Tôi nghĩ, Vy đúng là kiểu con nhà giàu được dạy dỗ đàng hoàng, có học thức, có trình độ, với cả đã tìm được đến đây thì chứng tỏ chị ấy biết hết rồi, thế mà không đánh ghen hay chửi bới gì tôi cả.
– Chị biết em ạ?
– Ừ, biết chứ. Tất nhiên là tôi biết bạn nên mới đến.
– Vâng.
– Không cần tôi nói thêm chắc bạn cũng hiểu tôi đến làm gì rồi nhỉ? Bạn quen anh Huy lâu chưa?
Lúc này, tôi bắt đầu run rồi, tự nhiên Vy đến đây bất ngờ quá làm tôi chưa chuẩn bị tinh thần gì cả, tôi xác định mình chỉ là tình nhân trong bóng tối của đại gia thôi, chỉ vì tiền mới phải như thế chứ không muốn phá vỡ hạnh phúc của ai hay giành giật với ai cả.
– Em…
– Bạn cứ nói thật đi, hôm nay tôi đến, ngồi nói chuyện với bạn thế này tức là không có ý định đánh ghen với bạn. Cứ nói bình thường thôi. Tôi là người yêu của Huy, tôi có quyền được biết đúng không?
– Em xin lỗi chị. Lúc bắt đầu quen anh Huy em không biết anh ấy đã có người yêu, nên…
Vy xua tay cười với tôi, nhưng chị ấy cười rất nhạt, kiểu như khinh mà cũng như không khinh:
– Không sao, lúc đó tôi đi du học, ai gặp cũng tưởng anh ấy chưa có người yêu thôi.
– Không ạ, em với anh Huy không yêu nhau.
Tôi bối rối ngẩng đầu lên nhìn Vy rồi lại cụp mắt xuống. Giờ tôi nói là gái, sợ Vy hiểu lầm Huy ăn tạp, chị ấy thì lại là kiểu người tự trọng cao, biết người yêu mình chơi cả cave rồi lại suy nghĩ, xong không tha thứ được. Thế nên tôi quyết định nói:
– Em với anh Huy mới quen nhau thôi ạ, nhà em nghèo, mẹ em lại bị bệnh nữa, không có tiền trang trải nên anh Huy mới cho em tiền. Anh ấy chỉ cho mỗi vật chất thôi chứ không có tình cảm gì với em đâu chị ạ.
– Nhà này là anh Huy cho bạn?
– Không. Anh ấy chỉ thuê theo tháng thôi chứ không mua ạ.
– Cho tiền, cho nhà, còn bạn chỉ mỗi việc nằm trên giường chờ Huy đến?
Những lời Vy nói là sự thật, chị ấy để ý rất kỹ nhà tôi, để ý cả sắc mặt và từng câu nói của tôi. Tôi thì muốn giữ lại một ít tự trọng cuối cùng cho mình nên không khẳng định mà chỉ nói:
– Em biết người anh Huy yêu là chị. Em cũng xin lỗi chị vì những việc em làm, nhưng mong chị thông cảm cho em, em cần tiền, cùng đường rồi nên mới phải như thế. Giữa em và anh ấy chỉ là thuận mua vừa bán thôi ạ, kiểu như giao dịch ấy chị ạ.
– Nói thế là bạn cũng biết tôi đúng không?
Tôi gật đầu:
– Vâng, em biết tên chị nhưng chưa biết mặt. Em nghe có lần anh Huy kể, anh ấy có người yêu tên Vy, đang đi học ở nước ngoài.
– Ngủ với gái còn kể về tôi cơ à?
– Vâng. Anh ấy có vẻ rất yêu chị, anh ấy không có tình cảm gì với em đâu chị ạ. Em xin lỗi chị, em…
Tôi chưa nói xong, Vy đã ngắt lời:
– Tôi biết Huy không yêu bạn.
– Vâng.
– Chẳng biết bạn nghĩ thế nào chứ tôi quen Huy chắc lâu hơn bạn, anh ấy nghĩ gì tôi hiểu. Đàn ông ấy, họ ngủ với phụ nữ mình chỉ có hai lý do thôi, một là nhu cầu, hai là tình cảm. Tôi nghĩ Huy ngủ với bạn vì lý do đầu tiên.
Nói đúng quá, tôi không cãi được, chỉ cúi gằm đầu rồi nói “Vâng”. Vy lại tiếp tục nói:
– Như bạn nói lúc nãy ấy, bạn cũng cần tiền nên mới ngủ với Huy đúng không? Anh ấy nuôi bạn à?
– Vâng ạ. Anh ấy cho em tiền để chữa bệnh cho mẹ chị ạ.
– Thế này đi. Tôi thì chả có lòng khoan dung hay độ lượng gì cả, nhưng tôi với Huy xác định cưới nhau lâu rồi, chẳng qua vì công việc nên mới tạm phải xa nhau một thời gian, không nghĩ có ngày phải ngồi ở đây nói chuyện với bạn thế này. Đàn ông mà, thiếu người bên cạnh kèm cặp thì ai chẳng lầm đường lạc lối, nhất là đàn ông có tiền thì đủ loại gái bâu vào, anh Huy giải quyết nhu cầu với bạn vì sinh lý cũng dễ hiểu thôi.
– Vâng.
– Hôm nay tôi đến để nói với bạn mấy câu.
– Vâng, chị nói đi. Em đang nghe đây ạ
– Chị biết em ạ?
– Ừ, biết chứ. Tất nhiên là tôi biết bạn nên mới đến.
– Vâng.
– Không cần tôi nói thêm chắc bạn cũng hiểu tôi đến làm gì rồi nhỉ? Bạn quen anh Huy lâu chưa?
Lúc này, tôi bắt đầu run rồi, tự nhiên Vy đến đây bất ngờ quá làm tôi chưa chuẩn bị tinh thần gì cả, tôi xác định mình chỉ là tình nhân trong bóng tối của đại gia thôi, chỉ vì tiền mới phải như thế chứ không muốn phá vỡ hạnh phúc của ai hay giành giật với ai cả.
– Em…
– Bạn cứ nói thật đi, hôm nay tôi đến, ngồi nói chuyện với bạn thế này tức là không có ý định đánh ghen với bạn. Cứ nói bình thường thôi. Tôi là người yêu của Huy, tôi có quyền được biết đúng không?
– Em xin lỗi chị. Lúc bắt đầu quen anh Huy em không biết anh ấy đã có người yêu, nên…
Vy xua tay cười với tôi, nhưng chị ấy cười rất nhạt, kiểu như khinh mà cũng như không khinh:
– Không sao, lúc đó tôi đi du học, ai gặp cũng tưởng anh ấy chưa có người yêu thôi.
– Không ạ, em với anh Huy không yêu nhau.
Tôi bối rối ngẩng đầu lên nhìn Vy rồi lại cụp mắt xuống. Giờ tôi nói là gái, sợ Vy hiểu lầm Huy ăn tạp, chị ấy thì lại là kiểu người tự trọng cao, biết người yêu mình chơi cả cave rồi lại suy nghĩ, xong không tha thứ được. Thế nên tôi quyết định nói:
– Em với anh Huy mới quen nhau thôi ạ, nhà em nghèo, mẹ em lại bị bệnh nữa, không có tiền trang trải nên anh Huy mới cho em tiền. Anh ấy chỉ cho mỗi vật chất thôi chứ không có tình cảm gì với em đâu chị ạ.
– Nhà này là anh Huy cho bạn?
– Không. Anh ấy chỉ thuê theo tháng thôi chứ không mua ạ.
– Cho tiền, cho nhà, còn bạn chỉ mỗi việc nằm trên giường chờ Huy đến?
Những lời Vy nói là sự thật, chị ấy để ý rất kỹ nhà tôi, để ý cả sắc mặt và từng câu nói của tôi. Tôi thì muốn giữ lại một ít tự trọng cuối cùng cho mình nên không khẳng định mà chỉ nói:
– Em biết người anh Huy yêu là chị. Em cũng xin lỗi chị vì những việc em làm, nhưng mong chị thông cảm cho em, em cần tiền, cùng đường rồi nên mới phải như thế. Giữa em và anh ấy chỉ là thuận mua vừa bán thôi ạ, kiểu như giao dịch ấy chị ạ.
– Nói thế là bạn cũng biết tôi đúng không?
Tôi gật đầu:
– Vâng, em biết tên chị nhưng chưa biết mặt. Em nghe có lần anh Huy kể, anh ấy có người yêu tên Vy, đang đi học ở nước ngoài.
– Ngủ với gái còn kể về tôi cơ à?
– Vâng. Anh ấy có vẻ rất yêu chị, anh ấy không có tình cảm gì với em đâu chị ạ. Em xin lỗi chị, em…
Tôi chưa nói xong, Vy đã ngắt lời:
– Tôi biết Huy không yêu bạn.
– Vâng.
– Chẳng biết bạn nghĩ thế nào chứ tôi quen Huy chắc lâu hơn bạn, anh ấy nghĩ gì tôi hiểu. Đàn ông ấy, họ ngủ với phụ nữ mình chỉ có hai lý do thôi, một là nhu cầu, hai là tình cảm. Tôi nghĩ Huy ngủ với bạn vì lý do đầu tiên.
Nói đúng quá, tôi không cãi được, chỉ cúi gằm đầu rồi nói “Vâng”. Vy lại tiếp tục nói:
– Như bạn nói lúc nãy ấy, bạn cũng cần tiền nên mới ngủ với Huy đúng không? Anh ấy nuôi bạn à?
– Vâng ạ. Anh ấy cho em tiền để chữa bệnh cho mẹ chị ạ.
– Thế này đi. Tôi thì chả có lòng khoan dung hay độ lượng gì cả, nhưng tôi với Huy xác định cưới nhau lâu rồi, chẳng qua vì công việc nên mới tạm phải xa nhau một thời gian, không nghĩ có ngày phải ngồi ở đây nói chuyện với bạn thế này. Đàn ông mà, thiếu người bên cạnh kèm cặp thì ai chẳng lầm đường lạc lối, nhất là đàn ông có tiền thì đủ loại gái bâu vào, anh Huy giải quyết nhu cầu với bạn vì sinh lý cũng dễ hiểu thôi.
– Vâng.
– Hôm nay tôi đến để nói với bạn mấy câu.
– Vâng, chị nói đi. Em đang nghe đây ạ