Yêu Gái Ngành và Cái Kết

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#41
Mình vẫn luôn nghĩ về quãng thời gian đó, về những chiếc bánh, những miếng thịt luộc hoặc nem chả em mang về cho mình sau mỗi ca làm. Không, thực ra là mình nghĩ về em, không có một người đàn ông nào may mắn và hạnh phúc như mình, đã có được người mình yêu trong lúc khó khăn nhất của cuộc đời. Về sau này, mình có trong tay rất nhiều thứ nhưng chẳng có em nữa. Lúc mình có tất cả có thể bù đắp được cho em cuộc sống khốn khó khi xưa thì em cũng đã rời bỏ mình đi rồi.

Đã lâu rồi trên beatvn có nói về 1 câu chuyện của một người đánh sập trang bóng 10k điểm chỉ vì chán, đấy là mình, mình cũng nói rõ khi đó mình có tiền, giá như lúc ấy mình có một người để yêu thương, để quan tâm thì khác. Mình nhớ đến ngày xưa chẳng có nổi 100k đưa em đi chơi, đi ăn ốc thôi cũng được nên những lúc say say mình lao đầu vào cờ bạc, lấy tiền thiên hạ trả thiên hạ mà thôi. Giờ đầu óc mình cũng cứ quay quay, mình chẳng nhớ được lúc ấy mình đã viết những gì trên beatvn nữa, họ tự ý move mấy dòng tâm sự của mình lên trang chủ nhằm câu view, về sau khi tỉnh táo mình đã tự tay xóa nó đi.

Mình từng thề từ giờ đến cuối đời ko baoh ăn bánh flan nữa, có rất nhiều ng hỏi mình, tại sao lại thế, mày ghét nó vậy à. Mình chỉ biết cười. Bánh flan ăn vừa mặn, vừa chát….
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#42



TRẢ NỢ ...

Quãng thời gian ấy mình hùng hục lao đầu vào kiếm tiền, kiếm được đồng nào trả hết đồng ấy chẳng dám ăn chơi nhiều nhưng lộc mỗi người chỉ có một đoạn ngắn, có lẽ lộc của mình đến khi ấy đã tận rồi nên tiền vào cứ thưa thớt dần. Đầu tiên còn đủ tiền đóng họ, dư ra 1 chút sau đó thì giật gấu vá vai cũng chẳng còn đủ, bê bết nhất là có quãng thời gian mình phải vác xe ra đứng đường vừa làm cả xe ôm luôn nhặt nhạnh từng đồng. Thật nực cười, một thằng xe ôm kiêm chuyển bóng, vẫn nhớ có lần chuyển khách đi ra mỹ đình tiện lúc về tiện chở 1 em đi cổ nhuế bị hội xe ôm ở đấy gây chuyện đập vỡ cả yếm xe. Em về nhìn thấy mình loay hoay với cuộn băng dính điện cứ xót xa mãi bảo mình đừng đi làm nữa, em nuôi mình được. Nhưng em có biết đâu mình đang chới với giữa dòng đời mất rồi, càng ngày mình càng lún sâu vào nợ nần lấy chỗ này bù chỗ kia. Có đêm mình quá chán chường nằm ôm em thủ thỉ
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#43

- Hay hai đứa vào Bình Phước đi, anh có người quen trong đó, em làm khu công nghiệp, anh ở nhà trồng điều, cứ thế này anh mệt mỏi quá, thương em vất vả nữa.

- Rồi trốn cả đời được hả anh? Còn gia đình, người thân nữa.

- Gia đình anh coi như vất rồi, giờ anh chỉ còn có mỗi mình em.

- Nhưng còn mẹ em nữa, mẹ em yếu giờ chỉ trông vào mỗi em, em đi làm sao được?

- Ừ nhỉ. Anh xin lỗi.- Mình thở dài rồi lại ôm em- Lấy anh không?

- Anh lấy em?

- Ừ, giờ anh với em môn đăng hộ đối rồi, lấy cũng được chứ sao?

- Thật không?

- Thật.

- Thôi đi, chuyện nghiêm túc mà.

- Ừ

Mình chẳng nói thêm gì nữa chỉ nằm ôm em ngủ, mình biết em sáng phải đi làm sớm nên gần như tối hai đứa chỉ nói chuyện chút chút vậy thôi, chuyện của mình cũng gần như được giữ kín chẳng nói ra để em phải lo lắng thêm. Em vì mình đã vất vả lắm rồi. Hôm sau mình tranh thủ phóng xe sang phố chốt sổ sách đầu tuần rồi ra phường hỏi thủ tục đăng kí kết hôn rồi hí ha hí hửng xin được hai bản khai giấy chứng nhận độc thân về. Tối khi em vừa bước vào phòng mình đã ôm chầm lấy em khoe luôn

- Tèn ten…Nhìn này.

- Cái gì đấy anh?

- Giấy chứng nhận độc thân. Em điền vào rồi về quê đem ra ủy ban xã xác nhận là được. Xong nôp lại cho anh, hai đứa ra phường 7- 10 ngày là có đăng kí kết hôn luôn.

- Thôi từ từ, bỏ em ra em đi tắm cái đã, hôi rình người đây này.

- Không, thơm mà, thơm mà.- Mình như trẻ con dũi dũi mũi vào ngực em hít hà khiến em buồn nên cứ cười khanh khách đẩy mình ra. Hai đứa đùa nhau một lúc rồi nằm vật ra giường.

- Anh sẽ lấy em thật à?- Mắt em nhìn xa xăm lên trần nhà hỏi mình.

- Này, anh không đùa với pháp luật đâu. Nhưng mà chắc hai đứa không tổ chức được lễ cưới, không có ảnh cưới, em có buồn không?
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#44

- Anh nói linh tinh, em đâu có quan trọng những cái đó

- Anh từng nghĩ rất nhiều về đám cưới của mình, sẽ thật to. Sẽ có một bàn dài gồm toàn an hem xã hội mặc đồ đen đeo vòng vàng ngồi ăn cưới, một khu khác cho người bình thường, sẽ mời ban nhạc này, ca sĩ kia anh quen, sẽ có thiên thần nâng váy cô dâu. Chưa bao giờ anh nghĩ mình sẽ cưới ở ủy ban với ấm nước chè và một đĩa kẹo em ạ. Buồn cười quá….

- Em cứ nghĩ mình sẽ chẳng lấy ai hết.

- Đấy là em nghĩ thôi, anh có nghĩ thế đâu. – Mình ôm em vào lòng hôn nhẹ lên trán rồi lại cuốn lấy bờ môi em. Lâu lắm rồi hai đứa không hôn nhau kiểu này,cảm giác sức sống mãnh liệt qua từng cái siết tay. Mình luồn nhanh tay vào lưng em vuốt ve, cảm thấy cả sợi dây áo ren mỏng manh vắt ngang qua đó, em thì cứ thở hổn hển và rên nhẹ khiến mình kích thích. Đang định lột luôn áo ngoài ra thì em đẩy vội mình ra vơ lấy cái chăn lí nhí

- Đừng anh…

- Sao thế?- Mình ngạc nhiên

- Chưa đóng cửa kìa.

Mình cười cười tự cốc đầu một cái, tí nữa thì hai đứa diễn phim cho cả xóm xem rồi, Mình vội vàng chạy ra đóng của rồi tắt luôn điện. Đêm hôm ấy hai đứa chẳng ăn uống gì mà chỉ cuốn trọn lấy nhau rừng rực như vậy, mình cũng chẳng dùng bao, dù lúc ấy nếu em có con thì hai đứa sẽ rất vất vả. Lúc ấy tình cảm, ước mong, khát khao có một gia đình nhỏ bình yên đã xóa tan tất cả những suy nghĩ và lí trí bình thường. Mình và em thủ thỉ với nhau về giấc mơ một ngôi nhà và những đứa trẻ, nếu trả hết nợ rồi mình sẽ đi làm cùng em, hai vợ chồng sớm tối chở nhau đi làm để con cho bà ngoại trông. Đấy, tất cả chỉ giản dị như thế mà thôi, chẳng cao sang gì, vậy mà….

Nhưng mọi chuyện lại không dễ dàng như hai đứa mình tưởng tượng bởi vì vướng mắc một thứ mà từ xưa đến giờ mình luôn cho là lố bịch- Hộ khẩu. Mẹ nó chứ, mình chả hiểu sinh ra cái quyển sổ ấy để làm cái gì. Phường yêu cầu phải có hộ khẩu mới làm đăng kí kết hôn cho mình được. Mình đã thử thay đổi bằng cách về quê em đăng kí bằng hộ khẩu nhà em thì bên đó lại đòi một cái giấy xác nhận từ gia đình mình và hộ khẩu bên mình. Thủ tục hành chính làm mình đau đầu, mình suýt nổi điên lên định đập bàn ghế luôn ở ủy ban khiến em phải lôi lãi mới được mình ra ngoài. Thế là hết, cái ước mơ nhỏ nhoi của hai đứa về một gia đình bên nhau cũng không được thành hiện thực. Em ngồi sau xe mình cứ an ủi mãi
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#45

- Thôi anh ạ, chỉ cần hai đứa mình ở bên nhau là được, em chẳng cần danh phận gì.

- Em nói linh tinh cái gì đấy, để anh tìm cách, nếu không lấy được hộ khẩu thì anh làm giả.

- Thôi anh ơi, nhỡ có chuyện gì lại đi tù.

Mình hậm hực nói vậy chứ biết làm giả hộ khẩu tội to bằng vạn làm mấy tờ công chứng bằng cấp cho em nhiều, đang mien man với suy nghĩ về cái hộ khẩu thì ông V bên công ty gọi điện bảo mình qua gấp chốt sổ sách.

Mình lại hùng hục phi ngược về chỗ nhà ông ấy dưới Đào Tấn, mấy anh em vào phòng riêng nói chuyện, cộng sổ sách với nhau còn em ngồi uống nước nhà ngoài. Sau một hồi đau đầu với sổ sách, bù bù thiếu thiếu mấy anh e cũng làm xong. Mình còn thiếu công ty thêm 15tr nữa, do hôm trc ôm một con lô của khách. Ông V nhìn mình nói

- Dạo này em xin khất họ hơi nhiều đấy H.

- Tại nhà em xa anh ơi, em cũng có xin anh cho em 1 tuần đóng 1 lần chứ chẳng lẽ ngày nào cũng chạy đi chạy lại.- Mình chống chế, dù rằng xin khất 1 tuần đáng lẽ t2 mình phải đóng nhưng dạo này làm ăn chán mình gom gom mãi đến tận t7 mới đủ thành ra khất ông ấy đến tận gần 2 tuần.

- Thế hôm nay sang đây có mang tiên ko - Hôm nay em dẫn vợ đi đăng kí kết hôn cũng không có mang tiền, để mai em thu xếp mang qua gửi anh. Bọn em cũng sắp cưới nên dồn tiền nhiều chỗ quá.- Mình chém thê chứ thực ra có tổ chức đâu, hy vọng ông ý động lòng lại mừng cho tí chút nào ngờ ông ấy nheo nheo mắt nhìn qua cửa số ngắm vợ mình một cái rồi lại quay lại chủ đề chính

- Ừ, mai cũng được, của em tất cả là 22tr nhé, nhớ gom cho anh đủ để anh thanh toán với các bên khác.

- Nếu em không gom được thì anh cho em chuyển chỗ ấy thành vay lãi được không ạ?

- Cũng được, giờ bình thường anh đang lấy chỗ khác là 10k/tr chỗ anh e anh lấy 7k thôi.

- Đắt quá anh ơi- mình nhăn mặt, nhẩm nhẩm tính, như thế là 154k/ ngày rồi.

- ANh nói trước thế, chứ giờ em vay đâu được 3k thì vay trả anh luôn.

- Thôi được rồi anh để em tính, có gì mai em sang anh sau.

Ông ấy lững thững tiễn mình ra cửa gặp vợ mình, lão còn cố làm trò bắt tay bắt chân các kiểu, nắm rõ lâu. Lúc mình lên xe rồi lão còn ghé tai nói thầm nhưng đủ cho cả D nghe thấy

- Này vợ chú hồi xưa làm dịch vụ hả, nếu mà chú thu xếp được cho mấy anh e mình gặp nhau giao lưu tí thì chỗ kia, anh có thể xem xét lại cho chú.

Mình sầm mặt lại, quan hệ của mình với chỗ lão V trước giờ luôn rất tốt tự dưng mấy hôm nay ông ý biểu hiện rất lạ, rồi giờ còn dám nói sỗ như thể vả thẳng vào mặt mình vậy. Mình hầm hầm vọt gas đi luôn, nếu không có em ở đó mình sợ mình sẽ xiên chết lão V mà không cần quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra. Tối về em cũng không hỏi j mình thêm nhưng mình biết em buồn, em ngại về quá khứ và càng ngại hơn khi người thân của mình biết chuyện đó. Mình tránh ra ngoài hút thuốc và gọi cho ông K xả 1 tràng cho đỡ bực vì V là bạn của K. Ông ấy nghe một hồi rồi an ủi mình qua qua mấy câu xong khẽ giọng dặn mình
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#46
- Anh chưa kịp gọi thì mày đã kêu rồi, mày chú ý làm ăn đấy, mấy hôm trước anh thấy V có tạt qua nhà mày.

Mình như người tỉnh mộng ngửa mặt lên trời mà cười sằng sặc, à thì ra là thế. Đời đúng là một trò hề với đủ các loại diễn viên….



 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#47



TÌNH YÊU và NIỀM TIN


Mình xin lỗi mọi người mấy hôm nay tất niên ăn uống suốt ngày thêm chuyện gia đình nữa nên mình cứ say suốt thôi. Đoạn này gần như là đoạn cuối rồi ai đọc đến đây cũng coi như là đã đọc hết chỉ còn 1,2 câu chuyện lặt vặt đằng sau nữa thôi.

Đêm hôm ấy mình thức trắng nằm ôm em chẳng ngủ nổi, mình không muốn em hiểu nhầm mình là đứa phá hoại, mình đành phải kể hết toàn bộ câu chuyện cho em nghe, từ chuyện mẹ không ưng em, chuyện mình bỏ nhà đi, chuyện gia đình lục đục, chuyện mẹ biết em từng làm gái dịch vụ. Em khóc rất nhiều, mình cũng chảy nước mắt mình chỉ nhớ đến lúc em gục mặt vào ngực mình ngủ vẫn nấc lên

- Người như em sẽ chẳng có đường quay lại phải không anh.

Mình không trả lời nổi câu nói ấy, mình còn không biết mình đã đúng hay sai khi bước vào cuộc tình này, đáng lẽ mọi chuyện sẽ êm đẹp khi mình lo xong công việc cho em, em phải bước vào một cuộc sống mới, một cuộc sống mà KHÔNG CÓ AI ĐƯỢC BIẾT VỀ QUÁ KHỨ CỦA EM, cuộc sống của em không thể tồn tại ở cái nhà mà một nửa biết em đã từng làm gì. Sự khinh miệt, sự mặc cảm đứng chen ngang giữa các mối quan hệ. Mình đã từng nói chưa bao giờ mình hối hận vì yêu em nhưng cũng đã có lúc như lúc đó mình đã ko biết mình đúng hay sai.

Mình thức đến lúc em đi làm, vẫn len lén nhìn em khe khẽ dậy, có lẽ em sợ mình vẫn ngủ lên làm gì cũng nhẹ nhàng, mình nhìn trộm em chải tóc, thay đồ bên gương, mắt em vẫn sung húp.
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#48
7h sáng thì mình gọi lão K dậy đi ăn sáng rồi hỏi chuyện….

- Anh cũng không rõ là mẹ mày gặp nó làm gì nhưng anh tận mắt nhìn thấy, thề oto đâm chết.-
Lão K kể lại chuyện cho mình nghe.


- CÒn làm cái gì nữa.- Mình cười khẩy- Chắc chỉ quay quanh chuyện của em thôi.

- Giờ mày còn nợ bao tiền?

- Nhiều anh ạ, gần 1 lít.

- Mày tính thế nào?

- Chẳng thế nào được cả, giờ chỉ còn cách trả nợ, nhưng em chưa biết bới ở đâu.

- Tao có 1 cách, nhưng không biết mày có dám liều ko?

- Anh nghĩ em hèn thế à? Làm gì cũng được miễn là kiếm ra tiền.

- Anh sợ đẩy mày vào chỗ chết Còn nếu mày dám thì để anh nói….

Ông anh mình ghé tai nói khẽ với mình về kế hoạch của lão, mình nghe xong suy nghĩ một hồi thì cũng chấp thuận gật đầu và chỉ vào con Sh lão dựng trước cửa

- Vậy anh phải cho em mượn con xe này mấy hôm

- Mượn thì được nhưng mà….

- Chẳng có nhưng gì đâu anh ạ, nếu em còn mạng về thì xe anh còn, còn nếu em mất mạng thì xe anh cũng chẳng còn nữa.


Mình về nhà thu xếp công việc mấy hôm, chào Duyên mấy câu cho em yên tâm rồi đem xe của lão K đi cắm. Thời gian rất gấp vì lão V chẳng cho mình nhiều thời gian. Hội của mình gồm 5 đứa, 1 thằng quê Phú Thọ không có gì nổi bật làm kẻ đánh lạc hướng, mình gọi nó là A, 3 người kia là anh e cũ của mình và mình, mấy anh em góp được khoảng 70tr tất cả. Quên không nói với mọi người, bọn mình đi đánh bạc. Chính xác là thế, không có 1 cách kiếm tiền nào nhanh hơn đánh bạc vào lúc này, nhưng mà là bạc bịp. Trong quãng thời gian hoạt động xã hội của mình, mình có quen và chơi thân với 3 anh em nhà H ở Hải Dương, khu Kẻ Sặt. Nghe bảo làng ấy trước sửa máy nông nghiệp, sau lên thành đồ điện tử rồi cuối cùng sinh ra vài người biết chế tác đồ bạc bịp- bát đĩa hình. Theo kế hoạch, A sẽ lựa đám cưới to trong làng rồi dẫn bọn mình vào đánh, vì đám cưới người này người kia nên có người lạ vào đánh thì cũng chẳng ai nhận ra. Mình là người cầm bát ( nếu giành được cái) hoặc thả tiền (nếu không ai nhường cái cho mình) còn 3 anh e nhà H chịu trách nhiệm sử dụng đồ,tuồn đồ vào sới và báo cho mình bằng con rung hoặc tai nghe siêu nhỏ gắn tron tai, còn A là quân tốt thí, mình sẽ nói đến sau .

Mấy anh e bàn cho kĩ rồi quyết định lần này đánh to phải dùng dung dịch nước ion hoặc quân phóng xạ mới yên tâm, nhưng như thế cũng rất hại người. Mình tặc lưỡi chấp nhận liều, thằng A cần một số tiền để đi xuất khẩu lao động, mình cần tiền trả nợ còn 3 ông kia, đó là cái nghề chấp nhận bán mạng đổi tiền rồi. Sau 1 tuần bàn bạc và tập luyện thì thời cơ của mình đã đến. Trong làng có đám cưới của con ông phó chủ tịch xã, như vậy là về mặt an ninh đã khá đảm bảo. Chỉ cần diễn sao cho tốt. Khi sới bạc lên đèn khoảng hơn 1 giờ bọn mình mới giả vờ cầm bọc tiền vào sới, khi đó sới đã qua thời gian thăm dò và kèn cựa nhau, lác đác đã có nhà đánh to, đánh một mặt hoặc ra bao nhiêu cái cũng ăn cả.

MÌnh ngồi vào bàn đánh xanh chín thêm khoảng một tiếng nữa thì có người đòi thay bát thay quân, mình thở phào nhẹ nhõm , may quá tiền đang cạn dần chỉ còn hơn 60tr chúng nó cứ xanh chín tiếp thì mình đứt mất. Thừa lúc nhà cái cắt quân xong mấy ông anh mình đòi kiểm tra, cứ chuyền tay nhau qua 4 người thì a em mình đã tráo được 4 quân vị phóng xạ thay cho quân vừa cắt rồi đặt vào bàn. Mình hơi suốt ruột, khi nghe bên ngoài báo về lẻ mình đánh ngoài 10tr và gãi thêm được 30tr nữa, riêng 1 tiếng đầu đã ăn đủ 40tr, ông anh mình phải báo lại là đánh từ tử kẻo lộ. Mình cứ dệt đều 4 tiếng thua thì lại có 1 tiếng ăn to, sau một thời gian thì đã ăn được tiền của làng lên gần 150tr, lác đác đã có tiền hơi, đã có nhà chạy công văn 4 lần, có 2 ông đập bát…
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#49
- Thay quân đi, đen quá.- Một ông lên tiếng

Nhà cái lại lục đục lấy kéo ra cắt đôi quân ( để chứng minh bên trong quân không có gì lạ, cũng giống như đập bát để chứng minh bát không có máy quay) bất ngờ thằng cầm cái giơ một cái vảy màu vàng lên gằn giọng

- Cái gì đây?

- Đâu đâu?- Mọi người nhao nhao thò mặt vào nhìn, thằng hồ lỳ lật mấy con vị còn lại lên thì cả 4 con đều có 1 chiếc vẩy như vậy cả. Mặt mình đã hơi có chút biến sắc nhưng tai nghe mình vẫn có tiếng ông anh nói cứ yên tâm xếp gọn tiền lại, mình tạm an tâm một chút vì theo kế hoạch bọn mình vẫn còn đường lùi.

- Bao thuốc này của ai? Ai mua thuốc? Tất cả những thằng nào vừa sờ vào con vị ngồi im lại gần cái bát này.- Ông hồ lỳ đập choang mảnh bát cao giọng, cuộc vui như thế là bị dừng. Mình len lén xếp gọn tiền vào cái áo thun rồi đặt ra phía trước, mọi ánh mắt đổ dồn vào mình vì lúc ấy tiền mình nhiều nhất và mình cũng là đứa đã sờ vào quân vị cuối cùng.

Bất ngờ lúc ấy có ánh đèn nhấp nháy xanh đỏ rực từ đằng đầu ngõ, tiếng loa to và dõng dạc làm tất cả giật mình “ tất cả mọi người đã bị bao vây, yêu cầu giữ nguyên hiện trường, chúng tôi là công an huyên ABC…” Mọi người còn hơi chút ngơ ngác chưa biết có chuyện gì xảy ra thì có tiếng người thất thanh ở ngoài hét vào “ Có công an, chạy đi”, đồng thời thằng A đứng dậy chỉ tay ra ngoài hét “ Có chuyện gì vậy?” thì “ Đoàng” một tiếng bụng nó thủng một lỗ nhỏ máu phun ra xối xả. Thằng A nằm xuống lăn lộn giãy dụa trên đất, còn mọi người nhốn nháo vơ lấy của tháo thân chạy tứ phía. Chuyện kể ra thì có vẻ chậm và nhạt như vậy nhưng tất cả diễn ra song hành và gấp gáp trong khoảng thời gian chưa đến 10 giây đồng hồ. Mình cũng nhanh tay ôm bọc tiền và hôi thêm được một ít bên cạnh nữa chạy như 1 thằng điên ra vườn bưởi sau nhà. Sới vỡ, tất cả nhốn nháo như ong vỡ tổ, đằng sang ánh đèn, tiếng súng, tiếng loa ồn ào huyên náo cả lên. Mình vừa chạy, vừa cười, tim đập như trống trận….
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#50
Hôm ấy tổng kết lại anh e mình ăn được gần 200tr đã trừ gốc, thằng A bị thương nhẹ ở bụng. Chính nó đã lấy súng bút bắn vào người để đánh lạc hướng, bên ngoài mấy ông anh mình dàn dựng mấy cái loa đã thu âm sẵn và đèn ưu tiên của cảnh sát được đặt ngụy trang trên nóc mấy con oto của người đi ăn cưới nhưng phủ nilong đen. Không ai nghi ngờ thằng A hết mà chỉ nghĩ là một vụ cướp sới, mấy con giời ở đó cay lắm nhưng chắc khó tìm được bọn mình. Mọi người thống nhất là đưa 1 nửa chỗ tiền cho thằng A vì nó là đứa vất vả, còn lại thì nhường mình, khi nào có thì trả 3 ông đấy sau, chuyện về 3 ông anh này thì dài, có dip mình sẽ kể sau, không phải tự nhiên họ tốt với mình vậy. Mình cay cay nước mắt, thằng A nghỉ ngơi xong thì cũng thu xếp lên HN học tiếng Nhật rồi vay mượn thêm để sang đó với bà chị ruột. Mọi chuyện gần như đã có cái kết thúc đẹp….


Mình mang tiền đến nhà lão V, vừa đi vừa mừng, tung ta tung tẩy nào ngờ lão ấy dội luôn cho mình gáo nước mát

- Tiền của mày có người trả rồi.

- Cái gì? Ai trả?- Mình sững sờ. Đầu tiên mình nghĩ ngay đến bà mẹ mình, chẳng có lẽ bà ấy hối lỗi?

- Mày không cần biết, chỉ cần biết là đã có người trả là được.

- EM d’ cần biết ai trả, em có tiền e tự trả, sao anh lại để ng khác trả cho em?- Mình sửng cồ lên

- Ơ mày điên à? Lúc thế này, lúc thế kia.

- Nhưng mà ức. Tự dưng ăn cục nợ đã đ’ biết ai làm rồi giờ lại thế này, chúng nó coi em khác gì đứa trẻ con không. Anh nói đi mẹ em hay bà L?

- Anh ko biết, mày nói nhiều quá. Thôi next đi. Cầm tiền về mà lấy vợ, hôm nao cưới nhớ mời anh đấy, lão nhăn nhở, vợ chú nhìn ngon phết , chú tốt số thế không biết.

Mình hậm hực cầm tiền về đi chuôc xe cho lão K, lão ấy dắt mình đi ăn gọi là mừng chiến thắng. Hai anh em bù khú đến sáng mình mới lết được về Đông Anh, Lúc ấy em cũng đã dậy đi làm rồi. Mình cũng chẳng báo trước để em bất ngờ, mình ngủ một giấc li bì đến 10h mới dậy, mình cầm cục tiền tron tay lại thấy vui vui, thế là tự nhiên hai đứa có một khoản, từ giờ mình sẽ chăm chỉ làm ăn, không chơi bời gì nữa, lo cho em nhiều hơn. Từ giờ mỗi tuần mình sẽ đưa em đi chơi, đưa em đi ăn một lần cho bõ những tháng ngày đau khổ vất vả. Mình nghĩ bao nhiêu là chuyện, hát líu lo như 1 thằng điên vậy, thế là chấm dứt hết tháng ngày đau khổ. Mình tự nhiên nghĩ đến chuyện dọn phòng, mình lôi hết bát đĩa bẩn sạch ra rửa hết định tối làm một bữa lẩu. Xong xuôi mình quét dọn nhà cửa gấp chăn màn gọn ghẽ, rồi lôi hết quần áo của em trên mắc ra giặt. Tội nghiệp em từ lúc yêu mình chẳng bao giờ được mình phụ việc nhà cả, mình cũng muốn làm một ông chồng quan tâm vợ lắm chứ có phải không đâu. Mình vò từng cái quần áo của em, vừa làm vừa hát, thi thoảng nhìn những món đồ của em cứ cười cười nhớ lại lúc hai đứa mới gặp, em từng mặc bộ này bộ kia, giờ suốt ngày chỉ đồ ở nhà với quần áo công nhân chẳng được diện gì nhiều.
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#51
Ừ nhưng đời các thím ạ, chẳng cho ai được cái chữ trọn vẹn, mình giặt đến cái quần bò của em thì hơi ngạc nhiên chút, cái này rách đông rách tây, lâu lắm rồi em chẳng mặc sợ người ta đánh giá vì nhìn nó hơi nghịch, mình sờ thấy ở túi trước có một mảnh giấy gấp làm mấy lần, cứ nghĩ là tiền hay gì đó nên mình bỏ ra, ai ngờ chỉ là mảnh giấy nên mình vất lên nắp bồn cầu rồi vui vẻ giặt tiếp, xong xuôi công việc mới lại lên giường nằm nghỉ. Nghĩ đến mảnh giấy đó mình mới giật mình, nhỡ giấy tờ gì quan trọng thì bỏ mẹ, mình vào lấy ra giở ra đặt lên mặt bàn để cho khô. Giấy cứ dính vào nhau, mực bút bi đã nhòe nhòe, mình đã khéo lắm mới không khiến nó rách. Khi lật hết tất cả ra, dòng chữ đầu tiên đập vào mắt mình khiến mình bàng hoàng, đấy là giấy vay nợ của DUyên với lão V.

Mình bàng hoàng ngồi suy nghĩ, hàng trăm suy nghĩ miên mang nhảy trong đầu mình, Mình cứ ngồi đấy hàng tiếng chẳng ăn uống gì đến tận lúc em về, em vừa bước vào phòng thấy mình ngồi đó hét lên sung sướng ôm chầm lấy cổ mình để rồi lại khựng lại khi thấy tờ giấy trên mặt bàn. Em vơ vội lấy nó nhét vào túi lí nhí

- Sao anh lại lục đồ của em.

- Anh đọc hết rồi, em giải thích đi, thế là thế nào?- Mình lạnh lùng nói mắt vẫn chẳng buồn nhìn em mà nhìn vào tường một cách vô hồn

- Chẳng thế nào cả, anh hết nợ rồi, anh biết không? Anh V cho em nợ đến khi nào trả cũng được, hai đứa mình sẽ từ từ làm trả nợ.

- Hết nợ?- Mình gầm lên.- Em phải giải thích cho anh, ở đời chẳng ai cho không ai cái gì hết.

- Em xin anh, đừng bắt em giải thích, anh hãy tin em, em không muốn giải thích, em chẳng làm gì hết cả..

Em lao vào ôm chặt mình mếu máo. Mình gạt tay em ra, em lại càng ôm chặt mình hơn. Nhưng cuối cùng sức mình khỏe hơn mình gạt được hẳn tay em ra rồi chỉ vào cái balo cuối giường

- Em nhìn đi, anh đâu cần em trả nợ, tiền đây.- Mình giật tung cái balo ra, tiền vung vãi khắp nhà, những tờ tiền xanh bay lả tả giữa không trung.- Anh đâu cần em trả nợ cho anh, anh chỉ cần em giải thích tại sao?

- Em không nói được, em xin anh, chỉ cần anh tin em hai đứa mình sẽ sống hạnh phúc với nhau.

- Hư…- Mình cười khẩy- Không được, nếu em không có gì nói anh buộc phải nghĩ theo kiểu của em, em cầm lấy tiền, anh sẽ đi khỏi đây, anh và em chẳng còn gì để nói nữa.

Em lại lao đến ôm lấy mình lần nữa, nhưng mình đã cự tuyệt em, cự tuyệt cái ôm ấy, mình bước đi như 1 thằng điên dại, mình đã nhớ đêm ấy mình vừa đi đường vừa uống rượu rồi ngủ luôn ngoài đường. Cuộc sống lạnh căm và bế tắc, cảm giác bị lừa, bị phản bội, ngay cả niềm tin cuối cùng cũng đã mất. Mình căm thù cái xã hội mà mình đang tồn tại này….

 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#52


TRẢ THÙ .....


Mình quay trở lại căn phòng trọ cũ, em gọi mình hàng trăm cuộc, mình không bắt máy, chút ít sĩ diện, chút ít lòng thương còn lại trong mình dành cho em ko cho phép mình nghe điện thoại. Mình không muốn chửi, không muốn sỉ nhục em nhưng càng không muốn con tim yếu mềm của mình tha thứ, quãng thời gian đó mình uống rượu còn nhiều hơn bây giờ, uống ngày đêm. Cuộc đời thật kì lạ, trớ trêu thì hơn, mình không làm cùng lão V nữa nhưng mình kiếm tiền nhanh một cách kinh khủng, cuối cùng mình cũng mua được 1 căn nhà nhỏ ở dươi Hà Đông, như thế là có chỗ chui ra chui vào, đêm hôm dọn về nhà mới mình thức trắng cả đêm, mình cười, mình khóc một mình dưới ánh đèn ngủ đỏ lòe.

Tết năm đó thì thằng V.A về, ông K báo cho mình trước, hỏi mình có muốn gặp nó không đồng thời chắc cũng để thăm dò thái độ của mình với nó. Mình lại lôi ông ấy đi uống, mình say, mình chẳng nhớ mình nói gì, nhưng sau này khi ông K kể lại ánh mắt mình hằn học từng tia máu, giọng lè nhé
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#53
- Anh biết không, em đáng lẽ phải chết rồi, em chán cái cuộc song này, nhưng em vẫn phải sống , phải kiếm thật nhiều tiền, để tìm thằng V.A, thằng V, Thằng Q, em sẽ tự tay cắt cổ chúng nó, lúc ấy em chết mới mãn nguyện được.

Thật ra đó là tất cả những suy nghĩ trong lòng mình, nhưng mình không ngờ trong cơn say mình lại nói toẹt ra như vậy với lão K, lão bảo lại đêm ấy mình làm lão rùng mình.

Đến khi thằng em mình về nước mình theo chân mọi người ra Nội Bài đón nó, lạnh nhạt và hờ hững với họ hàng nhưng mình lại tỏ một thái độ vồn vã với thằng V.A bất thường, lão K bảo rằng khi đó cứ phải đi sát mình sợ rằng mình sẽ rút toẹt con dao ra đâm thằng em họ bất cứ lúc nào cho đến tận khi về nhà rồi lão mới dám thở phào, tạm yên tâm. Khi ấy đầu mình nảy số khác cơ…

Độ vài ngày sau thằng V.A và lão K thu xếp đến thăm mình, nó mang cho mình hộp quà Nhật, mình không nhớ trong đó có cái gì, vì ngay hôm sau mình đã đáp nó đi nhanh chóng. Mấy anh em lại rượu, lại ôn nghèo kể khổ. Mình kể cho nó nghe 1 nửa sự thật, về cuộc sống của mình, về những khó khăn, vất vả và nhục nhã mình từng trải qua vì cái trò đùa ác nghiệt nó gây ra, không một lời oán trách, không một điều thăm dò hỏi han xem ai đứng sau, mình kể ra như thế mình đã qua được cái nạn đó, mình coi nó như một kỉ niệm, mình không oán thù gì nữa. Thằng V.A nghe xong quỳ xuống cũng khóc theo và xin lỗi mình. Mình chỉ cười khẩy
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#54

- Thôi chuyện đã qua thì cho qua, sau này hai đứa mày có giàu có rồi thì trả cho anh cục nợ ấy là được.

- Thằng Q nhà nghèo lắm, anh cứ để em trả hết, bao nhiêu em cũng trả.

- Nói suông thế làm sao được?- Mình nói nửa đùa nửa thật- Sau này chúng mày giàu chúng mày quên ngay.

- Để em làm cho anh cái giấy nợ.

- Đúng đúng.- Lão K vô tư hùa vào- mày viết ngay cái giấy nợ tao kí làm chứng luôn cho.

Mình lảo đảo đứng dậy kiếm một mảnh giấy, một cái bút, khi đó mọi người đã ngà ngà hơi men, mình đọc cho thằng V.A chép lại….

- Ơ anh ơi, hôm nay là mùng 9-1 mà.

- Anh tính nợ từ năm ngoái, lúc mày lừa anh để sau này còn xét lãi chứ.

- Anh tham vl ra….

Thằng V.A ngoan ngoãn viết theo những gì mình đọc rồi cả 3 kí tên vào đó, mình tống ngay mảnh giấy ấy vào két rồi ra nhậu tiếp, trong đầu mình manh nha một kế hoạch.

Ngày hôm sau mình hỏi mấy đứa bạn và được chỉ đến một công ty luật uy tín, sau khi đưa tờ giấy và trình bày sơ qua về câu chuyện của mình, ông luật sư gõ gõ bàn nói

- Cái này nó có giá trị như một hợp đồng dân sự, tuy nhiên để đòi được tiền thì cũng khá phức tạp.

- Không, anh hiểu nhầm ý em rồi, em không cần đòi tiền- mình gằn giọng và cười khẩy- Em muốn đưa thằng này đi tù, và em sẵn sàng bỏ thêm 1 chỗ tiền như thế nữa để bên anh chắc chắn làm được việc đó. Anh có nhận được vụ này không thì trả lời em luôn.

- À…- lão luật sư nhìn mình khó hiểu, phải thôi, lão hiểu làm sao được mối hận của mình mang trong người bấy lâu nay.

Tạm xong chuyện thằng V.A, bên công ty luật hứa trả lời trong khoảng thời gian 1 tuần và cần thêm 1 tuần nữa để hoàn thiện hồ sơ, như vậy mình nhẩm tính sơ qua là nó sẽ không kịp ăn một cái tết ngon miệng. Còn thằng Q, không thể chơi được với nó bằng luật nhà nước. Qua vài mối quan hệ, mình tìm được một thằng bị “Hắt” nghiện nặng ở bên Ngọc Thụy Long Biên. Mình đã tính xem nên giết nó luôn, đánh cho tàn phế hay là để nó sống dở chết dở. Mình biết cái giá phải trả cuộc việc này nhưng mình cam tâm hoàn toàn, thời gian đó mình sống chỉ vì mỗi mục đích trả thù, có lẽ đã rất lâu lòng mình chỉ sôi sục chuyện ấy mà thôi.
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#55

Mình định để thằng nghiện ấy tự mò về quê thằng Q hành sự nhưng lại sợ bị lừa thêm một lần nữa, mình đã mất lòng tin quá nhiều rồi nên quyết định sẽ tự lái xe đưa thằng ấy về để tận mắt chứng kiếm nó bơm xi lanh máu tươi vào người thằng Q mình mới thật sự yên tâm. Mình cũng nghe phong phanh là có thuốc chống phơi nhiễm HIV nên gọi thêm mấy thằng cô hồn nữa về định cắt luôn vài ngón tay của nó đi phòng hờ trường hợp trả thù không thành. Mọi kế hoạch, từ việc dụ thằng Q ra sao, đưa nó đi đâu rồi mới ra tay, xong xuôi mới gọi điện về nhà được bàn bạc và lên lịch cẩn thận, mình chỉ đi theo chứng kiến, dù rằng nếu có phui ra mình chẳng thoát đc tội chủ mưu, nhưng mình đã nói rồi, mình cam chịu hết tất cả.

Đêm hôm ấy, khi xe mình vừa mới rẽ vào đầu làng, bỗng đâu ba con inova bạc ập đến chặn đầu trên xe có người bước xuống gõ cửa thình thình , mình vừa hùng hổ bước xuống xe định gây chuyện luôn thì bị bẻ quặt tay về phía sau úp người vào thành xe, mấy thằng cô hồn thấy có biến cũng hùng hổ lao xuống thì thấy tất cả 3 xe ào ào đổ ra toàn người là người, ai cũng cần đồ trên tay đầy đe dọa. Chị mình bất thình lình ở đâu xuất hiện và lên tiếng

- Bỏ nó ra đi.

- Thì ra là chị,- Mình nhếch mép cười khẩy- em tưởng đứa nào báo công an. AI chà, đáng ra em phải biết ngay là chị, phải rồi, mẹ và chị đứng sau thằng Q chọc em mà, kiểu gì chẳng ra tay bảo vệ nó. Em phải gọi nhiều người hơn mới phải. Thôi được rồi em hẹn chị lần khác, lần này bọn em thua, bọn em về.

- H…- Bà ấy kéo tay mình lại khi mình toan lên xe dẫn đoàn về, nhưng thật ra máu chó của mình khi đó là sẽ rồ ga đâm chết vài thằng rồi tính.-em định cứ thế này mãi à?

- Nếu không như thế nào?- Mình cười gằn rồi quát lên- Em có sự lựa chọn à? Chị và mẹ có cho em lựa chọn không? Có cho em sống yên ổn không?

- H…- Bất ngờ chị L quỳ phịch xuống đất.- Chị xin em, chị không về đây để can em, lỗi là do chị, chị về đây để nhận trách nhiệm, giờ chị sẽ thay em đi làm việc này, có tất cả mọi người ở đây làm chứng. Chị chỉ muốn em quay về, sống tốt, em là con trai, em còn phải thờ cúng tổ tiên…
 

virus_makelove

ᶜʰᵘʸᵉⁿ ᵍⁱᵃ ᴸᴬ ᴸᴵᴱᴹ ᵛⁿᵃⁿᶜʰᵒⁱ.ᶜᵒᵐ
#56
- Thôi chị câm đi.- Mình lại hùng hổ phi xuống khỏi xe chỉ mặt chị chửi rủa- Lúc em quỳ trước mặt chị, em xin chì thì sao? Chị đã làm gì? Chị có quyền cấm em à? Em đ’ cần ai giúp? Em sống đến giờ là để giết hết chúng nó, em phải tận mắt nhìn, tận mắt chứng kiến chị hiểu không? Em về đây là để chứng kiến, chị hiểu không? Chết em cũng cam lòng.

- Chị xin em, cho chị chuộc lỗi với em, chị thề độc , đem tính mạng của mình ra thề là sẽ giết cả nhà đó thay em.

- Không.- Mình lạnh lùng- chị và bọn này cút ra cho em quay xe về, hôm nay bọn em thua, bọn em đi về, đừng mong lần sau.

- Chị xin lỗi.- Bất ngờ bà ấy vùng lên dí dùi cui điện vào cổ mình, cảm giác sốc lên đến tận não, tự nhiên bọt mép mình cứ trào ra, người giật giật, quỵ xuống và chẳng biết gì nữa.

Một lúc sau mình tỉnh dậy khi đã bị trói chặt cả tay và chân xếp ngồi vào ghế sau xe, mấy thằng đi theo mình chắc cũng vậy nhưng phân ra các xe khác, mấy thằng ngồi trên cứ liên tục đảo mắt ra sau canh chừng mình, miệng mình bị dán băng dính kín mít không nói được, chúng nó chở mình một mạch về nhà ném mình xuống vỉa hè như khúc chuối, sau khi được cởi trói tay chúng nó ném lại con dao cho mình tự lo lấy thân rồi bỏ đi luôn, số phận mấy thằng đi với mình chắc cũng như thế cả. Mình lầm bầm chửi trời, chửi đất xong mở cửa vào nhà đi ngủ. Nhưng cả đêm nằm hằn học không tài nào ngủ được chỉ mong đến sáng gom người lại đi tỉnh lần nữa.

Đến hơn 4h thì lão K gọi điện, cảm giác có cuộc điện thoại giữa đêm thật khốn nạn, nhất là điện thoại từ người thân, nó khiến cho người nghe phải lo sợ hơn là bực dọc.

- Mày đang đâu, con L nó bị công an bắt rồi.

- Cái gì? Sao lại thế.

- Nó chém người ta ở dưới Hà Nam, đm, có liên quan đến mày không? Sao con L lại đi chém nhà thằng Q? Mày dậy ngay đi theo anh về đấy, mẹ mày cũng về đây rồi.

- Anh qua đón em đi.

Mình lúc ấy cũng chỉ biết răm rắp nghe theo, mình không nghĩ là con chị dại của mình nói chơi mà làm thật, 3 mạng người chứ ít đâu, bà ấy từ bé đã quen được nuông chiều, chịu sao đc cảnh trường trại, không biết bà ấy đã trốn được chưa hay bị bắt rồi. Lúc mình đến bệnh viện thì thấy nguyên sảnh trước cửa phòng cấp cứu chỉ có người nhà mình, vài chị em trong nhà sụt sùi khóc, còn bà mẹ mình mặt vẫn lạnh tanh như tiền, gặp mình bà chẳng chào mà nói

- Nếu như 1 trong ba người nhà nó chết thì chị mày nhẹ nhất là chung thân, mày vừa ý chưa ?
 
Top Bottom