Tuyệt Đại Dâm Dục (full)

Hai Mặt

New Member
#1


Lại như bao ngày, Vũ rời công ty với gương mặt chán nản. Gã chẳng tha thiết gì, hay có bất kỳ dục vọng gì với những thứ diễn ra quanh mình. Không biết từ khi nào mà Vũ đã trở nên nhàm chán như thế. Có phải vì từng sống trong một gia đình kiểu mẫu, hay vì đã sống một cuộc đời quá đỗi bình thường… hay hẳn là vì tai nạn năm đó?

Gã không rõ, cũng chẳng muốn biết vì sao. Đã hơn mười năm rồi, Trần Vân Vũ vẫn sống như thể gã đã chấp nhận cái chết và hôm nay sẽ là ngày cuối cùng để sống.

Không một chút vui tươi, mỗi ngày trôi qua, Vũ đều sẽ hoàn thành tốt công việc của mình và trở về căn nhà thiếu thốn hơi thở của sự sống. Bởi ngay cả chủ nhân của nó cũng chỉ là một cái xác biết đi không hơn.

Vậy nếu có một điều ước, thì Trần Vân Vũ sẽ ước gì cho bản thân?


“Mày sẽ ước gì nào?”

Đó là điều mà Asmodeus, con quỷ của dục vọng hỏi gã. Nhưng mặc cho đối phương là một con quỷ khoác trên mình bộ cánh bằng lửa xanh, bất ngờ xuất hiện trong nhà mình lúc mười hai giờ đêm, và nhe răng cười tởm trong khi đang lơ lửng trên không, thì Vũ vẫn chẳng thể biểu hiện ra nổi chút sợ hãi hay kinh ngạc.

Mất đi cảm xúc, khiến cho sự đề phòng và bản năng sinh tồn của Vũ giảm mạnh đến con số 0.

Tiền tài, quyền lực, sức mạnh, hay đàn bà? Mày muốn gì hỡi kẻ phàm mắt thịt kia?”

Asmodeus hỏi dồn, với lòng mong mỏi rằng Vũ sẽ lựa chọn một trong những thứ hắn đưa ra. Trần Vân Vũ cảm thấy khó hiểu, nên bất giác thở dài. Đấy không phải cảm giác chán nản, mà đơn giản chỉ vì là một con người hiện đại, tiếp thu sự giáo dục hoàn mỹ của khoa học nên việc trông thấy một con quỷ thực thụ khiến hiểu biết của Vũ trở nên có chút rối tinh.

“Ông có thể rời đi được không? Khuya rồi, mai tôi còn phải đi làm.”

“Mày không sợ ta?”

“Sợ lắm.”

Vũ vẽ ra một trạng thái sợ hãi, với hi vọng đối phương sẽ thỏa mãn và rời đi. Nhưng gã đã lầm. Asmodeus mở ra con mắt thứ ba trên trán, nhìn chòng chọc vào Vũ rồi phá lên cười ghê rợn.

“Thật là thú vị, đã bao lâu rồi ta mới gặp lại thiên địch trời sinh của mình thế này?”

“Thiên địch gì?”

Có vẻ như sự tò mò là xúc cảm duy nhất còn sót lại trong Vũ, nhưng lần nào cũng thế, sau tò mò chính là sự hụt hẫng đến phát ngán vì kết quả thế nào cũng không thể làm gã bất ngờ hay nảy sinh kinh ngạc được.

“Ta là hiện thân của dục vọng, vậy mà ngươi lại là một kẻ không tồn tại cảm xúc. Có thể nói, ngươi chính là kẻ duy nhất trên đời có thể chống lại ta.”

Asmodeus búng tay, khung cảnh ngôi biệt thự sang trọng liền biến đổi. Vũ chỉ thấy bản thân mình đang đứng trên những tầng mây đêm, bên dưới chính là Sài Gòn vẫn luôn nhộn nhịp như thế.

“Giờ thì tôi tin ông là quỷ rồi.”

Vũ vừa nói vừa quan sát thật kỹ Asmodeus.

“Thú vị lắm. Ngươi là kẻ duy nhất dám đối diện với ta như thế này. Hay là vầy đi, ta không cần ngươi ước nữa, muốn giao dịch không?”

“Ước có gì khác giao dịch?”

“Ước lấy của ta, sẽ phải trả lại muôn phần sau hết. Giá phải trả thường sẽ là linh hồn. Nhưng ngươi thì không cần làm vậy. Ta sẽ giao dịch ngang hàng với ngươi.”

Asmodeus nói vậy tức là đã ngầm công nhận Vũ là một tồn tại đặc thù nằm ngoài sự suy tính của luật tạo hóa.

“Thực ra thì tôi chẳng cần gì cả.”

Vũ ngẫm một lúc rồi lại bảo:

“Nhưng nếu được, tôi mong ông có thể mang lại cảm xúc cho tôi.”

“Ồ, tại sao lại thế? Ngươi không biết rằng mất đi cảm xúc chính là đặc quyền mà chỉ những tạo vật vô địch trong trời đất này mới sở hữu hay sao? Không cảm xúc thì không thể bị cám dỗ. Ngươi chính là thợ săn quỷ bẩm sinh đấy mà.”

“Không phải bẩm sinh, tôi mất chúng sau một vụ tai nạn.”

Vũ trả lời bằng cái giọng lạnh băng như kiểu vô cùng tức giận với lời lẽ châm biếm sự khuyết tật của gã mà Asmodeus vừa nói. Nhưng rốt cuộc thì tức giận là gì? Vũ còn không nhớ lần cuối mà gã nổi điên lên là khi nào nữa.

“Phẫn nộ, tham lam, ngạo mạn, phàm ăn, đố kỵ, lười biếng… và dục vọng. Ngươi miễn nhiễm toàn bộ với chúng. Theo lý mà nói thì ngươi đã có sẵn chỗ trên thiên đàng rồi. Chẳng lẽ ngươi muốn từ bỏ nó hay sao?”

“Tôi không theo đạo, và chỉ muốn sống thật vui vẻ thôi.”

“Giúp ngươi ta sẽ được gì? Nên nhớ chúng ta đang giao dịch ngang hàng đấy nhé anh bạn.”

“Có ai từng giao dịch thế này với ông chưa?”

“Không nhiều, ngươi là kẻ thứ ba.”

“Họ trả bằng gì?”

“Cái này không nói được, quy tắc làm ăn cần phải tuân thủ.”

Asmodeus dữ tợn là thế, nhưng khi cần nghiêm túc thì hắn lại vô cùng đạo mạo. Vũ thầm nghĩ một chút rồi mới bất ngờ đưa ra câu trả lời nằm ngoài dự đoán của tên quỷ dữ kia.

“Lấy lại cho tôi cảm xúc, tôi sẽ theo ông xuống địa ngục.”

Asmodeus rõ ràng là đã đánh giá thấp sự cố chấp của Vũ. Hắn đơn thuần chỉ là muốn lôi kéo Vũ để tránh việc các tổ chức diệt quỷ phát hiện ra gã mà thôi, không nghĩ là tên này lại ghê gớm như vậy. Một người bình thường chẳng ai muốn xuống địa ngục cả, vậy mà Vũ lại coi đó như một chuyến công tác không bằng.

“Ngươi không biết sợ nên mới nói vậy thôi.”

“Nếu sau này tôi sợ, ông cứ việc bắt lấy linh hồn tôi mà tra tấn đời đời kiếp kiếp. Nhưng nếu tôi có can đảm chấp nhận trả giá cho cuộc giao dịch này, thì sau khi xuống địa ngục, ông không được phép đối đãi tôi như những kẻ tầm thường đã ước lấy từ ông.”

Asmodeus rõ ràng đã động lòng rồi. Hắn thực sự rất muốn Vũ trở thành một quỷ tướng ở bên cạnh mình, nhưng vấn đề ở đây là…

“Giá đó cũng có thể coi là công bằng, nhưng ta không có sức mạnh lớn như vậy. Thay đổi thực tại là quyền năng của Đấng tối cao. Bất quá… ta có thể cho ngươi cái này.”

Asmodeus tiến lại gần, vạch áo Vũ ra rồi tặng cho gã một hình xăm quỷ dị lên giữa ngực.

“Cảm xúc mất đi của ngươi chính là món quà dâng lên vũ trụ, đổi lại ngươi đã thoát khỏi luân hồi, sau này nhất định sẽ trở thành Thánh. Ta không có cách nào lật ngược chuyện này lại được. Nhưng ta có thể tặng ngươi quỷ tích dục vọng của ta. Sự cám dỗ mà ta mang lại thường liên quan đến sắc dục. Ta không thể giúp ngươi cảm nhận sợ hãi, vui mừng hay kinh ngạc, nhưng ít nhất ta có thể giúp ngươi hoàn thành nghĩa vụ của một thằng đàn ông suốt quãng đời còn lại của mình.”

“Ý ông là tôi có thể cùng với đàn bà…”

“Đúng vậy, ngươi sẽ cảm thấy ham muốn. Cái giá kia của ngươi cũng không cần trả cao như vậy… ừm, nếu một ngày nào đó ngươi được Vũ Trụ đón nhận, trở thành một tồn tại bất diệt thì hãy cứ giúp ta một việc là được.”

“Đồng ý!”
 

Hai Mặt

New Member
#2


Lời vừa dứt, Trần Vân Vũ liền choàng tỉnh dậy từ trong mơ. Mồ hôi đẫm ra ướt hết cả áo. Một giấc mơ quá đỗi chân thật.

Điều khác lạ ở đây chính là trên ngực gã quả thực tồn tại một vết xăm, và đũng quần thì dựng lên thấy rõ. Tựa như con mãnh thú ngủ vùi nay vươn mình chuyển giấc. Lần đầu tiên trong 10 năm qua, Trần Vân Vũ chào cờ vào buổi sáng như một thằng đàn ông khỏe mạnh bình thường

Quay tay đến lần thứ 2, Vũ mới có thể mặc quần áo đi làm. Dù rằng vẫn “Hồ Quang Hiếu” như mọi khi, nhưng chẳng hiểu sao trong lòng gã lại nảy lên một sự khát khao vô bờ đối với phụ nữ Phải chăng vì đã bị kiềm nén quá lâu, hay vì Quỷ Tích của Asmodeus quá sức mạnh mẽ?

Chạy vội tới công ty thì đã quá trưa, nhưng công việc của Vũ khá đặc thù nên chẳng ai dám phàn nàn hay chỉnh sửa cả.

Không lẽ lại đi chỉnh cả giám đốc của mình?

Còn muốn yên ổn trong cái công ty này thì đừng có mà lên cơn kiểu đó.

Phải đấy, gia đình Trần Vân Vũ rất giàu có. Cha mẹ gã trước khi qua đời vốn đã sở hữu cái công ty tài chính này, bản thân Vũ cũng vì chiều lòng cha mẹ nên mới theo học ngành quản trị kinh doanh. Bất quá còn chưa kịp thấy con mình thành tài thì trong một chuyến du lịch, chiếc xe chở cả gia đình ba người đã lao thẳng xuống vực. Tài xế và cha mẹ Vũ thiệt mạng ngay tức khắc, chỉ có gã là bị thương nặng và chấn thương vùng đầu.

Kết quả, Trần Vân Vũ sau khi rời bệnh viện liền phát hiện ra bản thân mình không còn chút cảm xúc nào cả. Suốt mười năm ròng, gã lèo lái cái công ty như một cỗ máy tàn nhẫn. Dù không kịp kinh qua bất kỳ trường lớp nào vì phải tiếp nhận công ty khi chỉ mới 20 tuổi, nhưng vì quá đỗi bình tĩnh, nên chuyện làm ăn mấy năm nay vẫn đều đặn lên như diều gặp gió. Đồng nghiệp thương trường quen thân mới hay gọi gã là “cỗ máy”, ám chỉ tâm tính tàn khốc cũng như khả năng làm việc không biết mệt mỏi.

Trên thực tế thì dù chán nản với cuộc sống, nhưng Trần Vân Vũ vẫn cố gắng làm việc để duy trì cái công ty mà cha mẹ gã để lại, cũng như nuôi sống mấy trăm nhân viên vẫn luôn trông chờ vào mình.

Vào tới văn phòng, Vũ ngồi thừ ra ghế. Thay vì xem lại sổ sách như mọi khi, bỗng nhiên hôm nay gã lại cảm thấy chẳng muốn làm gì cả. Cái cơn rạo rực vẫn cứ hành hạ gã suốt từ sáng đến giờ. Dưới quần, con cặc nứng tợn đang hung dữ đòi nhảy ra ngoài cho bằng được. Nhưng điều làm Vũ lo lắng nhất chính là…

“Chào giám đốc.”

Mở cửa bước vào chính là thư ký của Vũ, Đào Ánh Sương, 24 tuổi, vừa tốt nghiệp được 2 năm và vào làm cho công ty chưa đầy 8 tháng. Vấn đề ở đây là Ánh Sương rất xinh đẹp. Trước kia Vũ không để ý, nhưng sau khi có lại dục vọng với đàn bà, gã liền sợ hãi khi đối mặt với Sương. Bởi lẽ gã không hề muốn bản thân phải gánh tội hiếp dâm.

Đào Ánh Sương sở hữu một mái tóc dài tha thướt chấm ngang vai, gương mặt trái xoan rất nét cùng đôi mắt có thể nói là lẳng lơ bẩm sinh, chỉ cần liếc nhẹ cũng đủ làm bao anh xao xuyến. Phối cùng bộ váy công sở bó sát rộ lên từng đường cong như càng khiến nàng trở thành đối tượng thu hút số một trong cái công ty này.

“Chào… ừm… chào em…”

Sương giật mình suýt rớt cốc cà phê. Không lẽ giám đốc hôm nay bị bệnh? Cô thầm nghĩ, mọi khi gã này nếu không phớt lơ thì cũng ừ nhẹ cho có, sao nay lại chủ động chào lại?

“Hì hì, lâu lắm mới nghe giám đốc nói chuyện nha.”

“Mọi khi tôi ít nói vậy sao?”

“Là ít nói với em thì đúng hơn.”

Ánh Sương chợt cảm thấy vui vẻ, không ngờ cái tay giám đốc lạnh lùng bấy lâu nay lại chủ động trò chuyện với mình. Xem ra 8 tháng làm việc chăm chỉ quả không uổng công. Ban đầu cô nghe nói Vũ là người cuồng công việc, nên khi vào đây Sương chẳng thể đem những “nghiệp vụ thư ký” ra mà dùng trên cái gã này. Chỉ biết chăm chỉ làm việc như một cỗ máy. Tuy an tâm là không phải đem thân thể ra để trèo cao, nhưng ít nhất thì bạn trai cô cũng yên lòng hơn không ít.

“Thế à…”

Vũ cười giả tạo hết mức, nhưng ánh mắt lại dần lảng đi chỗ khác. Gã không dám nhìn Sương thêm giây nào nữa, vì dương vật của gã sắp sửa nổ tung mất rồi.

“Sương, em đem mớ này đi photo hộ anh. Chiều nay cần dùng đến.”

Nhanh chóng giao việc cho thư ký, đợi cô rời khỏi phòng, Vũ mới khó khăn đứng dậy. Thân dưới dựng lên một túp lều, khiến việc di chuyển của gã trở nên vô cùng trắc trở. Vũ muốn vào toilet, xả ra thêm vài lần để có thể làm việc đàng hoàng. Thế nhưng bất ngờ, Sương lại đột ngột quay lại.

“Sếp ơi, cái này là báo cáo giá chưa duyệt mà… sếp… anh…”

Bầu không khí trở nên căng thẳng, Trần Vân Vũ đứng đấy, với con cặc cứng ngắt đang dựng lều bên dưới. Đào Ánh Sương chắn ngay cửa ra vào, với xấp giấy tờ trên tay cùng cặp mắt mở to hết cỡ vì kinh ngạc.

“Cái này… không như em nghĩ đâu…”

“Anh… sao lại…”

“Sáng nay… à, sáng nay anh dùng nhầm thuốc.”

Vũ vịn ra một lý do hợp lý, khiến Sương coi như được giải tỏa khúc mắc trong lòng.

“Em… em cứ đi ăn sáng hay nghỉ ngơi chút đi. Lát lại làm tiếp… cứ để anh một mình.”

“Vâng…”

Đang tính xoay đi, bỗng Sương chợt nảy ra một ý định điên rồ. Bản thân cô là một thư ký xinh đẹp có học thức và đầy đủ kỹ năng, nên cô biết rõ cần phải làm gì trong trường hợp này. Bởi tuy đã có bạn trai từ thời đại học, nhưng Sương không cam chịu một cuộc sống bình thường. Cô muốn giàu có cũng như một cuộc sống đầy đủ vật chất. Hiển nhiên mấy tay giám đốc trẻ độc thân là những mục tiêu không tồi (thậm chí đã có gia đình cũng không sao).

Sau 8 tháng làm việc quần quật, cuối cùng ông trời cũng đã cho cô cơ hội.

Trần Vân Vũ tuy không quá đẹp trai, nhưng gia thế hiển hách, tính tình tuy khắc bạc nhưng Sương chưa từng thấy anh ta nổi nóng hay mắng nhiếc ai bao giờ. Một cỗ máy làm việc điển hình, tính cách lạnh lùng hấp dẫn, lại cao lớn sạch sẽ. Không ngờ sau một lần uống nhầm thuốc, lại lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng đáng yêu như vậy. Đào Ánh Sương cảm thấy mình cần phải hành động ngay lúc này.

Cô với tay khóa trái cửa lại, để giấy tờ lên ghế, chầm chậm tiến lại gần Vũ. Vừa đi cô vừa phô ra nét quyến rũ của mình bằng những cách trực diện nhất.

Một nụ cười mê hoặc và ánh mắt đưa tình.

“Để anh tự giải quyết thì chừng nào mới có thể làm việc lại đây?”

“Chừng… nửa tiếng thôi…”

Hơi thở gấp gáp khiến Vũ khô cả họng, cũng chẳng biết phải nói gì nên Sương hỏi thì gã sẽ trả lời thành thật.

“Công việc nhiều lắm, anh để em giúp nha.”

Trần Vân Vũ hít sâu một hơi, kéo ghế ra ngồi xuống, khôi phục lại diện mạo lạnh lùng ban đầu của mình. Sương còn tưởng gã từ chối, nhưng không ngờ Vũ lại tỏ ý muốn cô quỳ xuống giúp mình giải quyết.

“Em cứ dùng tay là được.”

Sương không nói gì, cô quỳ giữa háng Vũ, chậm rãi kéo khóa quần xuống. Thình lình, một con quái vật xông ra. Cây gậy thịt của Vũ sau khi được giải thoát liền bung ra với sức bật kinh hồn, suýt nữa đập vào má của Sương.

Lớn quá. Sương thầm nghĩ trong bụng, so với bạn trai cô còn muốn dài và to hơn, lại vô cùng gân guốc và lực lưỡng.

“Quả là một con cu tuyệt vời.”

Sương ngắm nhìn một cách say mê, cô chậm rãi dùng tay vuốt ve nó, khiến gương mặt đang căng thẳng của Vũ như được giải thoát. Nhưng vậy sao ăn thua? Cô bắt đầu vuốt nhanh hơn, sau vài phút lại phải đổi tay vì mỏi.

“Em không cần cố quá đâu.”

Vũ cảm thấy cô tội nghiệp nên có ý bảo dừng lại, nhưng không ngờ lại kích nhầm tính háo thắng của Sương. Bực dọc, Sương không thèm vuốt nữa, cô mở cặp môi anh đào đỏ thắm của mình ra, ngoạm lấy cây gậy thịt của Vũ. Hàm răng trắng tinh không ngừng cọ nhẹ lên đầu khất, lưỡi thì quấn quanh thân, liên tục nhổ ra nút vào, khiến Vũ có cảm giác như muốn bay bổng lên trời.

Vừa mút cu, Sương vừa dùng tay kích thích phần đùi trong của Vũ. Cô ngước lên nhìn gã, vừa vặn Vũ cũng cuối xuống nhìn Sương. Bốn mắt nhìn nhau, vô vàn cảm xúc.

Bất chợt, hình xăm trên ngực Vũ nóng lên.

Bên dưới vì được kích thích không ngừng nên cũng đã bắt đầu bắn ra xối xả. Vũ với tay vịn đầu Sương lại, ngăn không cho cô nhả ra, thậm chí còn ép cho con cặc của mình trượt dài vào cuống họng của Sương một cách thô bạo. Thế là toàn bộ tinh dịch nóng ấm đậm đặc đều đã bắn sâu vào trong cổ họng của Sương, chảy dài xuống tận bao tử như một bữa sáng ngon lành.

“Ưm… ưm…”

Không nói được gì, Sương chỉ biết cam chịu trong cơn sặc sụa. Nước mắt cô chảy ra vì hành động thô bạo đó của Vũ. Sau khi kết thúc, Sương vội vàng đứng dậy, bỏ chạy ngay vào nhà vệ sinh, để lại Vũ trơ trọi trong văn phòng. Gã chẳng biết phải làm gì nên điện cho bộ phận nhân viên để Sương nghỉ phép hôm nay cùng một ít thưởng nóng đem về. Còn phần Đào Ánh Sương, sau khi chạy vào nhà vệ sinh khóc lóc và rửa mặt, cô bỗng nhiên nhận ra cảm xúc của mình vô cùng hỗn loạn.

Cô không biết nên phải đối xử với Trần Vân Vũ thế nào.

Trở thành nhân tình của hắn? Hay là tiếp tục làm việc như bình thường đây????
 

Hai Mặt

New Member
#3


Mãi cho đến khi về nhà và chìm sâu vào giấc ngủ, thì Sương vẫn chưa hề biết rằng đống tinh dịch mà Vũ bắn vào họng cô, sau khi chảy về bao tử liền phát sinh một số chuyện kỳ lạ.

Rời khỏi công ty thì trời đã nhá nhem tối, Trần Vân Vũ không rõ mình đã kết thúc cái ngày làm việc mông lung này như thế nào. Sau khi được Sương bú mút đã đời, gã đã đôi phần thỏa mãn, nhưng vẫn cảm thấy rạo rực hết sức. Cảm tưởng như cơn nứng là bất tận vậy. Định bụng sẽ đi bóc bánh trả tiền đêm nay, thế là Vũ quyết định về nhà thật nhanh, đặng còn đi tìm nơi giải tỏa.

Leo lên con xe SH, gã lao nhanh về nhà. Với thân phận giám đốc sống trong căn biệt thự ngon lành hàng đầu, nhưng Vũ suốt mười năm nay chưa từng bước chân vào xe hơi. Chủ yếu là vì nỗi ám ảnh với tai nạn năm đó. Nên khi đi ngoài đường, chẳng ai dám nghĩ chàng thanh niên mới 30 này lại là đầu tàu của một công ty tài chính cấp quốc gia cả, mà chỉ là một nhân viên văn phòng cần mẫn mà thôi.

Tắm rửa sạch sẽ, dặn người giúp việc không cần nấu cơm tối, Vũ một lần nữa lao ra đường. Gã không có kinh nghiệm ăn chơi, nên chẳng biết phải tìm gái ở đâu. Đó là vấn đề đầu tiên. Vấn đề thứ 2, Vũ tuy thèm khát phụ nữ đến cực điểm, nhưng sau khi nếm qua Sương thì tiêu chuẩn lại đột ngột tăng cao. Đám con gái rẻ tiền không còn là đối tượng đáng để quan tâm nữa.

Gã muốn một cô gái thật đỉnh, giá cả không thành vấn đề.

“Alo, đang làm gì đó Nhân?”

Gọi cho Nhân, Vũ có chút ngại. Vì tay này từng là đối tác của gã, nổi tiếng sành đời và ăn chơi.

“Anh Vũ hả, sao tự nhiên gọi cho em thế?”

“Rãnh không ra café với anh, có chút chuyện muốn hỏi chú.”

“Ok anh chờ em 10 phút.”

Hẹn xong, Vũ cảm thấy nhẹ lòng. Thôi thì cũng phải cần một người biết rõ chuyện gã đã lấy lại được cảm hứng tình dục, để mà còn giúp đỡ những lúc cần thiết. Trải qua 10 năm khô khan, Trần Vân Vũ gần như là một gã trai tơ trong vấn đề tình dục. Tuy rằng trước vụ tai nạn gã cũng đã kinh qua lần đầu với bạn gái cũ thời đại học, nhưng rốt cuộc cảm giác ấy thế nào, ngay cả bản thân Vũ cũng không thể nhớ nổi.

Nhân và Vũ ngồi café gần cả tiếng đồng hồ mới ngậm ngùi chia tay nhau. Biết được ông anh hào phòng nhưng nổi danh nghiêm túc bấy lâu nay của mình đột nhiên có hứng thú lại với đàn bà, dĩ nhiên Nhân vui lắm chứ. Gã chỉ cho Vũ một số đường dây gọi gái cao cấp, cũng như chỉ cho Vũ một số trang web an toàn chuyên để chăn rau. Nhưng đấy vẫn chưa phải tất cả. Trên hết, Nhân còn cho Vũ địa chỉ của một hội kín đặc thù ở Sài Gòn, nơi tập hợp những con người đam mê nhục dục và thừa thải tiền bạc.

Trên đường về, Vũ cảm thấy có chút lâng lâng. Không phải vui mừng, nhưng lại rất mong chờ.

“Giờ gọi thử xem nào.”

Đương tính gọi vào số của đường dây dắt gái cao cấp kia, thì bỗng nhiên Vũ nghe thấy một tiếng hét rất nhỏ phát ra từ trong hẻm. Tiếng thét ấy như có ma lực khiến Vũ phải dừng xe ngay lặp tức. Nhưng vấn đề ở đây là cả đoạn đường không ai nghe được, mà sao chỉ mỗi gã là phát hiện ra?

Tấp xe vào 1 siêu thị gần đấy, Vũ giao xe cho bảo vệ rồi nhanh chóng chạy về phía mà tiếng thét phát ra. Vừa đến nơi cũng là lúc tiếng thét kết thúc. Đó là một con hẻm nhỏ tối tăm, trông vô cùng tệ nạn. Nơi đấy quả nhiên có người. Là 4 người đàn ông và một cô gái trẻ đang trong tình trạng hôn mê.

“Mấy anh mau buông cô ta ra, không tôi gọi cảnh sát bây giờ.”

Vũ lạnh giọng đe dọa, 4 tên côn đồ có vẻ chùng chân muốn bỏ đi, nhưng một trong số chúng lại quyết định cầm gạch lên và đánh cho Vũ một trận. Trần Vân Vũ trước nay chưa đánh ai bao giờ, cũng không có kinh nghiệm xô xát tay chân. Với gã, đánh nhau là chuyện không cần thiết, và bạo lực thì vĩnh viễn bị trí tuệ lấn át. Nhưng chẳng hiểu sao, khi trông thấy cô gái trẻ kia bị đám người này lăng nhục, Vũ lại có cảm giác vô cùng khó hiểu trong lòng.

“Tại sao mình lại cảm thấy khó chịu như vậy?”

Dòng suy nghĩ ấy vừa chấm dứt, cũng là lúc hắn ngã xuống.

Nhưng không phải Vũ, mà là tên côn đồ.

Chuyện đấy nhanh đến mức không ai dám khẳng định là nó đã thực sự xảy ra. Một trong số chúng sau khi gặp cảnh sát đã kể lại toàn bộ sự việc, rằng tên đồng bạn đầu tiên sau khi vung gạch lên liền bị người đàn ông kia nhẹ nhàng chấn nát quai hàm bằng một cú tát trông yếu ớt đến phát mệt.

Chuyện gì xảy ra sau đó?

Trần Vân Vũ trong vô thức dùng tay chưởng ra, nhắm về phía cằm của kẻ địch, hệt như mấy động tác trong phim kiếm hiệp mà gã hay xem mỗi tối. Nó yếu ớt và chậm chạp vô cùng… ấy vậy mà tên côn đồ đó lại được chẩn đoán là vỡ quai hàm cùng chấn thương sọ não. Kế đến, Vũ như bị phát điên, gã lao về phía trước đánh cho từng tên một nằm xuống mang theo thương tích di chứng cả đời.

Sự sống trong con hẻm ấy dần trở nên thoi thóp.

Vũ sau khi lấy lại ý thức, cũng rất ngạc nhiên vì những gì mình đã làm. Gã nhanh chóng gọi cho cảnh sát, bế cô bé kia ra một chỗ sáng sủa hơn, và chắc rằng người dân xung quanh có thể chăm sóc cho cô tới khi cảnh sát đến. Sau đó Vũ rời đi, trong sự nể phục của dân tình và dấu hỏi to lớn sau này của cảnh sát.

Đêm xuống, Vũ một mình trong phòng. Chẳng hiểu sao sau khi phát tiết sức mạnh, Vũ chẳng còn ham muốn phụ nữ quá mức như ban chiều nữa. Bằng cái đầu thông minh, Vũ biết được cái hình xăm này sẽ khiến gã háo hức mỗi ngày, nếu không xả ra sẽ vô cùng khó chịu. Nhưng vấn đề là xả bằng đường dưới hay là xả bằng việc động chạm tay chân đều hợp lệ trong việc xoa diệu cái hình xăm này. Có vẻ như cái hình xăm này đã mang đến cho Vũ một sức mạnh thể chất phi thường cùng cảm quan vô cùng nhạy bén, thông qua việc gã có thể phát hiện ra tiếng thét nhỏ như muỗi kêu của cô bé nọ trong khi bị bịt miệng, lại còn có thể tay không đập gục 4 gã côn đồ lực lưỡng.

“Tại sao mình lại cứu cô ta?”

“Đó là vì ngươi muốn thế?”

“Ai vậy? Asmodeus hả?”

Bất ngờ, từ trong hình xăm, một con quỷ nhỏ bay ra. Khác với tạo hình dữ tợn của chúa quỷ dâm dục Asmodeus, con quỷ nhỏ này trông giống hệt Vũ, tí hon và đáng yêu vô cùng, chỉ khác ở nước da màu đỏ cùng cặp sừng be bé trên đầu mà thôi.

“Mày là ai?”

“Tao chính là mày đó.”

Vũ và con quỷ ngắm nghía lẫn nhau chán chê, nhưng suy cho cùng thì con quỷ chỉ to như một trái banh tenis nên bị Vũ dễ dàng tóm lấy mà nhào nặn trong lòng bàn tay.

“Thả… thả tao ra… đừng tưởng là vật chủ là ngon nha mày.”

“Mày nói tao muốn cứu người là sao? Chính miệng Asmodeus đã nói rằng tao ngoại trừ ham muốn với đàn bà ra thì vẫn sẽ như trước kia mà?”

Con quỷ con bị Vũ tóm chặt trong lòng bàn tay, khó khăn cựa quậy một lúc mới trả lời bằng cái giọng như con nít bị bắt nạt.

“Thì mày vẫn vô cảm đấy thôi, nhưng ham muốn đàn bà vẫn có thể thôi thúc mày hành động trong vô thức. Đó là bản năng tranh giành giống cái. Đơn giản mà nói, mày bây giờ giống như một con sư tử đực vậy, con cái trong lãnh thổ của mày mà bị cưỡng đoạt thì mày sẽ ra mặt cho họ, dù không hề muốn. Đó là bản năng nguyên thủy nhất của bất kỳ loài sinh vật nào.”

“Mẹ kiếp, nói vậy là sau này tao sẽ thành hiệp sĩ đường phố chuyên đi phá trọng án hiếp dâm à?”

“Cũng không hẳn, tao chỉ ví dụ thế thôi. Thực ra mày cứu con bé kia chủ yếu là vì mày vô tình nghe được tiếng thét siêu âm của nó, và cơ thể mày thèm khát nó. Nói cách khác, mày cần phải tìm lại con bé đó, vì cái lồn của nó sinh ra là để cho con cặc của mày đút vào. Sự tương thích này chính là sự tương thích ngẫu hứng của tự nhiên.”

“Nói vậy cô ta là nửa kia của đời tao?”

“Mày có nhiều nửa kia lắm ku. Trên đời này không có cái lá nào giống nhau, lồn hay cặc cũng vậy. Nhưng mày thì khác. Con cặc của mày được sự dâm dục của chúa quỷ ban phước, nên nó sẽ tương thích hầu hết với những cái lồn cực phẩm. Tin tao đi, con cặc mày như cái radar ấy, nó sẽ tự động tìm đến những cái lồn ngon lành nhất.”

Vũ suy nghĩ một chốc rồi thả quỷ con ra, vì sợ bị bóp nắn nên con quỷ vội vàng chui vào hình xăm rồi nấp luôn trong đấy. Một đêm trôi qua thật yên bình. Trần Vân Vũ đi ngủ, trong giấc mơ hắn lại gặp được quỷ con và Asmodeus.




 

Hai Mặt

New Member
#4


Về phần cô bé kia, sau khi được cảnh sát cứu tỉnh thì đã có người thân đến đón. Cô sau khi về nhà liền không ngừng mơ mộng về người hùng thầm lặng như Lục Vân Tiên kia. Thông qua lời kể của dân chúng xung quanh, thì đó là một người thanh niên trẻ trung cao lớn, diện mạo hơi khắc bạc và có chút kiệm lời, nhưng lại vì nghĩa mà không lưu danh tính. Thật vô cùng xứng với hình mẫu lý tưởng của mấy cô bé tuổi teen hay mộng mơ vớ vẩn.

Và thế là… Nguyễn Minh Yến, 17 tuổi, lần đầu tiên nhận biết được sự rung động đầu đời.

Trải qua 2 ngày chiến tranh lạnh trong văn phòng, cuối cùng Đào Ánh Sương cũng mở lời với Trần Vân Vũ lại. Cả hai như đang cố bình thường hóa mối quan hệ hôm nọ, cũng như làm rõ những khuất mắc nhạy cảm ấy.

“Em còn giận anh à?”

Vũ hỏi, tuy tay vẫn không ngừng thoăn thoắt gõ phím trên bàn, nhưng đôi mắt lại nhìn chòng chọc vào Sương.

“Em không giận.”

“Anh xin lỗi vì đã thô bạo.”

“Cứ nghĩ anh khắc bạc thì sẽ nhàm chán, nhưng không ngờ lại có sở thích bạo lực như vậy.”

Sương cười nhạt đáp lời, cô không muốn nhớ về ngày hôm ấy. Không phải vì nó đã làm cho cô sặc sụa đến phát khóc, mà chẳng hiểu sao suốt mấy ngày nay, mỗi lần nghĩ về nó, cô lại không tự chủ được mà nhớ tới con cặc khổng lồ gân guốc kia. Đào Ánh Sương không hẳn là một người phụ nữ dâm đãng, cô chẳng qua quá thông minh, nên luôn xem tình dục như một công cụ để thăng tiến. Với cô việc bú cặc cho Vũ chẳng qua chỉ là một hình thức giúp sếp giải tỏa, số thưởng nóng mà gã tặng cô còn nhiều hơn 3 tháng lương. Ngay cả với bạn trai, Sương cũng chỉ coi tình dục là nghĩa vụ trong mối quan hệ của hai người. Nhưng chẳng hiểu sao, từ sau lần ấy với Vũ, cô lại thường xuyên hứng tình, nhất là khi gặp lại gã.

Bởi thế, trong cái môi trường làm việc cách nhau chỉ vài mét vuông thế này, Đào Ánh Sương đã phải chịu đựng cơn nứng rạo rực suốt mấy ngày nay. Đó là lý do chính tại sao cô không muốn nói chuyện với Vũ.

“Em nghĩ về anh như thế à?”

“Không phải sao?”

Sương dần trở nên gắt gỏng, thằng cha này xin lỗi mà chẳng có tí thành ý gì cả, cái giọng vẫn cứ lạnh băng như mọi khi. Dù đó là ưu điểm, thì trong trường hợp này vẫn sẽ là khuyết điểm. Đào Ánh Sương cũng có gu đàn ông riêng, và cũng như bao cô gái trẻ khác, cô thích những anh chàng lớn tuổi hơn và chững chạc. Trần Vân Vũ thừa mọi chỉ tiêu trong đấy, chẳng qua cô đang chờ một cơ hội để cả hai cũng xuống nước mà thôi.

“Anh cũng không biết vì bản thân lại hành động như thế.”

Vũ dừng đánh máy, đứng dậy đi về phía bàn làm việc của Sương. Gã chống tay, ngồi hẳn lên bàn một bên bàn, ngắm nhìn cô từ trên xuống. Đặc biệt là cái khe ngực trắng hồng vô cùng mê hoặc kia. Vẫn gương mặt lạnh lùng ấy, nhưng đôi mắt của Vũ chẳng biết từ khi nào đã trở nên nóng bỏng như muốn ăn tươi nuốt sống người con gái trước mặt.

“Xin giám đốc tự trọng, tôi không phải gái.”

“Tôi chưa từng xem em làm loại phụ nữ đó.”

“Vậy trong mắt giám đốc, tôi là gì? Là công cụ để giải tỏa sao? Anh đối xử với tôi như thế mà coi được à?”

Sương phát bực, cô đứng dậy quát thẳng vào mặt Vũ. Nhưng gã vẫn cứ trơ ra đó, không một chút ăn năn. Thình lình, Vũ với tay ôm lấy Sương, kéo hẳn cô vào lòng, dùng môi nhấm nháp cái vành tai đỏ ửng của cô. Chút râu còn chưa kịp cạo không ngừng cọ xát, làm Sương như được kích thích tột cùng.

“Anh… anh bỏ tôi ra. Đang giờ làm việc mà…”

“Hôm trước cũng đang giờ làm việc đấy thôi.”

“Tại anh uống lộn thuốc… nên tôi mới giúp anh giải quyết.”

Gương mặt của Sương bắt đầu đỏ dần lên, trông xinh dep vô cùng. Cô không muốn cam chịu, nhưng toàn bộ trọng lượng và thân thể đã dán chặt vào tấm thân rắn rỏi của Vũ mất rồi. Thậm chí muốn phản kháng còn không được, vì cơn nóng rạo rực do được kích thì bên dái tai như đã tước đi toàn bộ bản năng chống chọi của cô.

Đứng trước một con đực thích hợp, con cái như cô gần như mất đi khả năng cự tuyệt.

Bên dưới quần lót dần ướt thành một mảng, Sương khó chịu nên không ngừng miết chặt cặp đùi. Vũ liếm láp đã đời liền dùng tay xốc hẳn cô lên thay đổi tư thế. Gã ngồi hẳn lên bàn thư ký, còn Sương thì quay mặt ra ngoài, tựa lưng vào ngực hắn, dùng cặp mông to tròn áp lên con quái vật khổng lồ bên dưới.

Như vừa cảm nhận được đích đến của đời mình, con cặc của Vũ không ngừng biểu tình, như muốn chui ra khỏi quần mà tiến công vào mục tiêu sát cạnh. Sương ban đầu còn muốn chống cự để thoát khỏi tên này, nhưng sau khi bị cây gậy thịt kia đụng chạm vào mông, liền mất đi toàn bộ lý trí, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Cách tận ba bốn lớp vải, nhưng sự hấp dẫn lẫn nhau vẫn không giảm chút nào.

“Anh xin lỗi vì đã thô bạo với em.”

Vẫn cái giọng lạnh nhạt vô cảm ấy, nhưng trải qua bao lần kích thích, nên sau khi lọt vào tai Sương, nó đã trở thành thứ âm thanh chân thật nhất trên đời.

“Em không tha lỗi đâu.”

Đào Ánh Sương bắt đầu nũng nịu, tim cô đập nhanh hết cỡ vì đôi bàn tay của Vũ đang bắt đầu sờ mó cái eo thọn gọn của cô. Gã hầu như còn chẳng thèm rớ đến ngực, mà cứ không ngừng nhắm vào những yếu điểm chết người mà Sương sở hữu. Dái tai, eo, gáy… đó là những điểm G kích thích mà Sương bí mật sở hữu. Nhưng trong mắt Vũ, nó lại hoàn toàn hiển lộ ra ngoài.

Một trong những kỹ năng mà Vũ đã mở ra được sau khi thường xuyên giao tiếp với quỷ con.

Mắt Quỷ.

Đôi mắt có thể nhìn thấu mọi yếu điểm trên đời, nhưng vì là của Asmodeus nên lại là phiên bản dâm dục, hòng phát hiện ra điểm yếu của phụ nữ.

“Vậy em muốn thế nào mới tha thứ cho anh?”

“Em muốn anh phải chịu trách nhiệm.”

“Hừ!”

Vũ dùng mũi thở mạnh vào tai Sương, làm cô rung mình tê tái. Một tay hắn lòn lên trước xoa bóp bầu vú căng mọng, tay còn lại mò xuống bên dưới, vuốt ve cái mép lồn hồng hào đang giấu mình dưới lớp quần lót ẩm ướt.

“Giá đó có đắt quá không? Em nên nhớ anh là người làm ăn.”

Sương không nói gì nữa, cô bị sự vô cảm và trí tuệ của Vũ làm cho tụt hứng. Không ngờ người đàn ông này đương trong cơn nứng mà vẫn còn có thể tỉnh táo như vậy. Nhưng ít nhất thì gã cũng sòng phẳng với mình, không chót lưỡi đầu môi lừa gạt cô rồi sau này vứt bỏ. Sương dần phát hiện ra một góc tính cách thật của Vũ. Tên này không bao giờ chịu đeo gông vào người, hắn là kẻ ưa thoái thác trách nhiệm trong tình yêu, nhưng lại là một kẻ thoái thác có nguyên tắc.

“Vậy anh ra giá đi.”

Sương đứng dậy, rời khỏi vòng tay của Vũ, chỉnh đốn áo váy rồi nhìn thẳng vào mắt hắn bằng tất cả sự mong chờ. Chậm rãi giơ một ngón tay lên và nói:

“Anh có thể cho em mọi thứ của anh, nhưng duy chỉ một thứ là không thể.”

“Là gì? Tình cảm, hay hôn nhân? Đừng nghĩ là tôi cần mấy thứ đó của anh chứ.”

Sương khoanh tay đáp lời bằng thái độ khinh miệt thấy rõ.

“Trọn vẹn trái tim anh.”

“Ồ, ý anh là anh vẫn còn muốn yêu thêm mấy người nữa sao?”

“Anh chưa từng nói là yêu, bản thân anh thậm chí còn chẳng biết yêu là gì. Ở chúng ta đơn giản chỉ là sự hấp dẫn giới tính.”

“Thôi thôi… tôi mệt lắm rồi. Anh nói rõ đi, trong mắt anh tôi là gì. Nếu không thể làm rõ trong hôm nay, mai tôi sẽ nghỉ việc.”

Vũ đứng dậy, dùng chiều cao áp đảo mà nhìn xuống Sương. Gã chậm rãi ôm lấy cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve như đang nâng niu nửa kia định mệnh vậy.

“Em là một mảnh ghép trong cuộc đời trống rỗng của anh.”

Sương giận đến phát khóc, nhưng cô lại dúi mặt vào ngực hắn mà ấm ức than thở:

“Vậy anh còn muốn bao nhiêu mảnh như vậy nữa chứ? Anh phải biết phụ nữ ai cũng ích kỷ mà, sao anh lại có thể nói ra những lời như vậy chứ? Anh tưởng đây là phim cổ trang hay sao mà đòi tam thê tứ thiếp?”

“Anh xin lỗi…”



Đêm đến, Vũ theo lời hẹn với một người trong nhóm kín ra ngoài gặp mặt. Gã tạm thời buông tha cho Sương mà đi giải tỏa với một người đàn bà trong nhóm. Cả hai sớm đã liên lạc qua điện thoại, cũng đã xem hình lẫn nhau. Có vẻ như Vũ và đối phương đều ưa thích lần hẹn họ này.

Đến điểm gặp mặt, Vũ trực tiếp đi vào phòng karaoke sớm đã được bao trọn. Ở đấy có một người đàn bà… một người phụ nữ trung niên vào khoảng 40 tuổi, ăn vận khá kín đáo và dường như đang lợi dụng ánh đèn mờ ảo để che đi diện mạo thật của mình. Bất quá, dưới đôi mắt quỷ của Vũ thì khác chi một trò đùa?

“Chào chị. Xin lỗi vì đã bắt chị đợi.”

“Em tới rồi à? Hổng sao hết, chị cũng mới tới thôi.”

Có vẻ vì ấn tượng với vẻ ngoài lịch lãm của Vũ, cùng thái độ chuẩn mực nên người đàn bà ấy dần nảy sinh thiện cảm. Cả hai ngồi cạnh nhau một lúc, gọi chút đồ uống rồi mới tự giới thiệu. Thông qua lời của bà ta, Vũ biết được người này tên là Nhung, nhà có mấy tiệm vàng ở ngoại thành, nhưng hiện đang làm giáo viên ở một trường cấp 3, chồng mất lâu rồi nên thỉnh thoảng cũng phải cần đến hội kín để vui chơi giải trí.

“Sao chị không kiếm mấy phi công trẻ mà giải tỏa?”

Có chút bia vào người nên dần dà cả hai không còn ái ngại gì nữa, những chuyện nhạy cảm cứ thế mà lôi ra bàn luận.

“Chị từng, nhưng thằng đó chơi không đẹp, muốn lợi dụng chị nên bị bạn bè chị xử rồi. Về sau biết hội kín, thấy mọi người ai cũng lịch sự giàu có nên mới chuộng bên này hơn. Đám phi công ấy đúng là khỏe thật, nhưng không biết cách sống, thành ra đi chung thấy hổng có sang. Chị thì chị chán kiểu đó rồi, chả muốn chăm ai nữa, mà muốn được người ta chăm sóc đây.”

Nhung cười, vừa nốc bia vừa vuốt ve bờ vai rộng và cánh tay săn chắc của Vũ. Thấy đối phương bắt đầu buông thả, Vũ cũng thuận thế xích lại, vòng tay ôm eo của nàng rồi thủ thỉ.

“Thế để thằng em dẫn chị đi giải khuây một chút nhé.”

“Ok… mà nè, bộ ghét chị hay sao mà nãy giờ chẳng cười nổi một cái vậy. Thấy chị vừa già vừa xấu nên coi thường đúng không.”

“Tính em nó vậy, chị thông cảm.”

Vũ ôm sát eo Nhung, tay còn lại mò xuống bên dưới rờ rẫm, khẽ nắn bóp cái lồn mũm mĩm đầy thịt của nàng.

“Chỗ này phải ngon lành chút xíu thì may ra em mới cười được.”

“Sợ em cười nhiều quá nên đứt hơi thôi.”


 

Hai Mặt

New Member
#5

Nhung cũng chẳng thèm ngại ngùng gì nữa mà để mặc cho Vũ nựng cái ngàn vàng của mình. Cả hai mau chóng tính tiền rồi mất hút sau màn đêm tấp nập của cái mảnh đất nhộn nhịp Sài Thành.


Trong khách sạn, Vũ nằm khỏa thân nằm dài trên giường đợi Nhung tắm rửa. Gã nhắm hờ hai mắt, nhưng tinh thần lại đang trao đổi với quỷ con trốn trong hình xăm.

“Mày thấy mục tiêu lần này thế nào?”

“Tao cho 6 điểm thôi, lồn không phải loại cực phẩm, nhưng được cái vú đít to. Eo hơi thô nhưng không quá mập, vóc dáng đẫy đà mũm mĩm. Quan trọng là bà này chịu chơi với kín tiếng nên có thể quen biết lâu dài.”

Quỷ con vừa đánh giá vừa cho điểm. Vũ còn chưa có khả năng nhận xét cái lồn nào là cực phẩm nên thường rất tin vào đánh giá của nó. Chẳng hạn như từ lúc lấy lại được cảm hứng với đàn bà, Vũ đã gặp qua 3 người phụ nữ. Trong đó cô gái suýt bị hiếp dâm trong hẻm có cái lồn thuộc dạng cực phẩm, kế đó là Đào Ánh Sương rồi tới cô giáo Nhung lần này.

“Tao chấm điểm phụ nữ dựa trên 3 tiêu chí. Nhan sắc, vóc dáng và lồn. Đặc biệt là những cái lồn thuộc hàng cực phẩm đều có khả năng mở ra những quyền năng bí ẩn của quỷ mà Asmodeus đã tặng cho mày.”

“Vậy miệng của Sương là loại xịn à, bữa nhỏ bú cho tao có 1 cái thôi mà đã unlock được kỹ năng Mắt Quỷ rồi.”

“Ờ, miệng nhỏ đó thuộc loại xịn. Mày hên lắm mới kiếm được con hàng ngon vậy đó. Sau này bắt nó bú nhiều chút.”

Vì quỷ con được sinh ra trên cơ thể của Vũ, nên khi Vũ sướng thì nó cũng sướng. Cả 2 vốn dĩ là 1. Mà đừng nghĩ Nhung có 6 điểm thì thuộc hàng kém chất lượng. Vốn dĩ thang điểm của quỷ con từ 1-10 không có chỗ cho nhan sắc bình thường. Nhung thực sự khá xinh đẹp, tuy đã 42 nhưng nhờ chịu khó chăm sóc bản thân nên diện mạo vẫn thuộc loại thiếu phụ phong tình đầy sức hấp dẫn. Thân thể nở nang đúng chỗ, hiếm có nơi thừa. Chẳng qua vẫn chưa lọt vào pháp nhãn của quỷ con nên mới bị chấm là 6 điểm thôi. Đem ra ngoài xã hội, Nhung thậm chí còn xinh đẹp hơn đại đa số mọi người.

Bước ra khỏi phòng tắm, Nhung dùng khăn tắm che lấy tấm thân non mềm nhục dục, hai tay với ra sau buộc mái tóc ướt lên cao. Nàng tiến về phía Vũ đang nằm trên giường, khẽ kéo chăn ra thì liền phát hiện có gì đó không đúng.

Hóa ra quần áo đã che hết mọi ưu điểm trên cơ thể Vũ. Sau khi được tiếp nhận Quỷ Tích, Trần Vân Vũ đã được tẩy rửa không ngừng bởi sức mạnh của quỷ, nên thân thể dần trở nên tráng kiện và rắn rỏi. Sáu múi rạch ròi, các đường cơ cắt nét rõ rệt, khiến Nhung cảm thấy bất ngờ lẫn vui vẻ trong lòng.

Gã nằm đấy không mặc quần lót, con cặc cũng chưa lên nòng nên không thu hút mấy ánh nhìn của Nhung.

“Chị nhìn đã chưa?”

“Chưa, tướng em đẹp thật, nhìn thích ghê.”

Nhung cười yêu mị, nằm lên bên cạnh người tình. Nàng dùng tay vuốt ve cơ bụng của Vũ, cảm nhận sự rắn chắc của một con đực khỏe mạnh phi thường.

“Chỗ đó của em sao còn chưa chịu cứng, chê bà già này hả? Chà chà, hàng họ cũng bình thường thôi, có cái túi dưới thì hơi to xíu. Chắc nhiều đạn lắm nè.”

Nhung tinh nghịch chọc ghẹo vì con cặc ỉu xìu của Vũ vẫn đang yên vị. Thình lình, Vũ dùng ý chí dựng nó đứng lên, khiến cho các mạch máu căng phồng. Con cặc vốn dĩ bình thường nay đã vươn mình nhỏng dậy, vừa dài vừa to lại đầy gân guốc. Nhung há hốc cả mồm, không dám tin đây là sự thật.

“Còn chê nữa không?”

“Trời đất, cái này bự quá. Em dám gạt chị ha.”

Nhung yêu thích cười vang, lấy tay nắm lấy cây gậy thịt mà chơi đùa.

“Cứng thiệt đó nha… lại còn nóng nữa.”

Vũ ngồi dậy, lột cái khăn tắm của Nhung ra, để lộ tấm thân nõn nà trắng trẻo của nàng. Gã nhìn chằm chặp vào bầu vú cao ngất to tròn, định bụng nắn bóp một tí nhưng không ngờ Nhung lại chủ động bò về phía dưới chân gã, thoa dầu bôi trơn lên rồi dùng cặp vú kẹp lấy con cặc ấy mà vuốt ve.

“Em thích vú chị không?”

Vũ không nói gì, chỉ lặng lẽ hưởng thụ cảm giác đê mê mà Nhung mang lại. Kỹ năng tit-job của nàng quả thật quá cao cấp. Nhờ bầu vú to nên gần như có thể ôm trọn cả con cặc của Vũ. Được chừng 5 phút, Vũ dừng Nhung lại, kéo nàng nằm sấp lên người của mình. Gã vuốt ve cặp mông trắng trẻo, để ngực Nhung đè chặt vào ngực mình, còn con cặc thì chơi vơi giữa háng của nàng, thỉnh thoảng lại cạ cạ nó vào cửa mình khiến Nhung như muốn phát điên vì rạo rực.

“Em là đối tác tốt nhất mà chị từng đi chơi cùng đó.”

“Em nghĩ chị nên thay đổi cách nói đi.”

“Là sao?”

“Sau đêm nay, chị sẽ chẳng tìm thấy người đàn ông nào tốt hơn em đâu. Cho nên chị phải gọi em là đối tác tốt nhất cả đời này của chị.”

“Hì hì, đừng có mà tự tin quá. Lát mà phun sớm là tui mắng đó nha.”

Lật Nhung lại, Vũ ngồi dậy, nắm lấy cổ chân nàng vạch sang hai bên. Con cặc nóng hổi đang kê sát trên mép lồn, chỉ chực chờ đâm vào ngay khi có lệnh. Cả hai im lặng, hưởng thụ cái cảm giác bối rối trước khi giao hoan.

“Vũ… yêu chị đi.”

“Em sẽ đúc khuông cho lồn của chị bằng cặc của em.”

Nhung nứng tợn vì những lời lẽ dâm dục của Vũ. Nàng là nhà giáo, tuy đam mê xác thịt nhưng trình độ văn không hề thấp, nên dù mới bị Vũ khẩu dâm nhẹ thôi mà lồn nàng đã co giật từng cơn vì nứng rồi.

Bất ngờ, Vũ bắn phát súng đầu tiên. Gã chồm tới, đút hẳn con cặc khổng lồ vào lồn Nhung. Sau đó là một chuỗi động tác liên hoàn những cú nhấp uy lực đến khôn cùng. Eo lưng của Vũ vận động như một cái pít tông thủy lực, liên tục kéo ra rồi lại đâm vào, khiến cơn sướng gần như đã phá hủy cả não bộ của Nhung.

Quả đúng như những gì Vũ đã nói, cái lồn của Nhung bám chặt lấy cặc gã, dùng những mép thịt mút lấy từng sợi gân như đang cố gắng nhớ lấy hình dàng của con cặc này vậy. Nhung nằm ngửa, hai tay nắm lấy tấm trải giường, không ngừng thở dốc. Lúc thì rên rỉ, lúc thì khóc nấc. Mỗi lần Vũ nghịch ngợm ấn sâu, khiến đầu rùa hôn lấy cổ tử cung thì Nhung lại ré lên như bị thọc tiết.

“Sướng… sướng quá Vũ ơi… chị sướng…”

Vũ vẫn im lặng, ngay cả khi làm tình và sướng đến rợn cột sống thì Vũ vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lẽo. Đó dường như đã là thói quen suốt mười năm nay. Tựa như một cỗ máy làm tình không biết mệt mỏi, Vũ chẳng thể hiện bất kỳ cảm xúc gì ra ngoài, mà đơn giản chỉ là hoạt động hết công suất cho tới lúc chết.

“Chị… ớ… ứm… chị ra mất…”

Nhung đạt tới giới hạn, xuất khí liên hoàn. Lồn nàng co giật mãnh liệt, làm Vũ cũng muốn bắn theo. Nhưng vì đã hứa là sẽ bắn ra ngoài nếu không muốn dùng bao cao su nên gã vội rút cặc ra, để lên mu lồn của Nhung rồi bắn ra từng dòng tinh nóng đặc.

“Sướng quá… Vũ giỏi thiệt đó nha.”

Nhung phê đến mụ mị cả đầu, nàng ôm lấy người tình, để gã úp mặt vào cặp vú của mình rồi vuốt ve mái tóc của gã như đang thể hiện sự yêu thương với một đứa bé con đáng yêu vậy. Vũ cũng thở ra một hơi đầy sảng khoái, lồn của Nhung khiến gã như muốn quên đi mọi đau khổ trong suốt 10 năm qua.

“Đống này mà vào trong chắc chị có em bé mất.”

Nhung lấy tay chạm vào đống tinh dịch nóng hổi còn đang trên bụng, nàng thầm nghĩ những điều mông lung rồi lại quay sang yêu thương người tình trẻ của mình. Nhung không ngại uống thuốc tránh thai, nhưng để có thể bắn vào trong nàng, thì Vũ còn cần một chút thân phận nữa.

“Nói cho chị nghe tên đầy đủ của em đi.”

“Trần Vân Vũ, còn chị?”

“Lê Hồng Nhung. Tên em đẹp lắm, nghe có vẻ sang.”

Cả hai tình tứ với nhau một lúc thì cặc Vũ lại đòi hỏi. Nhung sau khi nghỉ ngơi đủ cũng đã lấy lại sức nên quyết định chiến tiếp. Lần này Vũ được Nhung cưỡi lên. Gã nằm dài ra giường đầy lười biếng, để cặc dựng đứng lên trời. Phần Nhung sau khi chuẩn bị đầy đủ liền bắt đầu ra trận. Nàng xé bao cao su đeo vào cho Vũ, vì trong tư thế này rất khó rút ra lúc bắn nên cần phải vậy mới được.

“Chuẩn bị chưa?”

“Chị là người cưỡi, sao lại hỏi em?”

Nhung cười quyến rũ, một tay chống lên ngực Vũ, tay còn lại tháo băng cột tóc ra khiến mái tóc dài tung bay, hai chân nàng quỳ sát bên mép đùi gã, chậm rãi chọn đúng vị trí rồi đóng sập xuống. Mép lồn nhờ dâm thủy làm trơn nên dễ dàng nuốt gọn con cặc khổng lồ… và thế là cái cảm giác đê mê ấy một lần nữa quay lại. Nhung vừa cưỡi vừa tự nhủ không để bản thân gục ngã trước cây côn thịt vĩ đại của Vũ. Nàng hết nhấp nhổm lên xuống, lại sàng mông qua lại, như đang cố gắng điều khiển con cặc to dài kia đâm sâu vào mọi ngóc ngách nhất có thể.

Thỉnh thoảng Vũ cũng động, gã hất mông lên, khiến đầu khất to bằng 2/3 quả trứng gà thúc mạnh vào cổ tử cung làm Nhung thốn lạ.

“Chị thích véo ti em à?”

Nhung cưỡi lên người Vũ, nhưng vẫn không quên lấy tay xoa nắn cặp ngực rắn rỏi kia, thỉnh thoảng nàng còn dùng mấy ngón tay đùa nghịch hai hạt đậu xanh của gã.

“Ai bảo… ai bảo… hồi nãy nhéo tui mạnh quá… giờ… giờ tui trả thù.”

Nhung sướng đến độ không nói lên lời, nàng sắp đến giới hạn. Thấy vậy, Vũ mới ôm lấy Nhung, kéo nàng xuống áp vú vào ngực mình. Bên dưới, gã dùng sức hất mông mạnh lên trên, khiến con cặc đâm vào lỗ thịt của Nhung với tốc độ không tưởng.

Cao trào nối tiếp cao trào, Nhung gục đi vì cơn sướng đến lả người. Phần Vũ thì cũng đã bắn ra, tinh trùng đợt này còn nhiều hơn đợt trước, khiến phần đầu bao cao su căng phồng ra trong lồn của Nhung.



Chia tay người tình, Vũ rời khách sạn về nhà. Đã là hai giờ sáng, nhưng sao gã vẫn cảm thấy thoải mái lạ thường. Bất chợt chạy ngang một đoạn đường vắng vẻ, Vũ cảm thấy có gì đó thu hút mình.

Trên thực tế thì Vũ sớm đã dừng xe lại quan sát xung quanh.

Chính quỷ con đã bảo gã làm như vậy.

“Có ma ?”

“Ừ.”

Vũ không sợ, nhưng nhiều hơn là tò mò. Mà thực ra thì cũng chẳng đến mức ấy, vì gã đã từng được diện kiến của chúa quỷ dâm dục Asmodeus thì còn lạ lùng gì với đám cô hồn xung quanh cơ chứ?

Nhưng vấn đề ở chỗ đó là… ngay cả khi đã bắn ra 2 phát với Nhung, thì Vũ lại tiếp tục nứng sảng.

“Âm khí rất nặng, có vẻ là một linh hồn đầy quyền năng.”

 

Hai Mặt

New Member
#6

Quỷ con khẽ nói với Vũ, cả hai bắt đầu quan sát xung quanh. Quỷ con thì mới được sinh ra có mấy ngày, nên ngoại trừ Asmodeus với Vũ ra, nó chẳng biết gì cả nên rất cảnh giác với những hiện tượng lạ. Còn phần Vũ, gã chỉ cảm thấy khó hiểu là tại sao mình là nứng với cả ma?


Ma và quỷ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Theo nhiều cách giải thích của dân gian, thì ma đơn giản chỉ là oán niệm của những oan hồn còn sót lại, nhưng quỷ thì lại là những tồn tại tà ác. Tuy nhiên, Trần Vân Vũ lại không cho là thế. Cái gọi là ma quỷ đơn giản chỉ là cách xưng hô của nhân loại, bởi lẽ bản thân gã đã từng gặp qua cả chúa quỷ rồi. Tất cả những tồn tại dưới dạng vật chất thì gọi là sinh vật, nếu tồn tại dưới dạng siêu hình thì gọi là thánh thần (hay ma quỷ cũng thế), còn tồn tại dưới dạng năng lượng thì gọi là oán linh.

Lúc này Vũ đang bị một oán linh nhắm vào.

Nhưng ngay cả khi gặp phải trường hợp bị oán linh nhắm vào, Vũ cũng không sợ. Mà thật ra thì nếu có chưa diện kiến Asmodeus thì Vũ vốn cũng chẳng biết sợ là gì.

Vậy oán linh này tại sao lại nhắm vào gã, và khiến gã phải lên cơn nứng sảng?

“Đây là một oán linh cực mạnh, đã gần bước vào trạng thái siêu hình rồi.”

Quỷ con thầm đánh giá, nhưng không còn hoang mang như lúc đầu. Bởi nói gì thì nói, nó cũng là một phần của chúa quỷ Asmodeus. Đám tôm tép bên ngoài dẫu mạnh thế nào thì cũng làm sao có thể chống lại quyền năng của một trong 7 ông vua của địa ngục cơ chứ?

“Nó là giống cái à?”

“Ừ, đây là nữ quỷ.”

“Thảo nào khiến tao nứng cặc.”

Vũ bó tay với cái dục vọng mà Asmodeus ban cho mình, khiến gã ngay cả quỷ cũng không tha. Thật ra thì Vũ không hề sợ hãi, cũng chẳng nảy sinh bất kỳ cảm xúc gì, chẳng qua dưới tư cách là con người, Vũ không hề muốn quan hệ với bất kỳ sinh vật nào nằm ngoài cái giống loài này cả. Nghĩ tới cảnh phải đút cu vào lồn một con quỷ xấu xí đã khiến gã quan ngại rồi.

“Mày bị phim ảnh dắt mũi rồi, thực ra quỷ cái không hề xấu xí như mày nghĩ đâu.”

Quỷ con biết được suy nghĩ của Vũ nên nhanh chóng thanh minh.

“Vốn dĩ quỷ không có hình dạng cố định, chủ yếu học tập theo hình thái của con người mà biến thành. Oán linh thì lại càng không rõ ràng. Nếu thu phục được nó, mày muốn nó biến thành mỹ nhân kiểu gì cũng được. Thiên biến vạn hóa là sở trường của cái đám này mà.”

“Vậy sao còn có giới tính?”

“Oán linh vốn không phân giới tính, nhưng khi bước vào cảnh giới siêu hình thì chúng có quyền lựa chọn cho mình. Xem ra con quỷ này sắp tiến hóa thành công thành nữ quỷ, nhưng vô tình lại bị mày thu hút. Có vẻ như nó muốn hút cạn quỷ khí của mày đó ku.”

“Phải đánh nhau à?”

“Cứ để đó cho tao.”

Quỷ con khẳng định, nó muốn chứng tỏ giá trị của bản thân bằng cách tiêu diệt oán linh này.

Khoảng không trước mặt Vũ dần tụ hợp lại, bằng vào cảm quan vượt xa người thường, gã cũng có thể nhận ra được vô số hạt năng lượng đang tụ hội lại, tạo thành một bóng dáng thướt tha lơ lửng trên không.

Đó là một bóng trắng ma mị, cùng mái tóc đen dài không ngừng phấp phới nhưng lại không có gương mặt.

“Nó dựa vào hiểu biết của mày về ma quỷ mà cấu thành hình dạng. Nhưng tiếc là mày đéo biết sợ nên trò này vô dụng rồi.”

Quỷ con cười, thầm nghĩ con oán linh cái này rõ xui, gặp ngay thằng cha vô cảm ngay cả chúa quỷ còn không sợ thì hù dọa có ích gì? Nó chui ra khỏi hình xăm, đem quỷ khí của bản thân phô bày ra tất cả. Một bóng hình quỷ dữ cao lớn dần xuất hiện sau lưng Vũ, mang theo dáng dấp của khâm sai địa ngục, tỏa ra lửa nóng chập chờn ngay lặp tức lấn át khí thế của con oán linh kia.

“Trí tuệ quá thấp nên chỉ biết húc đầu tấn công vào những nơi đầy quỷ khí mà không biết đây là ai. Thứ như mày sống cũng chỉ chật đất.”

Quỷ con hưng phấn la lên, nó nhào tới há mồm hút sạch đám năng lượng đang tụ tập trên không. Bất quá Vũ đã kịp cản nó lại.

“Khoan đã, nghe xem nó muốn nói gì?”

Oán linh run rẩy trước quỷ con, vội vàng hóa nhỏ lại như sợ bị nó hút sạch năng lượng vậy. Khẽ truyền âm chuyển thành ngôn ngữ con người cho Vũ, nó tựa như muốn đình chiến sau khi đối mặt với một con quỷ thực thụ.

“Nó muốn tụi mình đừng giết nó, tại nó sắp thành quỷ được rồi.”

Quỷ con suy nghĩ một chốc cũng đồng ý, dù sao thì năng lượng của oán linh ăn cũng chả ngon lành gì, chi bằng để cho nó tiến hóa thành quỷ rồi đi theo thằng Vũ còn hay hơn. Thường thì oán linh chỉ là những tồn tại cấp thấp, sợ còn thua cả động vật, nhưng nếu đã có thể khiến cho Vũ nứng sảng, thì tức là sau khi thành quỷ nó sẽ sở hữu một cái lồn cực phẩm.

“Vậy tụi tao tha cho mày, nhưng nhớ sau khi thành quỷ phải đến trình diện tụi này nghe chưa.”

Vũ phất tay bảo oán linh biến đi, nó nghe vậy liền mừng hết cỡ, bay quanh người gã cọ cọ vào má như muốn làm nũng cám ơn. Quỷ con thấy nó linh tính như vậy liền phóng ra chút quỷ khí thực thụ cho nó ăn, sau đó cả hai nhanh chóng về nhà.



Cuối tuần Vũ dậy rất sớm, trước kia thì là vì thói quen chạy bộ, nhưng hiện tại là vì cơn nứng hành hạ không ngừng. Gã lại thầm nhớ đến Nhung, nhớ đến cái lồn mũm mĩm của nàng. Trải qua một đêm sung sướng như vậy, khiến Vũ lại càng nghiện làm tình hơn bao giờ hết. Chẳng qua vẫn chưa đến lúc để liên lạc lại với cô ta.

Sau khi được quỷ con giải thích rõ, thì Vũ mới biết được rằng tinh trùng của mình còn mang theo ma lực. Chẳng hạn như Sương sau khi nuốt tinh dịch của gã, đã dần in sâu hình bóng của Vũ trong lòng. Nếu có thể bắn vào tử cung, thì chắc chắn mọi đàn bà trên thế gian sẽ trở thành nô lệ của gã. Do đó, Vũ cần thêm thời gian để có thể được Nhung chấp nhận cho đụ trần không bao. Gã muốn bắn thứ tinh dịch ma lực đó vào bên trong cơ thể nàng.

Với lại hôm nay là thứ 7, nếu không ra ngoài săn gái thì uổng quá.

“Gái đẹp chưa chắc đã có lồn cực phẩm, nhưng lồn cực phẩm chắc chắn phải thuộc về gái đẹp.”

Quỷ con khẳng định như vậy, và sau khi trải qua mấy giờ dạo quanh đường phố và các khu mua sắm, Vũ cũng đã phát hiện ra thêm một cái lồn như vậy. Quả đúng như quỷ con đã nói, nó thuộc về một quý bà mệnh phụ trông lộng lẫy vô cùng.

Người đàn bà đó trông khá đẫy đà, có chút nở nang mũm mĩm, nhưng mái tóc xoăn cùng gương mặt bầu bĩnh trắng mịn lại khiến nàng trông hệt như một vị phu nhân danh giá vậy. Vũ và nàng tuy chỉ lướt qua nhau trong siêu thị, nhưng cả hai lại có thể cảm nhận được sự khác biệt từ đối phương.

Vũ có quỷ con cùng bản năng tính dục của quỷ nên rất nhanh đã bị người đàn bà đó thu hút. Còn bà ta, tuy chỉ là người bình thường, nhưng thiên tính của lồn cực phẩm chính là khả năng nhận biết đâu là con cặc thích hợp với mình.

“Chàng trai đó…”

Người đàn bà đó sau khi trải qua cảm giác tê dại như bị điện giật, liền vội vàng quay lại tìm kiếm bóng dáng của Vũ, nhưng thật bất khả thi giữa chốn đông người. Về phần gã thì đang đứng trên lầu quan sát nàng dáo dác tìm mình.

“Muốn tấn công luôn không?”

Quỷ con hỏi Vũ, nó có dư bản lĩnh để khiến một người phụ nữ đoan chính nhất phải nứng lồn đến chết.

“Chờ bà ta tìm thêm chút đã.”

Trải qua hơn nửa giờ lang thang trong siêu thị, người phụ nữ đó dường như sắp đã bỏ cuộc thì bất ngờ Vũ xuất hiện ngay bên cạnh. Cả hai đứng sát bên nhau, tuy im lặng nhưng trong lòng lại gợn lên từng cơn sóng tình mãnh liệt.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi, hai người thì vẫn cứ chôn chân ở đấy.

Bất chợt điện thoại vang lên, người đàn bà nọ như được kéo ra khỏi cơn mê tình ái, vội vàng nghe điện như để trấn tĩnh bản thân.

“Alo, anh yêu hả. Ừ em đang mua sắm, anh có muốn ăn gì kh…”

Vũ đâu bỏ qua cơ hội này, thấy bà ta tìm gã khắp nơi cũng đủ biết cái lồn này thành tinh rồi, bằng vào cảm giác cũng đủ để nhận ra Vũ có một con cu thích hợp. Thấy bà ta nói điện thoại với chồng, Vũ vội vàng dùng tay xoa lấy cặp mông căng tròn. Quỷ con nhân cơ hội ấy liền thả ra chút dâm khí, khiến bà ta như hít phải thuốc kích dục, cơ thể nhanh chóng trở nên nóng nực không cách chi tả được.

“Em… em có chút việc… gọi lại anh sau.”

Người phụ nữ ấy bị Vũ kích thích quá nên vội vàng tắt máy. Và cái gì đến cũng sẽ đến, cả hai dắt tay nhau ra khỏi siêu thị mà chẳng nói nửa lời. Điểm đến chính là khách sạn cao cấp gần đó.

Sau khi trải qua gần hai giờ phủ phục dưới háng của Vũ, nếm thử hàng chục tư thế và bị cái thứ tinh trùng đầy ma lực ấy bắn sâu vào bên trong tử cung, bà ta đã hoàn toàn trở thành nô lệ cho cái con cặc biết làm việc của gã. Đây có thể coi là người phụ nữ dễ dãi và dâm đãng nhất mà Vũ từng gặp được, so với Nhung còn muốn bá đạo hơn. Bởi lẽ bà ta sở hữu một cái lồn thành tinh, nhưng lại hiếm khi được thỏa mãn. Thêm vài đó Vũ lại là hiện thân của chúa quỷ dâm dục nên chỉ cần gặp được nhau thì sẽ vĩnh viễn thuộc về nhau.

Ngô Thụy Bích, 51 tuổi, là bà chủ của một chuỗi quán nhậu có tiếng ở Sài Gòn. Đã có chồng và hai đứa con trai cũng như một cuộc sống sung túc đầy đủ… nhưng hiện tại, nàng đã hoàn toàn thuộc về Trần Vân Vũ mất rồi.

Hay không muốn nói là cái lồn của nàng đã lựa chọn con cặc của Vũ để phụng sự cả nửa đời sau.



 

Hai Mặt

New Member
#7

Kể từ sau cái hôm định mệnh ấy, Ngô Thụy Bích thường xuyên vắng nhà. Bà không còn dạo quanh mấy cơ sở kinh doanh của gia đình nữa, mà thỉnh thoảng lại mất hút theo dòng người tấp nập. Tần suất không cao nên chẳng mấy ai để ý, nếu có thì cần phải lưu tâm kỹ thì mới phát hiện ra được điều khác lạ.

Chồng của Bích thì mê nhậu với bài bạc, hai đứa con trai lớn thì hiện đang du học ở nước ngoài, nên trước kia, mỗi ngày của Bích trôi qua thật vô cùng nhàm chán.

Bất quá, sau khi gặp được Vũ, cuộc sống của bà đã hoàn toàn thay đổi.

Không còn những ngày nhàm chán chờ đợi chồng đi đánh bạc về trong mỏi mòn, hay quát tháo nhân viên hòng xoa dịu cục tức không tên. Ngô Thụy Bích những ngày gần đây thường rất hay cười và trông tươi tắn hẳn ra khiến ai cũng không khỏi âm thầm ngưỡng mộ.

“Chị đi tập yoga với dùng thuốc bổ làm đẹp đó em.”

Bích nói với mấy cô nhân viên về lý do tại sao nàng lại trông xinh đẹp hơn hẳn. Viện cho mình một lý do chính đáng để có thể tự do đi lại mỗi buổi chiều, Bích hú họa rằng mình đang theo học ở một trung tâm thể dục thẩm mỹ.

Thì đúng là có luyện tập thể dục thể thao thật, nhưng mà là ở trên giường. Ngày nào mà Bích chẳng bị Vũ địt cho tung lồn rồi co giật từng cơn, mồ hôi nhễ nhại? Ngày nào mà Bích chẳng phải nuốt thứ tinh dịch bổ dưỡng của Vũ và uống thuốc tránh thai?

Mỗi ngày đổi một khách sạn, Bích đợi Vũ tan ca liền nhanh chóng bay đi gặp gỡ người tình. Cả hai ngụp lặn trong đam mê nhục dục. Cái lồn cực phẩm của bà được thỏa mãn hết công suất, và được mạnh mẽ yêu thương bởi con cặc khổng lồ vĩ đại của một chàng trai trẻ mạnh mẽ.

Bích chết mê với cái vẻ mặt lạnh lùng và phong thái chuẩn mực của Vũ. Nếu đem so với đức ông chồng tối ngày nhậu nhẹt và bài bạc của bà thì quả là một trời một vực.

“Mình sao thế?”

Bích nhoài người khỏi chăn, ngoài trời thì vẫn đang mưa, trong phòng máy lạnh mở hết công suất mà bà vẫn cảm thấy nóng nực. Có lẽ vì cơn cao trào cực khoái vẫn chưa tan hết, nhưng vì thấy Vũ ngồi đấy tựa lưng vào tường, lặng lẽ hút thuốc nên Bích mới quan tâm hỏi han. Nhìn cái vẻ mặt đăm chiêu không chút cảm xúc ấy, Bích tựa như đang ngắm nhìn một bức tượng vô cảm đầy oai vệ. Không hiểu sao bà lại rất thích cái vẻ mặt ấy của Vũ.

Bích thích nhất là tư thế truyền thống, vì khi banh háng ra ôm trọn lấy Vũ, thì bà mới có thể quan sát nét mặt của chàng, trông chờ nó sẽ thay đổi vì bị lồn bà yêu thương. Nhưng tiếc suốt gần tuần qua, cả hai dù làm tình liên tục thì Bích vẫn chưa thể được chiêm ngưỡng cái vẻ mặt đó của Vũ lần nào.

Được Bích hỏi thăm, Vũ không vội trả lời mà thò tay vào bóp lấy bầu vú bà xoa nắn.

“Thôi mà, người ta còn nhạy cảm lắm.”

Trải qua cơn cực khoái đầu tiên, cơ thể Bích sẽ trở nên vô cùng mẫn cảm. Nên hầu hết những hiệp sau bà đều sẽ lên đỉnh rất nhanh. Nhưng bù lại thì số lần chẳng hề bị giới hạn trong ngày. Bích sở hữu 1 cái lồn cực phẩm thuộc lại hiếm, ngoại trừ khả năng co bóp hơn xa lồn thường, nó còn có thể lên đỉnh hàng chục lần liên tục mà chẳng hề khô kiệt.

“Cũng không có gì.”

Vũ bóp vú chán chê mới chui hẳn vào chăn, ôm lấy Bích mà nghịch ngợm toàn thân.

“Mình lại muốn à? Cho nghỉ xíu đi mà…”

Tuy là nói vậy, nhưng Bích lại chủ động ôm chặt lấy Vũ, để con cặc nóng của gã cạ vào bụng mình. Cả hai hưởng thụ những đam mê xác thịt, rồi dần chuyển sang kích thích lẫn nhau. Bích từ sau khi trở thành nô lệ cho con cặc của Vũ, đã tự mình tìm tòi học tập các kỹ thuật ái ân. Bà học nhanh và áp dụng giỏi đến mức khiến Vũ phải bỏ qua mục tiêu bên cạnh là Sương để dính chặt lấy bà cả tuần qua.

Bích hôn hít Vũ, nâng niu từng tấc da thịt của gã, rồi bày ra đủ trò khiến cuộc chơi chưa bao giờ tận hứng. Bất quá hôm nay Vũ có cái gì đó hơi khác. Bằng trực giác phụ nữ, Bích phát hiện ra Vũ đang có tâm sự.

Thế rồi Bích bỗng nhiên sợ hãi, sợ Vũ sẽ ruồng bỏ mình. Dù chỉ chớm qua trong vô thức, nhưng bà cũng đã ý thức được rằng, cuộc sống sau này của mình không bao giờ nên tách rời khỏi Vũ. Thế là bà liền nghĩ ra một ý tưởng.

“Mình nè.”

Vũ đang mút cặp vú của Bích, nghe thế mới nhả ra chờ đợi câu hỏi.

“Mình thích phụ nữ kiểu nào?”

“Kiểu này.”

Câu hỏi vớ vẩn khiến Vũ không kìm được mà thò tay xuống móc cái lồn đang nhễ nhại nước của Bích. Gã chọc ngoáy kéo giật đủ kiểu làm bà khó chịu muốn chết.

“Người ta hỏi đàng hoàng mà.”

“Đẹp là được.”

“Hơi dữ dằn xíu có sao không?”

“Bộ Bích còn một mặt tối dữ dằn chưa thể hiện ra hả?”

“Quỷ này, tui có dữ với mình bao giờ đâu mà.”

“Vậy sao cứ lấy cái miệng dưới nuốt cặc tui hoài.”

Cả hai thích thú chọc ghẹo lẫn nhau, sau cùng Bích mới đem ý tưởng của mình ra trình bày rõ ràng cho Vũ. Số là bà có một người bạn thân, vắng hơi trai lâu rồi nên cũng cần được thỏa mãn. Bất quá nghề nghiệp của bà ta có hơi đặc thù, là bà trùm xã hội đen. Cũng rất có nhan sắc và chịu khó chăm sóc thân thể. Bích muốn dụ bà ta để cho Vũ địt, hòng lập công với ông chồng trẻ này.

“Bích nghĩ tui là ngựa giống hay sao mà bán cái tới lui thế?”

Bị Vũ nghiêm mặt, Bích bỗng nhiên sợ hãi. Bà rối rít giải thích khiến Vũ cảm thấy người đàn bà này chỉ lớn tuổi thôi, nhưng tâm hồn vẫn còn con nít lắm. Hay không muốn nói là phụ nữ khi yêu, ai cũng như vậy cả. Thế là để đền bù công lao giới thiệu gái mới cho mình, Vũ một lần nữa giương súng lên, quyết tâm địt cho Bích một trận lên bờ xuống ruộng.

Gã đè bà ta ra, nện cặc ầm ầm theo kiểu truyền thống, mặc cho nước nôi tuông chảy ào ào ướt hết cả giường. Độ chừng vài trăm cái liền chuyển sang thế doggy. Trong tư thế này, toàn bộ sức mạnh của Vũ được phô ra rõ rệt. Tốc độ đẩy hông phải cỡ một cái máy bơm thủy lực, mỗi lần dộng cặc vào lồn Bích là mỗi lần bà phải cố gắng trụ lại để không bị ngã chật vật. Có thể nói, Bích là cái lồn duy nhất chịu nổi cơn bạo dâm của Vũ tính đến thời điểm này.

“Mình… mình làm Bích sướng quá.”

Bích thở hổn hển, gục hẳn ra giường, cặp vú đầy đặn bị ép chặt xuống nệm cùng với nửa thân trên, duy chỉ có cặp mông to bản trắng hồng là chổng khu lên cao, phơi bày cái lồn cực phẩm ra cho Vũ càn phá. Gã đâm như không hề biết mệt, đem đầu rùa công kích khắp nơi trong thành âm đạo chứ không chỉ dộng mạnh vào cổ tử cung. Kỹ thuật cỡ này làm Bích như muốn phát rồ, nhưng vì chẳng còn tí sức lực nào nên đành phải phó mặc trong sự rên rỉ yếu ớt.

“Đổi thế nào.”

Vũ thấy Bích như sắp ngất nên lật bà ta dậy, bế xốc lên khỏi giường, tiến về phía nhà tắm, để hai chân bà vác qua vai mình trong tư thế người phụ nữ bị treo lủng lẳng trên cơ thể đàn ông. Bích tuy mệt lả nhưng cũng với tay ôm lấy cổ người tình, tránh cho bị ngã. Lúc Vũ bế Bích ra khỏi giường, cái lồn của bà vẫn đang rỉ nước như một cái vòi bị hỏng, nhiễu ra tung tóe nhễ nhại khắp nơi.

“Em… ơ… Vũ ơi, yêu em nữa đi…”

Vũ vòng tay ôm lấy lưng Bích, bà cũng quàng chặt lấy cổ gã. Cả hai trao nhau một nụ hôn cháy bỏng trước khi bắt đầu. Con cặc Vũ đã chực sẵn ngay lồn Bích, và chỉ sau một cú hích, nó đã chui tọt vào trong một lần nữa. Cái cảm giác tê dại sung sướng bắt đầu lan tỏa khắp người của Bích, khiến đôi chân nõn nà đang được Vũ vác trên vai phải căng cứng lại, mũi chân quắp cong, bắp đùi rợn lên từng trận gai ốc.

“Lần đầu tiên Bích xưng Em với tui đó nha.”

“Em… ứ… Bích… Vũ… ứ… Em yêu anh.”

“Có yêu thật không?”

Vũ buông lời trêu ghẹo, nhưng eo thì vẫn cứ tới lui không ngừng. Con cặc cứng rắn tra vào cái lồn ướt nhẹp không chút cản trở, lại thêm việc Bích bị treo trên người của Vũ nên càng không có khả năng dùng hành động mà thể hiện sự sướng khoái mà chỉ có thể phát tiết ra bằng những lời rên rỉ kích tình.

“Ông xã… em yêu anh…”

“Bích đáng tuổi mẹ Vũ mà sao lại xưng anh em ngọt xớt thế?”

“Có… có con trai nào mà… mà đi… địt mẹ mình… không?”

“Đừng gọi anh là ông xã, gọi con trai đi.”

Vũ không muốn Bích làm “vợ” mình, gã muốn bà làm “mẹ” hơn. Thế là Bích trong cơn mê được người tình dẫn lối, dần mơ hồ kêu lên mấy tiếng dâm loạn.

“Cục cưng… con trai của mẹ… địt mẹ đi… địt mẹ tung lồn đi con.”

Nghe khẩu dâm kích thích tính loạn luân như vậy, Vũ tiếp tục nâng cao năng suất, liên tục dộng cặc vào những nơi sâu nhất làm Bích không khỏi điếng hết cả người. Sau hơn 40 phút vật lộn trong tư thế ấy, Bích đã xuất khí tổng cộng 3 lần, nhất là lần cuối bà còn đái hẳn cả ra sàn,

Vũ nhờ có sức mạnh của quỷ nên vác một người đàn bà gần 60kg suốt ngần ấy thời gian cũng chẳng hề si nhê, bản thân gã cũng bắn ra đến hai lần, mà lần nào cũng đầy ắp tinh dịch, khiến nơi mà họ đứng bên dưới là cả một đống bầy hầy trộn lẫn giữa tinh trùng và dâm thủy.



Ba ngày sau.

Đúng như lời mà Bích đã hứa, bà dẫn theo người bạn của mình đến biệt thự của Vũ mà gặp gỡ lẫn nhau. Hai vị phu nhân lớn tuổi nhưng lại mỹ lệ vô cùng, bước ra khỏi xe hơi, tiến vào căn biệt thự hoàn toàn phù hợp với thân phận của họ.

“Nhớ đó Dung, đừng có lấn lướt ảnh quá nha. Tao biết tính mày còn mạnh mẽ hơn đàn ông, nhưng mới quen thì đừng có dọa người ta sợ.”

Người đàn bà mà Ngô Thụy Bích dắt theo là Đặng Ngọc Dung, 49 tuổi, là giám đốc của một công ty bảo an ở tận Vũng Tàu. Bề mặt là thế, nhưng thực ra trước khi tẩy trắng thì công ty này là công ty chuyên cho vay nặng lãi và tiếp nhận các phi vụ thanh toán lẫn nhau trong bí mật. Bản thân Đặng Ngọc Dung cũng là truyền nhân đằng ngoại của võ cổ truyền, rất giỏi đánh nhau nên từ khi còn trẻ đã sớm lăn lộn trong giới giang hồ, được người đời kính nể đặt cho danh hào Nữ Tướng.

Một nữ tướng giang hồ cô đơn sớm đã trải qua ba đời chồng nhưng vẫn chưa biết được hạnh phúc thật sự khi được làm đàn bà.
 
Top Bottom