Xxx Trai Bao !!!

#1
Dù đang dịp nghỉ hè, nhưng ba má tôi cũng gửi tôi vào Sài Gòn học. Ba má tôi nói Sài Gòn có nhiều thầy giỏi có thể luyện thi đại học cho tôi. Thật ra ba má tôi chỉ muốn tôi xa Linh, cô em con dì và cũng là người yêu của tôi. Tôi trọ học tại nhà bà Hòa, một người quen thân. Bà Hòa có căn nhà khá rộng cho học sinh thuê và nấu cơm tháng cho họ. Có đến trên 10 học sinh nam nữ ăn ở tại đây, nhưng họ đã về quê hết rồi. Thật là buồn khi ngồi một mình trong căn nhà đìu hiu nhìn những cơn mưa thất thường ào tới, nhìn những vũng nước đọng trên con đường tráng nhựa lồi lõm, nhìn những hàng cây ủ rũ ven đường…Tất cả đều buồn bã như tâm hồn tôi. Thật là “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”

Tôi đang ngồi nhìn cảnh vật thì nghe có tiếng bà Hòa từ phía sau nhà bếp:

– Cậu Minh xuống ăn cơm mau lên.

– Cái bà Hòa này lúc nào cũng như đang bị cháy nhà.

Tôi vừa lẩm bẩm vừa đi ra nhà sau. Thấy mâm cơm ngon lành quá, nào là thịt bò xào, nào là canh chua, nào là trứng rán…, tôi vội ngồi xuống bàn cầm đũa ăn, vừa ăn vừa mời cho phải phép:

– Mời dì dùng cơm.

– Dì mới ăn xong, con cứ ăn đi.

Tôi không khách sáo nữa, ăn một mạch gần sạch cả mâm cơm. Bà Hòa nói:

– Thanh niên khoẻ thật. Cháu nói cháu mấy tuổi dì quên mất.

– Năm nay cháu đúng 17.

– À, mười bảy bẻ gãy sừng trâu. Đã có cô nào chưa ?

Tôi mỉm cười nói:

– Cháu chưa nghĩ đến chuyện đó.

– Chưa nghĩ. Nói láo. Bộ tao không thấy sao.

Tôi ngạc nhiên nói thầm:

– Mình có quen cô nào ở Sài Gòn đâu, có cặp kè với ai ở đây đâu.

Tôi đánh bạo hỏi :

– Dì thấy gì ?

– Tao thấy mầy…

– Hồi nào, với ai?

– Hôm qua, với…mầy.

– Sao ?

– Thì ở trong buồng tắm đó. Xin lỗi, dì không tọc mạch đâu, nhưng tình cờ dì thấy. Mầy mãi mê quá, quên đóng cửa, quên cả để ý đến người chung quanh. Con làm vậy rất hại sức khỏe, mất tự nhiên. Tìm một con nhỏ nào đi. Thiếu gì.

Tôi nói :

– Ở đâu mà tìm cho ra.

– À, để xem..Hay là…Tánh dì hay nói thẳng, có gì nói nấy. Nếu dì nói nghe không lọt tai thì xem như chưa hề nghe dì nói.

– Dì cứ nói.

– Con hãy nói hết sức thành thật. Xong rồi dì sẽ nói qua chuyện con. Con thấy dì có thể tái giá được không ? Hay là dì già quá, không ai thèm lấy ?

– Dì mà già chi. Hình như năm nay dì 45 tuổi. Nghe nói có nhiều phụ nữ đến…70 còn có bồ mà.

– Nhưng con thấy dì ra sao? Có còn hấp dẫn đàn ông không?

– Sao lại không. Người dì cao ráo, nước da trắng, mặt đẹp, hai cặp giò như ..các cô hoa hậu, lại thêm cái ngực…Bộ dì tưởng con không thấy dì ở trần sao… Đôi khi dì cũng quên đóng cửa buồng tắm.

Bà chủ nhà đỏ mặt nói :

– Thằng ranh con.

– Thôi, con không nói nữa đâu.

– Nói nữa đi.

– Con xin lỗi dì nghe. Vì thấy dì ở trần mà con chịu không nổi, phải vô buồng tắm…

– Hiểu rồi. Thôi cứ như thế này…Mà thôi, không nói đâu.

– Dì cứ nói đi. Con biết tánh dì thẳng thắn mà.

– Thôi, thôi, không nói.

Bà Hòa đứng dậy định đi ra nhà sau. Tôi níu bà ta lại:

– Nói đi.

Bà Hòa ngập ngừng một lát rồi nói :
 
Người tạo Chủ đề tương tự Diễn đàn Trả lời Ngày
L Truyện sex ngắn 3
lặng lẽ Truyện sex ngắn 5
lặng lẽ Truyện sex ngắn 5

Chủ đề tương tự

#2
– Thôi, được rồi. Dì đề nghị như thế này. Dì …giúp con, con… giúp dì. Con biết là dì góa chồng 6 năm nay rồi. Dì rất cám ơn con nếu thỉnh thoảng con… ngủ với dì, một tuần chừng 2 lần. Dì …dì sẽ không lấy tiền ăn ở.

Đúng số tôi là số luôn luôn có đàn bà …Đang buồn ngủ thì gặp chiếu manh. Tuy bà Hòa lớn tuổi, nhưng cái đó hề gì, nhất là khi bà Hòa là một phụ nữ đẹp và sẳn sàng. Tôi cũng có nghe phong phanh người ta nói về tánh dâm của bà Hòa, nhưng tôi không ngờ người đàn bà lớn hơn tôi gần 30 tuổi này lại khéo dẫn dắt câu chuyện đến chỗ bất ngờ thích thú như vậy.

Tôi hỏi :

– Bắt đầu từ lúc nào ?

– Ngay bây giờ.

– Vâng.

Tôi nói xong, mạnh dạn thò cả hai tay vào ngực bà Hòa và vo vo đôi vú mướp đồ sộ, vẫn còn săn cứng không thua gì đôi vú của một thiếu nữ. Thấy tôi có vẻ hùng hổ quá, bà Hòa nói:

– Minh hãy từ từ. Đối với phụ nữ, đừng quá hấp tấp. Hãy hôn ngực dì đi…sờ ở dưới đi. Đúng rồi. Ôi chao, đã quá…quá…ướt hết sì líp rồi nè…

Tôi không thể chần chờ được nữa. Bà già ở thuê đi chợ sắp về rồi, phải giải quyết gấp vấn đề sinh lý. Một thằng con trai sung sức và dâm như tôi làm sao chịu nổi khi hơn tháng rồi không được gần đàn bà. Tôi lôi bà chủ vào phòng, khóa cửa lại. Tôi thô bạo đè bà ta xuống giường, thô bạo tụt quần bà ta ra, thô bạo cởi tung chiếc sì líp, cái áo, cái nịt vú và nhìn khắp thân thể người đàn bà lớn tuổi này xem có gì khác hơn các người phụ nữ trẻ không. Rõ ràng là có khác lạ, nghĩa là nó hấp dẫn theo một khía cạnh khác, làm cho tôi say mê thêm. Cặp vú mướp đồ sộ, giống như một thứ trái cây đã chín mùi, da không mịn màng lắm nhưng còn rất săn chắc, cái bụng có một nếp nhăn mờ vì đã qua một lần sinh nở, cái mu khá cao có rất nhiều lông. Tôi vừa nuốt nước bọt vừa cho cu vào lồn bà Hòa nắt lia lịa. Cái lồn không rộng, cu tôi lại khá lớn, nên đụ sướng quá, sít rịt như có ai bóp. Thỉnh thoảng bà Hòa lại làm cho lồn nhép nhép, khiến tôi chỉ muốn trào ra, nhưng cố nhịn. Chúng tôi ôm nhau đụ hơn nửa giờ mà bà già ở thuê vẫn chưa về. Tôi hỏi bà chủ:

– Dì muốn ra chưa ?

– Để hai người cùng ra một lần đi.

Bà chủ nói xong, vặn người, nẩy đít, ôm chặc lấy tôi. Tôi cũng làm như vậy và bắn tinh khí ra. Tôi mệt quá, định nằm lăn ra giường thì bà Hòa nói :

– Nằm trên người dì thêm chút nữa đi. Sao hấp tấp quá vậy.

Tôi lại tiếp tục nằm trên bụng bà ta. Tôi mơ mơ màng màng rồi cứ trần truồng như vậy mà ngủ cho đến chiều tối. Lúc thức dậy tôi không thấy bà Hòa đâu cả. Nhưng một lát sau bà ta vào phòng tôi với một ly cam vắt trên tay. Tôi hỏi:

– Bà già đâu rồi?

– Xin phép về nhà rồi.

Chúng tôi lại tự do thoải mái như một cặp vợ chồng. Chúng tôi nằm trên giường đùa nhau như hai đứa trẻ. Bà chủ lấy tay mân mê cu của tôi và hỏi :

– Sao to vậy ?

– Trời sinh vậy.

Tôi trả lời và lấy tay chỉ vào cặp vú bà Hòa hỏi:

– Sao to vậy ?

– Trời sinh vậy.

Chúng tôi ôm nhau cười, xong rồi lại hôn nhau. Bà Hòa nói:

– Trường có xa không?

– Xa. Không biết đi học bằng phương tiện gì đây ?

– Mua Honda mà đi.

– Không đủ tiền.

– Đây cho mượn.

– Sao giúp Minh nhiều quá vậy ?

– Chuyện nhỏ. Còn giúp nhiều hơn nữa kia.

– Giúp gì ?

– Đây không ấm ớ đâu, nói thẳng luôn.

– Cứ nói đi.

– Nếu không chịu thì thôi. Coi như không nói.

– Thôi đừng vòng vo nữa. Cứ nói đi.

– Muốn làm …trai chơi không ?

– Trai chơi là gì ?

– Có gái chơi thì có trai chơi. Nam nữ bình quyền mà.

– Có phải muốn nói làm đĩ đực không ?

– Đúng.

– Ai chơi mà làm. Ngoài ra rủi gặp mấy con mẹ xấu như ma, làm sao lên được mà …đụ.

– Đây lựa cho, với điều kiện là đừng quên đây. Hãy ở lại đây cho tới khi tốt nghiệp, đừng đi đâu cả. Chịu không ?

– Chịu. Nhưng chơi không hay là có tiền ?

– Sao khờ vậy. Làm tiền thì phải lấy tiền. Không những có tiền mà còn có nhiều nữa.

– Bà nào đẹp, miễn phí.

– Không cần thiết. Toàn mấy bà giàu cả. Tối mai sẽ có một bà, vợ giám đốc công ty cổ phần thương mại SEASIA. Nhưng Minh phải giả vờ mới được.

– Giả vờ gì ?

– Làm bộ còn trai tơ. Khéo chiều ý bà ta, bảo đảm có thể mua được nửa cái xe Dream Nhật.

– Đề nghị tuyệt hay.
 
#4
Tối hôm sau, trong lúc tôi đang ngồi làm bài tập thì có tiếng chuông gọi cửa. Bà Hòa nhanh chân chạy ra mở cổng. Một phụ nữ bước vào nhà. Bà ta chỉ thoáng quay mặt về phía tôi rồi cùng bà chủ đi ra nhà sau. Tôi hồi hộp nhìn theo bà khách. “Chắc đây là bà vợ ông Giám Đốc Công Ty Thương Mại Cổ Phần SEASIA”. Tôi nghĩ vậy rồi giả vờ cắm cúi làm bài, trí óc chỉ nghĩ đến bà khách. Bà ta có một thân hình thật khêu gợi với dáng đi uyển chuyển và quý phái. Tôi không nhìn rõ mặt bà ta được vì khuôn mặt hầu như bị che lấp hết bởi cái mũ rộng vành.

Chừng 10 phút sau, bà Hòa đến nói nhỏ với tôi :

– Đó là bà giám đốc. Dì đã nói với bà ấy rồi. Bây giờ dì đi có việc, ngày mai mới về.

Bà Hòa trang điểm qua loa rồi dắt chiếc xe Dream đi.

Sau khi bà Hòa đi rồi tôi vẫn ngồi giả vờ tiếp tục làm bài. Năm phút trôi qua, mười phút trôi qua, rồi nửa giờ trôi qua, bà khách vẫn tỉnh bơ ngồi xem báo. Một lát sau bà ho khẻ một tiếng rồi nói :

– Có bài xì không ?

Tôi nói :

– Dạ có.

– Cho mượn đi.

Tôi đi lấy bộ bài xì đưa cho bà ta. Bây giờ tôi mới nhìn rõ mặt người phụ nữ. Đó là một khuôn mặt đẹp tuyệt vời, với nét trang nghiêm và hiền diệu. Bà ta trạc 35 tuổi, trông rất sang trọng với những trang sức và mùi nước hoa đắt tiền. Bà ta cầm bộ bài, đăm đăm nhìn tôi và nói :

– Nóng quá ! Tắm cái đã. Hay là em tắm trước đi.

– Chị tắm đi. Em qua phòng tắm bên kia.

Tôi vào phòng tắm. Tắm xong tôi lên nhà trên ngồi đợi. Một lát sau bà ta từ phòng tắm đi ra với bộ đồ pyjama rất kín đáo và hỏi tôi :

– Tên là Minh phải không ? Em mấy tuổi ?

– Dạ 17

– Tốt. Chắc em biết đánh bài cào ?

– Bài cào ai mà không biết.

– Vào trong này chơi bài đi ! Bà ta nói xong, đứng dậy đi vào phòng ngủ của tôi một cách rất tự nhiên. Tôi hồi hộp theo sau. Bà ta leo lên giường, ngồi xếp bằng và xóc bài. Tôi cũng leo lên giường và ngồi đối diện. Tôi hỏi:

– Đánh không thôi sao?

– Em muốn đánh ăn tiền, búng tai hay quẹt lọ nồi?

– Em không dám đánh ăn tiền với chị đâu,

– Búng tai hả?

– Đau chết.

– Thế thì xuống bếp lấy cái nồi…

– Hay là lấy ống sáp môi của chị ?

Bà khách cười, phô những chiếc răng trắng như những viên ngọc :

– Tuyệt ! Em thật là giàu sáng kiến.

Bà khách lấy ống sáp môi ra bỏ trên giường. Lúc đầu chúng tôi chơi bài cào, lát sau lại chơi xì phé và xập xám. Thế rồi sau một tiếng đồng hồ sát phạt nhau, chúng tôi người nào cũng dính đầy sáp môi trên mặt. Chúng tôi nhìn nhau cười ré lên như hai đứa trẻ. Bà khách nói:

– Chị tên là Chi Trâm. Từ ngày có chồng chị chưa bao giờ vui như hôm nay.

Thế là chúng tôi thân nhau. Chúng tôi lục tung các thứ rau, thịt, cá… mà bà Hòa để trong tủ lạnh đem ra nấu nướng và ăn chung với nhau. Ăn xong, chúng tôi lại đem bài ra bói, rồi lại chơi xập xám. Chị Trâm nói:

– Chơi bài khơi khơi như thế này chán thấy mồ.

– Vậy chị muốn chơi …kiểu gì ?

– Cũng bợm quá nhỉ. Vậy mà cứ tưởng ngây thơ. Không phải “kiểu gì” mà là “ăn gì”. Được rồi, chơi “bài ăn da” đi ! —

– Nghĩa là sao?

– Nghĩa là ai thua, phải …phải…cởi áo quần ra, mỗi lần thua cởi một món quần hay áo tuỳ ý. Ai cởi hết áo quần trước là thua.

– Chị muốn nói ai trần truồng như nhộng trong khi người kia vẫn còn mặc một món đồ trên người là thua phải không ? Được, em chịu liền. Nhưng hình như chị mặc trong người đến 4 món: áo, quần, xú-chiêng, xì -líp, trong khi em chỉ có 3 món trên người vì em không mặt áo lót. Như vậy không công bình.

– Chà, em quan sát chị hơi kỹ đó. Sẽ tính như em mặc 4 món thôi, nghĩa là một lần em thua khỏi cởi.

– Đồng ý. Nhưng không được ăn gian.

– Ai thèm ăn gian.

– Nhưng người thắng cuộc thì có lợi gì ? Hay chỉ nhìn khơi khơi như vậy thôi ?

– Nhìn đủ …sướng rồi còn muốn gì nữa.

– Không, em muốn sau đó đánh thêm một “ván bài lật ngửa” nữa. Em muốn nói cụ thể là nếu cái người trần truồng như nhộng đó bị thua thì nằm ngửa ra cho người kia…

– Quỷ thật. Trong đầu em cứ nghĩ là chị thua. Nếu em thua thì em nằm ngửa hay sấp ? Nếu chị thắng thì em tưởng là chị sẽ …làm gì em sao ?

Tôi thất vọng nghĩ:”Vậy thì chị ấy tới đây làm gì. Có thật như bà Hòa nói không? “. Tôi rầu rầu nói:

– Nếu chị thắng thì chị búng tai em.

– Được, hạ hồi phân giải.

– Rồi, bắt đầu đi.

Chi Trâm rút bài và nặng bài giống như một tay chuyên nghiệp. Tôi cũng rút 3 cây bài lên xem: chín nút. Tôi mỉm cười để bài xuống giường. Chi Trâm nói:

– Khui.

Cả hai đều trình bài ra : Người nào cũng đều chín nút. Thế là huề, chẳng ai phải cởi đồ ra cả.

Lần thứ nhì tôi được 7 nút, Chi Trâm 8 nút. Thế là tôi thua. Tôi định cởi cái áo sơ mi ra nhưng Chi Trâm nói :

– Khỏi, coi như em đã mặc 4 món đồ và cởi ra bớt một món rồi, còn lại ba.

Ván bài thứ ba tôi lại thua. Tôi cởi chiếc áo sơ mi ra. Chi Trâm đăm đăm nhìn bộ ngực trẻ trung và nở nang của tôi. Tôi thấy hình như chị ấy đang nuốt nước bọt.

Ván bài thứ tư tôi thắng. Thấy Chi Trâm có vẻ ngần ngừ, tôi nói :

– Chị muốn ăn gian hả?

– Không đâu. Nhưng em phải để chị chuẩn bị…tinh thần. Dù sao chị cũng là phụ nữ.

Chi Trâm nói xong, chần chừ một lát rồi từ từ nằm nghiêng qua một bên định cởi quần ra nhưng chiếc quần quái ác lại cột giây thắt nút theo kiểu gì đó không mở ra được. Chị nói :

– Em cho chị mượn cái kéo hay con dao cũng được.

Tôi đi lấy cây kéo đưa cho chị. Chị cắt sợi giây lưng quần một cách nhanh nhẩu và cởi quần ra. Tim tôi như muốn vọt ra ngoài. Ôi cặp chân và cặp đùi mới đẹp làm sao ! Chúng thon và trắng như tuyết. Tôi hồi hộp nghĩ không lẽ chị ấy muốn mình làm liền sao? Ô không, chị này khôn thật. Khi ngồi lên, cái áo khá dài che hết cả chiếc xì-líp.

Ván thứ năm, Chi Trâm lại thua. Tôi mỉm cười nói:

– Chắc lần này chị không dám cởi cái…ở dưới đâu.

Sau một lát im lặng và chần chừ, Chi Trâm nằm nghiêng người, rồi tụt xì -líp ra. Chiếc xì-líp màu hồng nhạt, mỏng tanh và nhỏ xíu. Cái áo vẫn che kín cửa ngõ thiên đường. Tôi vừa nhìn cặp đùi của Chi Trâm vừa lẩm bẩm : “Chị này khôn thật. Cái áo rộng thật là lợi hại ” Ván thứ sáu, tôi thua. Tôi nằm nghiêng xuống và cởi cái quần dài ra, xong chồm người về phía trước, cố ý che dấu bớt con cu to dài đang đội cái xì-líp lên, căng cứng. Chi Trâm liếc nhìn vào háng tôi, mặt đỏ như gất.

Ván thứ bảy Chi Trâm thua. Tôi nói:
 
#6
– Lần này chắc chị không dấu đâu được cả.

Chị đỏ mặt nói:

– Chấp nhận. Cái gì đến sẽ đến.

Chị nói xong, cởi cái áo ra. Trời ơi ! Sao trời sinh ra một phụ nữ đẹp như vậy. Nước da trắng, đôi bờ vai hơi xuôi, cặp vú lớn và nhọn được nâng lên một cách sơ sài bởi cái nịt vú nhỏ xíu, đôi vú căn phồng lên như có ai đang ở trong lồng ngực thổi ra. Phía dưới, giữa cặp đùi mà chị cố ý kẹp lại để không quá lộ liễu, tôi thoáng thấy phía trên cái gò với đám lông được cắt tỉa gọn gàng.

Ván thứ tám chị lại thua. Không chần chờ gì cả, chị Trâm cởi cái nịt vú ra. Cặp vú của chị bây giờ trông càng đẹp hơn. Không có chút vải nào nâng nó lên cả, nhưng nó vẫn nhô cao lên, hai cái núm hồng hồng nho nhỏ. Bây giờ chị không có lấy một mảnh vải trên người. Chị sượng sùng nói :

– Nhìn như vậy đủ chưa hay muốn chơi nữa ?

Tôi nói trong hơi thở :

– Chơi nữa.

Ván thứ chín tôi thua. Thế là bây giờ cả hai đều trần truồng. Chi Trâm nói :

– Người này nhìn người kia. Thế là huề…vốn.

– Đã nói rồi mà. Còn “ván bài lật ngửa”nữa. Nếu chị thắng thì lấy kéo cắt luôn hai tai em cũng được.

Tôi vừa nói vừa lấy cái kéo đưa cho chị. Chị cười có vẻ rất thích thú rồi rút 3 cây bài.

Lần này chị ấy nặng bài khá lâu. Sau khi xem bài xong, Chi Trâm vứt bài xuống đất và nằm ngửa xuống giường, đưa tay về phía tôi nói :

– Chị thua rồi, bị bù. Em có bù không ? Nếu không thì tới đây đi. Chị đợi …chị thua lâu quá rồi. Tới đây đi. Mau lên.

– Em được có một nút, cứ tưởng không còn tai nữa, nào ngờ lại sướng như thế này.

Chi Trâm rên lên:

– Kẻ chiến thắng muốn làm gì thì làm đi.

Nói xong, chị nhắm mắt lại, dang rộng hai đùi ra và co chân lên. Bây giờ tôi mới nhìn rõ cái khe vào thiên đường. Nó đỏ hồng như đôi môi chị và đang rỉ nước, nước chảy cả xuống dưới hậu môn, thấm ướt luôn cả tấm ra. Tôi nghĩ có lẽ Chi Trâm đã nhịn khá lâu rồi, đã muốn tôi chơi ngay từ lúc gặp nhau, nhưng lại muốn kéo dài cơn thèm, muốn vờn tôi như mèo vờn chuột. Tôi vừa nuốt nước bọt vừa vồ lấy chị như cọp vồ mồi. Tôi ôm lấy chị hôn như điên lên môi, lên vú, lên bụng, lên lồn, xong đút con cu cứng như một cái chày vào trong lồn nguời phụ nữ và nắt. Chi Trâm ôm riết lấy tôi và luôn miệng phát ra những âm thanh y hệt như đang ăn phải ớt cay. Cái âm đạo của chị rất hẹp, con cu tôi lại khá lớn, nhưng vì nước nhờn từ trong lồn chị ra nhiều quá, nên cu thụt vào thụt ra hết sức trơn tru. Hai chúng tôi mây mưa lăn lộn hơn nửa giờ rồi cùng ra một lần và ôm nhau nằm ngủ cho đến khuya.

Khi thức dậy Chi Trâm nói :

– Đã quá. Từ nhỏ đến lớn chị chưa hề được sướng như thế này.

Tôi cười nói :

– Chắc cu ông giám đốc nhỏ quá hả ?

– Quỷ ! Của thằng cha ấy còn bự hơn cả em nữa. Tởm ! Em đừng tưởng nhầm bự là hay ho gì. Đối với phụ nữ, còn tình cảm nữa, còn nhiều vấn đề khác nữa. Phức tạp lắm ! Hơn nữa có nhiều cách…Chơi nữa được không ?

– Dư sức.

Chị kéo tôi ngồi dậy , đối diện với chị, rồi ngồi lên đùi tôi và chàng hảng hai chân ra. Tôi biết ý cho cu vào… Chị nói :

– Như thế này thì cu đâu có cần dài lắm. Minh thấy gì không ? Cái của em nó vào tận phía trong cùng của chị.

Chúng tôi lại đụ nhau. Vừa đụ chị Trâm vừa nói :

– Ôi cha, đã quá…Ôi cha… Như chị vừa nói đó…của thằng cha ấy bự lắm. Có lần chị bắt gặp ông ấy “chơi bài ăn da” giống như tụi mình chơi hồi tối, nhưng không phải chơi một mình. Chồng chị lại lấy cớ chơi gái trinh thì đuợc hên trong việc kinh doanh nên đã đem tiền mua trinh không biết bao nhiêu lần. Những chuyện này dài dòng lắm, để hôm nào chị kể cho nghe. Chị tìm bà Hòa, tìm em là để “trả thù chồng”, ông ấy “chơi bài ăn da” thì chị cũng” chơi bài ăn da”, ông ấy mua trinh, bộ chị không biết mua trinh sao? Em là người đầu tiên…

Tôi nói :
 
#8
– Chị mua trinh em là lỗ rồi. Em đâu còn trinh.

– Chị biết chớ. Nhưng cái đó đâu thành vấn đề.

Tôi hỏi :

– Chị vẫn còn thương ông ta ?

– Bây giờ thì hết rồi. Tởm lắm. Sau khi …chơi em, chị sẽ không bao giờ cho ông ấy đụng vào người chị nữa. Em làm mạnh thêm chút nữa đi ! Á…

Sau khi chơi nhau lần thứ nhì, chúng tôi lại ôm nhau ngủ cho đến nửa buổi sáng. Chi Trâm thức dậy trang điểm qua loa, xong dúi vào tay tôi một tập xấp bạc dày cộm toàn giấy năm chục ngàn đồng. Tôi lấy xấp bạc bỏ lại vào trong ví chị Trâm và nói :

– Chị muốn…chơi qua đường phải không ? Em sẽ không bao giờ gặp chị nữa đâu.

– Nhưng em còn đi học. Đã là …chị em, chị phải lo cho em chứ.

Chị bỏ xấp bạc trên giường và nói:

– Em không lấy thì đưa cho bà Hòa.

Chi Trâm ngoe nguẩy đi ra cửa, vừa đi vừa nói :

– Tối mai chị đến kể chuyện về ông ấy cho em nghe.

Chị Trâm đến với tôi từ sáng sơm. Trâm nói chỉ mới xa tôi có một ngày mà cảm thấy như cả một năm. Tôi biết Trâm nói thật vì tôi cũng cùng chung tâm trạng như Trâm. Chúng tôi đem 2 chiếc ghế ra vườn sau ngồi. Vườn sau là một khu đất rộng trồng đủ loại cây. Cuối vườn là một con sông hẹp. Bên kia sông là một cánh đồng chạy xa tít tận cuối trời. Rải rác trên đồng là những cồn cao với những nấm mồ lớn nhỏ nằm chen lẩn nhau không theo một hàng lối nào cả. Trời hôm nay cũng mưa như mấy hôm trước nhưng không lớn lắm. Những giọt mưa đủ làm cho lòng ta bâng khuâng buồn những nỗi buồn vô cớ trước cảnh tượng vắng vẻ im lìm như cảnh sau vườn hôm nay. Hôm nay bà Hòa và bà già ở thuê đều có mặt tại nhà, nhưng họ để cho chúng tôi hoàn toàn thoải mái ngồi nói chuyện với nhau. Dĩ nhiên bà Hòa đã không nói gì với Trâm về chuyện thầm kín giữa tôi và bà ấy nhưng tôi vẫn cảm thấy ngại ngùng khi đối diện với cả hai người cùng một lúc. Thế nên khi cơn mưa dứt hẳn, tôi rủ Trâm ra bờ sông ngồi chơi và yêu cầu chị kể cho nghe về ông giám đốc, chồng của chị. Sau đây là chuyện kể của Trâm.

Chồng chị là một người dâm đãng. Dĩ nhiên một người bình thường, nhất là đàn ông thì theo chị có dâm cũng không sao, nhưng dâm đãng thì không được. Chị muốn nói con người không phải là con vật, con người có lý trí nên phải biết tự chế. Nhưng chồng chị không tự chế được. Ông ấy có thể nói chuyện nham nhở với bất cứ ai, có ý định cua và làm tình với bất cứ ai mà ông ấy thích. Hầu như lúc nào ông ấy cũng muốn …chơi. Sau mấy ngày trăng mật, chị sụt mất hai kí lô. Gia đình chị, nhất là mấy đứa em cứ nhì chị tủm tỉm cười. Ba chị nghiêm trang nói:

– Đó là triệu chứng tốt.

Nhưng sau đó chị càng ngày càng xanh xao. Em trai kế chị là một bác sĩ chuyên khoa về phụ nữ rất nổi tiếng. Nó nói riêng với chị:

– Em thấy hình như sức khỏe chị không được bình thường. Chị có muốn em khám cho chị không?

Chị gật đầu. Nó lấy ống nghe ra kiểm tra tim và phổi của chị rồi nói:

– Vẫn bình thường.

– Chị đâu có đau ốm gì. Chẳng qua…

– Chị cứ nói đi.

Chị ngập ngừng một chút rồi nói:

– Anh ấy…sung sức quá. Chị chịu không nổi. Có khi anh ấy …làm một ngày đến … 7 lần.

Em tôi thở dài nói:

– Bây giờ chị thấy trong người thế nào ? Em muốn hỏi về tất cả các bộ phận trong thân thể. Chị hiểu chứ ?

– Nó …thốn thốn ở phía trong…của chị, còn hai vú thì hơi nhức.

– Em sẽ khám cho. Chị cứ xem em là một bác sĩ, đừng nghĩ ngợi gì khác.

Em chị bảo chị đến phòng mạch của nó. Nó bảo chị leo lên chiếc bàn khá cao và cởi hết áo quần ra. Chị rất mắc cỡ, nhưng cũng làm theo lời nó. Nó mang găng tay và khẩu trang vào rồi khám vú, xong khám cái đó của chị. Sau một lúc nó hỏi:

– Vú chị bị thâm và cứng bất bình thường. Sao vậy ?

– Anh ấy…bóp mạnh quá, có khi cắn rất đau.

– Còn phía trong âm đạo của chị thì bị sưng tấy.

Em chị ngập ngừng một lát rồi nói tiếp :

– Tại chị quá đẹp. Chị làm cho xấu bớt đi, thí dụ lấy cái gì đó bôi vào…cho thâm đen. Hay chị làm sao đó, nghĩa là làm cho anh ấy ngán bớt đi.

Sau khi cho toa, nó lại khuyên chị tìm mọi cách tránh bớt việc gần chồng. Chị đã làm theo lời em chị và ông ấy cũng bớt đòi hỏi. Nhưng sau đó chồng chị lại có tánh “nổi hứng” bất thường. Chị đang ở trong buồng tắm, thậm chí đang giải quyết vấn đề vệ sinh, ông ấy cũng tông cửa nhào vô. Chị đang nấu ăn, ông ấy cũng bế xốc chị vào phòng, cởi áo quần chị ra và leo lên…, mặc cho chị dẫy dụa. Riết rồi chị như người lãnh cảm, rất ớn chuyện đó.

Một hôm chị về nhà bất thường sau một chuyến đi xa thì thấy chồng chị cùng năm người nữa, trong số đó có ba cô khá đẹp, đang chơi bài. Trên bàn đầy những chai la-ve khui dở, thuốc lá và đồ nhắm. Chị chào qua loa rồi ngồi xuống cái đi-văng bên cạnh nghỉ mệt, nhưng vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn bọn họ. Chị thấy lạ một điều là chồng chị và hai người đàn ông kia có đặt bạc khi đánh bài nhưng ba người đàn bà thì không. Thấy chị cứ ngồi trên đi-văng mãi, chồng chị nói :

– Em lên công ty thế giùm anh một chút, anh đang chơi lỡ ván bài. Không thể giao mọi chuyện cho nhân viên được.

Chị gật đầu rồi ra lấy xe đi. Được nửa đường chị quay lui, lén đi ra cửa sau, leo lên gác, ngay phía trên chỗ chơi bài. Lúc bấy giờ nhà chị chưa xây lại như bây giờ. Căn gác lúc ấy rất ọp ẹp vì sàn gác làm bằng ván, có nhiều lỗ thủng có thể nhìn xuyên qua phía dưới. Chị thấy khi phe nam thua thì họ chung tiền, nhưng khi phe nữ thua thì họ lại cởi quần hay áo. Khi chị bắt đầu dòm lén thì một trong ba phụ nữ đang ở trần, đưa cả ngực ra. Chị phải công nhận là cô này có bộ ngực rất đẹp. Ba người đàn ông, nhất là chồng chị cứ dán mắt vào cô ta, quên cả đánh bài. Chừng năm phút sau cô gái ở trần không còn một mảnh vải nào trên người cả. Chồng chị kêu lên một tiếng đắc thắng và đứng dậy ôm lấy cô ta định lôi cô ta vào cái phòng bên cạnh. Chị nổi máu ghen lên, chạy xuống thang túm đầu con đàn bà, nhưng rồi chị lại thả ra và ngồi phịch xuống ghế. Chồng chị đứng nhìn chị trừng trừng, còn thằng đàn ông trẻ nhất trong bọn thì lè nhè nói :

– Chúng tôi đang đánh bài ăn …da. Đàn ông ăn da; đàn bà ăn tiền. Đàn ông thắng thì được nhìn da đàn bà và sau đó thì …ăn, tức là …đụ. Da đàn bà là số 1. Tình yêu là da. Không có da là không có tình yêu. Bà chị tham gia với tụi này cho vui đi. Bà chị đâu có mất gì. Đặc biệt, bà chị là bà chị, để cho ông anh, không ai dám làm gì đâu. Khi bà chị thua sạch, chỉ nhìn bà chị một cái thôi, cũng đủ …ra rồi.

Chồng chị nói:

– Dũng, mày say quá rồi. Câm mồm chó đi !

– Tôi không câm. Con Vân là bồ ruột tôi mà tôi cũng để cho anh đụ. Tôi là người có…nghĩa khí, tôi có đòi đụ vợ anh đâu. Tôi nói tôi chỉ nhìn chị cũng đủ ra rồi. Da chị là số 1 ở đây.

Chồng chị lật cái bàn đổ nhào xuống đất. Bây giờ chị mới để ý thấy hai cô gái kia đều ở truồng, chỉ có cái áo sơ mi rộng bên ngoài che thân thể. Họ chạy xa khỏi cái bàn. Một cô bị trợt té, nằm tênh hênh đưa nguyên cả cái húm đầy lông và đôi vú đồ sộ ra ngoài áo. Cô gái trần truồng mà khi nãy chồng chị định … chơi đến núp sau lưng ông ấy. Chị điên tiết hét lớn :
 
#10
– Tôi cũng muốn tham gia !

Chị vừa nói vừa cởi quần ra trước, xong cởi xì-líp ra. Cái áo chị quá ngắn nên cái…của chị cũng phơi bày ra. Ai cũng dán mắt vào háng chị. Dù ở trong tình huống như vậy, nhưng chị thấy bọn đàn ông có vẻ rất thèm chị. Chồng chị la lớn :

– Em có điên không.

Chị hét lên:

– Tôi không điên. Tôi muốn chơi. Bất cứ ai muốn chơi thì nhào vô. Ai tới trước làm trước.

Chị vừa nói vừa cởi luôn cái áo, xong rồi đến cái xú-chiên.

Chồng chị lôi chị vào phòng khoá cửa lại rồi ra ngoài. Bọn đánh bài ra về. Chồng chị lại trở vào phòng. Thấy chị vẫn còn trần truồng ông ta bèn đè chị xuống giường. Chị đạp tung toé mền gối kêu thét lên :

– Anh hiếp dâm tôi phải không. Tôi báo công an. Bớ người ta, cứu tôi !

– Kêu đi ! Xem có ai tới xử không.

– Bỏ tôi ra đi, tôi không muốn.

– Sao lúc nãy nói ai chơi thì cứ chơi?

– Ai chơi cũng được. Anh không được chơi.

Ông ta tát chị một cái khá mạnh và leo lên người chị làm lia lịa như một con hổ đói. Vì không sẵn sàng, nên chị đau quá, kêu thét như heo bị cắt tiết. Nhưng rồi chị xuống nước, bảo ông ta lấy lọ vaselin đưa cho chị. Chị bôi nguyên một nắm vaselin lớn vào cái đó của ông ta, rồi bảo ông ta làm gì thì làm nhanh lên. Vì bị kích thích nên ông ta đút vào kéo ra chừng vài ba cái rồi nằm xuội lơ. Ngay sau đó chị đi tắm rửa rồi kêu xích lô chở chị đến phòng khám bệnh của thằng em trai, kể hết mọi chuyện với nó và nhờ nó khám. Nó vừa banh …của chị ra vừa lắt đầu nói :

– Em chưa thấy một người chồng nào lại đa dâm như thế này. Nhưng sao em bảo chị làm cho …xấu đi mà chị không làm ?

– Không lẽ lúc nào cũng bôi…

Nó kê toa cho thuốc và bảo chị tạm trốn tránh tại nhà ông già bà già một thời gian.

Chị Trâm kể xong tựa sát đầu vào vai tôi. Tôi hỏi :

– Nếu lúc ấy, lúc chị nói “Ai muốn chơi thì nhào vô” mà có người nhào vô thiệt, thì chị có cho chơi không?

– Chị tức quá, nói vậy thôi. Thiệt ra run muốn chết, chỉ sợ họ nhào vô.

– Lúc ấy em nhào vô được không ?

– Lúc ấy em ở đâu mà nhào vô.

– Vậy bây giờ em nhào vô được không ?

– Nhào vô đi ! Nhưng ở đâu. Để chị vô nói bà Hòa và bà già cái đã. Chị đưa tiền cho họ đi xem hát. Nhưng bộ em không muốn nghe chị kể chuyện nữa sao, còn nhiều chuyện dâm ô ghê gớm hơn nữa.

– Vừa chơi vừa kể cũng được

Tôi muốn vừa làm tình vừa nghe chị Trâm kể chuyện, nhưng chị nói câu chuyện ngăn ngắn thì làm như vậy được nhưng câu chuyện chị sắp kể hơi dài, vừa…làm vừa kể mất sức lắm. Vì thế khi hai chúng tôi no nê tình ái và đánh một giấc ngon lành cho đến chiều, chị Trâm lại tiếp tục câu chuyện về người chồng dâm đãng.

Sau chuyến du lịch Đà Lạt, đáng lẽ chị tiếp tục đi Ban Mê Thuộc theo đúng chương trình của ban tổ chức, nhưng vì cảm thấy khó chịu trong người nên chị trở về nhà sớm hơn hai ngày. Khi mở cổng vào nhà chị cảm thấy hình như ở nhà đang có một cái gì bất ổn. Chị hấp tấp bước vào phòng khách. Trên chiếc ghế sô-pha có một người đàn ông và một người đàn bà cở tuổi chị đang ngồi. Họ có vẻ rất nghèo khổ do nơi dáng điệu và áo quần. Thấy chị, họ đứng dậy có vẻ rất khúm núm và mất bình tỉnh. Chị chào họ rồi đi ra sau bếp tìm con nhỏ ở. Nó lấm lét nhìn chị:

– Cô mới về.

– Ai ngoài đó vậy ?

– Khách của ông.

– Ông đâu ?

Nó im lặng không trả lời.

Chị lấy chìa khoá nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ. Phòng ngủ rất rộng, được ngăn đôi bằng một tấm màng lớn. Chị nghe trong phòng có tiếng nhỏ to. Chị nhón gót đến mở hé tấm màng và nhìn vào. Chồng chị đang quay lưng về phía chị và quay mặt về phía một cô gái. Chồng chị ăn vận đàng hoàng như khi đang làm việc, nhưng cô gái thì chỉ mặt áo và không mặt quần. Cô ta nằm nửa người trên giường, hai chân chống xuống đất. Chồng chị dùng ngón cái và ngón trỏ của bàn tay phải banh cái đó của cô gái ra, trong khi tay trái cầm đèn pin soi vào trong âm đạo và quan sát rất kỷ. Bây giờ chị mới nhìn kỷ cô gái. Cô ta khá đẹp, nhưng chỉ chừng 13 hay 14 tuổi. Lông …của cô bé chỉ mới nhú. Cô bé không nhìn thấy chị vì đang quay mặt vào trong vách.

Chồng chị xem xong đứng dậy và gật gù. Ông ta ra dấu bảo cô gái ngồi dậy và nói gì đó với cô ta. Cô gái chần chờ một lúc rồi cởi áo và ngồi xuống cúi gầm mặt . Chồng chị giật mạnh cái nịt vú của cô ta ra, nhưng nó vẫn không ra. Ông ta đưa cả hai tay kéo cái nịt vú lên trên đầu cô gái và lấy nó ra vứt trên giường. Cô bé khoanh hai tay trước ngực, co người và lắt thân hình qua lại có vẻ không chịu. Chồng chị nói lớn :

– Vậy làm sao mà khám ?

Cô bé lắc đầu và nói gì đó nghe không rõ. Chồng chị xô cô bé xuống giường. Cô bé té ngửa ra, nhưng hai cánh tay vẫn che kín ngực, còn đùi thì khép lại. Chị nghe có tiếng cô gái nói nhỏ :

– Khám vậy được rồi chú.

– Có biết khám để làm gì không? Bộ ông già, bà già không nói cho nghe sao ?

– Có nói nhưng bây giờ đang khám. Khám ở dưới thôi mà.

– Lạ thật. Phía dưới thì cho khám, còn phía trên thì không. Phải khám toàn diện mới biết có bịnh gì không chớ. Bây giờ có chịu đứng dậy hay không ?

Cô bé chần chừ rồi đứng dậy, hai tay vẫn che ngực. Chồng chị nói hơi lớn tiếng :

– Bỏ tay xuống, đi một vòng. Có thấy người ta biểu diễn thời trang lần nào chưa ? Cứ làm y như vậy.

Cô bé bỏ tay xuống rồi xoay người một cách miễn cưỡng. Chắc chắn cô ta là con của hai ông bà đang ngồi ngoài phòng khách, nhưng nước da trắng, có thân hình đẹp của một cô gái dậy thì với cặp vú chỉ mới nhú giống như hai trái cau loại lớn nhất.

Chồng chị nhìn cô gái đăm đăm xong quay người định đi ra phòng khách, nhưng thình lình ông ta quay gót và ôm cô bé đè xuống giường. Cô bé la lên :

– Không, không ! Chú đã đưa tiền cho ba má con chưa ?

– Mầy muốn bao nhiêu cũng được. Chàng hảng chân ra đi. Tạo điều kiện dễ dàng chút đi con. Làm sớm nghỉ sớm. Rồi mầy sẽ sướng như điên con ơi. Sợ tao chịu mầy không nổi mầy ơi !

Con bé vẫn kẹp chặc hai cái đùi lại.

Chị định la lên giúp con bé, nhưng rồi lại nhẹ nhàng quay ra ngoài cửa. Liền sau đó chị đấm cửa rất gấp :

– Anh có trong đó không ? Mở cửa mau lên.

Một lát sau, chồng chị bước ra. Thấy chị ông ấy hỏi:

– Mới về hả ?

Chị nói :

– Tôi biết hết chuyện của ông rồi. Bộ ông muốn tù rục xương hả ? Con nhỏ còn vị thành niên. Nó đâu rồi ?

Chồng chị nói tỉnh bơ :

– Nó ở trong đó. Tôi chỉ mới …khám nó thôi. Tôi muốn xem nó còn trinh hay không. Em cũng biết là lâu nay công ty chúng ta bị thua lỗ vì những cái hết sức vô lý. Anh muốn mua trinh để lấy hên cho công ty. Người Tàu ở Việt Nam trước đây giàu là nhờ mua trinh.

– Ông mua trinh hay mua tù. Tôi lặp lại: con bé còn vị thành niên.

– Ba má nó đã chịu bán trinh của nó cho anh rồi. Năm cây. Không tin hỏi ba má nó xem.

– Ba má nó không có quyền làm vậy.

– Nó cũng chịu rồi.

– Nó còn nhỏ không quyết định được việc này.

– Vậy thì ai quyết định được ?

– Không ai cả. Một hành động bất hợp pháp và đồi trụy như vậy không ai cho phép cả.

– Đó là loại luật pháp cứng nhắc.

– Vì ông tham dâm quá nên quên hết luật pháp. Muốn khỏi ở tù, kêu con nhỏ ra đây.

– Bà ghen hả.

Chị cười nhạt không trả lời. Nãy giờ ba má con nhỏ ngồi im, mặt tái xanh, bây giờ hai người cùng lên tiếng một lượt :

– Xin bà chủ tha cho cháu. Tại ông chủ nói bà bằng lòng nên tụi tui mới…

– Tôi không trách gì con bé cả. Tôi chỉ trách ông bà sao nỡ đem con gái mình làm như vậy. Túng tiền hả? Muốn bao nhiêu tôi đưa cho, nhưng nhớ là đừng làm cái trò này nữa.

Chị móc ra một xấp tiền mà cho đến bây giờ chị cũng không biết là bao nhiêu và đưa cho hai người. Con bé ra đứng bên cha mẹ nó lúc nào không biết, mặt mày nhợt nhạt như tàu lá. Chị kéo nó ra chỗ riêng hỏi :

– Em đã…bị gì chưa ?

– Sơ sơ thôi.

– Có chảy máu không ?

Nó lắc đầu. Chị hỏi:

– Em bao nhiêu tuổi.

– 15

Chị gọi xích lô bảo chở họ về nhà, xong vô giường nằm vật ra. Vì đi đường xa mệt quá nên chị ngủ thiếp đi. Đang ngủ, bỗng chị cảm thấy nhột nhột nơi háng. Chị mở mắt ra thì thấy ông chồng quý hoá đang cho tay vào trong xì-líp chị rờ mó. Chị hét lên :

– Dơ ! Mới đi xa về chưa rửa ráy gì cả.
 
#12
Ông ta xáp vô nhưng chị đạp ông ta một cái hơi mạnh rồi ngồi bật dậy. Ông ta định xáp vô nữa, nhưng không hiểu sao lại lấy xe đi ra khỏi nhà. Chị tỉnh cả ngủ, trong đầu nảy ra một ý nghĩ: ly dị. Chị và chồng chưa có một đứa con nào cả, nên chị không cảm thấy có một sự ràng buộc nào cả ngoài tiền nong. Chị vào phòng tắm rửa ráy qua loa rồi gọi xích-lô đến công ty. Chị đang để một số nữ trang quý giá trong tủ sắt của công ty.

Chị cần phải đến lấy gấp số nữ trang này đem về gởi cho ba má chị trước khi tính chuyện ly dị. Bây giờ là 8 giờ tối. Chị vào công ty mở ba lần cửa mới đến nơi để cái tủ sắt ở góc phòng phía trong cùng. Chị loay hoay cả 15 phút mới mở được cánh cửa nặng nề ra vì lính quýnh và nhầm số. Ngay sau khi bỏ tất cả số nữ trang vào cái bóp lớn mang theo và định đi thì chị nghe có bước chân người vào phòng. Chị ngồi thụp xuống sau cái tủ sắt và hé mắt nhìn ra. Chồng chị và một cô gái đang đi vào phòng. Chị nhìn kỷ cô gái: thì ra đây là cô bé bán trinh lúc chiều. Cô bé đã mặt một bộ áo quần khác, bộ đồng phục của nhân viên trong công ty. Có lẽ chồng chị muốn cô bé cải trang như vậy để người ngoài không chú ý.

Chồng chị bảo cô bé ngồi trên chiếc ghế sa-lông rồi đến tủ lạnh lấy một chai rượu, một hộp nước trái cây và hai cái ly. ông ta để các thứ trên bàn xong ngồi sát vào người cô bé, rót nước trái cây cho cô ta và rót rượu cho mình. Chỉ mới nhấm có một hớp, ông ta đã choàng tay qua vai cô bé và bắt đầu mân mê vú. Cô bé hất tay ra nhưng ông ta lại tiếp tục mân mê. Được một lát chị thấy hình như hai mắt cô bé lim dim. Chồng chị lại cho tay mặt vào háng cô bé và mân mê. Cô bé lại hất tay ông ta ra, nhưng sau đó lại để yên. Chồng chị hôn cô bé và nói những lời rất tục tiểu mà chị xin em đừng cười khi nghe chị nói lại nguyên văn. Chồng chị có bịnh khẩu dâm, rất thường hay nói tục để gây hứng trước khi làm tình. Ông ta hỏi cô bé:

– Chắc con chưa thấy cặc người lớn phải không ?

Cô bé giẫy nảy lên, có vẻ rất mắc cở.

– Chú tin là con chỉ thấy cặc con nít. Cặc đàn ông khác xa cặc con nít, nhất là loại cặc to như cặc chú. Thấy chưa ?

Cô bé vẫn lắc đầu. ông ta lại hỏi :

– Thấy chưa ? Thấy chưa ? Bị câm sao ?

– Chưa thấy.

– Chưa thấy thì cho thấy.

Ông ta kéo phẹc-ma-tuya quần và kéo cái …đó ra. Chị chưa hề nhìn cái đó của ông ta từ xa, nên lúc ấy chị thấy rất…lạ, nó đỏ như cỗ con gà đá, to, dài và chỉ một góc 45 độ lên trời. Nó lại ngóc lên ngóc xuống vì đang quá hứng.

Cô bé lại giẩy nãy và quay mặt đi nơi khác, nhưng một lát sau lại liếc nhìn nhanh xuống háng chồng chị rồi quay mặt đi.

Chồng chị cởi hết áo quần trên người mình ra rồi cởi áo quần cô bé. Cô bé nói:

– Đợi cháu một chút đã. Mắc tiểu quá.

Cô ta túm đống áo quần che thân mình rồi chạy vào buồng tắm. Lát sau cô trở ra với áo quần tề chỉnh như lúc mới vào phòng. Chồng chị la lên:

– Làm cái gì kỳ vậy ? Vợ tao đã đưa tiền rồi mà, thiếu bao nhiêu tao đưa thêm.

Ông ta lại kéo cô bé đè xuống sa-lông và tụt hết áo quần nó ra. Nó lại xô ông ta ra nhưng rối nằm im và nói :

– Chú làm sơ sơ thôi nghe.

– Sơ sơ là sao ? Con muốn nói là cà cà con cặc của chú nơi mép lồn, đừng đụ thiệt hả ? Thiệt là khôn. Ừ ! Được.

– Nhẹ nhẹ thôi nghe.

– Ừ ! Đụ nhẹ thôi.

Chồng chị úp mặt vào ngực con bé, bú vú nó, xong lấy hai tay tách háng nó ra và dòm dòm vào trong…. Sau đó ông ta đẩy chân con bé lên phía đầu nó, trườn người lên mình con nhỏ và lấy cu để lên cái…của con bé. Chị ở phía sau nhìn thấy con cu và hai hòn…to quá, che lấp hết cả cái đó của con nhỏ. Chị thấy cái háng và cái mông trắng của con nhỏ bị ép một cách tàn nhẫn dưới thân hình to lớn màu nâu của ông ta.

Chị định la lên và can thiệp nhưng chị ngậm miệng lại kịp. Chị phải nghĩ đến chị trước hết, hơn nữa chị rất bực mình con bé này và gia đình nó vì đã không nghe lời chị. Chồng chị cà cà con cu của ông ta một lát và chị thấy có nước rỉ ra chảy xuống hậu môn con bé. Chắc chắn đây không phải là tinh khí của chồng chị. Ông ta lấy tay trái rờ hậu môn con bé, xong co người lên lấy tay phải cầm con cu chĩa ngay vào cái lỗ…của nó và ấn một cái khá mạnh. Con bé giẫy giụa và kêu thét lên :

– Trời ơi, đau quá ! Chú nói làm sơ thôi mà.

– Đụ sơ này ! Đụ sơ này ! Toát lồn chưa? Toát xong thì đụ dễ hơn.

Ông ta vừa nói vùa ấn đít xuống.

Con bé đưa hai chân đạp ông ta một cái. Ông ta ngã ngửa xuống đất nhưng lại ngồi dậy, xáp vào nó, đè nó xuống và cho cu vào ấn thật mạnh. Con bé van xin :

– Chú tha cho cháu đi.

Chồng chị vẫn tiếp tục làm như điên, hình như ông ta có rất nhiều kinh nghiệm về việc này rồi. Chị không thể tưởng tượng được con cu to như vậy lại có thể lọt được vào trong cái lỗ nhỏ xíu đó. Chị nghe con nhỏ tiếp tục la khóc xin tha. Chị thấy một dòng máu rỉ ra và chảy xuống thấm ướt cả mặt ghế sa-lông. Con nhỏ la một chút rồi nằm im bất động. Chị sợ nó chết quá nên định la lên cầu cứu giùm con nhỏ, nhưng rồi, nhưng rồi…chị thấy con nhỏ ôm riết lấy chồng chị và nẩy đít lên. Cứ thế hai người quấn lấy nhau. Họ đang quá say mê chơi nhau. Đây là dịp tốt để thoát ra khỏi phòng. Chị bò vòng quanh cái bàn làm việc, mở cửa và lẻn ra ngoài kêu xích-lô bảo chở đến nhà ba má chị để gởi các món nữ trang xong lại bảo xích-lô chở về nhà chị.

Chị về nhà chừng 10 phút thì ông ta về, mặt mày phờ phạc, áo quần nhăn nheo. Chị kéo ông ta vào phòng và nói lớn :

– Tôi muốn chơi.

Chị vừa nói vừa cởi áo sơ-mi ra nằm trên giường. Thấy ông ta không trả lời mà đi vào phòng tắm, chị lại nói :

– Sao, không chơi được sao ? Sức mấy mà ông chơi thêm được.

Chị lại mặc áo vào rồi nói như thật :

– Cha mẹ con nhỏ đã đến đây đòi thêm tiền. Họ nói nếu không đưa thêm, họ sẽ báo công an. Họ nói ông hiếp dâm nó tại công ty.

Chồng chị thoáng tái mặt. Tôi tiếp tục nói :

– Được ! Ông “chơi bài ăn da” thì tôi cũng sẽ “chơi bài ăn da”, Ông mua trinh thì tôi cũng sẽ mua trinh.

Chồng chị vừa ngáp vừa nói :

– Muốn làm gì thì làm.

Thế là sau đó chị đến nhà ông già bà già ở cho đến bây giờ

Chị Trâm nói xong, đưa đôi mắt ướt rất tình tứ ngước lên nhìn tôi và hỏi nhỏ:

– Muốn nữa không?

– Dĩ nhiên là muốn nhưng tối nay em còn phải học nhiều bài, sợ mất sức.

– Ừ, thôi để dành hôm khác. Đâu phải ngày một ngày hai.

Thật ra không phải vì tối nay học bài mà vì tối nay tôi phải “trả bài” cho bà Hòa theo đúng giao ước. Ngoài ra ngày mai tôi lại còn một mối khác mà theo bà Hòa rất hấp dẫn, nên tôi cần để dành sức.

Chuyện của tôi đến đây có thể tạm chấm dứt. Vì lẽ đây là một câu chuyện thật nên tôi đã hết sức cố gắng thay đổi tên tuổi các nhân vật, tên các địa danh, thời gian xảy ra sự việc…., để vẫn trình bày câu chuyện cho hợp lý và trung thực. Tuy nhiên tôi e rằng nếu viết thêm nữa, tôi sẽ không đủ khả năng làm việc này và sẽ động chạm đến một số người. Tôi đặc biệt xin chị M.C. tha lỗi cho tôi vì đã đem chuyện riêng tư giữa tôi và chị ấy ra kể cho mọi người nghe, mặc dù chị là người rất phóng khoáng. Không biết chị có đọc được những dòng này không. Nếu có thể, xin email cho tôi.

Bà Hòa bưng đến cho tôi một dĩa bê thui và một ly sô-đa hột gà rồi nói :
 
Top Bottom