Cuộc Đời Checker - P14

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#1
Vốn đã ngại gặp Hoàng Ánh, sau vụ xăm trổ tôi lại càng ít có động lực để gặp em hơn. Tôi vẫn đôi khi liên lạc hỏi thăm qua zalo, hỏi thăm này nọ nhưng không còn tình cảm như trước, và tuyệt nhiên không like bất kỳ cái ảnh nào kể từ khi em có tóc mới và hình xăm mới. Đm nhìn như con điên. Tôi ước rằng mình có đủ can đảm để bình luận cái sự thật phũ phàng ấy.

Tôi đi đến nhà nghỉ XXX với một sự háo hức không hề nhẹ.

Thằng lễ tân vẫn như mọi khi, sắp xếp cho tôi cái phòng đẹp nhất ở đấy. Rộng rãi. Có bồn tắm thật rộng. Có ghế tantra cho những ai muốn đổi gió chán nằm ở giường. Có cái cột inox bằng cổ chân dựng ở một góc phòng, cho những em hàng có năng khiếu khiêu vũ. Có hai chiếc điều hòa vốn bị hỏng nhưng nhà nghỉ đã cho sửa lại để đón hè. Có bức tranh trừu tượng ở trên tường, cô gái khỏa thân ngồi uốn éo như nàng tiên cá, bên dưới có một vệt đen đen không rõ là lông bướm hay cái tấm vải mà cô đang ngồi lên, có một góc lòi qua kẽ chân lên bướm. Đó hẳn là một cô gái đẹp, là người yêu của ông họa sĩ Ma – nê – tác giả của bức tranh, nhưng biết đâu lại lấy hình mẫu từ Thúy Anh,

Tôi bấm thang máy đi lên thì ôi thôi thần linh! Cửa mở ra thì gặp ngay Hoàng Ánh đang xuống cùng với thằng cu trai khá trẻ, chắc là khách vừa check hàng xong. Thằng cu kia thì cúi gằm mặt đi thẳng ra quầy lễ tân. Hoàng Anh thì còn đứng nguyên trong đó rạng rỡ ra mặt. Và tôi thấy khó xử quá! Cửa thang máy đóng cái là nó ôm lấy ngay tay tôi, bảo hihi cả tuần rồi mới gặp. Tôi thì cứ đứng đờ cả người ra éo biết xử lý sao giờ, quên cả bấm số tầng.

Thôi thì check Hoàng Ánh vậy. Tôi tặc lưỡi. Dẫu trong lòng vẫn chưa hết háo hức vì sắp được gặp lại Thúy Anh.

Hoàng Ánh bảo để em vào tắm lại cho thơm tho, hỏi anh có tắm cùng không, tôi cũng lột quần áo vào tắm, nhưng rất nhanh cả hai đều ra lau người cho khô rồi phi lên giường.
 

Chủ đề tương tự

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#2
– Anh nhắn tin cho chủ chưa?

– Anh chưa.

– Thế thôi không cần phải nhắn đâu. Đi luôn cũng được. Hôm nay em chả có khách gì. Buồn ghê cơ.

Kèo này xem như em Hoàng Ánh nhận khách ngoài không qua bánh. Thế thì em có thể hưởng toàn bộ số tiền của khách mà không chia lại cho bánh. Những khi ít khách mới dám làm thế, bởi đang đi khách ngoài mà thằng bánh nhắn có khách khác đang chờ là cũng phải đi luôn. Thành ra hầu như gái chẳng bao giờ nhận khách ngoài trong giờ làm đăng ký, kể cả Hoàng Ánh hay các em gái gọi khác.

– A thật ra thì nay anh có định đi xoạc xiếc gì đâu. Nay được về sớm mà không có chìa khóa vào nhà nên đi kiếm chỗ nằm nghỉ tý. Chắc tại quen xừ chỗ này rồi nên cứ vậy phi đến luôn.

– Ôi thế á hihi. Thế thì em vô duyên quá rồi.

Em tự nhận vô duyên khi trong tay vẫn đang nắm chặt con chim của tôi day day, sóc sóc.

Tôi tự thấy mình thông minh quá khi mà đã nhanh trí tìm ra cái lý do ấy, để em Ánh khỏi đè tôi ra mà xoạc. Nhưng trước sự kích thích của em nó, tôi phải nhắm mắt nhắm mũi niệm thần chú kẻo thằng em lại dựng ngược lên: “Thúy Anh ngon hơn! Thúy Anh ngon hơn!”…

Xong rồi em ý cũng buông tôi ra bảo thế thôi em tha cho anh để anh ngủ, xong em chạy vào vặn nước ra bồn:

– Lát nước đầy thì anh vào tắm cho cho tỉnh.

Tôi phải thầm cảm ơn Hoàng Ánh. Em vẫn tốt bụng và chu đáo như vậy.

Hoàng Ánh còn nằm với tôi một lúc lâu, trong bộ dạng cả hai cùng trần truồng. Tôi có nhổm dậy để vuốt và xem con hổ của em tý.

– Từ hôm đấy đến nay vẫn chưa cắn được con chim hư nào anh ạ hihi. Khách nhìn thấy con hổ dữ quá nên ngoan hết.

Tôi cũng cười lên thành tiếng, lòng thầm nghĩ cũng đến quỳ với bà cô tuổi nửa Dần nửa Mão này.

Lại như thường lệ, 4h chiều là gã chồng kia lại gọi điện hỏi xem vợ đang làm gì dù thừa biết câu trả lời là vợ đang chuẩn bị nấu cơm. Lão cứ hay đòi hỏi phải gọi video call để ngắm mặt vợ tý nhưng em chối bay bảo ở công trường sóng yếu lắm, xong rồi off nhẹm zalo không dám online. Tôi thì chỉ ước em bật zalo gọi video một lần, để cho lão kia tận mắt thấy vợ hờ của lão đang nện nhau với tôi, kích thích và đầy dâm dục.

Dù không xoạc nhưng em ý cũng cứ ôm sấn lấy tôi hít hà vuốt ve các kiểu. Tôi thì đã cố kìm nén để lát xoạc Thúy Anh rồi, nhưng tay thì cũng lần lần vuốt lông bướm em. Rồi cũng giả vờ nhắm mắt ngủ, bảo đi làm mệt quá.

Em nó còn nằm với tôi một lúc nữa, đến gần 6h tối mới xin phép về trước, bảo tranh thủ đi ăn tối còn về làm. Em hỏi tôi có ăn gì không thì em mua cho, không quên dặn ngủ dậy thì nhớ tắm rửa nhé, em xả nước cho rồi đấy.

Chỉ chờ có vậy, em lập tức nhắn lại số phòng cho Thúy Anh. Nhắn tin set kèo từ 2h chiều mà mãi 6h mới đến. Cũng không sao, em nó nhắn lại rồi, bảo anh tắm trước đi rồi em qua – thật ra đấy là tin nhắn của thàng bánh.

Còn chưa được 2 phút đã thấy em Thúy Anh gõ cửa. Em Thúy Anh thì tất nhiên chẳng reo lên khi gặp em, chỉ coi như một khách bình thường, giống như hàng chục khách mà em đã tiếp hôm nay, hàng trăm khách mà em đã tiếp trong cuộc đời làm phò.

– Anh em mình gặp nhau bao giờ chưa ý nhỉ?

– Thôi đi ông. Thế ai bẹo đít em hôm nọ đấy. Còn giả vờ à hihi.

– Em cũng nhớ dai nhỉ. Ngày tiếp bao nhiêu khách thế mà cũng vẫn nhớ à. Giỏi lắm.

– Nhớ chứ. Khách nào đi đến lần thứ hai là em nhớ hết.

Tốt quá. Vậy là em ấy đã coi tôi như khách quen rồi. Nói chuyện thoải mái và cởi mở cực kỳ. Tôi đỡ em xuống giường, nắm chặt tay em rồi cùng vòng tay ra ôm ẻm.

– Để anh cởi cho nhé.

Nói rồi tôi bắt đầu bứt cái khuy váy ra, chưa lột ra vội mà luồn tay vào vuốt ve bên trong và bóp vú cái đã. Cái váy tung ra rồi, còn lại cái chân váy cũng dần dần tuột ra nốt.

– Lâu không gặp nhớ em quá.

– Hưmmm.

Em nó quay về phía tôi bĩu môi rất nhẹ, cười và ngón tay trỏ đặt khẽ lên môi em, bảo:

– Đồ nói dối.

Tôi bắt đầu cởi đến áo ngực và quần lót ra. Một tay bóp vú một tay sờ bướm:

– Thề. Nhớ cực luôn.

Em chưa kịp phản ứng gì tôi đã bế bống em lên, mang vào nhà tắm, nơi có sẵn bồn nước mà Hoàng Ánh xả cho tôi tắm. Em Thúy Anh giẫy giụa như thể chuẩn bị bị hiếp dâm đến nơi nhưng miệng thì cười và tay thì đấm vào ngực tôi thùm thụp: “Bỏ ra! Bỏ ra! Huhu!” Tôi biết đấy chỉ là bài của ẻm thôi để cho tăng phần kích thích, nhưng cũng giả vờ nựng yêu bảo ngon nào ngoan nào, vào đây tắm với anh anh kể cho chuyện này hay cực.

Vào bồn tắm rồi, tôi chỉ thích ngâm mình cùng em và bóp vú hôn hít thôi nhưng em lấy tay ra che lại, cứ nằng nặc chuyện gì chuyện gì, anh kể ngay đi, không kể em không cho sờ. Rồi rồi anh kể đây.

– Ngày xửa ngày xưa…

– Êu êu. Chuyện Tám Cám em nghe rồi. Anh kể chuyện của anh cơ. Hức hức.

Trước vẻ nũng nịu đáng yêu không thể đáng yêu hơn được nữa, tôi kể thật. Tôi bảo thật ra anh là khách quen của một bạn ở đây. Nhưng tuần trước gặp em rồi với thấy em mới có bộ ảnh đẹp quá nên anh quyết tâm gặp lại. Lúc nãy vào thang máy thì gặp bạn đó đang đi xuống, thế là bạn ý theo anh lên luôn. Vào phòng rồi anh phải cố kìm nén không xoạc để đợi em đấy. Anh đến từ 3h mà đợi mãi bạn ý mới xuống để gọi em lên.

– Lại nói dối. Chắc là xoạc rồi chứ gì?

– Chưa. Anh thề luôn. Xoạc rồi anh làm gì còn sức để gặp em nữa.

Em nó nó vẫn nằng nặc không tin bảo chuyện anh kể còn hư cấu hơn cả Tấm Cám nữa. Làm gì có chuyện trai gái trần truồng nằm trên giường nhà nghỉ mà không xoạc. Xong cứ hỏi đi hỏi lại thật không, thề đi, các kiểu các kiểu mãi rồi mới có vẻ tin tin. Trong lúc ấy, tôi ngồi ôm em từ phía sau, rồi cắn nhẹ nhẹ vào tai, vòng ra đằng trước, đặt lên môi em một nụ hôn.

Một nụ hôn thật thơm tho và Thúy Anh cũng không một chút kháng cự nào, hưởng ứng nhiệt tình, còn vòng tay tôi lên ôm cổ nữa. Tôi đã có ý ngừng lại rồi mà em nó vẫn ghì đầu hôn mãi. Thúy Anh là đứa nổi tiếng mê trai đẹp. Tôi thấy thật có lý!

Tôi bế em lên giường mà em vẫn ghì cổ tôi hôn tiếp.
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#3
Cơ thể của Thúy Anh, theo con mắt của tôi, nếu bỏ cái hình xăm con phượng ở lưng đi, có thể nói là tuyệt hảo. Em cao 1m67, thon gọn, vú to tự nhiên không bơm bủng gì, eo thọn, đít mẩy, chân dài thẳng tắp, da thì trắng như bóc sờ vào mát rượi. Tóc em không theo chuẩn dài đen mượt của tôi nhưng cũng chỉ hơi xoăn và hơi ánh tím. Mắt thì tròn, to, nhí nhảnh, trong ngần. Lông mày lá liễu. Răng trắng, đều tăm tắp. Ở em toát lên vẻ đẹp kiêu sa.

Đặt Thúy Anh lên giường, em liền nhổm ngay dậy để bắt đầu thực hiện quy trình ba bước bài bản chuyên nghiệp, nhưng tôi bảo thôi không cần đâu em, cứ nằm ôm nhua tâm sự như vầy là anh thích rồi. Tôi có ý đưa nách đến gần em mà chả thấy em phản ứng gì cả, ơ chả nhẽ nó không có mùi gì à, hay là Hoàng Ánh bốc phét mình thế nhỉ. Chịu.

Thúy Anh cứ hỏi hỏi, bảo thế cái bạn mà nãy anh kể tên là gì thế, nói đi mừ đi mừ. Tôi phải dặn đi dặn lại là em không được kể cho ai khác đâu nhé, kẻo bạn ấy biết được lại chửi anh chết, là cái Hoàng Ánh đó. Em nó cũng hợp tác gật gật bảo, rồi rồi, em không kể, bí mật này của anh với em thôi nhé. Hai đứa cười rúc rích như trẻ con. Mà đúng Thúy Anh còn trẻ con thật!

Tôi nằm đè lên em và bắt đầu hôn khí thế. Tôi định là lát nữa đợi em hưởng ứng theo một cách cuồng nhiệt quên đi tất cả, thì mình sẽ đầu trần chui vào hang. Nhưng khi con chim tôi vừa tiếp cận mép hang định vào thì em ngặt đầu sang 1 bên để thoát khỏi nụ hôn của tôi, hỏi rất khẽ, như người hết hơi:

– Không đi bao à anh?

– Em có cho anh không?

Tôi thấy em cắn răng vào môi và lườm tôi ra mặt. Nhưng tôi biết đấy là cái lườm yêu. Và tôi đã vào trong em một cách hoang dã. Bướm của gái 20 tuổi, công nhận là se khít.

Khác với Hoàng Ánh, Thúy Anh trên giường không rên rỉ. Cô chỉ nhắm nghiền mắt, ngoắc đầu qua lại và bấu chặt lấy ga giường. Tôi tưởng đang làm tình với sexy toy. Tôi xuất trong. Xong việc thì tôi cũng om chim trong bướm em, tận hưởng cái cảm giác co bóp mút chặt của con bướm. Em bảo phải tin tưởng lắm lắm em mới cho đi trần đấy nhé.

– Thế em cho bao nhiêu khách đi trần rồi?

– 4. Kể cả anh.

Em nó nói ra không một chút nghĩ ngợi. Tôi không biết thế là nhiều hay ít nhưng tuyệt nhiên chẳng có cảm giác lo sợ chút nào. Yên tâm như đi trần với Hoàng Ánh vậy.

Thúy Anh sau khi làm tình xong với tôi, cũng không ở lại ôm ấp thêm chút nào mà xin phép đi luôn. Trước khi đi tôi nhắc lại em, Suỵt! Nhớ đấy nhé, không được kể với ai chuyện lúc nãy đâu đấy. Em ấy cũng trỏ tay lên miệng suỵt một cái rồi cả hai lại cười rúc rích như trẻ lên 5. Trước khi đi em cũng không quên dành lại cho tôi một cái hôn đắm đuối.

Đù má! Đúng là cái đồ háo sắc!:mad:
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#4

Chapter
: 16



Nói sao nói, ở Hoàng Ánh có một cái gì đó mà không ai có thể thay thế được, ít nhất là với tôi, mà chắc chắn là chỉ với một mình tôi thôi. Thử hỏi ở đâu có con phò sau khi mây mưa với khách xong lại cứ còn nằm ôm ấp, tâm sự chuyện nghề và chuyện đời cả buổi.

Nếu ai đó biết ở đâu có con phò như vậy, còn trẻ đẹp như Thúy Anh, chưa có những mối quan hệ rắc rối giống Hoàng Ánh, thì hãy bảo tôi. Để tôi đi check, uống nhân trần. Thế thôi, chứ dại gì mà tán tỉnh rồi rước về làm vợ. Hehehe hahaha.

Hai ngày sau khi đi gặp Thúy Anh, tôi thấy nhớ và muốn gặp Hoàng Ánh quá. Phần vì tôi thấy mình có lỗi với lời thề hôm nào. Tôi không muốn mang tiếng là lừa dối một con phò, dẫu rằng đã lừa dối rồi thì cũng dám thú nhận. Phần nữa vì gặp Thúy Anh quá ngắn ngủi, có 40 phút (tiêu chuẩn tối đa phò tiếp khách cũng chỉ có vậy), 400k + 150k nhà nghỉ của tôi cảm thấy ra đi chóng vánh quá, tôi đã quen với Hoàng Ánh, 250k + 180k mà sơ múi suốt cả buổi chiều, nên đi Thúy Anh về tôi thấy hụt hẫng thế đéo nào ấy.

Đi xoạc đâu chỉ có chọc chọc mấy cái để phọt tinh trùng ra. Quan điểm của tôi, để một buổi làm tình được gọi là đầy đủ, không thể thiếu những lúc ôm ấp, mơn trớn, trò chuyện sau khi đã hành sự. Vì vậy tôi tìm lại Hoàng Ánh để bù đắp cho cảm giác trống vắng đó.

Cuối tháng 3, bầu trời trong xanh nhẹ nhẹ, hoa gạo đỏ rực một góc trời. Đấy là người ta nói thế chứ tôi ở trong nhà suốt có biết mẹ gì đâu. Với lại trong cái Hà Nội chen chúc này, đào đâu ra hoa gạo?

Tôi gặp lại Hoàng Ánh ở căn phòng quen thuộc, rộng rãi nhất nhà nghỉ XXX. Em cười tươi như bông hoa gạo tháng 3, trách hôm nọ không xoạc luôn đi để người ta chỏng bướm ế khách cả buổi. Rồi rồi, anh xin lỗi, hôm nay xoạc bù cho 2 cái, được chưa. Em nó bĩu môi, gớm, anh có làm hai nháy được khối, nhưng được cái là nháy 1 bao giờ cũng khỏe hừng hực, đúng gầy là thầy địt. Em nó vừa nói vừa nắn nắn bụng tôi, 6 múi săn chắc lắm chứ đùa, nhưng rồi khi lần lần lên trên thì đếm đủ 12 cặp xương sườn không thiếu chiếc nào.

– Em đang có nhiều tâm sự quá anh ạ.

– Ờ ờ, có chuyện gì thế. Lại đây kể cho anh nghe xem nào.

Tôi kéo em vào nằm gần hơn, hôn lên tóc rồi hơn lên má. Định hôn môi mà em có vẻ không hưởng ứng lắm. Tôi cũng không làm tới, vì em đang có chuyện buồn mà. Buồn thì không nên khêu gợi nhau quá để rồi lại xoạc. Mà tôi và em nằm bên nhau, còn nguyên quần áo như thế, em thì mặc cả áo khoác dày như thế, thì cũng chẳng xoạc nổi.

Nằm im lặng hồi lâu, phải đến nửa tiếng đồng hồ, tôi sốt ruột quá. Chẳng thấy em kể gì thì xoạc thôi! Tôi lật em dậy, đặt lên môi một nụ hôn, rất nhẹ. Em cũng đáp trả bằng một cái cắn yêu vào môi tôi, nhưng lại ngoảnh đầu đầu đi. Ơ dissss! Không cho hôn nữa à. Tôi thất vọng tràn trề. Đành luồn tay vào hai lớp áo của em, tìm đến bầu vú. Nó ấm nóng hôi hổi. Đã quá.

– Chuyện chăn gối quyết định bao nhiêu phần trăm hạnh phúc vợ chồng anh?

Ơ đù! Gì thế này? Đang bóp vú mà em hỏi cái quái gì thế?

– Còn tùy chứ. Sao em lại hỏi vậy?

– Ví dụ có một cô gái rất tốt yêu thương anh và anh cũng yêu thương cô ấy. Nhưng chuyện chăn gối hai người không như ý, thì anh có lấy cô ấy không?

Tôi cắn răng ngán ngẩm. Thật sự những câu hỏi liên quan tới chuyện tình yêu tình báo thế này chẳng thể có một câu trả lời cụ thể được. Mà tôi thì chuyện chăn gối thì giỏi chứ yêu đương nhăng nhít rồi lấy vợ lấy chống thật sự cũng chưa quan tâm và chẳng có kinh nghiệm gì.

Biết trả lời em sao đây? Giá như cho tôi bài toán kinh tế hay kể cả bài hình học phẳng phổ thông cũng được, tôi còn có thể giải, chứ cái chuyện kia. Khó quá.

– Ờ thì. Kể cũng khó. Nhưng anh nghĩ chuyện đó mà không hòa hợp thì hạnh phúc cũng không hẳn đã lâu bền. Rồi không toàn tâm toàn ý với nhau, ông ăn chả bà ăn nem.

Nói xong tôi thấy mình ngu quá. Nói thì đúng mẹ rồi, nhưng soi lại thì có vẻ em đang hỏi chính vấn đề của em. Chả phải em nó từng kể, gã chống hờ kia hết mực yêu thương em, em thì cũng trân trọng lão ấy, dù không biết là yêu hay là thương hại, và cũng kể với tôi rồi, alox ta hơi yếu chuyện giường chiếu, chim thì có 1 mẩu, trong khi Ngọc em tôi, chuyện ấy lại sung mãn quá. Tôi nói thế khác nào đổ dầu vào lửa. Đi tới kết cục viên mãn cuối cùng với gã kia, tôi nghĩ là hướng đi tốt cho em.

– Hôm qua em tâm sự rất lâu với anh kia. Anh ấy bảo muốn nghe ý kiến chốt của em. Nếu đồng ý thì sẽ xúc tiến nhanh nhất có thể chẳng cần đợi cuối năm nữa. Đợi khi anh ấy khỏi chân là cưới luôn. Và anh ấy cũng bảo em thôi không đi công trường nữa, về luôn lo cơm nước và quán xuyến nhà cửa cho anh ấy. Rồi cưới xong anh sẽ trả hết nợ nần cho em… Em đang phân vân quá anh à. Em sợ chần chừ thì sau này sẽ không gặp được người tốt với em như vậy nữa. Nhưng một mình em thì không dám quyết. Còn mẹ em và hai đứa nhỏ nữa. Và thêm nữa, anh biết đấy, chuyện chăn gối của anh ấy thì cũng không hoàn toàn là ổn lắm.

Tôi thở dài một cái tỏ vẻ thông cảm, và thật sự là chẳng biết khuyên hay trả lời thế nào. Những chuyện thế này tôi cũng không muốn xen vào. Sau lỡ nảy sinh những điều không ưng ý, mình lại mang tiếng ra. Mà tôi nghĩ chuyện chăn gối thì ổn thế quái nào được. Chim – 2 – cm của lão kia gặp phải con hổ của em khéo thụt mẹ nó lại ý chứ. Cuộc đời thật lắm éo le…

4h chiều lão kia lại gọi. Tôi nghĩ chắc lão ta phải ngồi canh đồng hồ từng phút từng giây để cứ đúng 4h lại bốc máy gọi.

Ngọc cầm máy còn chần chừ chưa muốn nghe, quay sang nhìn tôi như hỏi ý kiến, anh à, em có nên nghe không. Tôi khẽ gật và nháy mắt ra hiệu, cứ nghe đi em.

“A lô. Anh à. Vâng. Em vừa từ công trường về. Mệt quá. Đang nghỉ tý để chuẩn bị nấu cơm… À Vâng. Thế nọ thế chai…”
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#5
Tôi cũng không để ý nội dung họ nói chuyện là cái gì nữa. Trong lúc em đang nói chuyện thì tôi trườn xuống, cho tay vào quần, sờ bướm. Em cũng nhổm mông dậy hợp tác, tôi bứt cúc cái chân váy và từ từ tụt xuống. Và cả quần lót nữa. Hòa lẫn với tiếng nói chuyện điện thoại là tiếng chùn chụt khẽ khẽ do tôi vét máng tạo ra. Tôi thấy mình ở trạng thái mặt đối mặt với con hồ, hai mắt nó sắc lẹm nhìn tôi. Ghê ghê.

Tôi không dám làm tới quá, chỉ mơn trớn khe khẽ, sợ em rên lên một cái thì coi như lại thêm một can dầu vào đốm lửa vốn sắp đã bùng lên. Hoàng Ánh có máu rên, lúc làm tình gào thét rất to, chứ không lặng thinh như Thúy Anh. Tôi lia lia miệng dọc theo đùi xuống chân, rồi lên bụng, rồi phe phẩy mấy cọng lông bướm vào mũi.

Và đúng là đốm lửa đã bùng lên thật, không biết có phải do tôi đổ dầu vào không. Ngọc vùng vằng nói cái gì đó rất to, tỏ vẻ ức chế, rồi “Thôi nhé!” Và cúp phụp máy quẳng ra ngoài nệm ghế.

– Có chuyện gì thế em?

– Không có gì đâu ạ. Đúng là lão hâm. Cứ bắt phải quyết ngay, chốt ngay. Quyết cái gì mà quyết. Làm như mua mớ rau ngoài chợ không bằng.

Tôi nhìn em bằng ánh mắt ái ngại. Không biết khuyên em điều gì hay nói điều gì. Mà cũng thật chẳng hiểu rõ mối quan hệ giữa hai bên để nói. Bèn vục đầu xuống bướm vét máng tiếp. Tôi chợt để ý là em đã xưng hộ lại anh – em với lão kia chứ không vợ vợ chồng chồng như mấy hôm trước. Có vẻ tình hình cũng căng. Nghĩ cũng tội lão kia, nhưng thôi kệ. Việc mình mình làm. Vét tiếp.

Em quặp chân lấy đầu tôi ép vào bướm. Hai tay tóm lấy tóc, cũng ấn vào bướm. Và em bắt đầu rên. Rên to. Tôi thì như ngộp thở.

– Đi với anh thích thật đấy. Sau này nếu em lấy chồng thì mình cặp bồ đi hihi.

Tôi ngoặt đầu để mồm thoát khỏi bướm em, cố ngẩng lên để nói một câu “Ok em” mà em quắp chặt quá tôi không sao thoát được. Em ra bao nhiêu nước tôi húp cho bằng sạch. Lại ra. Lại húp. Chưa bao giờ tôi vét một trận tưng bừng đến thế, cảm tưởng như nước sướng nhoe nhoét giây hét ra cả mồm, mép và cằm. Xong rồi em cũng chịu tha cho tôi, buông chân. Tôi chồm dậy đỡ em, lột hai cái áo còn sót lại vứt luôn ra giường.

Tôi ôm ghì em thật chặt, để chim tự đi tìm bướm. Nó tù mù tù mù chọc linh tinh hết cả, phải mất một lúc mới tìm đúng cái lỗ để chui vào. Và vào rất êm, rất sâu. Nước nôi em ra nhiều quá mà.

Em bảo tôi chơi đứng đi anh, nằm nhiều tê hết mông. Thế là em đứng đầu giường quay mặt vào tường, hơi khom người. Tôi đứng ôm eo và đưa vào từ phía sau.

– Bạch! Bạch! Bạch…

Tôi thấy mông đít em rung rinh theo từng nhịp dập của tôi. Từ sau Tết mông em có vẻ to ra thì phải. Hôm ở Quảng Ninh về, chắc tại vừa ốm dậy nên tôi trông em xơ xác, tưởng gầy đi. Em bảo đâu, em béo như con lợn đây này.

Đứng lâu tôi lại mỏi chân quá, đỡ em nằm xuống, quay về tư thế truyền thống. Để cho những giây phút hoan lạc kéo dài lâu thêm chút, tôi không dập hì hục nữa mà trườn ra trườn vào thật nhẹ nhàng, ra hết cỡ và đưa vào sâu hết cỡ. Mỗi pha vào như vậy em lại nhổm mông lên để co bóp con chim của tôi, rên Ư một tiếng. Và khi tôi bắt đầu tăng tốc dập nhanh lên thì em cũng bắt đầu rên to hơn và dâm hơn:

– Ui em sướng quá chồng ơi! A a a a ự ự ự ự…

– Địt em mạnh nữa đi chồng ơi! Hự ự a a a a…

Tôi chẳng biết em học được ở đâu mấy câu đấy nhưng nghe lạ tại và kích thích quá, lại càng ra sức dập. Tôi có cảm giác mình sắp out rồi…

Kể từ khi em có con hổ ở bướm đâm ra tôi lại cứ thích bắn nó. Nên khi súng đã lên đạn chuẩn bị bóp cò, tôi rút nhanh ra chĩa về con hổ. Thật không may… Chim tôi nó hơi cong và còn đang vung vẩy tứ tung nữa, nên đạn bay lệch hướng hơi nhiều. Loạt thì dính vào lông bướm. Loạt thì lên vú và lên mặt em. Và phần nhiều là túng tóe ra giường, giây ra hết mấy cái quần áo em đang vứt ngồn ngang ở đấy. Nhưng mặc kệ.

Em vào tắm trước. Tôi tắm sau.

Lúc ra, tôi thấy em đang căng căng mấy cái quần áo lên, nhìn tôi giả bộ khóc thút thít.

– Chết rồi anh anh, anh bắn ra hết áo em rồi, bắt đền anh đấy huhu.

Em giơ ra cái quần lót, cái cooc sê và chân váy, đều đã dính những vệt trắng trắng nhầy nhầy. Còn mỗi cái áo khoác là có vẻ còn dùng được.

– Có khách đang hẹn đợi ở phòng trên. Giờ em đi kiểu gì đây anh?

Em nói với vẻ nửa cười nửa khóc. Và rất nhanh chóng, em mở tủ lấy cái túi ni lông gói mấy thứ đồ bẩn lại, để ở góc phòng, rồi khoác mỗi cái áo choàng, dài đến nửa đùi.

– Mặc mỗi vầy lên có sao không nhỉ?

Tôi và em đều cười lớn thành tiếng, thầm nghĩ, chắc chắn vị khách đi sau tôi sẽ có một trải nghiệm hết sức đặc biệt.

Tôi bảo em tình hình thế nào nhớ về kể anh.

Và đặc biệt thật. Vụng chèo khéo chống.

Khi em lên gặp khách kia thì cầm ai cái vạt áo mở ra mở vào như chơi ú òa. Ông kia khoái quá đang nằm giường cũng phải nhổm dậy chơi đuổi bắt rồi bế bổng em lên giường, hỏi sao lại mặc vầy, mặc vầy không rét à. Ờ thì thỉnh thoảng bọn em vẫn đổi kiểu để khách thấy mới lạ mà.

Ông kia ăn được quả mới lạ độc đáo quá về khoe ngay chiến tích lên web gái gọi. Aha. Trong rất nhiều bình luận khen trầm trồ kinh ngạc, nào thì hay quá ta, bác may mắn thế, em chưa bao giờ được vậy, bla bla… Thì có hai người đang đọc và cười thành tiếng.

 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#6

Chapter
:16

Tôi gặp lại Ngọc vào một buổi tối cuối tuần, set kèo đêm và không thông qua má mì. Một phần vì tôi muốn em có thể cầm hết số tiền đi khách, không phải cắt phế lại cho thằng bánh nữa, mà quan trọng hơn là, tôi cực kỳ ghét cái kiểu nhắn tin teencode của nó. Lúc nào cũng ak, hjhj, vag… Hjhj cái thằng bố mày! Hihi. Thỉnh thoảng lên Zalo đong đưa rau cỏ mà thấy đứa nào chữ nghĩa loằng ngoằng không dịch được là tôi cho next luôn, éo muốn nói thêm câu nào nữa.


Tôi không còn quá để tâm đến chuyện xăm trổ hay làm tóc xoăn nhuộm vàng hay mặc áo hai dây của em Ngọc. Suy cho cùng, khi em trần truồng lòa lồ đừng trước mặt tôi, thứ mà tôi để ý đến đầu tiên và nhiều nhất là bộ vi – ô – lông. Nó cứ dài, rậm, xồm xoàm là tôi kết. Nó cứ bị tỉa bớt hoặc cạo đi nhắn thín là tôi dỗi ra mặt.

Còn mấy cái hình xăm, hôm đầu thì cũng tò mò thật đấy, sau rồi cũng chán. Kệ mẹ. Thích là hoa hoét, hổ báo cáo chồn, Hận kẻ bạc tình hay Đảng CSVN quang vinh muôn năm bla bla… gì gì đi nữa thì cũng chẳng quan tâm. Ngay cả con phượng to bằng nửa lưng của Thúy Anh, đến bây giờ hỏi tôi nó màu gì, chắc tôi cũng đoán bừa.

Đúng 10h, Ngọc gõ cửa vào. Tôi thấy em nó còn xách theo ba cái đồ lăng nhăng gì nữa, bỏ vào góc phòng dưới chân giường, mắt nhìn tôi, híp híp lại, môi thì chúm chím kiểu hôn gió.

– Chào Người Đẹp!

– Người Đẹp chào Ngọc Nhi.

Kể từ khi tôi không gọi em ý là em yêu, người yêu, co gái của anh… nữa mà chuyển sang gọi là “Người Đẹp” thì em nó cũng bắt chước và gọi lại tôi y như thế. Kệ. Gọi thế tôi cảm thấy em nó trẻ ra 10 tuổi, còn tôi thì 5 tuổi. Cảm giác như đều đang ở độ tuôi đôi mươi. Mơn mởn.

– Người đẹp có cái gì thế kia?

– Hí hí… Bí mật!

Em nó lè lưỡi ra kiểu như lêu lêu còn lâu mới nói, khiến tôi không giấu nổi sự tò mò, éo chịu được nữa phải tung chăn vùng ra xem. Còn chưa biết là gì thì em đã bảo:

– Em đang giảm béo. Dạo này béo như lợn vậy huhu.

– Vẫn đẹp mà. Có béo mấy đâu.

Tôi vật em xuống giường, bắt đầu luồn tay vào bóp vú và sờ bướm.

– Đẹp thế này mà bảo béo. Đứa nào chê người yêu anh béo để anh mang dao ra chém bỏ mẹ nó đi.

– Con Huệ. Con Thảo. Con Lan. Thằng Thọ vẩu. Bà Tám dọn phòng. Đấy. Anh ra xử hết cho em với.

– Bỏ Thằng Lễ tân với bà dọn phòng ra. Ba đứa kia để hôm sau anh xoạc cho chúng nó chừa đi.

– Thế thôi! Thà anh để đó xoạc em khéo em cũng gầy bớt đi đấy hihi. Ai cho đi đứa khác mà đòi.

Tôi chọc vào cổ, vào nách, vào bụng khiến em nó nhột quá cười hé hé lên bảo nghiêm túc đi, em đùa với anh đấy à, rồi lườm tôi một cách nửa đáng yêu nửa đáng ghét.

– Mấy cái kia mang lên để tập giảm béo á?

– Vâng. Tập cơ bụng. Mua trên mạng 400k đấy. Tập được 3 hôm mà người đau ê ẩm. Nay mới đỡ hơn tý.

Rồi em móc trong cái túi ra nào là con lăn, nào là thảm, nào là giáp bảo vệ gối và khửu tay… Đm con dở hơi, nửa đêm nửa hôm mang ra tập giảm béo. Tôi thầm nghĩ vậy, tay vẫn bóp vú và xoa xoa lưng em nó.

– Tập làm sao? Tập thử anh xem.

– Thôi iiiii… Để tý đã. Tẹo ấy ấy xong rồi em tập, rồi đi ngủ luôn.

Em nó nhìn tôi đầy ẩn ý, không quên nhấn nhá vào chữ ấy ấy ấy để nghe cho thật dâm.

– Dốt. Anh bảo. Khong ai vận động mạnh ngay trước lúc đi ngủ cả. Phản khoa học vờ cờ lờ. Em tập trước đi rồi tý ấy ấy sau. Vậy ngủ mới ngon.

– Thật đấy? Có đúng không thế? – Em hỏi tôi đầy nghi hoặc.

– Ừ. Gì anh chả biết.

Em bảo vậy ok để em tập trước, anh đợi tầm 20 phút nhé.

– Anh quay mặt đi để em thay đồ tập. – Lè lưỡi.

– Ừ. Nhắm mắt rồi đây.

Bố tiên sư con dẩm. Trên người có 13 cái nốt ruồi. 2 cái ở bụng. 3 cái ở lưng. Đùi trái 4. Đùi phải 1. Mông đít 2 cái nữa. Đấy. Cái thân thể kia chỗ nào tôi chả ngắm nghía mân mê sờ nắn rồi mà còn bày đặt bắt anh quay mặt đi để thay đồ. Phụ nữ, phải nói là, dis mẹ, là cái giống khó hiểu nhất trần đời!

– Xong zùi. Người đẹp mở mắt ra đi hihi.

Ngọc chống tay vào hông, xoay xoay người để tôi có thể ngắm nghía mọi góc cạnh. Trong bộ đồ bó sát của dân aerobics, đúng là trông em… béo thật! Đùi em to chứ không còn thon gọn như ngày nào. Mông thì nung núc những mỡ là mỡ, cái này lúc dogy tôi đã biết rồi. Bụng thì ngân ngấn chứ chẳng còn eo ót. Ôi mẹ kiếp. Vậy mà bấy lâu mình cứ xơi ngon lành như thể ăn một miếng pho mát vậy. Tèo à. Mày giỏi quá. Ngấy vậy mà nuốt vẫn trôi. Dẫu vậy vẫn làm bộ thé lên:

– Wow! Đẹp xuất sắc!

– Anh đếm hộ em để em tập với.

Thế là tôi vùng dậy đứng ngay cạnh em, trong vai một thầy giáo tập thể dục, trần truồng, đứng hô khẩu lệnh cho cô học trò tập. Còn em, khuỵu gối, khom người, hai tay nắm chặt tay cầm con lăn, theo nhịp đếm, đẩy ra kéo vào thạt nhịp nhàng:

– Một! Hai! Ba! Bốn! Năm! Sáu! Bảy! Tám!

Hai! Hai! Ba! Bốn! Năm! Sáu! Bảy! Tám…

Nhìn động tác của em đến giờ tôi mới hiểu sao em nó tự nhận là béo như lợn. Tôi muốn gặp và gia nhập team của Huệ, Lan, bà Tám và thằng Thọ quá – Hội những người kỳ thị lợn!

– À, đợi chút. Để anh lấy điện thoại quay lại cảnh em tập nhé. Để lát xem lại, so với clip họ hướng dẫn biết chỗ nào sai còn sửa.

– Vâng anh.

Em nó trả lời trong khi vẫn kéo ra kéo vào và tự nhẩm đếm. Đã có những giọt mồ hôi nhỏ tong tong xuống nền nhà, dù điều hòa đã bật 20 độ C.

– Chăm chỉ tập vầy thì mấy chốc mà thành con lợn gầy.

– Hí hí hí anh đừng trêu em nữa để em tập. Ghét thế nhờ.

– Rồi rồi. Tiếp nhé. Ba! Hai! Ba! Bốn… Đang quay rồi đấy.

Tôi nhìn dáng em nhấp nhổm trên màn hình điện thoại, thấy đáng yêu lạ. Camera này xem đã rõ rồi. Cái camera tôi đặt quay lén dưới ghế chắc còn soi rõ hơn nữa. Nó cách em có chưa đầy 1 mét. Tôi dự là thước phim ấy sẽ rất thú vị, có thể dùng làm tư liệu quay tay được. Nói sao nói, em trong bộ đồ này thực sự gợi cảm. Và tôi chợt nhận ra, thầy giáo David Tèo, tay cầm điện thoại quay phim, mắt dán vào cặp mông và ngực cô học trò, chym thì dựng lên thằng tắp!
 

ỐC kute

⚡ʙᴀᴅ ԍιʀʟ
#7
12 giờ rung hồi chuông vang réo rắt.

12 giờ em hẹn tôi mong mãi tới.

12 giờ trưa mừng tan ca nhớ nhớ 1 người thương.

12 giờ xe đạp loanh quanh xuống phố.

12 giờ sẽ kịp thôi hay nhớ nữa.

12 giờ tâm hồn tôi như đã ngỡ 1 tình yêu.

Hết 20 phút tập. Em nó mồ hôi nhễ nhại, chạy ngay lại trước gương ngắm nghía mông, bụng, đùi.

– Gầy đi tý nào chưa anh ei.

– Gầy rồi. Đẹp ra bao nhiêu.

– Yeah yeah yeah! – Vừa nắm tay vung lên như kiểu ăn mừng chiến thắng. Tôi nhìn mà tưởng như thấy lại khoảnh khắc Maria Sharapova vô địch Wimbledon năm 2014, đẹp đẽ, tươi trẻ, và bừng lên hy vọng.

Đợi hết mồ hôi rồi, em vào tắm. Rất nhanh rồi chạy ra chui vào chăn, nơi tôi đã nằm sẵn, chym vẫn chưa chịu xìu xuống một giây nào. Và như thường lệ, em tóm lấy nó, vuốt vuốt, day day, xong rúc vào nách.

– Anh lên trên đi. Em tập xong mỏi lắm rồi hihi.

Vậy là tôi lật người, bò lên nằm đè lên em. Tôi cũng thích tư thế truyền thống này, chủ động và đỡ đau lưng. Và có vẻ như bị kích thích suốt 20 phút vừa rồi, vào thực chiến chưa đầy 5 phút tôi đã out. Bắn vào rõ sâu.

– Hihi hôm nay anh làm nhanh gọn thế.

– Méo biết. Bắt đền.

Tôi bế em vào trong buồng tắm, bật vòi sen để nước xịt một cách vô hồn vào người. Mệt thật. Chả biết tại sao từ lúc bảo em béo như lợn, tôi thấy mình yếu đi trông thấy. Bế em mà thấy nặng vãi cả đái. Hết cả hơi. Đến lúc tắm xong em vòng tay qua cổ đòi bế lại vào phòng tôi đành phải cáo lỗi. Mệt quá em ạ hì hì.

Có vẻ cả hai đều mệt nên khi vào lại giường, chúng tôi ấp nhau lim dim ngủ mà chẳng nói với nhau một câu nào. Em vẫn rúc trong nách tôi, ngủ ngoan như một con mèo. À không, như một con lợn mới đúng. Tôi thì nằm yên thế chứ chẳng ngủ. Thật là chẳng thể thở nổi chứ chả nói đến ngủ, khi mà bụng thì bị gác bởi một cái đùi. Ngực thì bị đè một cánh tay. Tay thì bị gối bởi một cái đầu với mái tóc xoăn vàng hoe hoe. Xin thưa. Của một con lợn ạ! Nhưng tôi vẫn yên vị như thế, không một chút cử động nào, tim cũng chẳng dám đập khỏe. Vì biết đâu em sẽ giật mình tỉnh giấc.

Đang như chìm vào giấc ngủ như thế bỗng em bật phắt dậy, như thể vừa trải qua một cơn ác mộng.

– Anh. Anh! Mở Clip lên em xem nào. Tập sai thì chết. – Lay lay tôi.

Tôi hoảng hồn cứ tưởng chuyện gì. Ngỡ rằng nãy giờ trong vòng tay tôi, im lặng thế thì em đã có một giấc ngủ ngon, hóa ra đầu óc em chỉ nghĩ về giảm béo. Thua.

Tôi mở lên cùng xem. Và em bắt đầu xuýt xoa, thân vãn. Nào là chết rồi, chân họ duỗi thẳng cơ, đít em vẫn gồ quá, tay họ vươn vuông góc thế kia mà. Chết rồi. Chết rồi… Tôi nghe mà tưởng như em vừa xem một bộ phim kinh dị. Nhưng rồi cả hai vẫn phải cười phá lên vì sự ngô nghê trong từng động tác so với Clip mẫu trên Youtube.

Bỗng… hết phim! Em đưa tay vuốt thêm cái nữa và hiển hiện ra trước mắt hai đứa mà hình thumb của cái clip quay hôm mở hàng sau Tết. Em bấm play lập tức. Đây là video duy nhất tôi quay bằng điện thoại, và như đã nói đấy, xem rất không tự nhiên vì hai diễn viên vừa xoạc vừa thỉnh thoảng ngó ra nhìn màn hình điện thoại như thể chào khán giả vậy. Xem xong em cười hihi bảo êu êu hóa ra xoạc nhau là như thế này à, buồn cười thế.

– Anh.

– Hớ?

– Anh đói không? Đi ăn đi. Em đói huhu.

– 12h đêm rồi còn ai bán gì nữa mà ăn.

– Đầy. Ra đầu ngõ nhiều cái ăn lắm. Đi.

Em nó dậy mặc quần áo xong xuôi rồi thấy tôi vẫn uể oải bèn cầm tay kéo dậy, đoạn lấy sịp và quần áo mặc vào cho tôi như kể người mẹ mặc quần áo cho đứa con 5 tuổi, chưa biết tự làm gì. Em khoác tay tôi dắt ra như đôi tình nhân vừa bắt đầu vào cuộc hẹn hò lãng mạn.

Thang máy mở. Hai con đang đợi sẵn để bước vào. Một đứa thì là Trâm Anh tôi chưa bem bao giờ nhưng vẫn ngắm trên web gái gọi. Xinh phết. Một đứa thì chịu. Chưa thấy bao giờ.

– Ê. Kinh nha. Người yêu đẹp trai nha. Ế ế hế hế – là con Trâm Anh nói.

– Tập tành gì chưa bà chị. – Đứa còn lại bồi thêm.

– Tập rồi. Đi ăn cái. Đói quá. – Ngọc vừa trả lời bọn kia, vừa ôm chặt tay tôi hơn và gục sát đầu vào, cười rõ tươi.

Tôi trong hoàn cảnh ấy không biết nói gì bèn nhoẻn cười bảo chào hai em, và liếc một ánh mắt rất ẩn ý cho con Trâm Anh. Hình như nó cũng nhận thấy pha giao tiếp bằng mắt ấy, có vẻ cũng đáp lại bằng ánh mắt biết cười. Ra khỏi thang máy rồi mà tôi vẫn còn lâng lâng vì được khen đẹp trai một cách thẳng thừng giữa chốn đông người như thế. Đây quả là một điều ít gặp trong đời.

Và như sực nhớ ra điều gì, tôi đứng sững lại. Ôi địt mẹ. Hai con vừa giờ cũng xách theo bộ đồ nghề tập như Ngọc. Ôi! Loạn! Loạn rồi! Loạn mẹ nó rồi! Cái nhà nghỉ XXX này biến thành chuồng lợn mẹ rồi. Mà con Trâm Anh, có béo chi cho cam. Mình dây cây cảnh khẳng khiu vãi cả đái ra. Tôi là Fan của mình dây. Có lẽ nên gặp nó một lần cho biết.

 
Top Bottom