Chuyện Thật Của 1 Cô Gái - P 04

Status
Không mở trả lời sau này.

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#1

Chuyện Thật Của 1 Cô Gái _chapter :4

Tôi không có cảm giác quá đau cho chuyện này, chỉ là những khoẳng khắc hụt hẫng đôi chút tồn tại, thời gian lặng lẽ tiếp tục trôi qua, càng lúc đau khổ thì tình cảm dành cho Hiếu càng đổ về nhiểu hơn., tuy rằng Hiếu là người đàn ông không xứng đáng để tôi nghĩ đến nhưng Hiếu chính là người làm nên Lý của hôm nay, sự đau khổ dày vò tinh thần càng ngày càng khiến tôi sa sút hẳn.

_ Cuối cùng kỳ thi tốt nghiệp cũng đến, tôi không có mặt trong kỳ thi này vì còn nợ lại một vài môn, các bạn cũng có vài người nợ môn nhưng các bạn vẫn trụ lại để trả nợ và chờ đơt thi sau, riêng bản thân tôi, tôi không thể trụ lại nơi đây được nữa, tôi không còn sức lực để tiếp tục, dẫu cho tôi có cố gắng thì trong lúc này cũng chỉ là con số 0, tôi luôn là người hiểu rõ bản thân mình có thể làm được những gì vì vậy tôi đã làm thủ tục xin bảo lưu kết quả đến năm sau.

_ Ngày quyết định về tôi đến trường chào tạm biệt các bạn, tôi nhìn thấy ánh mắt những người bạn mình có điều tiếc nuối cho buổi chia tay hôm nay, và bản thân tôi cũng thấy buồn nhưng tôi không thể ở lại nơi đây được nữa, tôi cần có thời gian để suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra và hơn hết là chuẩn bị tinh thần thật tốt để lần trờ lại sài gòn tiếp theo không còn phải vướng bận nhiều thứ. Mọi người ủng hộ sự quyết định này của tôi và Tâm là tài xề của tôi trên đường ra bến xe, ngồi đằng sau tâm, tôi không thấy mình có cảm xúc, chỉ len lõi đâu đó đôi chút sự an toàn, với tôi mà nói thì lúc nào bên cạnh Tâm cũng là những thời khắc an toàn nhất., nghĩ vậy tôi vòng tay ôm lấy thân thể người đàn ông đang ở ngay phía trước mình, Tâm cũng siết nhẹ bàn tay nhỏ bé của tôi và nói:

_ Định mời gọi người ta hả?

_ Xí, ai thèm mời gọi Tâm, Lý chỉ muốn cảm ơn tất cả những gì Tâm đã mang đến cho Lý, cái ôm này chỉ là thể hiện điều đó thôi.

_ Tâm đùa thôi, Lý có cần căng thẳng vậy không?

_ Không căng thẳng sao được chứ, lỡ như Tâm tưởng Lý đang tán tỉnh Tâm thì sao, lúc đó có mà Lý chui xuống đất chốn luôn á.

_ Sao lại phải chốn, Lý là người phụ nữ thẳng thắn mà, nên dù có chuyện đó xảy ra đi chăng nữa thì cũng là chuyện bình thường thôi.

_ Tôi cười cho cái cách nói của người bạn mình và thầm nghĩ có lẽ viên ngọc sáng đang ở ngay trước mắt mình nhưng mình đã vô tình không thấy mà cứ chạy theo những cái không thuộc về mình. Nghĩ vậy và tự mỉm cười với bản thân mình, tôi đặt cái đầu của mình lên vai Tâm và nói:

_ Cho Lý hỏi chút xíu coi, hôm đó sao Tâm lại có thái độ như vậy với Lý, Lý nghĩ Tâm sẽ làm điều gì đó thay vì dừng lại và tỏ ra tức giận.

_ Thật ra hôm đó xém chút nữa là Tâm đã không kìm chế được mình, nếu là ai khác chắc chắn chuyện đó đã xảy ra, nhưng với Lý Tâm không thể, Tâm sợ nếu chuyện đó xảy ra giữa Tâm và Lý sẽ kết thúc không có ngày cứu vãn được, mà đó là điều Tâm không muốn. Với lại nhìn Lý lúc đó rất thất bại, trong mắt của Tâm Lý là người phụ nữ rất tự tin và khiến người khác ngưỡng mộ, Lý khiến Tâm thấy Lý quá tầm thường, đại loại là vậy đó nên Tâm mới hành động quá đáng như thế.

_ Nếu là ai khác thì có thể chuyện đó đã xảy ra àh, Tâm coi tình dục nhẹ quá đó, nghe Tâm nói tự nhiên Lý thấy hụt hẫng về Tâm ghê đó nha, Tâm lúc nào cũng thật cao thượng trong mắt Lý, vì vậy mai mốt đừng có nói chuyện như vậy với Lý hiểu không hả?

_ Câu chuyện cũng kết thúc khi xe đã dừng lại tại bến, Tâm ôm tôi thật chặt và chào tạm biệt, tôi cũng ôm Tâm trong vòng tay mình nhẹ siết nó vào như ôm những hồi ức.

_ Về nhà bất kỳ liên quan gì đến Hùng cả, nhưng Hùng thì ngược lại, cứ tim cơ hội tiếp cận tôi mỗi khi có thể, tôi bắt đầu có cảm giác chán ngán khi nhìn thấy Hùng, Hùng với tôi mà nói giờ đây cứ như là một diễn viên trong vai diễn cũa bộ phim đó, những hình ảnh hôm đó cứ tràn về khiền tôi có cảm giác thật khó tả khi nhìn thấy sự xuất hiện của Hùng.

Tôi không muốn điều đó xảy ra, không muốn phải đối diện với Hùng như vậy, nhưng tôi không thể làm khác hơn được vì đó thuộc về cảm giác, không cách nào có thể hóa giải được trong lúc này, tôi bắt đầu quan sát về tụi nó, nhóm bé Liên, xem thái độ tụi nó đối với Hùng và Hiền như thế nào, nhưng tuyệt nhiên không có gì thay đổi cả.

_ Cũng từ cái đêm đó, tôi dường như có rất nhiều suy nghĩ, chị Yến là người phụ nữ luôn có cách đọc được ý nghĩ người khác và tất nhiên những cái tôi đang phân vân không thể nào qua mắt được chị. Nằm bên tôi chị không đi thẳng vào vấn đề mà lẩn quẩn và kể cho tôi nghe một vài đề tài có liên quan đến cuộc đời chị. Đỉnh điểm cuối cùng cũng phải đến chị bắt đuầ đi vào vấn đề chính:

_ Có phải em va anh Hùng đã xảy ra chuyện gì không ?

_ Mắt tròn xoe nhìn thẳng vào chị tôi như muốn hỏi ý chị thật ra là thế nào.

_ Chị chậm rãi, đừng hiểu lầm ý chị, chỉ là chị muốn biết dạo này em sao vậy, chị thấy em có vẻ như tránh anh Hùng, phải có chuyện gì thì mới vậy chứ, lúc trước em hay cãi nhau vời ảnh mỗi khi không hài lòng về điều gì đó còn bây giờ chị thấy em cứ sao sao.

_ Suy nghĩ xem có nên nói ra nhửng gì trong lòng không, nhưng câu chuyện cứ dần bị dẫn dụ và rồi cuối cùng tôi cũng nói:

_ Thật ra em không biết sao nữa, giờ em thấy rối bời, lúc trước dù có ghét Hùng nhưng mỗi lần thấy Hùng em đều thấy bình thường nhưng từ cái hôm em vô tình thấy ông Hùng với Hiền làm chuyện đó tự nhiên em chán ghét nhìn thấy Hùng.

_ Chị không có gì là ngạc nhiên và cũng không hỏi nguyên nhân vì sao tôi thấy, có lẽ ai đó đã nói với chị hoặc giả chị đã quá quen với những tình huống thế này về người anh trai của mình. Còn tôi, tôi cũng không có tâm trí để quan tâm xem chị phản ứng thế nào, tôi chồm ôm lấy chú gấu bên cạnh thả hồn theo dòng suy nghĩ, giọng chị vẫn đều đều bên tai.

_ Có phải em thích Hùng không Lý

_ Nghe qua giống nhu vừa chạm phải nguồn điện mạnh, tôi giật mình ngồi hẳn dậy: Chị nói gì vậy, em mà thích Hùng, làm gì có chứ, chị cũng biết rồi đó, dù em và Hiếu chia tay đã lâu nhung tình yêu đó vẫn còn chị ạ, em đã quen Vương nhưng giờ em mới hiểu vì sao em có thể để Vương ra đi dễ dàng như vậy đó là vì em vẫn còn yêu Hiếu.

_ Chị không nói em yêu Hùng, sao em lại phản ứng manh vậy, chỉ nghĩ chỉ khi nào mình thấy mến ai đó thì mới có cảm giác như em khi gặp phải tình huống của Hùng, đó là câu trả lời duy nhất cho vấn đề em đang đối mặt.

_ Nghe chị nói xong, tôi cũng trầm tư trong suy nghĩ, cũng có thể tôi mến Hùng, vì trong con ngưởi Hùng có cái gì đó rất mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng chỉ là thoáng qua trong giây lát vì Hùng luôn là con người mang đến nhiều rắc rối, tôi không muốn nghĩ thêm nữa và cũng không muốn tiếp tục câu chuyện, vì vậy để nghị ngủ, nhưng trước khi làm theo lời đề ngị của tôi chị còn kèm theo:

_Hôm bữa chị đi nhậu với anh Hùng, ảnh say bí tỉ và câu mà chị nghe ảnh nói với chị “ Tao có cảm giác nhớ Lý lắm Yến” Chị không tin đó là sự thật, nhưng chị cũng muốn nói lại với em, vì khi say người ta ít khi biết nói dối, về phía Hùng và Hiền thì không có gì đâu, họ không hề có tình yêu gì cả, nếu em để ý sẽ thấy mối quan hệ đó không có gì là khả thi. Vấn đề còn lại là của em, chị chỉ nói nhiêu đó, còn nữa, chị nghĩ em nên coi lại tình càm của mình, đừng để bản thân phải hối hận vì điều gì đó.

_ Tôi đã len lõi ý niệm bắt đầu suy nghĩ lại về cái tôi dành cho Hùng hiện tại là gì, và cũng đồng thời xem xét thử mối quan hệ của Hùng với Hiền có như chị nói không ?

_ Đúng là như vậy, thái độ họ gặp nhau không có gì gọi là thân mật, họ cứ như hai con người xa lạ giữa chốn đồng người, nhưng đêm đến họ lại đến bên nhau, trên đời này có tồn tại tình yêu như vậy không nhỉ, nghĩ, nghĩ mãi cũng chẳng thể tự mình trả lời được, tôi cũng lắng dịu dần chuyện của Hùng và Hiền lại đó, cũng có thể trở lại bình thường khi đối diện với Hùng, và định mệnh đã sắp đặt tôi với Hùng chỉ tồn tai một cách thức khi gặp nhau đó là đấu khẩu.

_ Dường như tôi làm gì cũng không khiến anh ta thấy hài lòng, Thoa bệnh, hôm nay lại là chủ nhật, khách đông, tôi với vai trò là thu ngân, công việc không có gì gọi là quá tải, vẫn có thể phụ mọi người phục vụ thay thế Thoa, rất đơn giản trong những thao tác, tôi nhanh chóng hòa nhập và kết hợp nhịp nhàng với mọi người, và một bàn khách hét lớn, cho bia em ơi:

_ Nhanh chân, tôi cùng Liên đẩy két bia đến bên bàn của họ, và rời khỏi đó nhường chỗ cho Liên tiếp tục công việc, được vài bước đã thấy tay mình bị nắm kéo lại, dừng hẳn xem sự thể thì đó là vị khách của bàn nhậu, khuôn mặt người này rất quen, có đôi chút bất ngờ nhưng cũng kịp định thần lại và nhỏ giọng:

_ Anh cần gì, phát lên tiếng hỏi cũng là lúc cầm tay anh ta đặt xuống bàn.

_ Anh muốn em khui bia chứ không phải là con bé này, vừa nói anh ta vừa phẩy phẩy như kêu Liên rời khỏi đây.

_ Được, anh dùng bia nóng hay bia lạnh.

_ Ướp lạnh đi.

_ Ok

_ Chỉ một lát, Liên đã cùng một bạn sinh viên mang đến một thùng đả

_ Chủ đích được chiếc áo tôi đang mặc cổ khá chễ rất có nguy cơ nhìn thấu bên trong nếu cuối xuống vì vậy Liên đã chủ động làm điều đó nhưng liền bị ngăn lại bởi vị khách: tôi muốn em này ướp thôi, em thông cảm nhé !

_ Song song với những gì đang xảy ra, tôi không biết được rằng Hùng đang thay thế vị trí của tôi và nhìn theo sự việc từ lúc bắt đầu đến giờ cho đến khi bé Liên đến bên cạnh và hướng ánh mắt về phía Hùng ra hiệu cho tôi biết, ánh mắt Hùng vẫn không rời khỏi khi chạm phải tôi, nhìn một lượt cảnh quang này, tôi không còn cách nào khác, đành thủ công ngồi hẳn xuống và cho từng chai bia vào thùng.

 

Chủ đề tương tự

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#2
:oops:

_ Được độ khoảng gần một nửa, tôi đã bị bàn tay ngăn lại và kéo bật dậy, ngước mắt nhìn lên, lại là Hùng, chưa kịp làm chủ tình hình đã bị Hùng kéo đi, ra đến khoảng sân vắng, hắn buông tôi ra và sắc thái có vẻ rất khó chịu.

_ Em làm ơn đi, cái đó không phải là việc của em, em thích biến mình thành con mồi để người ta chiêm ngưỡng lắm hả ?

_Tôi chẳng còn khí thế như ngày nào để gây chiến với Hùng nữa, nhưng những lời nói của Hùng như xúc phạm quá mạnh đến tôi, buộc lòng tôi phải phản đòn, Ừa thì đã sao, con người là của tôi mà, anh lấy quyền gì lên án tôi. Từng chữ một tôi nói trong thái độ hết sức bình thản, có lẽ chính vì vậy đã khiến Hùng phát điên lên:

_ Em… em đúng là, tôi chỉ muốn tốt cho em, còn em không nghe thì đó là chuyện của em, và ngay bây giờ tôi yêu cầu em trở về vị trí của mình, tôi không rảnh để ngồi đó thay thế em.

_ Dạ được thưa anh, em có thể vào được rồi chứ. Được vài bước tôi phải dừng lại vì Hùng đã gọi với theo, một câu nói rất nhỏ nhẹ mà từ trước đến giờ tôi mới lần đầu tiên được nghe Hùng nói: Em có thể đừng lúc nao cũng căng thẳng với anh vậy được không ?

_ Tôi không quay đầu nhìn lại mà bước tiếp vào bên trong quầy, câu nói đó cứ văng vẳng dõi theo cho đến tận giấc ngủ, tôi đang bắt đầu cảm thấy sự ấm ấp trong con người cằn cỗi đó khi suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra. Tôi dường như quên mất tôi đã từng nhìn thấy Hùng và Hiền bên nhau đêm đó.

_ Đó là sự ấm áp trong chốc lát, nó không phải là thứ tình cảm gì cả mà chỉ đơn thuần là sự cảm nhận, nhưng cũng bắt đầu từ nó, tôi và Hùng ít hồn chiến hơn trong mọi tình huống.

_ 11h đêm, sau khi mọi việc đã hoàn tất, tôi thả mình vào giấc ngủ, không biết đã ngủ bao lâu, mơ mơ tỉnh tỉnh, hình như là tiếng chuông điện thoại tôi đang reo inh ỏi, nhưng thôi cứ mặc kệ nó, tôi lại nhắm mắt ngủ, đầu dây bên kia dường như không chịu buông tha, kiên nhẫn gọi mãi, cho đến lúc không cỏn chịu được nữa, tôi cầm chiếc điện thoại lên, là số điện thoại bàn, là ai nhỉ sao giờ này còn gọi mình, phân vân nhưng rồi cũng:

_ Alo, một vài giây trôi qua nhưng bên kia vẫn không có tín hiệu trả lời, Alo lần nữa và thêm vài lần nữa, đến khi: Không nói tôi cíp máy nha, rảnh ghê giờ này còn phá giấc ngủ người ta nữa, sau câu trách móc bên kia đầu dây đã lên tiếng.

_ Lý… là Thúy đây, quá sức bất ngờ, tôi lắp bắp, sao lại… lại là Thúy, sao Thúy lại gọi Lý vào giờ này, có chuyện gì không ?

_ Im lặng hồi lâu, tôi mới nghe Thúy trả lời: Lý đang ở đâu vậy ?

_ Lý đang ở nhà cô, có chuyện gì vậy, Thúy làm Lý hồi hộp rồi đó.

_Lý có thế qua với Thúy tối nay được không, Thúy suy nghĩ rất kĩ nên mới gọi cho Lý.



To be continued........
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom