi vào nhà vệ sinh để tè, nhưng tất nhiên là không ra giọt nào rồi, đái hết từ sáng sớm tỉnh dậy thì còn nước đéo đâu mà ra, tất cả chính là tiên phong cho nứng tình mà thôi.


Gần nơi Lưu Ly ở có một căn nhà gỗ lụp xụp của nhà hàng xóm, chuyên dùng để chứa củi để nhóm bếp, thời đó nhà lụp xụp lắm, cũng thưa thớt người ở, có bị hiếp dâm rồi hét lên cũng chưa chắc có người nghe thấy. Đó cũng là nơi mà lần đầu tiên trong đời Lưu Ly bị xâm phạm cơ thể con nít của mình. Ngọc Thái là một chàng trai đương tuổi dậy thì, dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt tà dâm, đang đi học khoảng lớp 8 hay lớp 9 gì đó. Những hôm ba mẹ Lưu Ly vắng nhà, Ngọc Thái hay gọi Lưu Ly xuống nhà hắn chơi. Nhưng Ngọc Thái không dẫn cô vào phòng khách để tiếp, mà lại dẫn thẳng vào căn nhà gỗ lụp xụp đó. Anh bảo cô cởi quần ra, cô rất ngây thơ không hiểu gì, dù có khó chịu vì cũng xấu hổ khi bị cởi truồng trước mặt người khác chứ, nhưng vì được dạy ngoan ngoãn với người lớn nên Lưu Ly cũng nghe theo, anh cũng vậy, cũng cởi quần ra.

Nhưng vì tối quá cô chẳng thấy gì, cửa thì đóng kín mít, chỉ có ánh sáng le lói hắt vào từ giữa những khe gỗ hẹp. Anh ép ép con cặc của anh vào con bướm còn non nớt của cô, xoa xoa cạ cạ từ bên ngoài vào, cô chẳng hiểu đó là gì, ngẫm rằng chắc đó là bụng của anh. Cô thực sự cảm thấy không thoải mái một chút nào, nhưng cũng vì được dạy dỗ bởi cái sự phải ngoan ngoãn nghe lời ngươid lớn một cách ngu muội, ai bảo gì cũng phải vâng lời cấm cãi, nên cô dù khó chịu cũng không dám nói “từ chối” với anh, hư chính là nói “không”. Thành ra đến bây giờ để nói lời từ chối đối với cô đôi khi cũng có khó khăn nhiều, nhưng riết rồi cũng quen, phũ đến vô hồn, phũ đến bị chửi là ác luôn cơ mà. Khi đó, cô cảm thấy bướm mình cứ bị “bụng” anh ta ép ép vào, nó nóng hổi, nó cứ ép ép rồi cạ cạ, ma sát với bướm của cô. Cảm giác ma sát giữa thịt với thịt, vừa nóng do ma sát đem lại, và cũng vì cái đầu óc của một thằng nhóc đương tuổi dậy thì nứng cặc đi gọi gái xuống sờ soạng làm con cặc nóng ran. Nhưng đâu phải chỉ mỗi một lần duy nhất, anh gọi cô xuống chơi nhiều lần, cô vẫn cứ ngu ngốc nghe theo, và cũng chẳng dám kể chuyện này cho ba mẹ, đơn giản vì ông bà quá bận rộn cho công việc, nào màng đến thái độ của con cái, trừ khi chúng ức quá phải nói ra, đến nỗi cô mặc định trong đầu anh gọi xuống chơi thì cô tự giác đi thẳng vào căn nhà gỗ đó. Khoảng thời gian tuổi thơ đó là một phần nguyên nhân cho con người dâm dục trong cô lớn lên mỗi ngày, khiến cô dâm đãng như bây giờ. Cô cũng chẳng nhớ anh ta chấm dứt việc đó lúc nào, có lẽ là đến tận khi cô không ở nhà nữa, được ba mẹ gửi cho đi học mẫu giáo, cô học lớp Lá, lớp cuối cùng, những bạn cùng lứa ai cũng được học từ lớp Mầm cả, rồi đến lớp Chồi, sau cùng là lớp Lá của cô. Mãi sau này khi cô lên cấp 2, bắt đầu dậy thì, có nguyệt san đến lần đầu, cô bắt đầu tò mò giới tính, và mới hiểu anh ta đã làm gì. Ngây ngốc nghĩ rằng tinh trùng sống chục năm để giờ chờ cô có kinh mới thụ thai, cô sợ có thai. Cô đâu có nghĩ phải đâm vào mới được đâu, cạ cạ mãi bên ngoài. Lại ngây ngốc hỏi những đứa bạn “thân” trên lớp, chúng nó cứ trêu cô “tinh trùng sống trong chăn”, cô nghĩ điều đó có thể lắm chứ. Câu trả lời chẳng đủ thỏa đáng, cô mới tấm tức ngây ngốc nói rằng con bị đau bụng muốn đi khám, ý đồ chỉ là để xem bà bác sĩ có bảo cô có thai hay không. Tất nhiên không, và đến giờ ba của cô vẫn nghĩ hôm đó cô đau bụng do không ăn cơm mà chỉ uống sữa nên mới đau bụng, hài. Đến tối cô căng thẳng đến không ngủ được, mới lôi ba mẹ dậy kể những đoạn ký ức trong căn nhà gỗ với Ngọc Thái, ba cô im lặng, mẹ cô thì cứ liên tục hỏi cô có đau không, đau thế nào được khi chỉ cạ ngoài. Hồi nhỏ cô lục tủ quần áo thấy trong tủ có cả đống bao cao su y tế của ba cô, tất nhiên cô nào biết nó là “ba con sói”, lôi ra nghịch, bóc ra, một vòng tròn bằng cao su mà nhớp nhớp, cô nghịch nghịch, cũng chẳng phát hiện nó có thể cuộn lên cuộn xuống, hình như còn lấy kéo cắt, may chưa đến mức thổi thành bong bóng, ha ha.
Vào lớp 1, cô học ở trường tiểu học có bán trú, cô ở trường cả ngày từ 7h sáng cho đến tận 4h30 chiều, lớp 1 thì cô còn được ba cô đón về, nhưng ông đón rất muộn vì công việc của ông không đến đón sớm được, cô thường phải chờ đến hơn 6h tối. Nên lên lớp 2, ông đã đặt cho cô xe đưa đón, đưa cô từ trường về đến gần nhà, rồi sau đó cô phải đi bộ thêm một đoạn khá xa, nhưng thời gian về nhà cũng chẳng sớm hơn, vì xe phải đưa những đứa khác về nhà nữa, cũng như chờ đón học sinh ở trường khác, trường cô là trường chờ đón đầu tiên, vì học sinh tiểu học tan tầm vẫn tiện hơn, xếp hàng ra cũng ít hơn, và trường Lưu Ly cho phép xe vào sân trường chờ.

Buổi trưa cả học sinh lẫn giáo viên đều sẽ di chuyển đến các phòng ngủ, nơi có những sập gỗ phẳng dài đóng hết phòng để làm mặt giường, chia làm hai bên, chừa một lối nhỏ ở giữa để di chuyển, đóng hai tầng và có cầu thang nhỏ để lên xuống, dải chiếu lên để lót nằm, mỗi học sinh sẽ tự lo cho mình một bộ chăn gối để ngủ. Tỉnh dậy sẽ về lại lớp học để lấy bàn chải đánh răng và khăn lau mặt để vệ sinh răng miệng cũng như rửa mặt cho tỉnh táo để tiếp tục các tiết học buổi chiều. Chẳng nhớ do cô không chịu ngủ trưa, hay không ngoan như những học sinh khác, mà không lâu sau ngày nhập học, cô bị đưa vào chiếc giường độc lập ở cuối phòng, nó ở ngay cửa sổ nên ánh sáng rất chói, rất khó ngủ, còn những bạn cũng trang lứa cũng như cô giáo thì ngủ sâu trong phòng, nơi có bức tường che chắn đi ánh sáng chói mắt từ mặt trời và ngủ như những con lợn. Cô nằm một mình ở đó, chẳng ai bên cạnh, cũng chẳng ai trông thấy, giáo viên nghĩ rằng cách ly cô sẽ đỡ ảnh hưởng đến giấc ngủ của những người còn lại hơn chăng? Bớt quậy hơn chăng? Cô cũng chưa nghĩ được đến những điều đó, khi nằm một mình, trùm chăn che kín người đến tận cổ, cô bận việc khác, cô bắt đầu hồi tưởng lại những thước phim về Trung Quốc thời phong kiến. Cô cởi cúc áo sơ mi đầu tiên ngay sát cổ ra, ưm, hở cổ rồi, cô cởi nút tiếp theo, tiếp theo nữa, cho đến khi cô kéo trễ áo sơ mi hai bên xuống khỏi vai, nó giống như chiếc áo hở nhất trên màn ảnh cho phép, không có hở ti, chỉ hở tối đa đến trên đầu ti của mình, cô cảm thấy những vị phi tần ấy thật đẹp, cô nghĩ đến mình cũng đang kiêu sa như những vị phi tần ấy. Cô chỉ nằm im, và cảm nhận cổ và vai mình đang tiếp xúc với lớp chăn kia, tiếp xúc trực tiếp, không bị cản trở bởi một lớp áo sơ mi nữa, và ngủ quên đến gần khi giáo viên gọi dậy, cô vội vã cài cúc đến mắc cười .
 
#6
Lớp 1, cô bị cách ly như thế đấy.

Đến lớp 2, ngỡ rằng mọi chuyện sẽ khá hơn, nhưng sau cùng cô cũng vẫn bị ngủ riêng, tất cả bạn cùng lứa nằm dọc hai bên giường, cô phải nằm ở giữa, giữa hàng vạn cái chân hôi thối sau một buổi sáng đi giày kín chân kia, cô cảm thấy bản thân thật bị xem thường và khinh bỉ. Trên lớp học, bà giáo viên chủ nhiệm có lần quá tức giận cô tát thẳng mặt cô làm cô chảy máu mũi, bà ta sợ, đâu dám đưa cô lên phòng y tế, bảo cô ngồi yên trong lớp ngửa mặt lại đằng sau cho máu chảy ngược lại vào trong, khốn nạn. Làm thế chỉ tổ mũi cô phát rồ thêm, mãi sau này cô mới biết chảy máu cam là không được ngửa cổ.

Lên lớp 3, giáo viên thẳng tay tước luôn đi mền của cô chỉ để làm gối, vì cô nhu nhược đâu dám lên tiếng đòi lại, cô vốn quen ngủ có chăn rồi nên bị tước mất cảm giác rất khó ngủ, thêm cái không khí lành lạnh hành hạ làm mất luôn cả giấc ngủ trưa. Nhưng ít ra không phải bị ngủ cách ly, vì phòng ngủ này đủ hẹp rồi không có chỗ dư, nhưng bà giáo viên cũng chẳng khá khẩm hơn, cách ly cô khỏi đám con gái và cho nằm lọt thỏm giữa đám con trai. Đương nhiên là… khó ngủ, cô khi đó rất ghét con trai, vì con trai lúc nào cũng được họ hàng các bác cưng chiều ưu tiên, trọng nam khinh nữ tưởng như chẳng còn bất cập như ngày xưa, nhưng nó vẫn cứ tồn tại ngầm trong nhà cô, trong quan điểm của những con người phải ngưng học giữa chừng để ở nhà đi làm kiếm tiền vì nhà quá nghèo. Cô may mắn nằm cạnh một thằng bạn có mẹ là bạn của ba cô, nên hai đứa cũng biết nhau, cũng trò chuyện một chút rồi ngủ trong mơ màng.

Đến lớp 4, nó rất mờ nhạt, trong lớp có một thằng là con của chính giáo viên chủ nhiệm lớp cô. Dạy dỗ rất sai lầm, cô giáo chủ nhiệm đánh nó tới tấp trong lớp, lại còn chẳng suy nghĩ lột quần nó ra ngay thanh thiên bạch nhật trước sự chứng kiến của hàng chục con (truyện sex diễn đàn vnanchoi.com)
mắt tò mò của mấy nhóc trong lớp. Có lúc chuẩn bị sắp đánh, thằng nhóc biết sợ, chạy quáng quàng trong lớp, cô lệnh cho lớp giữ nó lại để phạt, cả lớp nháo nhào giữ lại nó, nhưng cũng có những người như Lưu Ly, cô cảm thấy đòn roi cho trẻ con mang lại nhiều tác hại hơn là răn dạy, chẳng muốn giữ cậu lại, nhưng để tránh bị mắng sao không giữ, khi cậu nhóc chạy ngang qua cô, cô giả bộ giơ tay ra vỡ giữ nhưng cậu chạy nhanh quá nên “tụt” tay mất. Cậu bé đó, học giỏi, nhưng sau này, bị bệnh máu trắng, khoảng lớp 7 thì cậu ấy mất. Nhà cô này ở gần nhà Lưu Ly, nên đám tang cậu ta, ngày nào đi học về Lưu Ly cũng đi ngang qua.

Lớp 5, cô được vào trúng lớp mà mọi người đồn giáo
viên chủ nhiệm rất khó tính, năm đó cô được “Học sinh xuất sắc”. Cô giáo chỉ là nghiêm khắc thôi, mà thương học trò vô cùng. Có những bài toán khi đó cô không tài nào hiểu được, chẳng biết cô giáo khi đó đã bỏ công ra như thế nào để giúp cho cô hiểu được cách giải bài toán đó, bài toán về phân số, về chia khối nước, lúc đó với cô nó thật sự khó hiểu. Nhưng cũng không êm đềm thế, có một lần mẹ của Lưu Ly dẫn riêng cô đến gặp mặt trực tiếp cô giáo, nói thẳng rằng trong lớp, Lưu Ly bị bạn bè cùng lứa bắt nạt rất nhiều, từ giấu bút, thậm chí đến giấu cả vở mà vứt vào thùng rác, thổi mực trong bút nước vào tóc cô, khinh bỉ chiếc kẹp tóc mà buổi sáng mẹ cô gài nhẹ lên đầu Lưu Ly. Nhưng phản ứng của Lưu Ly lúc đó thật quá nhút nhát, quá dĩ hòa vi quý, cô không dám đứng dậy phản ứng rõ ràng, để mà đồng tình với mẹ, cô cứ im lặng, và chỉ trả lời cho qua loa, và làm giáo viên của cô trả lời sẽ lên lớp hỏi sau. Sỡ dĩ mẹ cô biết đến vụ cô bị bắt nạt, vì có thời gian, mỗi ngày là một cây bút máy mới, mỗi ngày cô xin ba cô mua cho một cây bút máy mới, vì cứ kêu mất, đến lúc cô quá sợ hãi, vì ba cô cáu tiết mà tát cô cho mấy phát vì ăn của phá hoại, suốt ngày mất bút, nhưng nào có hỏi lý do, chắc nghĩ rằng cô hậu đậu suốt ngày mất bút, chứ đâu nghĩ Lưu Ly bị bắt nạt trong lớp, bị chúng nó liên tục bị giấu bút. Có một cây bút máy bị rớt làm tòe ngòi nhưng lại vẫn viết được, mà cô chỉnh cho nó thành nét thanh nét đậm nữa cơ. Mỗi lúc đi ngủ bán trú cô đều phải mang cây bút ấy theo, nhưng rồi, cũng mất. Cô phải xin mẹ mua cho mình cây bút nước chữ A, để cho giống màu chữ bút máy, và để cô giáo không mắng. Đến khi mẹ cô thấy cô phải lén lút xin mẹ mua bút mà không xin ba nữa, bà mới gặng hỏi thì cô mới kể ra phần nào một góc nhỏ câu chuyện. Có lúc, cô suýt nữa được đi thi Vở sạch chữ đẹp nếu như con nhỏ bạn khốn nạn cùng bàn không giấu vở Luyện chữ của cô mà vứt vào thùng rác. Ban đầu cô không biết lý do mình bị mất vở đâu, cô biết chuyện cũng là vì khi con nhỏ đó bị lớp tẩy chay, chỉ còn mình cô là chịu chơi cùng nó, vì trước giờ Lưu Ly vốn bị tẩy chay mà nên quen rồi, còn nhỏ, nhỏ đâu chịu được cô đơn. Những đứa cùng lớp vì đang tẩy chay nhỏ, nên để nói xấu nhỏ, chúng nó đã nhau nhảu kể cho cô về sự tích những lần mất bút do nhỏ giấu, cả cuốn vở chúng nó tận mắt thấy nhỏ vứt ở thùng rác đằng kia. Cô cao thượng, tha thứ cho nhỏ, cũng chỉ vì cô không có bạn, nên chỉ cần có một người duy nhất, cho dù là kẻ dành cả năm học chỉ để phá cô, cô cũng chấp nhận.
 
#7
Thằng hàng xóm mất dạy


Đông Quân! Nó đúng là một thằng hàng xóm mất dạy, nỗi ám ảnh của cô mỗi dịp hè về, từ những trò phá phách tinh tướng của lũ nhóc con cho đến những trò nghịch phá già đầu. Nhưng hình như cô dính phải hội chứng Stockholm, bị thằng đó bắt nạt cho đến thế, nhưng thỉnh thoảng, cô… vẫn thấy thích nó.
Có lần vào một buổi sáng ở nhà một mình, Lưu Ly rủ Diệu Khuê – em họ của cô – sang nhà cô chơi, như thường lệ, thằng Đông Quân lại sang phá. Vì bị chọc phá rồi trêu ghẹo rất nhiều lần rồi, nên cô luôn cài ổ khóa vào cửa ra vào, cô muốn không cho Đông Quân mở cửa đi thẳng vào nhà, như chốn không người mà trước đây nó vẫn thường làm khi cô chưa biết gì. Nhưng khốn nỗi cái cửa thông gió ở phía trên lại là chốt cài ngoài – một thất bại lớn cho việc thiết kế nội thất. Và thế là nó leo lên cái bấm chốt cửa ở bên ngoài, rồi một bước leo lên để thò đầu vào qua ô thông gió phía trên:

– Mở cửa ra coi mày!
– Việc quái gì tao phải mở cửa cho mày…

Lưu Ly giọng run run nhưng cố gắng giữ bình tĩnh, vì cô còn phải lo cho Diệu Khuê, tuyệt đối không thể để cho nó vào phá phách được, cô sợ nó… đúng… nhưng cô không đầu hàng trước nó, sự bướng bỉnh của cô…. làm nó càng khoái chí chọc ghẹo cô hơn

– Được rồi, mày nhớ đó!

Thằng Quân leo xuống rồi đi ra với em trai nó cùng mấy thằng choai choai đồng hội đồng thuyền khác đang nhao nhao bên ngoài. Chúng nó đứng tụ lại thì thầm, rồi cả bọn chẳng biết đi đâu nhưng khi quay lại, thì mấy thằng ôn đó đã mang theo rất nhiều quả ổi chín nẫu. Thằng Quân gào to:

– Mở cửa ra không tao ném vào nhà mày đấy con!
– Không!

Ly cố gắng cứng cáp hết lên phản kháng , dù cô chắc chắn nó sẽ ném vào thôi, thằng ấy có gì mà không dám làm cơ chứ
“Bụp! Nhoẹt nhoẹt”
Bọn khốn ấy đúng là ném thật… Những quả ổi bị ném thẳng vào mặt cửa kính, lem nhem bê bết những tảng ruột ổi chín thối màu hồng lên cửa kính, lại còn có những quả xuyên thẳng qua cửa thông gió phía trên, và đáp thẳng xuống phòng khách. Cô đành phải kéo Diệu Khuê vào gian nhà phía trong, chỉ hy vọng nó chán rồi sẽ ngưng. Cô cảm thấy nản với việc sẽ phải dọn lại mớ sình đó trước khi ba mẹ về… nhà bẩn ba sẽ rất cáu và quất chổi lên cô mất thôi…

Mà đâu chỉ dừng lại nhiêu đó… lại có khi ở khu vườn đằng sau, vườn nhà Lưu Ly và thằng khốn đó chỉ cách nhau một cái hàng rào, đợt đó có chị họ của cô sang chơi nữa. Chị biết được tụi nó phá cô, chị điên lên chửi sa sả vào mặt thằng Quân. Khiến nó tức mình, rồi loay hoay một hồi, thì nó ném “bụp” một chai nhựa sang, ở bên trong có chứa cái thứ nước vàng vàng đục đục rõ kinh…

– Mày chơi bẩn quá, nước đái của bọn mày à?!
Cô bực mình gào lên, nhưng đáp lại là tiếng cười lớn của hội thằng Quân.
Mà đợt đó chị họ của cô, bà này còn bày cho cho hai chị em Lưu Ly chơi trò cởi truồng, rồi chạy long nhong trong nhà. Nhưng bà ấy có máu mặt, hay là bà ý liều không biết nữa, cứ trần truồng mở lén cửa ra vào, rồi nhảy long nhong mấy phát, lại chạy biến vô nhà… đến phát sợ với bã.

Trong cuộc chiến gây gổ đó, căng thẳng là thế nhưng cũng có khi cô và nó chơi hòa hoãn với nhau. Nên Đông Quân nó vào nhà Lưu Ly được, hắn bày trò bảo hai chị em Lưu Ly cởi hết quần áo, còn tụi thằng Quân sẽ đứng dưới bếp, cô ngây ngô nghe theo, cầm chăn che trước người rồi diễu đi lên đi xuống như người mẫu trên sàn catwork. Đang loay hoay trong phòng ngủ để chuẩn bị cho lượt diễn tiếp theo, Lưu Ly quay lại và bất ngờ nhìn thấy Đông Quân đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô từ đằng sau, theo sau đó là Diệu Khuê mặt ngơ ngác không biết gì, không biết là đã dẫn con cọp rời khỏi chuồng. Lưu Ly cực kỳ xấu hổ, vội vã che chắn cơ thể lại, nhưng mà thằng ấy nó đã nhìn thấy hết rồi, cô thấy xấu hổ chết mất thôi… tin tưởng thằng Quân chính là việc ngu ngốc nhất cô từng làm…

Một lần khác Lưu Ly và Diệu Khuê sang nhà thằng Quân chơi, khi đó đang ở trên gác xép, nó cùng em trai mình lại bày trò mới, bảo hai chị em cô cởi quần ra, rồi lấy quần đó đặt lên phía trên để che chân lại nhưng không được mặc, thì sẽ không bị nhìn thấy gì đâu. Một lần nữa cô dại dột làm theo, và ngó sang thấy Diệu Khuê cũng đang làm việc tương tự, nhưng mà cô phát hiện ra quần của cô bé Diệu Khuê không che được hết nửa phía dưới, bị hở nửa mông dưới và một phần đùi, cô nhìn lại bên mình và nhận ra điều tương tự nên đã lấy hai tay che hai bên hông đùi mình lại, nhưng lại không chỉ cho Diệu Khuê biết. Chuẩn bị xong, Đông Quân cùng em trai mình quan sát, tất nhiên nhận ra cái đùi của Diệu Khuê đó, tụi nó cười lớn, rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào Diệu Khuê. Cô bé vẫn còn rất ngốc nghếch, chỉ biết ngơ ngác và xấu hổ vì bị chỉ trỏ vào mặt mà bị cười như thế mà vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra… chắc nhỏ vẫn thắc mắc, mình làm giống như chị mình, nhưng tại sao hai thằng điên ấy, chúng nó lại chỉ trỏ vào mỗi mình cô bé thôi chứ?

Đây là khoảnh khắc xấu hổ của chị, làm chị cảm thấy hổ thẹn và nhục nhã vô cùng, chỉ biết lo cho bản thân… và để em phải làm trò cười cho chúng nó, chắc có lẽ em quên rồi, nhưng với chị thì không thể nào quên, chính bởi sự ích kỷ và nhu nhược của mình…

Lại nhớ hồi nhỏ nhìn những cảnh hôn hít trên ti-vi, Lưu Ly cũng thèm muốn có được cảm giác đó lắm. Nhìn những vị công tử mạnh mẽ đè các vị cô nương đó xuống, môi thì ép hôn, tay thì lần tháo rút dây áo, thật sự rất kích thích. Chỉ có điều phim truyền hình, tiến đến đoạn cởi xong áo ngoài, hở được yếm là đã chuyển sang phân cảnh khác rồi… vì thế mà để lại trong cô một sự tò mò khó tả. Một buổi trưa, Lưu Ly và Diệu Khuê đang chơi trên giường, hai chị em cô đang thích thú chơi trò đóng giả công chúa nàng tiên, bằng cách trùm chăn hoặc tháo ga giường ra, cũng có khi cô sáng tạo lắm, còn đi cắt mùng cũ mà nhà không xài nữa, để thiết kế thành những lớp vải kiểu dáng ren đẹp đẽ, và quấn thành từng lớp cho giống trên phim. Chẳng biết máu lửa thế nào… nên cô nảy ý đi làm trò “động phòng” với cô em Diệu Khuê của mình mà cô vẫn tò mò đó, nhưng cô thích bị động, nên cô bảo cô bé đóng giả “tân lang” còn mình diễn vai “tân nương” cổ súy thì nằm im bị động. Thế là Diệu Khuê nằm cạnh leo lên, theo sự chỉ dẫn của Lưu Ly, cô bé chủ động nằm sấp trên cô, rồi cúi xuống để… hôn cô, môi chạm môi rồi nhả ra… cô không nhớ rõ cảm giác của mình lúc đó, nhưng chắc vì lần đầu tiên thử hôn… cho biết cảm giác trên phim họ cảm thấy thế nào, nhưng chẳng đủ, chắc là vì hôn con gái. Mãi sau này gặp Vũ Long lần đầu tiên, khi ấy cô 20 tuổi, cũng là lần đầu tiên cô biết hôn môi người khác giới.

Rồi hồi lớp 6 hay 7 gì đó, hôm ấy Lưu Ly cùng Diệu Khuê đang chơi trên gác xép, khi đó là một khoảng thời gian an nhàn, bởi thằng Quân đã làm gì đó, nó đã phải đi tù hay cải tạo khoảng hai năm… Đâu có ngờ một ngày con quái vật Đông Quân lại quay trở lại. Nhà cô lúc đó dùng mái ngói, nên hôm đó nó rửng mở, leo lên mái và dỡ ngói ra, làm Diệu Khuê sợ khóc thét, con bé cầu xin Đông Quân dừng lại. Nó cùng hội bạn mất dạy của mình đã dỡ được một mảng ra, đủ khoảng hở để chui vào nhà, thế là nó chui vào nhà… Cô đã rất sợ… đương nhiên là cô sợ rồi, tuy nhiên nghĩ đến Diệu Khuê, cô phải bảo vệ cô bé này! Và cô cũng phải giữ thằng khốn đó ở trên gác, tuyệt đối không cho nó xuống dưới nhà, lỡ đâu nó ăn trộm hay đập bể đồ linh tinh, thì người lãnh đòn là cô, chính cô chứ không ai khác… Vào được một lúc ngó nghiêng thì nó quát cô:

– Mày để cái chân của mày xuống!

Nó có vẻ ngứa mắt nhìn cô ngồi trên ghế, với tư thế một chân để thõng xuống, chân còn lại thì chống lên ghế, trong thái độ cố tỏ ra bất cần, không tỏ vẻ sợ sệt gì hắn ta cả. Cô cố để giọng mình không run rồi trấn tĩnh lại để đáp trả sự ra lệnh từ phía Đông Quân:

– Mày nên đi ra khỏi nhà của tao, tao đã gọi điện cho ba tao rồi!

– Mấy lần rồi mày toàn dọa như vậy, có lần nào dám méc thật đâu… Ha ha…!

Bị bắt bài hai năm trước, nhưng đấy là hai năm trước, bây giờ thằng Quân vẫn ngu ngốc nghĩ cô như cũ sao, cô im lặng, trước đó trong lúc nó cố gắng dỡ ngói để xuống, Lưu Ly đã chạy vội xuống bếp và cầm lên một con dao thái nhỏ nhỏ và sắc bén, hy vọng có thể dùng con dao ấy để mà đe được thằng Quân được tí… để cho nó không làm càn, không cho nó đi xuống gác. Lúc ấy Diệu Khuê nép sát góc gần cô, còn bản thân mình vừa cầm con dao trong tay xoay xoay tỏ vẻ nguy hiểm, vừa lại cố gắng tỏ ra bình thản nói chuyện với thằng khốn đó.
May quá… ít phút sau tiếng xe máy của ba cô về đến, thằng Quân nghe thấy tiếng xe, lại thấy vẻ mừng rỡ của hai chị em nhà cô, nó vội vã leo lên mái ngói vừa dỡ khi nãy để trốn nhưng đâu kịp. Ba cô vừa về đã lập tức ra chạy vội lại đằng sau, leo lên mái ngói nơi bọn chúng nó đang hối hả leo lên ngói để chạy trốn. Ông đã rất bực mình nên lúc đó mất cả kiểm soát, chắc đã lôi bọn chúng xuống và đánh và chửi rủa… Cô không rõ việc ba đã làm những gì, cô chỉ đoán được vậy thôi, có nghe vọng lại cả tiếng chửi lớn tiếng bọn thằng Quân, bởi khi đó cô còn đang ở trong nhà ôm chặt Diệu Khuê khi ấy vẫn còn thút thít sau khi thằng Quân rời khỏi, mặt Lưu Ly khi đó lại bình thản và an yên đến lạ… Mọi chuyện đã ổn rồi, ổn rồi…
Sau khi trừng trị bọn mất dạy, ba của cô vào lại nhà trong cơn tức giận, ông quát tháo thẳng vào mặt cô:
 
#8
– Sao mày không đuổi nó ra khỏi nhà, sao mày để nó vào trong nhà?!!

Biết là do cơn nóng giận bừng bừng trong ba vì chuyện khi nãy, nhưng Lưu Ly vẫn cảm thấy hụt hẫng và tan vỡ, tại sao thay vị an ủi cô, thay vì hỏi han cô có làm sao không, ông lại lập tức chửi thẳng vào mặt cô như thế… thực sự lúc này cô muốn khóc, nhưng cũng do ba cô đã tôi luyện cô, đánh đòn từ bé rất đau, càng đau càng khóc to càng bị đánh tợn, nên cô chẳng còn khóc nữa, cầm nước mắt vào trong, cô gắng gượng:

– Tại… vì… con sợ nó cầm theo hung khí, con đâu biết nó có cái gì, lỡ con cố gắng đẩy nó ra… nó dùng dao thì sao…
Nhưng ông vẫn mắng cô thêm một lúc nữa, rồi mới bỏ xuống nhà ở nhà và ở lì đó suốt từ chiều đến tối. Cô biết điều đó là không nên, vì công việc của ông rất là bận, không thể để đình trệ như vậy được, nhưng sâu thẳm cô rất mừng, có ba ở nhà thằng Quân sẽ không dám vào nữa, một cảm giác an toàn được bảo vệ nhẹ nhàng bao bọc lấy cô.
Rồi tối đó ba Lưu Ly qua nhà Đông Quân nói rõ mọi chuyện, ông bảo rằng con trai ban ngày ban mặt vào nhà con gái như thế, có chuyện gì rồi ông biết làm sao. Nhưng sự vô tâm của cha mẹ thằng Quân làm ông phát cáu đến bức bối. Bởi ông già thằng Quân thì bênh con mình như quý tử dù nó làm sai thế nào, còn bà già thằng Quân có thiện chí hơn, bà ta bảo ba cô cứ thẳng tay đập cho nó chừa. Trong cơn cãi vã ông phát cáu đấm vào cửa kính ra vào… kính bể tan tành rơi xuống, cô không nhớ là ông có bị chảy máu tay hay không. Đêm đó ngủ gió lùa vào nhà khá lạnh, là một đêm khó ngủ với cả nhà của cô…

Không lâu sau đó ông bà già thằng Quân ly hôn, mãi sau này ba thằng mới Quân mới lòi cái mặt khốn nạn đi dẫn bồ bịch về ở chung căn nhà trống, bây giờ thằng Quân đã cưới vợ và có con, vẫn ở căn nhà cũ đó, ở chung với ông già nó. Cô hiện tại không màng thằng Quân nữa, sự sợ hãi mỗi khi đi ngang qua hắn lúc nhỏ đã chẳng còn nhiều, vì cô biết, trong tay mình, cô có khả năng gì. Cả thằng cha của Đông Quân, lúc nhỏ đối xử với cô không ra gì, mà bây giờ vô tư xem như không có gì cứ đòi cô phải biết lễ độ với ông ta, sao chẳng chịu chào hỏi, rồi lại còn đi méc ba Lưu Ly như đúng rồi, ông già khốn nạn, bộ đéo nhớ hồi bé ông đối xử với cô như cái thứ trong quần ông ta sao? Giả nhân giả nghĩa, đốn mạt! Mà thằng Quân giờ cũng biết điều hơn, mới đây còn nói chuyện thân tình với ba cô nhiệt tình, chỉ đường đi lối lại trong thành phố trong dịp lễ tết sắp tới. Chắc vì đó là quá khứ, chắc mọi người chấp nhận bước qua quá khứ để hướng đến hiện tại. Nhưng đối với cô, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, thằng Quân vẫn là thằng mất nết thế thôi, chẳng qua giờ nâng cấp và cáo già hơn. Tuy là cũng khổ cho nó, hơn cô một tuổi, nhà thì hai ông bà già suốt ngày gây gổ đánh nhau, nên bản thân nó cũng lang thang ở ngoài tối ngày, ảnh hưởng đến nhân tính cũng là điều dễ hiểu. Nhưng việc nó chọc phá cô quá mức như vậy, thêm ông già cứ kè kè bảo kê cho nó, cô tuy là có thể thông cảm, nhưng không có nghĩa là gắn kết mối quan hệ, để bình thường lại nhưng chưa có đéo gì từng xảy ra…
 
Top Bottom