- thằng cu đâu, tới đây chào dì đi
Đứa cháu đi cùng liền kính cẩn cúi đầu
- cháu chào dì
thằng nhóc tuổi mới lớn đột nhiên lễ phép phi thường với đứa nhỏ lớp 1 khiến người ngoài nhìn vào không khỏi buồn cười.Bánh Đậu Ngọt và tôi ngơ ngác gật đầu.Tiếp đến thằng nhỏ không dám chậm trễ vòng tay chào Má Nuôi:
- dạ thưa bà
Lúc này tôi mới nhớ ra họ hàng nhà Má Nuôi đông vô cùng, và mẹ con Má Nuôi vai vế cực cao trong tộc.Còn đang nườm nượp người nọ người kia thì ông khách trung niên mặc comple ban nãy tới sớm nhất lúi húi trở ra. Ông ta đang ra sức đỡ 1 cụ ông lưng còng chống gậy bước từng bước chậm chạp.Cụ ông ra tới cửa rồi vẫn ráng quay đầu lại bắt tay Bánh Đậu Ngọt xúc động nói
- bác về nhé,nhớ cố gắng học cho giỏi,mau ăn chóng lớn này
Ông trung niên đưa tay sửa kiếng,nở nụ cười khổ:
- anh về nhé 2 em,hôm nào bảo cô đưa tới nhà anh chơi. à không, cứ bảo cô gọi cho anh
anh đánh xe tới đón nói rồi vỗ vai tôi, ý đồ nhờ cậy cả vào đứa con lớn của Má.Bất giác tôi không nhịn được hướng về phía Má Nuôi đầy ngưỡng mộ.Má Nuôi từ sáng đến tối chỉ ngồi vị trí gia chủ ở bàn lớn cạnh bàn thờ gia tiên , khách đến phàm là tuổi trung niên, đều kêu 1 tiếng cô/dì. Lứa thanh niên hết thảy đều gọi bà. Mấy ông bà lão thất thập cổ lai hi thì xúm xít "em gái nọ","em gái kia" nghe vui cả tai.Chẳng trách dáng điệu Má thật thản nhiên, còn khách mời cúi đầu kính cẩn đến ho mạnh còn chẳng dám.Khi mặt trời đã ngã về đằng tây, nắng chiều rọi vào trước hiên nhà 1 đường xiên góc,đội ngũ tiếp tân của chúng tôi được bổ sung thêm người mới. Đây là 1 ông lão tuổi chừng thất thập, thân hình quắc thước nhưng trông vẻ ngoài còn già hơn tuổi rất nhiều bởi mái đầu bạc trắng và làn da nhăn nheo.
Mọi người đều gọi ông là Ông Công. Ông Công xưng hô Má Nuôi là cô,kêu Bánh Đậu bằng em. Từ khi có ông tới giúp,chúng tôi đỡ phần nào vất vả.Lúc này lượng khách không hề giảm bớt ngược lại còn có xu hướng gia tăng.Xế chiều,Một toán khách lố nhố bước vào cửa chính, trai gái đầy đủ, người cao kẻ thấp líu ríu xôn xao.Đột nhiên ông Công trợn mắt quát :
- này này,đã hỏi ý kiến ai chưa mà bước vào?
Đám người giật mình dừng bước, người đàn ông dẫn đầu mặc áo khoác lông,đội mũ tai bành bấy giờ mới từ tốn hạ mũ xuống, nói:
- là tôi đây mà anh Công,Sáu Bạc đây.
Ông Công híp cặp mắt lại ra vẻ đang phán xét,1 lát sau chậm rãi nói :
- cô không cho cậu vào đâu,đi về đi.
Sáu Bạc kì lạ hỏi:
- sao không cho tôi vào?tôi là con cháu trực hệ tự nhiên có quyền chứ?
Ông Công lắc đầu:
- không được là không được."
Sáu Bạc bèn đê thêm:
- ngày bố tôi mất đã dặn kĩ, bảo hàng năm ngày này tháng này nhất định tới đây thắp nén hương. anh không cho tôi vào là làm khó tôi lắm.
Bên cạnh Sáu Bạc có 3 nam 2 nữ, 2 cô gái tuổi khá trẻ trang điểm cầu kì,ăn bận rất xinh đẹp. Một cô mặc váy vàng tiến lên thì thầm to nhỏ gì đó vào tai Sáu Bạc,ông ta khẽ khàng gật đầu.Lúc này nghe tiếng ông Công bình thản vang lên:
- cô có đặt ra 3 hạng người không được vào nhà,trong đó có má mì,cave,bảo kê. Tôi nói vậy cậu Sáu đã thông tỏ chưa ?
Lời vừa thốt, đám đông giật mình trợn mắt ngó ông lão, ai nấy hết sức bẽ bàng.Đến tôi và Bánh Đậu Ngọt cũng thót tim vội vàng đưa mắt đánh giá kĩ Sáu Bạc,chỉ thấy ông ta ngoài mái đầu bạc trắng ra chẳng có điểm nào bắt mắt, có chăng là chiếc mũi khoằm hơi tỏ vẻ nham hiểm,Còn tưởng hạng người Má Nuôi ghắt cay ghét đắng có 3 đầu sáu tay gì, té ra chỉ đến thế là cùng. Nhưng tôi ngẫm nghĩ 1 chặp mới vỡ lẽ, bên cạnh ông Sáu còn 1 đám người nữa, chẳng phải ứng với cave,má mì,bảo kê... chi đó 1 tuồng mại dâm sao?
- e hèm
Sáu Bạc hắng giọng ra chiều sắp nổi cơn thịnh nộ tới nơi. Đám người dùng ánh mắt trao đổi ý kiến với nhau 1 chặp, sau cùng cô gái váy đỏ đứng ngoài rìa lên giọng nói :
- thưa chú,cháu là con của bố Đoan,em bên cạnh đây là em họ cháu,con chú Phát.Các chú các bác ở đây là anh em con cô con cậu với chú cả. có ai không phải là con cháu trong họ tộc. vậy sao đến ngày giỗ không được phép bước chân vào nhà, không được thắp nén hương cho người đã khuất, không được phép bái tạ gia tiên?
Mọi người đều gật gù cho là đúng .Ông Công nghiêm nghị đáp:
- Vì các lẽ tôi vừa nói . Các cô chú cô cậu nếu có thành tâm thì đứng bên ngoài chắp tay vái lạy rồi xin đi cho
Nói đến đây , Sáu Bạc không nhịn được run run giọng hỏi :
- ai dám bảo bọn tôi làm môi giới mại dâm?làm tội phạm? những lời lẽ đó mà anh cũng nói được sao?mấy con bé đây nữa , sao anh dám nói con cháu mình là đĩ điếm?
Lão ta hỏi câu này với 1 giọng run giận,thêm vào vẻ mặt sáng quắc hung dữ. Mọi người có kẻ e sợ, một số kẻ hùa theo, nhao nhao phản đối.Ông công đứng trước tình cảnh này không biết phải ứng phó ra sao, đành giậm chân thở dài.Đột nhiên bên trái có kẻ chỉ vào mặt tôi nói:
- thằng nhóc kia thì sao?nó là cái thá gì mà được đứng trong nhà?
Tôi nhất thời nóng giận chưa kịp đớp lại câu nào đã nghe Bánh Đậu Ngọt la to
- là con của Má,là anh cả của Bánh Đậu
nó nói rồi nắm chặt lấy tay tôi .Bọn người bên ngoài nhìn nhau nghi hoặc,rồi cô gái váy vàng có vẻ non dạ nhất cười rộ lên :
- cái gì mà Bánh Đậu ,con hoang thì đúng hơn. Này bé con, bố của mày đâu?lấy gì đảm bảo mày là cháu trong nhà này?
Toàn trường nghe xong lời nói lớn mật vừa rồi ko hẹn nhau đều im phăng phắc. Ai cũng biết Bánh Đậu là con của Má Nuôi, dám đắc tối với Bánh Đậu,xem ra kẻ này lá gan k nhỏ.Không khí mang hơi hướm đáng sợ,thế nên số ít khách mời sau khi thắp hương xong lật đật ra về.Tôi nhìn tình cảnh này, đoán chừng bí mật về cái thai của Má Nuôi hết sức động trời. Chỉ tội cho Bánh Đậu Ngọt,nó nghe ả áo vàng mạt sát mình uất ức quá,ứa nước mắt khóc nấc lên. Từ khi sinh ra đến nay nó chưa từng nghe Má Nuôi kể về cha đẻ. Bạn đồng trang lứa chẳng ai không cha như nó.Ả áo đỏ ý nhị cấu véo vào tay cô em gái,Sáu Bạc thì làm mặt hờ hững ra vẻ:
- ai nói gì mặc kệ,lời phe ta tất thành đạo lý.
Nào ngờ ả áo vàng được thể lấn tới, lời nói càng táo tợn hơn :
- nói bọn tôi là đĩ điếm hả?xin lỗi nhé,con này làm điếm thì có người ở trên cao kia lại càng dâm đãng hơn. hừ hừ, chơi bời nát nước rồi trở về đòi leo lên nhà tổ làm bà lớn ... ái á..!!
chỉ nghe giọng ả đang cao vút bỗng thét lên chói tai. Thì ra trong đám đông có ai đó liệng giày thẳng vào mặt ả. Còn ai khác ngoài con trai cưng của Má là tôi đây.
-thằng mất dạy ! mày là chó ghẻ đầu đường xó chợ được bà ta thương hại lượm về. Sao mày dám ném dép vô mặt tao !?