Tôi không biết tương lai thế nào nhưng ít nhất trước mắt là có tiền làm phẫu thuật cho mẹ cái đã. Tôi đến bệnh viện, nộp tạm ứng phẫu thuật hết hơn tám mươi triệu, xong xuôi còn dẫn thằng Tý đi ăn một bữa gà rán no nê ở quán Lotteria ngay gần cổng viện.Em tôi ăn xong, xoa bụng cười tươi rói:
– Chị Vân lấy đâu ra tiền đưa em đi ăn thế?
– Tiền chị đi làm chứ đâu. Tý cứ ăn đi, hôm nào được nghỉ chị lại dẫn đi ăn nhiều thứ ngon hơn.
– Thật ạ?
– Ừ, chị nói dối Tý làm gì.
Mắt em tôi hơi chùng xuống, nó len lén ngước lên nhìn tôi rồi lại quay đi nhìn đĩa xương gà trên bàn:
– Chị ơi, nhưng mà hôm trước em nghe cô ở giường bên kia nói…
– Nói gì?
– Nói… trước thấy chị làm trong quán Karaoke.
Trái đất này tròn lắm, có nhiều chuyện tưởng như đơn giản nhưng lại phức tạp không lường được. Tôi chẳng biết sao bà giường bên cạnh lại thấy tôi làm trong quán Karaoke, mãi đến khi quay lại phòng bệnh của mẹ tôi, nhìn người nhà bà ấy đến thăm, tôi mới biết chị gái bà ta trước có đánh tôi một lần vì bắt được tôi với chồng bà ấy trong phòng hát. Hôm đến thăm em gái nằm viện, chẳng may sao lại gặp tôi.Tôi kéo em trai ra hành lang, nói nhỏ:
– Bà ấy nói lung tung đấy, em đừng có nghe, nhớ chưa?
– Nhưng mà…
– Tý không tin chị à? Chị làm công nhân thật mà, hôm nào chị đưa Tý đến công ty chỗ chị xem nhé.
– Không ạ, em chỉ sợ mẹ nghe xong lại nghĩ thôi.
– Mai mẹ mổ rồi, mai chị xin chuyển mẹ sang phòng khác.
– Vâng.
Vì mẹ tôi sắp phải mổ tách u nên tôi nhắn tin cho Huy, bảo mình ở trong viện mấy ngày rồi đợi mẹ mổ xong sẽ dọn qua ở chung cư anh thuê cho tôi.
Huy thuê cho tôi một căn chung cư ở The Golden Palm, nhắn tin địa chỉ với mật mã nhà cho tôi rồi, nhưng xa quá nên tạm thời tôi vẫn cứ ở viện với mẹ đã.Trộm vía, mẹ tôi mổ tách u thành công, nằm trên giường suốt mấy ngày cũng tỉnh lại, ăn được mấy thìa nước cháo loãng. Đúng hôm thứ ba sau khi mẹ tôi mổ, Huy gọi điện:
– Em đang ở đâu thế?
– Em đang ở viện anh ạ. Anh đi làm về rồi à?
– Ừ, có qua nhà tý không?
Tôi hiểu anh nói thế là ý gì, thế nên đành gật đầu rồi bắt xe ôm về chung cư. Lúc tôi đến nơi thì Huy vẫn chưa đến, thế nên tôi lại tranh thủ xuống siêu thị mua ít thức ăn về nấu cơm, vừa nấu xong xuôi thì nghe tiếng mở cửa.
Với thân phận là tình nhân, tôi vẫn còn thiếu kinh nghiệm và hơi ngượng nhưng vẫn chạy ra, cố cười thật tươi với anh:
– Anh đến rồi à?
– Ừ, em nấu gì mà thơm thế?
– Em nấu ít canh riêu cua, trời nóng quá, ăn canh riêu cua cho mát. Anh vào đi, em dọn cơm cho anh ăn nhé.
– Ừ.
Ăn cơm xong, chúng tôi lại làm tình. Lúc nãy xuống siêu thị tôi đã mua một ít bao cao su rồi, với cả mấy ngày trước tôi cũng có tranh thủ lên các nhóm về phòng the, bỏ tiền ra mua tài liệu về kỹ năng tình dục để làm hài lòng Huy, thế nên lần này so với lần đầu tiên cũng đỡ bỡ ngỡ.
Hôm ấy, anh thay đổi tư thế, bắt tôi trèo lên trên, một tay vịn chặt lấy eo tôi, tay còn lại cứ giữ khư khư ở ngực tôi:
– Thích không?
Thích cái gì mà thích? Đau sắp chết đến nơi. Nhưng mà tôi không trả lời thế được, nên phải liếm môi rồi cười:
– Thích, anh làm tư thế nào em cũng thích hết.
– Thích thì làm nhiều vào, nhún mạnh lên.
Tôi nghe lời, làm xong chỉ thấy chân tay bủn rủn, người ngợm giống như kiểu bị rút cạn sức lực. Huy gác một tay lên ngực tôi, thở một lúc rồi mới nói:
– Mai em có đến bệnh viện không?
– Có ạ. Mai em sang thăm mẹ xem thế nào.
– Tranh thủ làm ít xét nghiệm đi.
– Xét nghiệm gì ạ?
– HIV, lậu, giang mai. Các bệnh về máu và truyền nhiễm ấy. Anh không thích dùng bao.
Tôi nghĩ một lúc rồi gật đầu, rúc vào lòng Huy:
– Tối nay anh có ngủ lại không? Ngủ lại với em một hôm.
– Không.